← Ch.144 | Ch.146 → |
Nhờ vào luồng Âm Dương Lốc Xoáy cùng với đặc tính của Hỗn Độn Chi Hỏa, không lâu sao, ma lực Cơ Động đã hoàn toàn khôi phục lại. Một trận chiến lúc trước tuy rằng tiêu hao khá nhiều ma lực, thế nhưng thân thể kiên cường dẻo dai của hắn cũng không hề bị bất cứ thương tổn nào. Đơn giản quan sát chung quanh một chút, hắn quyết định rời khỏi nơi này trước rồi tính sau.
Từ khi cùng với Cơ Động đến Thiên Can Quân Đoàn, Phất Thụy dùng mấy ngày còn lại để hướng dẫn hắn về tình hình trên Thánh Tà Chiến Trường.
Thánh Tà Chiến Trường tổng cộng chia làm mười tám tầng chính, hay nói chính xác là mười tám khu vực đặc thù. Các ma sư hai phía đại lục khi thông qua Thánh Tà Thông Đạo truyền tống vào Thánh Tà Chiến Trường, toàn bộ đều bị đẩy đến vòng ngoài cùng.
Diện tích Thánh Tà Chiến Trường rộng lớn vô cùng, cơ hồ là tương đương nữa diện tích Trung Thổ Đế Quốc của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục vậy. Sau khi tiến vào Thánh Tà Chiến Trường, bất luận là Quang Minh Ngũ Hành ma sư hay là Hắc Ám Ngũ Hành ma sư đều phải dùng hết khả năng hội họp lại với đồng bọn.
Sau đó mới tiến hành liệp sát ma thú trên Thánh Tà Đảo cùng với truy tìm tông tích địch nhân. Ngoại trừ những chuyện đó ra, còn lại là tìm bảo vật.
Trải qua thời gian hơn ngàn năm, hơn hai trăm lần chinh chiến, không biết có bao nhiêu cường giả đã nằm xuống trên hòn đảo này. Những vũ khí ma lực, Tinh Miện, thậm chí là một số Ma Kỹ Quyển Trục bọn họ lưu lại, toàn bộ đều là những bảo vật hiếm có. Trong truyền thuyết, cũng có vài kiện thần khí đã được cho là ẩn chứa trên đây nữa. Một số ma sư đã đạt đến sáu quan, lại hy vọng có thể tìm được ma thú tọa kỵ thích hợp với mình trên Thánh Tà Đảo. Một khi đã cùng với nhân loại tiến hành ký kết khế ước, những ma thú trên Thánh Tà Đảo liền có thể thoát ly cấm chế, rời khỏi nơi này. Những ma thú ở đây, cho dù là cùng cấp bậc, cũng tuyệt đối mạnh hơn ma thú bên ngoài rất nhiều. Ví dụ đơn giản nhất, Tử Lôi Diệu Thiên Long của Phất Thụy, kỳ thật cũng là đạt được từ Thánh Tà Đảo. Theo như Phất Thụy nói, Tử Lôi Diệu Thiên Long là ma thú cường đại được đản sinh từ trong Vạn Lôi Cướp Ngục Giới.
Hòn đảo ẩn chứa vô vàn nguy hiểm uy hiếp tính mạng người ta này, không hề nghi ngờ cũng choáng đầy các cơ hội. Một gã ma sư nếu có thể kiếm được một kiện thần khí thích hợp với chính mình, chỉ cần thêm một khoảng thời gian nữa, tuyệt đối có thể chân chính gia nhập vào thế giới cường giả.
Mười tám tầng trên Thánh Tà Đảo, không hề nghi ngờ, càng tới gần khu vực tầng trung tâm, sự nguy hiểm sẽ càng gia tăng cao hơn, nhưng đồng thời, cơ hội cũng sẽ càng nhiều hơn nữa. Phất Thụy đã từng nói, có một lần hắn tiến vào tầng thứ mười của Thánh Tà Đảo, đã gặp phải những ma thú Cửu Giai cường hãn. Nếu không phải lần đó Tử Lôi Diệu Thiên Long liều chết đột phá, chỉ sợ hắn đã không thể sống sót trở ra.
