Vay nóng Homecredit

Truyện:Âm Dương Miện - Chương 198

Âm Dương Miện
Trọn bộ 686 chương
Chương 198: Sinh mệnh ngưng tụ, căn nguyên sinh mệnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-686)

Siêu sale Lazada


- Đại trưởng lão anh minh.

Tháp Mẫu cung kính nói:

- Chúng ta đã không còn đường lui nữa, chỉ có thể đánh cuộc một phen. Tiếp tục ở lại Sinh Mệnh Chi Sâm, Sâm Yêu bộ tộc của chúng ta cũng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi. Đại Trưởng lão, ngài có biết hay không? Nếu vừa rồi ngài vẫn cố tình không đồng ý cho cả Sâm Yêu bộ tộc chúng ta đi theo ân nhân rời khỏi nơi này, ta thà rằng mang theo bộ lạc của ta mà đi theo ân nhân rời đi.

Áo Đa Mụ thở dài một tiếng, nhìn Tháp Mẫu, ánh mắt nhu hòa, nói:

- Ta làm sao lại không biết rõ đây là một cơ hội cơ chứ? Nhưng mà, ta nhất thiết phải khẳng định lại một lần nữa mới có thể đánh cuộc được. Nếu lúc trước, cơ hội thành công của chúng ta chỉ là năm thành, như vậy, hiện tại ta có thể khẳng định, lần này cơ hội di dời tộc nhân có thể thành công lên đến hơn bảy thành.

Trong lòng Tháp Mẫu chấn động:

- Đại Trưởng lão, ý của ngài là, ngài đã sớm biết rõ ân nhân không phải là gián điệp do địch nhân phái tới hay sao?

Áo Đa Mụ chậm rãi gật gật đầu:

- Nếu là gián điệp phái đến xâm nhập vào Sâm Yêu bộ tộc chúng ta mà cần phải hi sinh đến mấy gã Lục Quan Âm Dương Ma Sư, chuyện này đối với bất cứ một thương hội nào mà nói, đều là những tổn thất không thể thừa nhận nổi. Huống chi, đám người Kim Ưng Thương Hội chết dưới tay ân nhân cũng không chỉ có bấy nhiêu. Hôm nay ta sở dĩ làm như vậy, chính là muốn hiểu rõ ràng ân nhân hơn, đồng thời muốn khẳng định rõ ràng là ân nhân thật lòng muốn trợ giúp chúng ta. Ân nhân dù sao cũng còn quá trẻ tuổi. Hắn là một người tuổi còn trẻ mà có lòn chánh trực. Ta tin rằng, hắn hẳn là cũng nhìn ra ta chỉ là muốn thử hắn mà thôi. Hơn nữa, hắn cũng đã tha thứ cho chúng ta. Phần này lòng dạ, đã đủ để cho Sâm Yêu bộ tộc chúng ta ký thác tính mạng cho hắn. Từ giờ trở đi, ân nhân chính là Vương của chúng ta. Bất luận việc di dời bộ tộc có thành công hay không, vĩnh viễn cũng là như thế.

o0o

Cơ Động dẫn theo Liệt Diễm lặng yên trở về căn nhà xây dựng trên gốc đại thụ. Liệt Diễm cũng không có buông tay Cơ Động ra, ngược lại còn dùng hai tay nắm chặt tay hắn:

- Cơ Động, hôm nay ngươi bị người khác sỉ nhục rồi. Chỉ là đám Sâm Yêu kia quả thật rất đáng thương!

Cơ Động đột nhiên nở nụ cười, cảm nhận được cảm xúc từ hai bàn tay mềm mại của Liệt Diễm, mỉm cười nói:

- Áo Đa Mụ không hỗ là Đại Trưởng lão của Sâm Yêu bộ tộc, quả nhiên là cơ trí!

Liệt Diễm sửng sốt:

- Ta không hiểu.

