← Ch.312 | Ch.314 → |
"A?" Diệp Âm Trúc giật mình ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy đôi mắt to màu xanh biếc của An Nhã.
Vẻ mặt An Nhã rất bình tĩnh, khuôn mặt mang theo nụ cười đang nhìn hắn.
Nhìn thấy An Nhã, Diệp Âm Trúc không tự giác được mà nhớ đến buổi tối kích tình ngày đó. Tâm trạng nhất thời xảy ra ba động, trong lúc nhất thời cũng không biết mình nên nói thế nào mới đúng.
An Nhã từ từ đi đến giữa đại sảnh, dừng lại trước mặt Diệp Âm Trúc: "Làm sao vậy, tiểu tử ngốc, nghe không hiểu Tỷ Tỷ nói gì sao? Ta nói, vấn đề còn lại, giao cho Tinh linh Tộc chúng ta giải quyết đi. Ta nghĩ, ta có biện pháp. Mặc dù biện pháp này cũng không thể thể điều trị hoàn toàn. Nhưng duy trì cho Liên quân Long Khi Nỗ Tư chúng ta ở trong chiến tranh với Thâm Uyên vị diện chắc là đủ. Chỉ là, cần Địa Tinh bộ lạc chuẩn bị rất nhiều Truyền tống môn, mới có thể phối hợp với phương pháp của ta đạt được mục đích cần có"
Nghe An Nhã xưng là Tỷ Tỷ, tâm trạng Diệp Âm Trúc mới khôi phục lại. hắn lúc này đã không còn nghĩ đến nỗi xấu hổ trong lòng nữa: "An Nhã tỷ, ta không nghe lầm chứ. Tỷ nói là, tỷ có thể giải quyết tất cả các vấn đề khác. Kể cả vấn đề mà Cổ Lỗ trưởng lão vừa đưa ra?"
An Nhã cười cười, nói: "Tỷ đệ chúng ta biết nhau nhiều năm như vậy. Đã bao giờ ta lừa Đệ chưa? Về phần như thế nào giải quyết vấn đề này, chúng ta sẽ tiếp tục thương lượng cẩn thận"
Diệp Âm Trúc quả thật rất khó tin rằng đây là thật. An Nhã nói rất dễ dàng. Nhưng nàng phải đối mặt, chính là để cho Nhân loại ngoại trừ Ma pháp sư Ám, Hỏa, Tinh thần, không gian như thế nào có thể đạt được các Nguyên tố khác để bổ sung khi ở Thâm Uyên vị diện. Chỉ cần giải quyết vấn đề này, vấn đề mà Cổ Lỗ trưởng lão đặt ra cũng tự nhiên sẽ được giải quyết.
Cho dù Pháp Lam thiếu cái gì, cũng tuyệt đối sẽ không thiếu Ma pháp sư.
"Chẳng lẽ Tinh linh Tộc có bí kỹ gì sao? An Nhã tỷ, chúng ta có thể phải tiến hành chiến tranh trong thời gian dài ở Thâm Uyên vị diện. Nếu chỉ là lợi dụng Tự nhiên Ma pháp trong thời gian ngắn để giải quyết vấn đề thì cũng không thể kéo dài quá lâu. Ma pháp sư của Tinh linh Tộc cũng không thừa nhận nổi"
An Nhã mỉm cười nói: "Xem ra, Đệ vẫn còn lo lắng. như vậy đi, ta mang đệ đi gặp một người. Đệ hiểu được vì sao ta nói có thể giải quyết được vấn đề này. Đương nhiên, điều này cũng cần sự trợ giúp của đệ. Nếu chỉ là Tinh linh Tộc chúng ta, thì không thể nào hoàn thành được việc này. Đồng thời, ta yêu cầu Liên quân Long Khi Nỗ Tư phải toàn lực bảo vệ Tinh linh Tộc chúng ta trong khi giải quyết vấn đề này không thể gặp quấy nhiễu gì. Nếu không, hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi"
Thời gian hội nghị diễn ra còn ngắn hơn Diệp Âm Trúc đoán trước nhiều. hắn như thế nào cũng không thể nào nghĩ được. Ngay cả các Đại sư Pháp Lam, thậm chí là Thần Long Vương cũng bó tay vô sách. Thì hai vấn đề lớn này khi mình vừa trở lại Cầm Thành đã được Địa Tinh bộ lạc và Tinh linh Tộc giải quyết. Điều này chỉ có thể dùng từ không thể nào tưởng tượng nổi để hình dung.
Hội nghị chấm dứt, Diệp Âm Trúc không kịp gặp gỡ các huynh đệ như Tử cùng với các trưởng bối. Thậm chí không mang theo hai Thê Tử, lập tức đi theo An Nhã đi vào trong Tinh Linh sâm lâm, đi gặp người mà An Nhã nói.
An Nhã không phi hành, mặc dù nàng tiến vào Thứ Thần Cấp thì phi hành đối với nàng mà nói không có gì khó khăn cả.
Từng bước một đi về phía Tinh Linh sâm lâm, Diệp Âm Trúc ngây ngốc đi theo phía sau An Nhã. Xung quanh không có ai khác, tâm trạng của hắn lại càng khẩn trương, cúi đầu, không biết nên đối mặt với An Nhã như thế nào.
Nhưng mà bây giờ, hắn không thể không đối mặt, đây tuyệt đối là một cảm giác thống khổ.