Tầng thứ mười đã có Cửu Giai Ma Thú canh giữ, như vậy, tám tầng sâu hơn bên trong sẽ có những ma thú gì đây? Cái này không thể nghi ngờ là càng làm người ta kinh hỷ lẫn tò mò.
Dựa theo ước định ban đầu với Phất Thụy, toàn bộ ma sư của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, yêu cầu trong khoảng thời gian ngắn nhất phải tiến vào tầng ba tập kết. Ma thú ở đó cũng không qua Ngũ Giai, coi như tương đối an toàn. Chỉ khi nào tập hợp phần lớn bộ phận lực lượng, lúc đó mới có thể tiếp tục xâm nhập vào sâu hơn.
Sau khi tiến vào Thánh Tà Đảo, thời gian nguy hiểm nhất đối với mỗi một ma sư, không phải là lần đại chiến giữa hai phe, mà chính là khoảng thời gian trước lúc hội họp được với đồng bọn. Mặc dù nơi này có diện tích rộng lớn, nhưng ai có thể đoán trước được mọi chuyện cơ chứ? Giống như Cơ Động lúc trước vậy, vừa truyền tống vào đã gặp phải một trong những Thiên Can Thánh Đồ của đối phương.
Bởi vậy, sau khi Cơ Động khôi phục lại ma lực, hắn lập tức quyết định, nhanh chóng tiến vào tầng ba để tìm Phất Thụy. Với hắn mà nói, đồng bọn chân chính cũng chỉ có mình vị sư huynh này của hắn mà thôi.
Nhẹ nhàng nhảy khỏi tán cây, động tác Cơ Động giống như một con Linh Miêu vậy, không hề phát ra bất cứ thanh âm nào.
Hắn đương nhiên có thể dựa vào Chu Tước Song Dực mà tiến hành phi hành, như vậy nhất định sẽ nhanh hơn rất nhiều. Nhưng mà, nếu như hắn làm như vậy, chính là đi tìm đường chết. Mục tiêu trên không trung luôn là rõ ràng nhất, ở một thế giới tràn đầy nguy cơ cùng với huyết tinh thế này, trừ phi ngươi có thực lực tuyệt đối, nếu không kẻ nào lại dám phi hành vào không trung, trở thành đích nhắm cho tất cả mọi đối thủ, ma thú cơ chứ?
Mãi cho đến khi Cơ Động nhẹ nhàng lướt đi mất, cách đó không xa, Hạt Tử mới dần dần nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nàng vẫn như trước không hề bộc phát, bản tính cẩn thận mà kiên nhẫn khiến cho nàng vẫn như trước ngồi ở nơi đó. Trong khoảng thời gian Cơ Động tu luyện khôi phục lại ma lực, thần kinh của nàng lúc nào ở trạng thái khẩn trương nhất, không ngừng quan sát tình hình phía bên này. Lúc này Cơ Động đã bỏ đi, sự mệt mỏi mãnh liệt cùng với cảm giác suy yếu nhất thời ập đến. Cho dù bản thân là Mộc Hệ Ma Sư, sau khi phóng thích ra Tất Sát Kỹ Sinh Mệnh Thiêu Đốt, vẫn khiến cho nàng mệt mỏi gần chết. May mắn là nơi này có rất nhiều cây cối, chậm rãi thúc dục ma lực, Hạt Tử bắt đầu chậm rãi khôi phục lại Sinh Mệnh Chi Lực của mình.
Lướt mình phóng đi, động tác Cơ Động phối hợp cực kỳ. Bằng vào khả năng mềm dẻo mạnh hơn bất cứ người bình thường nào, cả người hắn ngã về phía trước, làm thành một góc bốn mươi độ với mặt đất. Thân thể tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống vậy, nhưng chỉ có như vậy, hắn mới tận lực thu nhỏ mục tiêu thân thể mình, rất nhanh phóng thẳng về phía trước.