Cơ Động nói:

- Mặc dù ngươi là Nữ hoàng của Thế giới Địa Tâm, nhưng đối với những trò lừa gạt của thế giới nhân loại quả thật là hiểu biết quá ít. Kỳ thật, ngay từ đầu khi chúng ta đến đó, vị Đại Trưởng lão kia đã không xem chúng ta là địch nhân rồi. Ngươi không thấy là, khi ta tiến hành uy hiếp đối với bộ tộc Sâm Yêu, phản ứng tự sát đền tội của hắn quá nhanh hay sao? Thanh chủy thủ kia rõ ràng là hắn đã chuẩn bị trước. Áo Đa Mụ mặc dù là Đại Trưởng lão của bộ tộc Sâm Yêu, nhưng bản thân hắn không hề có sức chiến đấu gì, mang chủy thủ theo bên người để làm gì? Tất cả những chuyện này, đều là do hắn an bày cả.

Liệt Diễm khẽ hất cái khăn che mặt lên, kinh ngạc nhìn Cơ Động:

- Đám Sâm Yêu kia đều là vì thử chúng ta mà an bày sao?

Cơ Động gật gật đầu:

- Kỳ thật ngay khi bước chân vào bãi cỏ nghị sự ta đã biết rõ rồi. Ta chỉ phối hợp với bọn họ hoàn thành màn trình diễn này mà thôi. Phóng xuất ra Lục Long Lục Xà kia, hoàn toàn là để khẳng định lòng tin đối với bọn họ mà thôi. Lấy thực lực hiện tại của ta, nếu muốn tàn sát bọn họ vốn không cần phải phóng thích Lục Long Lục Xà làm gì.

Liệt Diễm hỏi:

- Làm sao ngươi nhận ra được?

Cơ Động mỉm cười:

- Cái này kỳ thật cũng không khó. Áo Đa Mụ Đại Trưởng lão từ chính diện liếc mắt nhìn ta một. Từ trong mắt của hắn, ta căn bản không có nhìn thấy nửa phần hoài nghi, mà chỉ có suy tư mà thôi. Hơn nữa, nói thế nào, chúng ta cũng đã từng cứu người của bộ lạc Tháp Mỗ, trước khi có chứng cứ gì rõ ràng, đã xem chúng ta là địch nhân, chuyện này rõ ràng là không bình thường.

Liệt Diễm buông tay đang cầm tay Cơ Động ra, phì cười một tiếng, nói:

- Nếu ta nhớ không lầm, ngươi hẳn cũng chưa từng tiếp xúc qua quá nhiều chuyện như thế trong thế giới nhân loại, vì sao lại quá hiểu suy nghĩ của các trưởng lão Sâm Yêu vậy?

Cơ Động cười hắc hắc, nói:

- Đó là một bí mật!

Hắn cũng không muốn nói cho Liệt Diễm biết, chính mình đã trải qua cuộc sống hơn ba mươi năm ở kiếp trước, kinh nghiệm xã hội vô cùng phong phú.

Đôi môi đỏ mọng của Liệt Diễm khẽ cong lên:

- Điều chế cho ta một chén rượu đi. Đã hai ngày rồi không được uống rượu do ngươi điều chế.

- Được!

Cơ Động hào sảng trả lời một tiếng. Bất quá, vẻ mặt của hắn rất nhanh đã cứng ngắc lại, bởi vì hắn đã không tìm ra bất cứ bình rượu nào còn lại trong Chu Tước Thủ Trạc nữa. Thậm chí ngay cả bình điều chế cũng không còn bình nào.

- Liệt Diễm, rượu của ta đã đem ra làm thí nghiệm hết rồi. E rằng tạm thời ta không thể pha chế rượu cho ngươi được nữa. Phải chờ khi ta đến thành thị của nhân loại mua lại một ít mới được.

Cơ Động có chút bất đắc dĩ nói.

Liệt Diễm cười nói:

- Ta đoán biết trước rồi, chọc ngươi thôi. Ai biểu ngươi cứ bày đặt thần bí với ta. Cơ Động, ngươi định làm thế nào giúp Sâm Yêu bộ tộc di chuyển đến Địa Linh Sơn chứ? Sâm Yêu bộ tộc nói thế nào cũng có khoảng hơn hai mươi vạn dân cư. Di chuyển với quy mô lớn như thế, hiển nhiên là sẽ kinh động đến Đông Mộc Đế Quốc cùng với Trung Thổ Đế Quốc. Chỉ sợ cũng không phải chuyện dễ dàng đâu.