"Phanh" Diệp Âm Trúc đang đi về phía trước đột nhiên va phải cái gì, nhất thời sợ ngây người.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy An Nhã không biết đã dừng lại từ lúc nào, đang quay đầu lại, cười cười nhìn mình.
"An Nhã tỷ, ta..."
An Nhã khẽ mỉm cười, cầm lấy tay phải An Nhã, ngón tay mềm mại của nàng nhất thời khiến trái tim Âm Trúc đập loạn lên, vẻ mặt cũng càng thêm khẩn trương.
"Đệ đệ ngốc, đệ đang suy nghĩ gì vậy? Còn suy nghĩ việc lúc trước sao? Ta quên hết rồi. Ta nói rồi, đó chỉ là một kinh nghiệm. Đệ không cần phải vì nó mà suy nghĩ. Tỷ tỷ tuyệt đối không trở thành cản trở của Đệ, càng không hy vọng đệ tự làm khó cho mình. Chúng ta đều là người trưởng thành. Đó chỉ là một tình huống đặc thù, có thể nói là một lần trùng hợp. Cho dù đệ không thể nào quên được, cũng không cần đặt tâm tư vào nó. Đệ bây giờ có rất nhiều việc phải làm. Đừng quên, đệ sẽ trở thành Thống soái của cả Long Khi Nỗ Tư Đại lục"
Nghe An Nhã nói, trái tim Diệp Âm Trúc cảm thấy xúc động "An Nhã tỷ, gả cho ta nhé" hắn là một Nam nhân, mặc dù hắn cũng không biết tình cảm của mình với An Nhã thì tình yêu nam nữ nhiều một ít hay tình tỷ đệ nhiều hơn, nhưng chuyện mình đã làm thì mình phải chịu trách nhiệm.
Thân thể mềm mại của An Nhã run lên, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin nổi, cũng hiện lên vẻ vui mừng, nhưng rất nhanh, thần sắc của nàng đã khôi phục bình thường.
Buông tay Diệp Âm Trúc ra, nàng nói: "Ta là Tinh Linh Nữ vương, đệ là Nhân loại, chúng ta không thể nào làm như vậy được. Ta chỉ là Tỷ Tỷ của đệ. Âm Trúc, đáp ứng ta, sau khi không được nói câu nói như vậy. Điều ta không muốn thấy nhất, chính là không muốn phá vỡ hạnh phúc của đệ, đệ hiểu không? Nếu đệ thực sự phá hoại hạnh phúc của mình, hoặc là không thể khống chế tâm trạng của mình làm ra chuyện gì tổn thương đến mình. Thì ta sẽ vĩnh viễn không để cho đệ gặp được ta. Nhớ lấy, vĩnh viễn"
Giọng nói của An Nhã trở nên nghiêm lạnh. Diệp Âm Trúc nghe thấy sinh ra một cảm giác mất mác. Quang mang lóe lên, Diệp Âm Trúc từ từ cúi đầu xuống. Lúc này, hắn và An Nhã đã đi đến bên ngoài Tinh Linh sâm lâm.
Quang mang nhàn nhạt lóe lên, giữa không trung, một cầu vồng bảy màu xinh đẹp xuất hiện trước mặt. Mặc dù cảnh đẹp này chỉ tồn tại trong nháy mắt, nhưng chỉ cần người nhìn thấy nó, đều sẽ đưa nó trở thành một đoạn trí nhớ tốt đẹp lưu trong lòng mình.
Tinh Linh sâm lâm đã trở nên rậm rạp hơn xưa, phạm vi cũng tăng lên rất nhiều. Mỗi một cây cổ thụ đều khổng lồ như đã đứng đó hàng ngàn vạn năm. Tiến vào trong Tinh Linh sâm lâm, thậm chí rất khó cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp, mà chỉ có không khí tươi mát và âm thanh do các loài động vật phát ra.
Diệp Âm Trúc đi theo An Nhã đi vào nơi sâu nhất của Tinh Linh sâm lâm, đến Vĩnh hằng chi thụ khổng lồ mới ngừng lại.
Lúc này, tâm trạng Diệp Âm Trúc đã khôi phục rất nhiều. Hắn hiểu An Nhã muốn nói ra ý của nàng, không cần vĩnh viễn bên nhau, chỉ cần mình nghĩ đến là được.
Diệp Âm Trúc là người thông minh, hắn biết, bây giờ lấy phần tình cảm này chế ước tư tưởng của mình là việc làm ngu ngốc nhất. Chỉ có giải quyết xong vấn đề của Thâm Uyên vị diện, mình mới có nhiều thời gian giải quyết tất cả những việc khác.
Hiểu được điểm này, cảm giác xấu hổ đã bị Diệp Âm Trúc chôn vùi vào sâu trong tâm hồn, hai mắt một lần nữa trở nên tỉnh táo.
"An Nhã tỷ, tỷ để ta đến đây gặp ai. Chẳng lẽ, trong Tinh linh Tộc, còn có ai có địa vị có thể so sánh với tỷ sao?"
An Nhã mỉm cười, nói: "Đương nhiên có, hơn nữa, địa vị của hắn hơn ta rất nhiều. Tinh linh Tộc có thể không có Nữ Vương là ta, nhưng không thể nào không có hắn" Vừa nói, ánh mắt của An Nhã đã nhìn vào Vĩnh hằng chi thụ trước mặt.
"Nhìn xem, hắn đến đó" Một thân ảnh từ dưới tàng cây Vĩnh hằng chi thụ đi ra. Đang từng bước tiến về phía An Nhã và Diệp Âm Trúc.