Các bụi rậm dọc đường không có khả năng làm giảm tốc độ di chuyển của hắn. Không cần phóng thích ra Bính Hỏa ma lực, để tránh nguyên tố ma lực ba động làm bại lộ tung tích của mình, hắn cứ như vậy tiếp tục phóng tới. Chu Tước Nội Giáp và Quân Ma Âm Dương Khải đủ cứng cỏi để cắt đứt các bụi rậm ngáng đường.
o0o
Oanh, oanh, oanh...
Thanh âm trầm thấp chợt vang lên, thu hút sự chú ý của Cơ Động. Thân thể hắn đang vọt tới trước chợt ngừng lại. Hắn vừa mới rời khỏi gốc đại thụ kia khoảng hơn một khắc, đột nhiên nghe được thanh âm nổ vang này, hiển nhiên là không phải thanh âm mà nhân loại có khả năng gây ra. Bên cạnh tiếng gầm rú, mặt đất cũng đồng thời chấn động mạnh.
Quang mang trong mắt chợt lóe ra, kim sắc hỏa diễm nhất thời bốc cao lên. Tay phải Cơ Động đã vung thẳng lên cao, nhất thời, một đóa kim sắc hỏa diễm từ đầu nắm tay bay ra, nhẹ nhàng đánh một vòng cung, rơi xuống mặt đất. Nhưng mà, đám hỏa diễm này cũng không phải dùng để công kích. Có thể rõ ràng nhìn thấy được, vô số quang điểm màu đỏ từ bốn phương tám hướng không ngừng ngưng tụ lại, Bính Hỏa nguyên tố trong không khi đã bị đoàn kim sắc hỏa diễm kia hấp thụ. Kim quang lóe lên một chút, đoàn kim sắc hỏa diễm kia chợt cố định lại, từ bản thể bắn ra hai tay hai chân. Tuy rằng phần đầu cũng không có tách rời ra, nhìn qua có chút quái dị. Nhưng mà nó lúc này, nhìn qua thế nhưng lại giống như một thứ có sinh mệnh vậy.
Cái kỹ năng này gọi là Thánh Thể Triệu Hồi, chính là một cái Mệnh Trung Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương mà Cơ Động lãnh ngộ được sau khi đột phá tu vi bốn quan. Cẩn thận quan sát một chút, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa Nguyên Tố Thể màu vàng kim này chẳng qua chỉ cao hơn một thước, ngoại trừ bộ dáng ngây thơ ra, cũng không có gì đặc thù cả. Mà trên thực tế, lần đầu tiên thử sử dụng ra nó, Cơ Động cũng phải vì năng lực của nó mà phải giật mình, bởi vì, ngoài bốn chữ Thánh Thể Triệu Hồi kia, còn có thêm bốn chữ chú giải khác nữa, đó là có thể tiến hóa.
Chẳng qua, với thực lực hiện tại của Cơ Động, cũng chỉ có thể triệu hồi ra Thánh Hỏa Nguyên Tố Thể đơn giản như vậy mà thôi.
Dương Miện trên đỉnh đầu nháy mắt chuyển hóa thành Âm Miện, tay trái Cơ Động lại đánh ra. Lúc này đây, xuất hiện lại là một cái nguyên tố thể màu đen. Cái này là một kỹ năng đối trọng với Thánh Hỏa Nguyên Tố Thể, gọi là Ma Diễm Nguyên Tố Thể.
Kích thước của hai tiểu gia hỏa này hoàn toàn tương đồng nhau. Ở giữa thân thểm tựa hồ có một khe hỏa diễm màu sắc ngưng tụ hơn, tạo thành cặp mắt. Phần tứ chi bên ngoài khá nhỏ bé, nếu không nhìn kỹ, chỉ cảm giác chúng giống như là hai đoàn hỏa cầu đơn giản mà thôi.
Cơ Động chỉ tay về phía thanh âm truyền đến, quát khẽ một tiếng:
- Đi!
Cặp nguyên tố thể kia quay đầu lon ton chạy đi. Với cặp chân ngắn ngủn của bọn chúng, tướng chạy có chút buồn cười. Bọn chúng vừa chạy vừa đánh tay hai bên, thậm chí có chút nghiêng ngã, nhìn qua thật sự có chút cổ quái.