Cơ Động gật gật đầu, nói:

- Chuyện này ta cũng biết. Nếu bộ tộc Sâm Yêu đã quyết định theo chúng ta rời đi, nhất định phải chuẩn bị một kế sách vẹn toàn mới được. Lúc đó mới có thể dẫn bọn họ xuất phát.

Nói đến đây, Cơ Động nhất thời lâm vào trầm tư. Lúc trước hắn luôn chìm đắm trong việc nghiên cứu Ma Kỹ Tửu. Bộ tộ Sâm Yêu cũng chưa có khẳng định là làm theo đề nghị của hắn hay không, cho nên hắn cũng chưa nghĩ nhiều đến phương diện này. Hiện tại vấn đề đã là lửa cháy ngang mày, cũng đến lúc hắn phải suy tính rồi.

Đúng lúc này, Tạp Lặc lại từ dưới đất leo lên, trên lưng lại cõng theo một tráp nhỏ nữa:

- Hai vị ân nhân, có làm phiền hai vị hay không?

Khuôn mặt tràn ngập vẻ xấu hổ của Tạp Lặc ló lên chỗ cánh cửa của gian phòng bằng nhành cây kia.

- Tạp Lặc, ngươi lên đây đi.

Cơ Động khẽ vẫy vẫy tay về phía hắn. Lúc này, Tạp Lặc mới bước nhanh lên trên cửa gian phòng, tháo cái tráp trên lưng đặt xuống. Cơ Động chưa kịp mở miệng, hắn đã quỳ rạp hai chân xuống trước mặt Cơ Động.

Cơ Động nhíu mày, vung tay lên, một cỗ ma lực ôn nhu nâng đỡ thân thể Tạp Lặc đứng đây:

- Ngươi làm gì thế?

Tạp Lặc cúi đầu, nói:

- Hai vị ân nhân! Đều là bộ tộc Sâm Yêu chúng tôi không tốt, lấy oán trả ơn. Tạp Lặc khẩn cầu ân nhân, tha thứ cho các vị Trưởng lão đi. Mấy ngày nay, các vị Trưởng lão đã vì an toàn của bộ tộc Sâm Yêu mà lo lắng. Bọn họ giống như là chim sợ cành cong vậy.

Cơ Động mỉm cười, nói:

- Chuyện trước đây không nhắc lại nữa. Tạp Lặc, mấy ngày nay ngươi đã chăm sóc chúng ta rất chu đáo, ngươi không nên làm như vậy. Cho dù là chúng ta thật sự bị đuổi đi, chúng ta vẫn xem ngươi như là bằng hữu. nguồn

- Thật à?

Tạp Lặc mừng rỡ, ngẩng đầu nhìn Cơ Động, trong ánh mắt tràn ngập quang mang kích động.

Cơ Động gật gật đầu với hắn, nói:

- Không nên lo lắng quá nhiều. Ngươi cũng nhanh trở về chuẩn bị đi. Bộ tộc Sâm Yêu sẽ di dời, ta nghĩ ngươi chắc cũng có nhiều thứ cần phải chuẩn bị.

- Không nhiều đâu, không nhiều đâu. À! Đúng rồi, ân nhân. Hôm nay sau khi hai người bỏ đi, Áo Đa Mụ trưởng lão đã tuyên bố với mọi người, từ nay về sau, ngài là Sâm Yêu Chi Vương của bộ tộc. Sau này ta phải gọi ngài là Vĩ Đại Vương rồi.

Sâm Yêu Vương? Đây là chuyện Cơ Động tuyệt đối không ngờ tới:

- Chuyện này sao có thể? Ta cũng đâu phải là Sâm Yêu đâu?

Cơ Động kinh ngạc nói.