"A? ra là hắn?" Diệp Âm Trúc giật mình nhìn về phía trước.
Ba tháng sau, tám Quốc gia của Long Khi Nỗ Tư Đại lục đồng thời phát ra hịch văn, trên hịch văn chỉ có một mệnh lệnh, mà hịch văn của tám Quốc gia phát ra lại giống nhau như đúc.
"ban mệnh cho Cầm Đế Diệp Âm Trúc trở thành Thống soái toàn quân của bổn quốc, phụ trách chỉ huy toàn quân tiến hành chiến đấu"
Một mệnh lệnh đơn giản, nhưng lại bao hàm rất nhiều vấn đề không đơn giản. Từ giờ phút này, cục diện của cả Đại lục đã bắt đầu xảy ra biến hóa.
Toàn bộ quân đội tinh nhuệ của tám Quốc gia đều được tập trung lại, tiến hành điều khiển, phân biệt tiến về phía Bắc, tiến vào Cực Bắc Hoang Nguyên rộng lớn, toàn bộ việc bổ sung, hậu cần do tám Quốc gia cùng gánh chịu.
Lần tập trung này, thời gian chính là hai năm rưỡi.
Cái tên Cầm Đế Diệp Âm Trúc đã sớm được truyền tụng trong dân chúng các Quốc gia. Nhưng dân chúng đều không biết vì sao tám Quốc gia lại đồng thời đưa ra một mệnh lệnh như vậy. Hơn nữa còn điều động toàn bộ tinh nhuệ của Quốc gia mình đến Cực Bắc Hoang Nguyên của Thú Nhân tộc.
Bị điều động không chỉ là Quân đội của tám Quốc gia và Đại quân của Thú Nhân tộc. Thậm chí còn có Pháp Lam Kỵ Sỹ đoàn và Ma Pháp Sư đoàn của Pháp Lam; cùng với Quân đội của Cầm Thành.
Cực Bắc Hoang Nguyên, có thể nói là tập trung tất cả chiến lực của cả Long Khi Nỗ Tư Đại lục.
Thống soái của tám Quốc gia, đây là một sự kiện như thế nào, đây là vinh dự chưa bao giờ có từ khi Long Khi Nỗ Tư Đại lục tồn tại.
Long Khi Nỗ Tư bây giờ, đã không phải Long Khi Nỗ Tư chia năm xẻ bảy như vạn năm trước. Vì đối phó kẻ thù chung, tám Quốc gia dưới sự dẫn đầu của Mễ Lan và Lam Địch Á Tư tạm thời bỏ qua ân oán lẫn nhau, do Pháp Lam cầm đầu, tiến hành bước chuẩn bị cuối cùng ở Cực Bắc Hoang Nguyên.
Trong cao tầng tám quốc, còn có một đạo mệnh lệnh, là mệnh lệnh của Pháp Lam.
"Cầm Đế Diệp Âm Trúc, thiên tài tuyệt thế, Thống soái tám quốc, thiên vạn hùng sư, quét ngang Thâm Uyên, vào giờ khắc nguy cơ tồn vong, các Quốc gia phải toàn lực ủng hộ, vi phạm ý chỉ của trời, tất cả đều giết"
mệnh lệnh của Pháp Lam rất nghiêm lạnh. Đối với Pháp Lam mà nói, vạn năm thủ hộ, vạn năm lo lắng, rốt cuộc đã có phương pháp hoàn toàn giải quyết. Pháp Lam tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào phá hỏng.
Cả Long Khi Nỗ Tư Đại lục trong ba năm này giống như một ky khí vận chuyển với tốc độ cao. Tất cả đều chuẩn bị cho cuộc Thánh Chiến sắp tới. Dân chúng không biết sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng các Quốc gia đều đang cố gắng chuẩn bị.
Pháp Lam đồng thời tuyên bố. Một khi hủy diệt Thâm Uyên vị diện thành công, sẽ căn cứ chiến công đạt được tiến hành phân phối Thế giới mới là Thâm Uyên vị diện.
Mặc dù nơi đó bây giờ còn không thích hợp sinh tồn. Nhưng ai dám kết luận ở trong Thế giới rộng lớn đó lại không có thứ gì quý giá? Thổ địa, vĩnh viễn là thứ mà một Quốc gia coi trọng nhất, dù là một Thế giới không thích hợp sinh tồn cũng là như vậy.
Vì vậy, tám Quốc gia cũng càng thêm toàn lực ứng phó với cuộc Thánh Chiến này. Không ai hy vọng đắc tội với Pháp Lam, cũng không ai không hy vọng thu được ích lợi từ trong cuộc chiến tranh này. Mặc dù không phải Quốc Chủ của tám Quốc gia đều không phải đều muốn vậy. Nhưng hai vị Đế Vương của hai Đại Đế quốc đều có thể dùng từ thâm mưu viễn lự để hình dung, dưới sự dẫn dắt của bọn họ, các Minh quốc không thể nào do dự.
Khi Diệp Âm Trúc từ Sinh Mệnh Thủy Tuyền trở về được ba năm, thì tất cả công tác chuẩn bị rốt cuộc đã kết thúc. Cuộc Thánh Chiến phản xâm lược chưa từng có rốt cuộc sắp bắt đầu.
Thâm Uyên vị diện.