Nguyên Tố Triệu Hồi, bất luận là thuộc tính nào, mỗi loại đều chỉ có thể gọi về một nguyên tố thể. Với tinh thần lực hiện tại của Cơ Động, chỉ có thể khống chế hành động của bọn chúng trong phạm vi bán kinh năm trăm thước mà thôi.
Cơ Động cẩn thận quan sát chung quanh một chút, cả người nhẹ nhàng phóng lên, đã chui vào trong một tán cây rậm rạp. Nhưng ý niệm của hắn vẫn thủy chung dung hợp cùng với hai nguyên tố thể kia. Lúc này chúng nó đã trở thành ánh mắt của Cơ Động. Chỉ đơn giản điểm này thôi đã thể hiện được tính thực dụng của kỹ năng này. Ở những nơi nguy hiểm, dùng Nguyên Tố Thể đi tiến hành dò xét xung quanh, hiển nhiên vẫn tốt hơn nhiều so với chính mình đi mạo hiểm.
Rất nhanh, hai Nguyên Tố Thể đã tìm thấy được nguồn gốc của thanh âm gầm rú kia.
Đó là một người khổng lồ, thân thể cao hơn năm thước. Phần thân dưới mặc một mảnh da thuộc, không biết là da của ma thú nào, ngoại trừ cái đó ra, toàn thân trên dưới đều hoàn toàn lõa lồ, lộ ra cơ thể kiên cố, làn da ngăm đen. Trên người hắn còn bao phủ rất nhiều chất lỏng màu xanh biếc, nhìn qua làm cho người ta có cảm giác thấy ghê tởm. Kỳ lạ nhất chính là, hắn chỉ có một con mắt mà thôi. Con mắt độc nhất này nằm ở chính giữa trán, kích thước to gần một phần ba trán hắn. Bộ tóc bù xù trên đầu có màu giống như những chất lỏng trên khắp người, tản ra quang mang màu xanh biếc. Thứ chất lỏng loang lỗ khắp người hắn kia, là chảy từ trong miệng ra, tựa hồ là nước miếng của hắn.
Trong bàn tay thô to, có cầm một thanh xương trắng thật lớn làm vũ khí, không biết là xương chân của loài ma thú nào.
- Là Thực Nhân Cự Ma sao?
Trong lòng Cơ Động chấn động. Âm Triêu Dương đã từ cho hắn một quyển sách trân quý, ghi chép cẩn thận về các loại ma thú. Hắn từng đọc qua trong đó, ghi lại đặc tính, cấp bậc cùng với các năng lực đặc thù của các loại ma thú trên toàn đại lục. Trong số đó dĩ nhiên cũng có Thực Nhân Cự Ma này.
Thực Nhân Cự Ma là một loại Ngũ Giai Ma Thú, thân thể cường tráng, mạnh mẽ vô cùng. Bản thân nó là ma thú trung giai, cũng là ma thú hình người. Trí tuệ của nó cũng cao hơn các ma thú trung giai bình thường rất nhiều.
Lực phòng ngự của Thực Nhân Cự Ma cực mạnh, nhưng các loại năng lực công kích của nó cũng rất ít. Chỉ có một kỹ năng đáng chú ý chính là con mắt duy nhất trên trán hắn có khả năng bắn ra Hóa Thạch Chi Quang, vô cùng đáng sợ. Một khi bị Hóa Thạch Chi Quang bắn trúng, nhẹ thì thân thể tê liệt, nặng thì trực tiếp hóa thành tảng đá. Thử tưởng tượng xem, một khi toàn thân đã hóa thành đá, lại bị lực lượng cường hãn của hắn đập cho một cái, thân thể sẽ lập tức vỡ vụn ra mà chết.
Thực ra Cơ Động cũng không hề sợ Thực Nhân Cự Ma, hắn chỉ ngạc nhiên chính là, nơi này rõ ràng là tầng thứ nhất của Thánh Tà Đảo, vì sao lại xuất hiện Ngũ Giai Ma Thú cơ chứ?