Tạp Lặc lắc lắc đầu, nói:

- Đây là do Đại Trưởng lão nói. Ở trong bộ tộc Sâm Yêu, không có ai vi phạm mệnh lệnh của Đại Trưởng lão cả. Đại Trưởng lão còn nói, từ nay về sau chúng tôi đều sẽ nghe theo mệnh lệnh của ngài.

Cơ Động bất đắc dĩ lắc lắc đầu:

- Xem ra lần này trách nhiệm trên lưng ta quả thật không nhỏ a!

Tạp Lặc cười nhẹ một tiếng. Hắn hiển nhiên là nghe không hiểu được ý tứ trong lời nói của Cơ Động. Khẽ cúi người xuống, lấy từ trong cái tráp nhỏ kia ra một ít hoa quả. Cuối cùng còn lấy ra thêm hai bình hồ lô nhỏ màu xanh nữa.

Hai bình hồ lô nhỏ kia nhìn qua một màu xanh trong suốt, giống như là ngọc bích tạc thành vậy, trơn bóng trong suốt, nhưng loại choáng đầy cảm giác cứng rắn như ngọc. Lúc Tạp Lặc lấy ra hai bình này, động tác của hắn rõ ràng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, có vẻ vô cùng trịnh trọng cùng với cẩn thận.

- Tạp Lặc, đây là cái gì?

Liệt Diễm hỏi. Cảm giác của nàng so với Cơ Động còn rõ ràng, sâu sắc hơn nhiều. Hai cái bình hồ lô kia tuy rằng chỉ nhỏ khoảng hơn bàn tay, nhưng nàng có thể cảm nhận được sinh mệnh khí tức ẩn chứa bên trong đó lại rõ ràng giống như là thực thể vậy.

Tạp Lặc trịnh trọng nói:

- Cái này chính là Căn Nguyên Sinh Mệnh do Bộ tộc Sâm Yêu chúng ta ủ ra. Mời Vương cùng Vương Phi thưởng thức.

- Vương Phi?

Cơ Động và Liệt Diễm cơ hồ là đồng thời thốt lên. Vẻ mặt hai người đều trở nên có chút quái dị, thần sắc biến hóa thậm chí còn hơn cả khi chứng kiến Căn Nguyên Sinh Mệnh nữa.

Tạp Lặc cầm theo cái tráp lui ra khỏi gian phòng. Bên trong gian phòng một lần nữa chỉ còn lại hai người Cơ Động và Liệt Diễm. Cơ Động có chút xấu hổ đứng ở nơi đó, không biết nên nói cái gì cho đúng.

Khuôn mặt Liệt Diễm nháy mắt đã đỏ ửng, khẽ cúi đầu, một lúc lâu cũng không thốt lên lời nào.

Trong gian phòng lúc này im lặng đến mức thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch của Cơ Động. Hắn nâng hai bình hồ lô nhỏ màu xanh kia lên, đưa đến trước mặt Liệt Diễm, cười hắc hắc:

- Vương Phi, ngươi có muốn thưởng thức thử một chút Căn Nguyên Sinh Mệnh này không?

Liệt Diễm ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cơ Động một, ánh mắt khẽ lưu chuyển, giống như là đang nổi giận vậy. Nhìn vẻ mặt kia của Liệt Diễm, Cơ Động không khỏi ngây dại. Nàng thật là xinh đẹp, vẻ đẹp chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa, thậm chí như là khuynh quốc khuynh thành vậy. Đương nhiên, những lời này Cơ Động tuyệt không dám nói ra. Nhưng hắn có thể khẳng định, không có bất cứ một nam nhân nào có thể nhìn thấy vẻ mặt mang theo ánh mắt trách móc kia của Liệt Diễm mà không hề động tâm được.

Liệt Diễm sẳng giọng:

- Ai là Vương Phi của ngươi... Tiểu Cơ Động, ngươi còn nói vậy nữa, ta liền trở về Địa Tâm, để một mình ngươi ở trên này làm Sâm Yêu Vương của ngươi đi.