Mặt trăng màu xanh biếc lẳng lặng treo trong không trung. Không khí ở đây vẫn ô nhiễm như trước, trong không khí các loại khí tức không ngừng ba động.
Tăng Ác khổng lồ cao hơn mười thước đang thong thả hoạt động trên mặt đất. Hai ngàn Song Đầu tăng ác đang chuyển động thân thể to lớn của chúng, đi đi lại lại không có một mục đích gì.
Đối với bọn họ mà nói, đây là một ngày nhàm chán như mọi ngày.
Song Đầu tăng ác ở Thâm Uyên vị diện cũng được coi là sinh vật cao cấp. bọn họ mặc dù cũng không muốn thủ hộ ở đây. Nhưng căn cứ theo quy định của bốn Quốc gia ở Thâm Uyên vị diện. Cứ trăm năm một lần, sẽ do một Chủng tộc tiến hành thủ hộ thông đạo này. Trăm năm thay đổi một lần. Đương nhiên Hoàng tộc của bốn Quốc gia Thâm Uyên không ở trong số đó, bốn Hoàng tộc chính là Nam Vu, Nữ Vu, Ảnh ma và Nguyệt Ma.
Nhưng canh giữ thông đạo càng thêm nghiêm ngặt, cũng càng phát huy ra thực lực của Chủng tộc bảo vệ thông đạo. Cho nên, ngoài hai ngàn đầu Tăng Ác ở đây, còn có cả một Nam Vu cấp bậc Vu chủ, cùng một Nữ Vu cấp bậc Vu chủ, ngoài ra còn có bốn mươi tên Nam Vu, Nữ Vu.
Có Ma pháp phụ trợ của bọn họ, lực chiến đấu của Tăng Ác không thể nghi ngờ có thể tăng lên một bậc.
Một tia khí lưu màu đen không một tiếng động từ trong thông đạo bay ra. Sắc trời của Thâm Uyên vị diện vốn là tăm tối, Tăng Ác mặc dù có hai đầu bốn mắt. Nhưng thị lực của bọn họ cũng chỉ bình thường mà thôi. Cho nên bọn chúng cũng không có chú ý đến sự xuất hiện của vụ khí màu đen không có năng lượng khí tức gì hết này.
Vụ khí từ trong thông đạo bay ra, nhanh chóng bay lên không trung, trong nháy mắt lên đến vị trí ngàn thước mới ngừng lại.
Đương nhiên, thị lực của Nam Vu, Nữ Vu tốt hơn. Nhưng ở nơi đây có thể nói là một vùng đất hoang vu, đám Nữ Vu, Nam Vu cao quý sẽ không thể nào giống đám Tăng Ác thủ hộ ở bên ngoài, đều ở trong huyệt động nghỉ ngơi.
Mặc dù ở đây không thể nào tu luyện, nhưng Nam Vu và Nữ Vu vẫn có thể tiến hành những hoạt động vui thích, ví dụ như Giao phối.
Đoàn hắc vụ bay lên đến độ cao ngàn thước thì dừng lại. Một khắc sau, một hình người dần dần hiện ra trong hắc vụ. Bởi vì bị hắc vụ nồng nặc bao vây, hơn nữa còn cách ngàn thước, nên đám Tăng Ác bên dưới càng không thể nào phát hiện được sự tồn tại của hắn.
Đúng lúc này, một Lục mang tinh(ngôi sao sáu cánh) màu bạc rất lớn không hề cảnh báo đột nhiên xuất hiện trong không trung, Lục mang tinh có thể tích khổng lồ, hơn nữa còn đang không ngừng mở rộng với tốc độ kinh người.
Nguyên tố hệ không gian ba động kịch liệt lập tức khiến cho đám Song Đầu tăng ác bên dưới trở nên rối loạn. Đều ngẩng đầu lên, trong mắt hiện ra vẻ ngạc nhiên và giật mình. Trừng mắt nhìn Lục mang tinh khổng lồ mà không biết đã xảy ra chuyện gì.
Tốc độ mở rộng của Lục mang tinh rất kinh người, đường kính trong nháy mắt đã đạt đến ngàn thước.
Đám Nam Vu, Nữ Vu trong huyệt động đang tiến hành hoạt động yêu thích rốt cuộc nhận được tin tức, đều hơi hinh hoàng từ trong huyệt động chạy ra, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Trí tuệ của Nam Vu và Nữ Vu cao hơn Song Đầu tăng ác nhiều. bọn họ lập tức phát hiện, quang mang màu bạc này căn bản không phải Thâm Uyên vị diện có. Dù cho là Ma Vương Bệ Hạ của các Quốc gia, cũng sẽ không sử dụng năng lực này.
Phản ứng của Nam Vu, Nữ Vu không thể không nhanh. Trước tiên, bọn họ phát động Ma pháp của mình. Trong một loạt tiếng kêu chói tai, một vòng quang hoàn màu đỏ sậm mở ra cực nhanh, trong nháy mắt đã bao trùm trên người tất cả Song Đầu tăng ác.
Không thể không nói, sự phối hợp phòng ngự thông đạo của bốn Quốc gia Thâm Uyên vị diện rất tốt. Bất luận là hai mươi Nam Vu, hay là hai mươi Nữ Vu, dưới sự chỉ huy của hai gã Nam Vu, Nữ Vu cấp bậc Vu chủ, Ma pháp phụ trợ của bọn họ vừa vặn có thể phóng lên trên người mỗi một gã Song Đầu tăng ác.
