Vay nóng Tinvay

Truyện:Âm Dương Miện - Chương 653

Âm Dương Miện
Trọn bộ 686 chương
Chương 653: Không để ý tới sinh tử
0.00
(0 votes)


Chương (1-686)

Siêu sale Shopee


Các tướng lĩnh và thống soái của các quốc gia nghe Âm Triêu Dương nói chuyện này, sắc mặt ai nấy đều khó coi tới cực điểm. Tuy họ biết Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cường đại nhưng từ lúc có Quang Minh Thiên Can thần thú và Long tộc trước sau gia nhập cùng với hoàn thành Quang Minh cứ điểm khiến lòng tự tin của họ bành trướng, trong nội tâm còn tự nói mình đã có thực lực liều mạng với Hắc Ám đại quân.

Lúc này nghe Âm Triêu Dương và Long Hoàng xác nhận, họ mới biết được thì ra tất cả không đơn giản như họ từng nghĩ hoặc là tình huống chân thực còn tồi tệ hơn họ nghĩ nhiều lắm.

Nhất là nghe được số lượng Hắc Ám ma quân có tu vi Tứ Quan trở lên vượt trên năm vạn và hơn mười vạn Ma Sư hậu bị, mỗi người ngồi tại nơi này đều có cảm giác sống lưng mình lạnh lẽo.

- Hắc Ám Thiên Cơ quả thực là một tên điên.

Âm Chiêu Dung nói. Chuyện này trước đó Âm Triêu Dương cũng không cho nàng biết vì sợ nàng không đủ trầm ổn.

Cơ Vân Sinh vội vàng hỏi:

- Vậy sau đó thì sao? Cơ Động có truyền tin tức gì về không?

Hắn và những người khác đều là lần đầu tiên nghe nói tình huống của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, họ đều hiểu rõ địch nhân của mình đáng sợ như thế nào. Huống chi, người mạo hiểm vào trong lòng địch đó còn là tôn tử ruột thịt của mình. Bất kể là công hay tư, Cơ Vân Sinh nhất định phải biết được tình huống của mấy người Cơ Động.

Âm Triêu Dương cùng Long Hoàng đồng thời lắc đầu, Âm Triêu Dương nói:

- Từ khi Cơ Động tiến vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, đây là lần duy nhất truyền tin tức lại. Mục đích chính là nói cho chúng ta biết thực lực chân chính của Hắc Ám đại quân. Lúc đó Cơ Động đã nói làm suy yếu thực lực của bọn chúng, trong đó ảnh hưởng lớn nhất là phá hủy toàn bộ mười thương khố (nhà kho) tiếp tế cho Hắc Ám đại quân. Hậu cần tiếp tế cùng với quân trang giới bị cũng phá hủy không ít. Con số sát thương cụ thể không rõ, nhưng mấy người Cơ Động sẽ tận lực làm thay đổi thực lực của song phương để phần thắng nghiêng về phía chúng ta.

Long Hoàng thở dài một tiếng:

- Đảo mắt đã hơn tám tháng trôi qua, vậy mà đám tiểu tử này vẫn bặt vô âm tín.

Đôi mắt ti hí của Cúc Hoa Trư chớp chớp, nó lên tiếng:

- Có khả năng đám người họ đã...

Long Hoàng trừng mắt nhìn Cúc Hoa Trư Cúc Hoa Trư:

-Đã cái đầu của ngươi ấy, bọn họ cát nhân thiên tướng, tiểu tử Cơ Động còn có thiên mệnh, chắc chắn không sao. Ngươi còn trù ẻo, cẩn thận ta sẽ biến ngươi thành heo kho tàu đấy, ngươi có tin không?

Cúc Hoa Trư thè lưỡi, phải nói trong những người ở đây, người nó không dám đắc tội nhất chính là Long Hoàng.

- Ngươi đừng nóng! Ta không phải trù ẻo bọn họ, nhưng Hắc Ám Thiên Cơ đã cắn nuốt tứ đại thánh thú, Cơ Động có thể chống lại thực lực Thánh cấp đỉnh phong của thằng đó sao? Có vẻ như quan hệ của ngươi và Cơ Động rất không tầm thường a?