Cơ Động ha hả cười, nói:

- Cũng đâu phải ta nói, chuyện này không được trách ta. Nhanh nếm thử Căn Nguyên Sinh Mệnh này thử xem.

Liệt Diễm trừng mắt liếc hắn một, lúc này mới nhận lấy một bình Căn Nguyên Sinh Mệnh.

Tâm tình Cơ Động lúc này vô cùng vui vẻ. Tuy rằng Liệt Diễm đang trách hắn, nhưng hắn lại phát hiện ra, lần này từ khi Liệt Diễm rời khỏi Thế giới Địa Tâm, rõ ràng đã càng nhân tính hóa hơn lúc trước rất nhiều. Cảm giác thần thánh cao cao tại thượng càng ngày càng ít đi, ngược lại càng ngày càng giống như một cô gái nhân loại hơn nhiều. Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt, nụ cười của nàng, đều khiến cho tim hắn đập nhanh hơn mấy phần. Phát hiện này khiến cho hắn càng thêm quyết tâm hơn, đợi sau khi Thánh Tà Chi Chiến năm sau chấm dứt, tu vi của mình càng trở nên cường đại hơn, liền tỏ lời yêu đối với Liệt Diễm.

Bình hồ lô màu xanh biếc nằm trong bàn tay trắng như Dương Chi Bạch Ngọc của Liệt Diễm, nhìn qua lại càng thêm xinh đẹp tuyệt mỹ. Liệt Diễm nhẹ nhàng hé mở nắp bình một chút, nhất thời, một cỗ hương vị hoa quả cùng với sinh mệnh khí tức cực kỳ nồng đậm bốc ra, choáng đầy không khí bên trong gian phòng. Sinh mệnh lực cực kỳ nồng đậm kia, nhìn qua tựa như một làn khói xanh nhàn nhạt vậy:

- Đây là dấu hiệu của Sinh mệnh ngưng tụ!

Cho dù là Liệt Diễm, nhìn thấy một màn kia cũng không khỏi phải kinh hô một tiếng.

Cơ Động kinh ngạc hỏi:

- Cái gì mà Sinh Mệnh ngưng tụ?

Liệt Diễm nghiêm mặt nói:

- Ngươi là một gã ma sư, ngươi hẳn còn nhớ rõ lúc ngươi tu luyện đột phá Tam Quan, ma lực chuyển từ trạng thái khí sang trạng thái dịch, đó là một loại biến hóa tăng vọt về chất, khiến cho ma lực trong cơ thể ngươi gần như là thực thể hóa vậy. Hiện tại ma lực của ngươi đã đạt tới Lục Quan, khi phóng thích ma lực ra ngoài cơ thể, ngưng tụ lại gần như là thành thực thể mà phát động công kích, làm như vậy rõ ràng là tiêu hao khủng bố. Sinh mệnh lực xét theo một mức độ nào đó, cũng có thể xem như là một loại ma lực. Cái gọi là Sinh mệnh ngưng tụ, chính là sinh mệnh lực nồng đậm đến mức có thể chuyển hóa thành dạng chất lỏng. Khó trách, khó trách vì sao Kim Ưng Thương Hội lại không tiếc điều động mấy ngàn người để đối phó với bộ tộc Sâm Yêu, khó trách vì sao bộ tộc Sâm Yêu lại lâm vào tình thế hiểm nghèo đến như vậy. Không cần phải uống, chỉ cần ngửi một chút mùi thôi cũng đã có thể thấy được hiệu quả cường đại của Căn Nguyên Sinh Mệnh này rồi.

Vừa nói, Liệt Diễm khẽ nghiêng tay một chút, đem thứ bên trong bình hồ lô màu xanh biếc kia đổ ra trên tay nàng. Nhất thời, một giọt chất lỏng màu xanh biếc giống như là ngọn chồi non nhiểu ra, rơi trên lòng bàn tay của nàng. Ngay tức khác, luồng khí vụ màu xanh có chút mơ hồ không nhìn rõ lúc trước, liền nháy mắt trở nên cực kỳ rõ ràng. Mà giọt chất lỏng màu xanh biếc kia thì rõ ràng đang bốc hơi tan ra không khí với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn ra được.