Nam Vu cho Song Đầu tăng ác năng lực Thị huyết, Nữ Vu lại cho Song Đầu tăng ác năng lực cuồng loạn.
Trong nháy mắt, thân hình khổng lồ của Song Đầu tăng ác lại tăng thêm ba mười phần trăm, trở nên vô cùng cường tráng. Mà bên ngoài cơ thể bọn họ càng hiện ra thêm một tầng lam quang nhàn nhạt.
Đáng tiếc, bọn chúng dựa vào Phún thổ mà phát động Ám hệ thổ tức tất công từ xa, thì cho dù là được Ma pháp phụ trợ tăng cường, cũng không thể nào phún thổ đạt đến khoảng cách ngàn thước, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục mang tinh màu bạc đang không ngừng mở rộng.
Hai gã Nam Vu, Nữ Vu cấp bậc Vu chủ nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ kinh hai trong mắt đối phương. Bởi vì cấp bậc của bản thân đủ cao, bề ngoài của bọn họ nhìn không khác gì Nhân loại.
"Đây là cái gì? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện trên bầu trời? Chẳng lẽ do hoàn cảnh xảy ra biến hóa?" Nam Vu nghi hoặc nói.
Nữ Vu lắc đầu nói: "không, không phải, hoàn cảnh biến hóa sao lại xảy ra Nguyên tố ba động khổng lồ như vậy. Hơn nữa, loại Nguyên tố này chúng ta chưa bao giờ thấy qua. Chẳng lẽ Lam Vu Quốc các ngươi có loại Ma pháp ba động này sao?"
Nam Vu nói: "Bất kể như thế nào, chuẩn bị chiến đấu là tốt nhất. Ngươi nhanh đi, chuẩn bị Thôn phệ truyền tin, truyền tin tức trở về. Chẳng lẽ là lối ra thông đạo đã mở?"
Nói đến đây, Nam Vu không nhịn được nhìn về phía lối ra của thông đạo. Nhưng hắn cũng không phát hiện thấy thông đạo có động tĩnh gì, vẫn là tối om om, không có biến hóa gì. Không phải lối ra của thông đạo xuất hiện vấn đề, vậy là như thế nào?"
Đáp án rất nhanh xuất hiện, Lục mang tinh màu bạc sau khi mở rộng đến ngàn thước thì không tiếp tục mở rộng nữa mà dừng lại. Nhưng quang mang màu bạc tản ra càng lúc càng trở nên mãnh liệt.
Đột nhiên, ngay bên trong Lục mang tinh màu bạc khổng lồ, một quái vật khổng lồ từ từ xuất hiện. Như là bị Lục mang tinh màu bạc nhổ ra trong không trung vậy.
Vật thể khổng lồ này hiện ra theo một hình tuyệt đẹp, như một thiên thạch rất lớn. Dưới ánh sáng ngân quang có thể thấy nó có màu Lam, trên mặt dường như có một tầng chất lỏng đặc biệt, dưới ánh sáng ngân quang mãnh liệt chiếu vào mà cũng không bị phản quang lại.
Khi vật thể khổng lồ hoàn toàn hiện ra trước mặt đám Nam Vu, Nữ Vu và Tăng Ác bên dưới thì bọn họ hoảng sợ phát hiện, chiều dài của nó vượt hơn ngàn thước.
Thể tích Tăng Ác cũng khổng lồ, nhưng so sánh với nó thì tuyệt đối đúng là Tiểu vu kiến Đại Vu. Tên khổng lồ này thậm chí còn che mất ánh trăng màu xanh biếc trên không trung, như là che trời vậy.
"Trời ạ, rốt cuộc đây là cái gì?" Hai gã Vu chủ đều giật mình, Phản Ma thuẫn màu xanh biếc gần như đồng thời xuất hiện trên người Nữ Vu. Mà trên người Nam Vu lại hiện lên một vòng quang hoàn màu đỏ.
Dưới sự chỉ huy của bọn họ, tất cả Nam Vu và Nữ Vu sử dụng các loại Ma pháp phụ trợ không ngừng thi triển lên người Song Đầu tăng ác.
Nam Vu, Nữ Vu chỉ có năng lực Ma pháp, chiến đấu chính thức còn phải dựa vào Song Đầu tăng ác trước mặt thực hiện.
Chỉ là bọn chúng làm như vậy có tác dụng sao? Đối với Diệp Âm Trúc đã chuẩn bị mấy năm nay mà nói, bất kể Thâm Uyên sinh vật bảo vệ Thông đạo làm như thế nào, đều sẽ không ảnh hưởng đến hành động bây giờ của hắn.
Đoàn vụ khí màu đen ban đầu chính là Cầm Đế Diệp Âm Trúc dựa vào Nguyên lực bắt trước Ám Nguyên tố đi vào trong Thâm Uyên vị diện. Có kinh nghiệm lần trước, nên lần này hắn căn bản không bị Tăng Ác phát hiện.
Phi hành đến độ cao ngàn thước trong không trung, cũng đã tính toán khoảng cách rất tốt. Thông qua lần trước khi hắn tiến hành khoảng cách công kích từ xa đối với Song đầu Lam Tăng Ác, trải qua tính toán của hắn, thì một ngàn thước tuyệt đối là an toàn.