Long Hoàng lạnh lùng nhìn nó nói:

- Ta chỉ có ba đứa con, đều bị tiểu tử này đưa đi Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, ngươi nói ta có thể không nóng vội sao? Với tính cách của Cơ Động, nếu như lấy được thành quả, nhất định nó sẽ đưa tin về. Nhưng đến giờ vẫn không có tin tức, vậy thì chỉ có hai khả năng, một là như ngươi vừa nói. Khả năng thứ hai chính là chúng đang trốn ở một nơi nào đó trên Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Nếu như Hồng Liên Thiên Hỏa biến mất trước khi chúng trở về thì trận Thánh Chiến này chỉ có một phần thắng, ngược lại sẽ có năm phần. Vì thế, các ngươi hãy cùng ta cầu nguyện bọn họ có thể về kịp đi.

Nói đến đây Long Hoàng đột nhiên đứng lên, sải bước rời khỏi đại sảnh nghị sự. Hắn tự biết cảm xúc của chính mình không ổn định, không nên tiếp tực ở nơi này. Như lời hắn nói, ba hài tử của hắn đều đi cùng Cơ Động, tổ chim bị phá thì trứng sao còn. Nếu Cơ Động đã chết ở Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục thì những hài tử của hắn....

Mỗi khi nghĩ đến những điều này, trong lòng của Long Hoàng vô cùng bực bội, hắn hối hận... hối hận tại sao lại đáp ứng ứng Đại Diễn Thánh Hỏa Long cùng Tư Động đi theo Cơ Động tới Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.

Long Hoàng rời đi, trong phòng nghị sự lặng ngắt như tờ, từ tin tức Cơ Động mang về cùng với đánh giá của Long Hoàng và Cúc Hoa Trư, tất cả đều trông mong các Quang Minh Thiên Can thánh đồ, kể cả những người chưa từng quen biết Cơ Động.

- Cơ Động, ngươi nhất định phải sống và trở về.

Đúng lúc này, một thanh âm như oán phụ chờ chồng vang lên trong phòng nghị sự, nếu không phải nhìn thấy là nam thì sợ rằng ai cũng cho rằng đó là nghiệt duyên mà Cơ Động để lại.

Thiên Cương miện hạ Cơ Trường Tín nhìn thoáng qua Chu Tiểu Tiểu, hắn giận dữ quát:

- Mập mạp chết tiệt, ngươi gào cái gì thế?

Chu Tiểu Tiểu với vẻ mặt vô cùng đau khổ, từng khối mỡ trên mặt hắn dúm lại:

- Nếu tiểu tử Cơ Động không trở lại thì ta sẽ chết theo hắn. Tiểu tử này đã đáp ứng ta làm hội trưởng thương hội Ngốc Có Tiền, còn nhờ tay ta lấy đi ba thanh thần khí, đại lượng Thiên Chi Ngọc, quyển trục. Tàng bảo khố của thương hội chúng ta đều bị chúng quét sạch, sao ta lại không thể gào chứ?

Vì muốn Cơ Động trở thành người thừa kế của thương hội Ngốc Có Tiền, hắn đã phải trả một cái giá cực lớn.

Một màn này khiến cho không khí trong phòng nghị sự trở nên quái dị, nhất là một đám Chí Tôn, ai cũng biết gã mập mạp này nổi danh không có lợi thì không làm, nhờ xác định của hắn mà mọi người càng thêm tin tưởng vào thực lực của Cơ Động.

- Đáng đời! Là do ngươi đưa tới tận cửa cầu xin chứ có phải tằng tôn của ta đâu?

Cơ Trường Tín hừ một tiếng, không để ý tới mập mạp nữa.

Chu Tiểu Tiểu nói với vẻ đáng thương:

- Ta cầu nguyện, ta cầu nguyện mấy người Cơ Động có thể sống sót trở về. Đám xú tiểu tử các ngươi mau trở về đi a.

Tất cả đương nhiên không thể biết được đối tượng mà họ cầu nguyện lúc này còn đang ngủ say, thời gian hắn ngủ đã tám tháng.

Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.

- Cơ Động vẫn chưa tỉnh sao?

Thiên Cơ nhìn Cơ Động nằm im một chỗ, thần thái vô cùng an tường, hắn thấp giọng hỏi Trần Tư Tuyền.

Kể từ lúc Cơ Động hôn mê, Trần Tư Tuyền vẫn miệt mài ngày đêm ở bên cạnh hắn, chăm sóc hắn. Sau khi tiêu diệt toàn bộ Hắc Ám Tử Vệ, bốn người cận kề với tử vong, phải vất vả lắm mới ổn định được thương thế.