Cơ Động hít sâu một hơi, đem dám Sinh Mệnh ngưng tụ kia hít sâu vào trong cơ thể. Nhất thời, mùi hương hoa quả nháy mắt lan truyền khắp toàn thân. Mỗi một tế bào trong cơ thể hắn tựa hồ như được sinh mệnh lực khổng lồ kích hoạt lên vậy. Khoái cảm không thể nào nói nên lời cùng với mùi hương tuyệt vời nhất thời khiến cho toàn thân hắn đều choáng đầy sinh cơ.

- Rượu ngon! Đây là dùng hoa quả tươi mà chắc lọc thành rượu dịch a! Trong này có ít nhất hơn trăm loại hoa quả tươi, còn có một số thứ kỳ dị gì đó pha trộn lại. Trải qua quá trình lên men lâu năm, cùng với pha trộn chắc lọc, mới tại thành thứ gọi là Căn Nguyên Sinh Mệnh này. Với khứu giác của ta, cũng không thể nào nhận ra hoàn toàn các loại hương vị trong đó. Cái này tuyệt đối có thể xưng là Tuyệt thế trên phẩm.

Thân là nhất đại Tửu Thần, khả năng mẫn cảm đối với hương vị của Cơ Động rõ ràng đến mức nào. Sinh Mệnh ngưng tụ kia vừa mới vào mũi, hắn đã cảm nhận rõ ràng sự tuyệt vời của nó cùng với những thành phần bên trong. Liệt Diễm nhanh tay đậy nắm bình lại, không để cho Căn Nguyên Sinh Mệnh bị bốc hơi trong không khí quá nhiều:

- Loại rượu này, người bình thường uống được một giọt, ít nhất có thể tăng thêm được một năm tuổi thọ. Người trọng thương uống một giọt, nói không chừng có thể khởi tử hồi sinh. Hơn nữa nó lại chẳng hề có tác dụng phụ gì, hoàn toàn là thông qua sinh mệnh lực khổng lồ để kích phát tiềm lực bản thân của con người. Cái Căn Nguyên Sinh Mệnh này, có thể nói là tinh hoa của Mộc hệ. Có thể chế tạo ra loại rượu như vậy, khả năng thấu hiểu đối với Mộc Hệ của bộ tộc Sâm Yêu có thể nói là sâu không thể lường được. Giá trị của mỗi một bình này, ít nhất tương đương với một khỏa Thất Giai Tinh Hạch bình thường, thậm chí còn cao hơn nữa.

Cơ Động cười khổ nói:

- Ban đầu ta còn định mua một ít thứ này mà nhấm nháp thử xem sao, hiện tại xem ra coi như ta dốc hết gia sản, chỉ sợ cũng không thể mua nổi hai bình này mất.

Liệt Diễm mỉm cười, nói:

- Hiện tại ngươi đã là Sâm Yêu Vương, còn sợ không có Căn Nguyên Sinh Mệnh để thưởng thức sao?

Cơ Động bất đắc dĩ nói:

- Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra, các Sâm Yêu trưởng lão chỉ vì muốn ta thật tâm giúp đỡ họ tìm ra một con đường sinh cơ mới, nên mới phong cho ta chức đó hay sao? Huống chi, ta cũng không thể lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn mà kiếm lợi.

Liệt Diễm nói:

- Chuyện đó không quan trọng. Cơ Động, bất luận là khó khăn đến mức nào, ta cũng hy vọng ngươi có thể trợ giúp bộ tộc Sâm Yêu vượt qua cửa ải khó khăn này. Không phải vì bất cứ lợi ích gì, chỉ là vì muốn loại Căn Nguyên Sinh Mệnh này được tiếp tục lưu truyền mãi mãi. Tuyệt phẩm như thế này, không nên để thất truyền.

Cơ Động gật gật đầu, ngắm nghía bình hồ lô nhỏ trong tay mình:

- Ta sẽ tận hết khả năng.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-686)