Mà vật khổng lồ xuất hiện ở trên không trung còn phải hỏi nữa sao? Chính là Hàng không mẫu hạm – Cầm Đế hào trải qua vô số Công tượng của Cầm Thành, sử dụng vô số tài liệu trân quý mà thành, cũng là chỗ dựa lớn nhất của Long Khi Nỗ Tư Đại lục trong cuộc Thánh Chiến này.
Vì đưa Hàng không mẫu hạm Cầm Đế hào thuận lợi tiến vào Thâm Uyên vị diện, Diệp Âm Trúc đã dọn dẹp sạch sẽ Tu Di Thần Giới của mình. Còn phải trải qua sự cải tạo nhất định của các Đại sư Ải Nhân tộc và Đại sư Địa Tinh bộ lạc mới có thể miễn cưỡng nhét vừa Hàng không mẫu hạm – Cầm Đế hào khổng lồ này vào trong đó.
Sự xuất hiện của Cầm Đế hào không chỉ khiến cho đám Thâm Uyên sinh vật bên dưới hoảng sợ. Đồng thời vào Giờ phút này, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng cảm thấy rất kích động.
Cầm Đế hào, lần đầu tiên chính thức xuất hiện trên chiến trường. Uy lực kinh khủng của nó rốt cuộc lần đầu tiên hiện ra trước mặt kẻ thù.
Thân hình vừa lóe lên, Diệp Âm Trúc đã thông qua cửa vào tiến vào bên trong Cầm Đế hào. Hắn không hề do dự, lập tức đóng cửa ra vào, đồng thời cũng lấy Sinh Mệnh Trữ Tổn Bảo Thạch trong lòng ra.
Quang mang màu đỏ lóe sáng trong nháy mắt. Nương theo quang mang dần khuếch tán ra, từng đạo thân ảnh xuất hiện bên cạnh Diệp Âm Trúc.
Xuất hiện đầu tiên chính là Tô Lạp và Hải Dương. Diệp Âm Trúc mang các nàng đến đây không phải vì tình cảm nam nữ, mà các nàng có một ý nghĩa chiến lược rất quan trọng.
Tô Lạp thậm chí không nói gì với Âm Trúc, thân hình lóe lên tốc độ tăng đến mức cực hạn. Cực kỳ tỉnh táo ngồi trên bàn điều khiển chính. Nơi này là nơi thông qua Ma Tinh thạch tiến hành khống chế sự vận chuyển của cả Cầm Đế hào. Tất cả đều phải trải qua sự cho phép của Bàn điều khiển chính để tiến hành.
Hải Dương cũng không hề rảnh rỗi, cùng hiện ra với nàng, tự nhiên sẽ là các cô gái Tinh linh của Cầm Đế Thập nhị Nhạc phường. Dưới sự chỉ huy của Hải Dương, bọn họ tiến vào bên trong Khoách Âm thương nơi có lực phòng ngự nghiêm ngặt nhất, nơi này chính là nơi các nàng thể hiện phong thái của Thần Âm Sư.
Cùng lúc xuất hiện còn có cả mười mấy Chiến Sĩ các tộc có cả Ngân Long Ly Sát ở bên trong. Những người này đều trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, là những người chuyên môn khống chế Cầm Đế hào. Tính cả Tô Lạp và Cầm Đế Thập nhị Nhạc phường, tổng cộng là tám mươi chín người, con số này, chính là số người để khống chế Cầm Đế hào.
Động tác của Tô Lạp rất nhanh, toàn phương vị giám sát khống chế cả hệ thống. Lấy Trang bị truyền tin bên trong Cầm Đế hào, lớn tiếng nói: "Ta là Tô Lạp người điều khiển chính Cầm Đế hào. Mọi nhân viên tiến vào chuẩn bị chiến đấu. Lặp lại lần nữa, mọi nhân viên tiến vào chuẩn bị chiến đấu, báo các tình huống của các ngươi"
"Ma đạo pháo hỏa khu một chuẩn bị xong"
"Ma đạo pháo hỏa khu hai chuẩn bị xong"
"Ma đạo pháo hỏa khu ba chuẩn bị xong"
"Ma đạo pháo hỏa khu bốn chuẩn bị xong"
Từng tiếng báo cáo không ngừng vang lên, phụ trách báo cáo cuối cùng chính là Ly Sát: "Tịch diệt hỏa pháo chuẩn bị xong"
Tô Lạp lập tức hạ mệnh lệnh thứ hai: "khống chế hệ thống khởi động. bổ sung năng lượng cho hệ thống động lực của Cầm Đế hào. Bổ sung năng lượng cho Trung cấp Ma đạo pháo, bổ sung năng lượng cho Cao cấp Ma Đạo pháo, bắt đầu"
Sau mười phút, ngay khi đám Song Đầu tăng ác bên dưới đang hưởng thụ Ma pháp phụ trợ do đám Nam Vu, Nữ Vu không ngừng thi triển. Thi thoảng lại phát ra từng đạo Thổ tức công kích lên không trung nhằm mục đích thị uy. Cả Cầm Đế hào khổng lồ đã bắt đầu từ từ chuyển động trong không trung. Một tầng thanh quang mãnh liệt chợt bao phủ khắp thể tích khổng lồ ngàn thước của Cầm Đế hào. Cùng với màu lam vốn có của Cầm Đế hào hình thành một đạo ánh sáng màu Lam tuyệt đẹp. Cầm Đế hào từ từ nhúc nhích, thể tích khổng lồ thoáng run rẩy, thanh quang bao quanh Cầm Đế hào hóa thành một vòng quang hoàn màu xanh, cả Cầm Đế hào rất nhanh di động sang hai bên trăm thước với tốc độ rất nhanh, điều chỉnh phương hướng của mình.