Nhờ Sinh Mệnh Chi Nguyên ngàn năm trợ giúp mười ngày sau Diêu Khiêm Thư đã tỉnh lại, hắn đã thiêu đốt tính mạng để gia tăng thực lực đánh chết một gã Hắc Ám Tử Vệ. Vì thế có Sinh Mệnh Chi Nguyên bổ sung, tuy nguyên khí đại thương nhưng tốc độ khôi phục đã nhanh hơn trước.

Sau khi tỉnh lại, điều chỉnh trạng thái một chút, hắn lại vùi đầu vào việc chữa trị cho A Kim cùng Lang Thiên Ý. Hai người này cũng bị thương nhưng không nặng bằng Cơ Động, trước đó Bảo Nhi cơ trí chữa trị cho thương thế hai người ổn định lại, hiện giờ cũng chuyển biến tốt đẹp.

A Kim có được huyết mạch Long Hoàng tinh khiết, năng lực khôi phục rất mạnh, khi thương thế ổn định, không tới nửa tháng đã có thể khôi phục hành động, lại dùng một tháng trở lại trạng thái đỉnh phong.

Lang Thiên Ý không có khí lực cường hãn như A Kim, hắn cần bốn tháng mới miễn cưỡng lành lại, sau đó dùng một tháng nữa mới khôi phục năng lực chiến đấu.

So với họ, tình huống của Cơ Động vẫn còn rất nguy ngập, hắn hôn mê suốt tám tháng vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại. Trong thời gian này, nhờ phục dụng Sinh Mệnh Chi Nguyên cùng với tánh mạng chi hạch, Trần Tư Tuyền cẩn thận giúp hắn giúp hắn chữa trị xương cốt, cơ bắp, kinh mạch... đưa kinh mạch nội tạng trở lại vị trí cũ. Sau đó lại vận chuyển ma lực bản thân hắn hình thành một vòng tuần hoàn hấp thu ma lực còn sót lại trong cơ thể.

Chỉ những điều này đã tốn thời gian nửa năm, Trần Tư Tuyền cũng bởi vậy mà vô cùng mệt mỏi và hôn mê mấy lần. Nhưng nàng vẫn không nghe mọi người khuyên bảo, vẫn ở bên cạnh thủ hộ Cơ Động, săn sóc hắn, giúp hắn trị liệu. Cho dù Diêu Khiêm Thư muốn thay nàng thì nàng cũng không chịu.

Hiện tại, ma lực trong cơ thể Cơ Động đã được bản thân hắn hấp thụ không sai biệt lắm. Sinh mạng thể đã trở lại bình thường, nhưng vẫn không thấy hắn có dấu hiệu tỉnh lại. Có vẻ như linh hồn của hắn đã bị phong bế, ngoại trừ ma lực khổng lồ trong cơ thể như ẩn như hiện vận chuyển phát ra một chút ánh sáng le lói thì hắn không khác gì so với người chết.

Trần Tư Tuyền ngẩng đầu nhìn Thiên Cơ, nàng vẫn đẹp nhưng tiều tụy và gầy hơn trước, sắc mặt tái nhợt, nàng nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Không có. Tuy rằng thân thể hắn đã khôi phục phần lớn, nhưng trước đó vì bị thương quá nặng, linh hồn ý thức chủ động phong bế không thể tiến hành câu thông.

Thiên Cơ thoáng do dự một lúc rồi hỏi:

- Nếu vậy... Chúng ta thử liên thủ dẫn động Linh Hồn Lực của Cơ Động xem sao?

Trần Tư Tuyền lắc đầu:

- Không được. Cơ hội chỉ có một lần, ta thà rằng ổn định, nếu như nóng vội khiến cho khi linh hồn phong bế mở ra mà ý thức của hắn chưa kịp hồi phục sẽ dẫn tới kết cục hồn phi phách tán. Cứ để mình ta xử lý, ta cùng Cơ Động dung hợp linh hồn rất nhiều lần, tình huống của hắn, ta hiểu rõ nhất.

Thiên Cơ than nhẹ một tiếng, hắn yên lặng gật nhẹ đầu:

- Tư Tuyền. Thời gian Hồng Liên Thiên Hỏa biến mất càng ngày càng gần. Lần trước sau khi ngươi phóng thích Sáng Thế Lục Hợp, ma lực chỉnh thể của Hồng Liên Thiên Hỏa rõ ràng đã bị ảnh hưởng. Ta đã dùng Thiên Cơ Nhãn dự đoán, không tới một tháng nữa nó sẽ biến mất.