Ngay lúc hắn còn đang suytư, con Thực Nhân Cự Ma kia đã nhìn thấy hai Hỏa Nguyên Tố Thể. Trong con mắt độc nhất của nó phát ra quang mang kỳ dị, tựa như đang tự hỏi gì đó. Ngay sau đó, hắn nhất thời sãi bước chạy như điên về phía hai Nguyên Tố Thể kia. Thanh âm động đất mãnh liệt nhất thời vang lên liên hồi.
Thánh Hỏa Nguyên Tố Thể cùng với Ma Diễm Nguyên Tố Thể đối diện với Thực Nhân Cự Ma chạy tới cùng không hề lui lại. Cả hai Nguyên Tố Thể bắt đầu điên cuồng hấp thu nguyên tố ma lực thuộc tính mình trong không khí, thân thể rất nhanh lớn lên vài phần. Mắt thấy Thực Nhân Cự Ma đã phóng gần tới trước mặt mình, trên bản thể của hai tiểu gia hỏa này chợt xuất hiện một cái khe vòng cung, nhìn qua giống như một cái miệng vậy. Cái khe mở rộng ra, từ trong đó, một quả Hỏa cầu cùng thuộc tính chợt như thiểm điện phóng ra.
Ngàn vạn lần không được xem thường hai cái hỏa cầu này. Đây chính là do Cực Hạn Dương Hỏa cùng với Cực Hạn Âm Hỏa ngưng tụ lại mà thành. Trước lúc Cơ Động có được Tất Sát Kỹ của hai đại quân vương, công kích mạnh nhất của hắn chính là Cực Hạn Song Hỏa Cầu phóng thích tạo thành Tổ Hợp Kỹ. Sở dĩ hắn đồng thời phóng thích ra hai Nguyên Tố Thể khác thuộc tính cùng hành động, chính là bởi vì khi hai chúng nó phối hợp với nhau, lực công kích sẽ tăng lên rất nhiều. Chỉ thấy hai khối hỏa cầu, một vàng kim, một đen trên không trung chợt kết hợp lại cùng một chỗ, hóa thành Kim Hắc Song Sắc Hỏa Cầu, mãnh liệt phóng tới.
Thân thể Thực Nhân Cự Ma tương đối khổng lồ, muốn né tránh cái Hỏa Cầu đang phóng tới này tự nhiên rất khó. Nhưng làm cho người ta kinh ngạc chính là, hắn lại lập tức làm ra phản ứng cực kỳ sáng suốt. Vẫn tiếp tục chạy như điên tới, thanh Bạch Cốt Bổng trong tay hắn huơ ra, cực kỳ chính xác đánh mạnh lên Cực Hạn Song Hỏa Cầu kia.
Một tiếng nổ ầm vang, lực bùng nổ cực mạnh mang theo thuộc tính khủng bố của Cực Hạn Song Hỏa chợt bùng nổ. Không khí đang bình thường đột nhiên trở nên cực kỳ nhộn nhạo. Thân thể Thực Nhân Cự Ma cũng bởi vì lực nổ mạnh phải tạm dừng lại trong chốc lát. Nhưng mà, một màn quỷ dị đã xuất hiện. Cây Bạch Cốt Bổng kia sau khi va chạm với Cực Hạn Song Hỏa Cầu, thế nhưng cũng không hề có chút tổn hại nào. Mặc dù bề ngoài của nó cũng bị nung đỏ lên, thế nhưng Cực Hạn Song Hỏa cũng không hề bám được lên thân nó, càng không thể làm cho nó nổ tung được.
Thánh Hỏa Nguyên Tố Thể cùng với Ma Diễm Nguyên Tố Thể lúc này liền thể hiện ra sự cường hãn của chúng nó. Bản thân mỗi tên gia hỏa đều có được thực lực bốn quan tương đồng với Cơ Động, lúc này từ trong miệng chúng nó, một loạt các khỏa Hỏa cầu đồng thuộc tính không ngừng bạo phát ra, liên tiếp không ngừng, nối gót mà ra. Mặc dù mỗi lần phun ra một khối Hỏa cầu, bản thể chúng nó đều ảm đạm xuống vài phần, thế nhưng chỉ trong nháy mắt, đã có thêm tám khỏa Cực Hạn Hỏa Cầu bắn ra, trong không trung ngưng tụ lại thành Âm Dương Song Thuộc Tính Tổ Hợp Kỹ Cực Hạn Song Hỏa Cầu, ở những phương hướng khác nhau đồng thời tấn công về phía Thực Nhân Cự Ma.