Mặc dù nhìn qua thì thể tích của Cầm Đế hào rất khổng lồ. Nhưng Giờ phút này, động tác của nó lại rất mau lẹ, xuất hiện một đạo tàn ảnh màu Lam trong không trung.
Tô Lạp nhìn về phía Diệp Âm Trúc đứng cách Bàn điều khiển chính không xa: "Báo cáo Cầm Đế Đại nhân. Cầm Đế hào đã chuẩn bị xong, đợi mệnh lệnh của ngài"
Ánh mắt Diệp Âm Trúc trở nên lạnh như băng, nói: "Trung cấp Ma Đạo pháo, toàn bộ phóng ra, Cao cấp Ma Đạo pháo đợi lệnh"
"Vâng"
"Tất cả người khống chế Ma Đạo pháo chuẩn bị, nghe lệnh của ta. Một, Ba, Năm, Bảy, Chín, năm khu chuẩn bị phóng ra. Hai, Bốn, Sáu, Tám, Mười năm khu chuẩn bị. Tất cả Trung cấp Ma Đạo pháo khai thương, toàn bộ Ma Đạo pháo hỏa thuộc tính chuẩn bị công kích"
Đám Tăng Ác bên dưới bắt đầu thấy một cảnh quỷ dị trên không trung. Trên vật thể khổng lồ trong không trung, bắt đầu vỡ ra từng cái động lớn. Ngay sau đó, một nòng pháo màu đen thô to từ từ từ bên trong chui ra. Tỏa ra từng đạo quang mang mãnh liệt, bởi vì ở giữa không trung, nên từ dưới nhìn lên, Cầm Đế hào như xuất hiện một vệt sáng đỏ vậy.
Vì có thể để cho Cầm Đế hào liên tục tác chiến ở Thâm Uyên vị diện. Các Đại sư của Địa Tinh bộ lạc có thể nói đã phí hết tâm cơ. Hệ thống động lực và phòng ngự không thể nào thay thế, chỉ có thể lựa chọn Ma Tinh thạch Phong hệ và Thổ hệ. Ma Tinh thạch ở trong hoàn cảnh trong không khí không có Ma pháp Nguyên tố ủng hộ, có thể đảm bảo cho Cầm Đế hào liên tục vận hành một tháng. Phải biết rằng, đã mất đến hàng ngàn Cao cấp Ma Tinh thạch.
Mà Ma Tinh thạch mà Ma Đạo pháo sử dụng lại toàn bộ đổi thành Hỏa hệ và Ám ma hệ. Chỉ có thể như vậy, chúng nó mới có thể có được Nguyên tố bổ sung ở trong Thâm Uyên vị diện, liên tục tiến hành phóng ra. Trên mỗi một Ma Đạo pháo đều được bố trí Ma Tinh thạch hai thuộc tính, có thể tiến hành phóng ra ở những trình độ khác nhau. Đương nhiên, năm cây Tịch diệt chi pháo không cần phải chuẩn bị như vậy. Dù sao, mỗi một lần chúng nó phóng ra đề hao phí một viên Ma Tinh thạch cấp chính, chưa đến lúc cần thiết, Diệp Âm Trúc sẽ không sử dụng chúng nó.
Ba trăm cây trung cấp Ma Đạo pháo đồng thời sáng lên, cùng phát ra hồng quang chói mắt. Giống như có ba trăm viên Hồng bảo thạch rất lớn vây quanh Cầm Đế hào vậy.
Ma Đạo pháo phân bố khắp mọi ngõ ngách của Cầm Đế hào. Nói cách khác, cả Cầm Đế hào khi phát động công kích sẽ không chừa lại bất cứ chỗ nào. Nòng của Ma Đạo pháo có thể tự tiến hành điều chỉnh, nhưng điều này cũng khiến cho khi đồng thời bắn về một hướng thì không có khả năng để cho tất cả Ma Đạo pháo tiến hành công kích cùng một lúc.
Nhưng đây thật sự là một vấn đề sao? Nếu vấn đề này mà tồn tại, vậy các Đại sư của Địa Tinh bộ lạc cũng sẽ không gọi nó là một kiệt tác hoàn mỹ.
"Tất cả nhân viên chú ý, năm giây sau, Cầm Đế hào sẽ tiến hành Thảm thức phúc cái phát xạ, tiến vào chuẩn bị phát xạ"
Âm thanh dày đặc vang lên, mỗi một gã nhân viên khống chế ngồi trên bàn điều khiển đều bị một sợi dây trên ghế buộc chặt. Mà Diệp Âm Trúc thì lại nắm vào điểm tựa bên cạnh, trong mắt hiện ra vẻ cuồng nhiệt, chờ mong.
"Năm, bốn, ba, hai, một, phát xạ" Giọng nói của Tô Lạp trở nên cao vút.
Khi hai chữ phát xạ cuối cùng vang lên, thì cả Cầm Đế hào xảy ra biến hóa rất lớn. Thanh quang mãnh liệt trong nháy mắt bao trùm mỗi một tấc khắp Cầm Đế hào. Khí cầu khổng lồ dài ngàn thước cũng xoay tròn rất nhanh trong không trung, cả thân hình như đi theo một dòng xoáy màu xanh chuyển động thật nhanh, nhưng lại rất vững vàng trong cả quá trình này. Nếu không phải vì thanh quang xoay tròn mãnh liệt, chăm chú nhìn vào Cầm Đế hào, thì nó như không có chút động tĩnh gì.