Trần Tư Tuyền nhìn Thiên Cơ, ánh mắt ôn nhu của nàng chuyển sang Cơ Động, tay nàng vuốt ve mặt hắn:

- Ý của ngươi, ta hiểu. Thời gian quyết chiến sắp tới gần, các ngươi hãy đi đi.. Đợi đến lúc Cơ Động tỉnh táo lại, chúng ta sẽ lập tiến về Thánh Tà Đảo.

Thiên Cơ hít sâu một hơi, tuy rằng hắn không muốn ly khai, nhưng mà hắn biết rõ, nếu như Cơ Động không bị hôn mê thì hắn nhất định cũng sẽ để cho bọn họ tiến vào chiến trường trước.

Trận chiến tám tháng trước, Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ tổn thất thảm trọng, nhưng mà thu hoạch của bọn hắn cũng cực lớn.

Mười tên Hắc Ám Tử Vệ cùng mười đầu Hắc Ám Thiên Can Thần Thú để lại cho họ một món tài phú khổng lồ, đó chính là tinh hạch cùng tinh miện.

Sau khi hấp thụ chúng, hiện tại tu vi của tất cả các Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ đều đã đột phá Cửu Quan. Trong đó A Kim, Lang Thiên Ý, Diêu Khiêm Thư còn đạt tới cấp chín mươi lăm. Tuy rằng đại bộ phận đã mất đi ma thú tọa kỵ nhưng thực lực của Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ tăng lên không ít. Dùng trạng thái hiện tại của họ mà gặp Hắc Ám Tử Vệ, cho dù không có Cơ Động xuất thủ họ cũng có cơ hội để chiến một trận.

Thiên Cơ suy nghĩ một chút rồi hạ quyết tâm:

- Tư Tuyền, ngươi hãy bảo trọng. Không cần suy nghĩ tới chuyện của Thánh chiến nữa, tất cả đã có chúng ta. Cho dù Cơ Động tỉnh lại, nếu như thực lực của hắn chưa hoàn toàn khôi phục thì các ngươi không nên tiến về Thánh Tà Đảo. Hắc Ám Thiên Cơ đã mất đi Hắc Ám Tử Vệ cùng Hắc Ám Thiên Can Thần Thú, trận chiến này thắng bại ra sao rất khó đoán.

- Ừ!

Trần Tư Tuyền nhẹ nhàng gật đầu.

Thiên Cơ biết rõ, hiện giờ nàng chỉ chú ý tới Cơ Động, mình có nói thêm cái gì cũng vô ích. Hắn quỳ rạp xuống bên người Cơ Động trầm giọng nói:

- Chủ nhân, ta biết tâm nguyện lớn nhất của ngươi chính là hóa giải Thánh chiến. Tuy rằng lực lượng của chúng ta còn chưa đủ, nhưng ta sẽ cố gắng để hoàn thành tâm nguyện của ngươi, cho dù phải bỏ cả tính mạng mình.

Nói xong câu đó Thiên Cơ nhìn Cơ Động một lúc rồi kiên quyết đứng lên, ngẩng đầu bước ra ngoài.

Những Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ sớm đã chờ ngoài động, họ không đi vào vì sợ mình sẽ không chịu nổi mà ở lại. Tất cả khom người thật sâu vái Cơ Động rồi đi theo Thiên Cơ tới truyền tống pháp trận. Có thể tánh mạng lần thứ hai là do Cơ Động mang lại, nếu không vì cứu mọi người thì Cơ Động cũng sẽ không trả một cái giá thật lớn như thế. Thời điểm này họ đã hoàn toàn không màng tới sinh tử, trận chiến của Quang Minh cùng Hắc Ám đã tới, là bình minh tới trước hay là tà dương của ban đêm tới trước. Họ không có lựa chọn, một khi đã trở thành Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ thì tánh mạng của họ đã không thuộc về mình.

Trần Tư Tuyền nhìn phương hướng cửa động, nàng yếu ớt nói:

- Cơ Động, chàng có thấy không? Đồng bạn của chúng ta đã bắt đầu hành trình, thiếp biết thiếp không thể ngăn cản chàng tham gia. Thiếp biết sau trận đánh đó chàng sẽ có lựa chọn, không biết kế hoạch của thiếp có thành công hay không... nhưng nếu thất bại... thiếp sẽ nói cho chàng biết thiếp là ai.

Nói xong câu đó, nàng cười dịu dàng nằm bên cạnh Cơ Động, kéo lấy tay hắn vòng qua hông mình rồi rúc vào lồng ngực Cơ Động. Chỉ khi Cơ Động ngủ say thì nàng mới có cơ hội này.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-686)