Cho dù lúc này là một gã ma sư sáu quan đối diện với tình huống như vậy, cũng nhất định sẽ luống cuống tay chân. Lực công kích của Cực Hạn Song Hỏa Cầu tương đối cường hãn, huống chi lại nhiều đến như vậy.
Chung quanh thân thể hai Nguyên Tố Thể đều tản mát ra một vầng hào quang có màu sắc giống với bản thể của chúng. Những nguyên tố ma lực Hỏa thuộc tính dâng trào trong không trung sau mỗi lần bùng nổ Cực Hạn Song Hỏa Cầu lại điên cuồng bị chúng nó một lần nữa hấp thu về. Không hề nghi ngờ, lúc này bọn chúng đã thể hiện ra đầy đủ năng lực cường hãn của chúng.
Thực Nhân Cự Ma mặc dù trí tuệ cao hơn các Đê Giai Ma Thú bình thường, nhưng dù sao hắn cũng không phải nhân loại, càng không có học qua các loại kỹ năng gì. Thanh Bạch Cốt Bổng trong tay vội vàng huơ lên, từng tiếng nổ không ngừng vang lên, đã bị hai tiểu gia hỏa oanh kích mà lui về phía sau. Có một quả Hỏa Cầu hắn không đỡ được, nháy mắt đã bắn đến trước người hắn. Phản ứng của kẻ này cũng có thể xem là mau, từ trong con mắt độc nhất một luồng quang mang trắng đục bắn ra. Một tiếng nổ ầm vang, bằng vào Hóa Thạch Chi Tuyến đã mạnh mẽ phá tan khỏa Hỏa Cầu. Nhưng cho dù như vậy, lực bùng nổ kịch liệt cũng khiến nó phải lùi về sau mấy bước mới có thể đứng vứng lại được. Thân thể nó lại bị vố số đốm lửa bám vào, thiêu đốt.
Hô lên một tiếng đau đớn, Thực Nhân Cự Ma gầm lên giận dữ. Hắn tuy rằng chặn hết các Cực Hạn Song Hỏa Cầu, nhưng lại bị hai tiểu Nguyên Tố Thể nhỏ bé bức bách đến tình trạng như thế, loại tình huống này cho tới giờ hắn chưa bao giờ gặp qua.
Gầm lên phẫn nộ, hắn đột nhiên gào lên một tiếng, thanh Bạch Cốt Bổng quét mạnh lên mặt đất, một khối đá lớn đã bay lên, đánh thẳng về phía hai Nguyên Tố Thể.
Đúng lúc này, một bóng đen lớn như bóng ma đột nhiên xuất hiện trên mặt đất. Đó là do ánh sáng mặt trời chiếu rọi tạo thành bóng đen. Cảm giác nguy cơ mãnh liệu khiến cho Thực Nhân Cự Ma ngẩng đầu nhìn lên. Con mắt độc nhất của hắn nhất thời nhìn thấy một thân ảnh có cặp mắt đỏ như máu.
Chu Tước Song Dực dang rộng, trên Quân Ma Âm Dương Khải, tất cả các mũi gai nhọn dưới tác dụng của ma lực hoàn toàn thể hiện ra hết. Sau lưng Dương Hỏa Phi Hành Pháp Trận nở rộ hào quang, lúc này Cơ Động nhìn qua giống như là một con Hỏa Phượng Hoàng chân chính đang cấp tốc bay lượn trên không trung.
Thực Nhân Cự Ma theo bản năng cầm thanh Bạch Cốt Bổng đánh tới. Nhưng thân ảnh màu kim đỏ trên không trung đột nhiên quỷ dị lóe lên, ngay sau đó, khí tức thô bạo, nóng bỏng đã tràn ngập trên đỉnh đầu Thực Nhân Cự Ma.
← Ch. 144 | Ch. 146 → |