Mà cùng lúc khi nó bắt đầu xoay tròn, một loạt loạt hồng quang mãnh liệt như cơn phẫn nộ của Hỏa thần được bắn ra. Mỗi một đạo hồng quang lúc mới bắt đầu chỉ là một điểm sáng nhỏ, nhưng khi nó hạ bắn xuống dưới đất thì đã biến thành một cột lửa khổng lồ đường kính hơn ba thước.
Ba trăm đạo hỏa quang, ba trăm điểm đỏ trong nháy mắt xoay tròn, ba trăm cây Trung cấp Ma Đạo pháo của Cầm Đế hào đã hoàn thành đợt phát xạ tập thể đầu tiên của chúng, phát xạ bao trùm.
Cột lửa khổng lồ từ trên trời giáng xuống, sự sợ hãi vĩnh viễn in sâu trong óc đám Thâm Uyên sinh vật. Ba trăm cột lửa khổng lồ, bao trùm vị trí tất cả đám Tăng Ác, và Nam Vu, Nữ Vu, thậm chí còn mở rộng ra vài lần.
Cấm chú Ma pháp Lưu Tinh Hỏa Vũ so sánh với sự bộc phát trong nháy mắt này, chỉ có thể dùng từ Tiểu Vu kiến Đại Vu để hình dung, uy lực không thể nào sánh bằng.
Khi ba trăm đạo Hỏa quang rơi xuống mặt đất, hạ xuống trên người đám Thâm Uyên sinh vật, thì tất cả dường như trở nên tĩnh lặng, đều dừng lại. Mà một giây sau đó, hồng quang nóng cháy chợt bộc phát.
Oanh.
Năng lượng nóng rực trong nháy mắt biến tất cả Thâm Uyên sinh vật thành chất khí. Mặc dù trên người Song Đầu tăng ác đã có rất nhiều Ma pháp phụ trợ. Nhưng thân thể của chúng nó sao có thể so sánh được với trung cấp Ma Đạo pháo có thể tương đương với Cấm chú hỏa hệ công kích đơn lẻ chứ?
Ba trăm chiếc trung cấp Ma Đạo pháo đồng thời phát xạ tạo ra hiệu quả tuyệt đối không đơn giản như một cộng một bằng hai. Đây là một trận tai nạn, một tai nạn chính thức.
Lấy chỗ đứng của đám Tăng Ác làm trung tâm, tất cả mọi thứ xung quanh đều bị khí hóa. Đồi núi biến thành đất bằng, biến thành một vùng đất cháy đen. Cả nham thạch cứng rắn của Thâm Uyên vị diện cũng giống như băng tuyết bị hòa tan từ từ lõm xuống, chỉ có lối ra của Thông đạo là vẫn đen ngòm như trước. mặc dù bị ngọn lửa bao trùm, nhưng cũng không thể ảnh hưởng đến sự tồn tại của nó. Nó chỉ là một Thông đạo, cho dù lối ra có ngắn hơn một chút, thì cũng không ảnh hưởng gì đến nó cả, đương nhiên, nhiệt độ sẽ cao hơn một chút.
Cầm Đế hào do tác dụng quán tính xoay liên tiếp hơn mười vòng trong không trung mới dừng lại được. Trên mặt mọi người đều đầy vẻ hưng phấn.
Tô Lạp không mất đi sự tỉnh táo quát lên: "Trung cấp Ma Đạo pháo đóng cửa, khởi động hệ thống phòng ngự, đề phòng Ma pháp loạn lưu"
Hàng trăm Cấm chú sinh ra hiệu quả gì Diệp Âm Trúc nhớ rất kỹ. Cho nên, mặc dù bên ngoài truyền đến tiếng nổ đinh tai nhức óc, nhưng hắn cũng không quên nhắc nhở Tô Lạp lập tức hạ mệnh lệnh này.
Một tầng thanh quang xung quanh Cầm Đế hào rất nhanh bị Hoàng quang thay thế. Thanh quang vận chuyển trong hoàng quang, cả Cầm Đế hào dưới sự khống chế của Tô Lạp bay lên cao, như một phi thuyền khổng lồ bay vút lên không trung.
Năng lượng loạn lưu do Hỏa Nguyên tố sinh ra vô cùng kinh khủng, nhưng thời gian kéo dài không lâu. Diện tích ở đây lớn hơn Bố Luân Nạp sơn mạch nhiều. Bảy mươi phần trăm đồi núi đã bị Hỏa Nguyên tố loạn lưu biến thành bụi bặm. Cả mặt đất đã nún xuống hơn mười thước, đây là còn do nham thạch ở Vị diện này vô cùng rắn chắc.
Cầm Đế hào sở dĩ có thể đạt được hiệu quả lớn như vậy, là do lực công kích hoàn mỹ của nó. Phải biết rằng, Ma Đạo pháo trên Cầm Đế hào lúc này còn có cấp bậc cao hơn cả trang bị của cả Cầm Thành lúc trước. Để làm nên Cầm Đế hào, đã tương đương dùng một nửa tài phú tích lũy trong vạn năm qua của Pháp Lam, thậm chí còn nhiều hơn. Còn chưa kể nhân lực và sự nỗ lực tập trung các loại tài liệu của Cầm Thành.
← Ch. 312 | Ch. 314 → |