← Ch.1407 | Ch.1409 → |
Thoát ly Tu La tộc, lại bị quý tộc Tu La giới nhằm vào, Tạp Luân gia tộc bức thiết cần tăng lên lực lượng.
Nhưng, Hàn Tịch Thâm Uyên tàn khốc tanh máu, rất nhiều ác ma cường đại tuyệt đối không dễ dàng đối phó.
Bọn họ ở trong vài lần săn bắn thiếu chút nữa toàn quân bị diệt.
Đều là tộc nhân Tu La tộc, các hồn nô lấy Kha Đế Tư cầm đầu, trong khoảng thời gian này tương đối chiếu cố Tạp Luân gia tộc.
Kha Đế Tư từng hai lần đem Tạp Luân gia tộc từ bên bờ tử vong kéo trở về.
Cũng bởi vì như thế, đối mặt lựa chọn Tần Liệt đưa ra, có chút bối rối, nàng mới sẽ nhìn về phía Kha Đế Tư.
Nàng đã biết các tiền bối Tu La tộc lấy Kha Đế Tư cầm đầu, hết thảy đều là hồn nô của Hồn Thú. Nàng biết rõ những tiền bối đó cường đại, cũng từng mơ hồ nghe Kha Đế Tư nói tới một khi trở thành hồn nô, sẽ đạt được hồn lực tinh thuần, còn có rất nhiều bí thuật phương diện linh hồn.
Đương nhiên, cái giá chính là... từ nay về sau nàng sẽ mất đi tự do.
Ở dưới ánh mắt nàng nhìn chăm chú, sắc mặt Kha Đế Tư hờ hững, không có một chút phản ứng.
Ở quanh, Miêu Phong Thiên, còn có hồn nô còn lại, cũng là lạnh lùng đối mặt.
"Ta, ta..."
Sắt Lâm cắn môi dưới, đột nhiên ngửa đầu, nói: "Tần Liệt kia, có phải cũng đã nguyện trung thành với ngươi, cũng là một hồn nô của ngươi hay không?"
Lời vừa nói ra, Miêu Phong Thiên biết nội tình, còn có đám người Kha Đế Tư, sắc mặt đều cổ quái.
Đệ nhất vu trùng còn phát ra tiếng rít kỳ dị.
"Cái này rất quan trọng?" Tần Liệt lấy thanh âm to lớn của phân thân Hồn Thú hỏi.
"Rất quan trọng!" Sắt Lâm nhẹ nhàng gật đầu, "Ta chú ý tới cảnh giới của hắn tăng lên nhanh chóng mãnh liệt, hơn nữa huyết mạch tựa như cũng đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa chưa mất đi bản thân, vẫn đang tận tâm tận sức giúp Viêm Nhật đảo, còn có những người đến từ Bạo Loạn Chi Địa. Nếu, ta ở sau khi tuyên thệ nguyện trung thành ngươi, có thể giống như hắn cảnh giới và huyết mạch tăng lên trên diện rộng, lại có thể giúp gia tộc chúng ta, ta nghĩ ta có thể tiếp nhận."
Trong bất tri bất giác, nàng đã đem bản thể Tần Liệt coi là một vật tham chiếu quan trọng nhất, cảm thấy có thể giống như Tần Liệt, trở thành hồn nô của Hồn Thú cũng không tệ lắm.
Nàng thật ra từ trên người bản thể Tần Liệt, đã sớm mơ hồ phát giác được khí tức Hồn Thú, đoán được Hồn Thú và Tần Liệt có liên hệ.
Đáng tiếc, nàng tuyệt đối không thể nghĩ đến, Tần Liệt và Hồn Thú căn bản chính là một thể.
Nàng lầm cho rằng Tần Liệt đã bị Hồn Thú hoàn toàn khống chế.
"Không nói dối ngươi. Tần Liệt không phải hồn nô của ta, ngươi cho dù dâng ra chân hồn, tự cam trở thành hồn nô của ta, ngươi cũng không thể có được địa vị cùng thân phận của Tần Liệt." Hắn lạnh nhạt nói.
"Không có khả năng! Trên người hắn có linh hồn khí tức của ngươi! Giữa hắn với ngươi, tất nhiên có liên hệ chặt chẽ!" Sắt Lâm không chịu tin tưởng.
"Chuyện khác ta không cần giải thích." Tần Liệt dần sinh ra sự không kiên nhẫn, nói: "Ngươi chỉ cần biết, ta có thể đem tất cả không thuộc về ngươi trong đầu ngươi mang đi là được!"
"Ta nếu không chịu đáp ứng trở thành hồn nô của ngươi, ngươi sẽ không... Giết ta chứ?" Sắt Lâm bất an nói.
"Sẽ không." Tần Liệt nói.
"Vậy được, ngươi cứ đem những thứ nhiễu loạn tâm cảnh ta hút ra đi, tạm thời... Ta còn chưa muốn đánh mất bản thân." Sắt Lâm tỏ thái độ.
"Cũng được." Tần Liệt đáp lại.
Tiếng nói vừa dứt, các sợi tơ linh hồn mắt thường không thể nhận ra, từ trong mắt phân thân Hồn Thú của hắn bay ra.
Từng sợi hồn, từ trong mắt phân thân Hồn Thú của hắn thẩm thấu đến mắt Sắt Lâm.
Trong chốc lát, hắn đã xâm nhập linh hồn thức hải của Sắt Lâm, lấy bí thuật Hồn tộc đi tìm ký ức vỡ vụn vốn nên thuộc về hắn.
Rất rất nhiều hình ảnh vỡ nát làm linh hồn Sắt Lâm bất an, thường xuyên để cho nàng từ trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh, ở sau khi phân hồn Tần Liệt thi triển bí thuật, từ sâu trong linh hồn nàng nhất nhất thoáng hiện.
Từng cái điểm sáng ký ức sáng ngời, như ngôi sao vỡ nhỏ, lần lượt dung nhập linh hồn xâm nhập của Tần Liệt.
Những hình ảnh phá thành mảnh nhỏ không hoàn chỉnh, ký ức văn tự không biết hàm nghĩa kia đối với Sắt Lâm mà nói, vừa dung nhập phân hồn của Tần Liệt, giống như lập tức trở nên ngay ngắn có trật tự, lập tức có hàm nghĩa đặc thù.
Chỉ dùng một nén nhang thời gian, Tần Liệt đã hút ra tơ hồn thẩm thấu não hải của Sắt Lâm, từ trong linh hồn nàng lui ra.
Cũng ở giờ phút này, Sắt Lâm phát hiện cảm ứng nàng luôn có đối với Hồn Thú, rốt cuộc triệt để biến mất.
Liên hệ của nàng với Hồn Thú, chỉ trong một lát thời gian như vậy, như đã bị triệt để chặt đứt.
Nàng đột nhiên sinh ra một loại cảm thụ tuyệt vời dỡ xuống gánh nặng tâm linh.
Nàng lẳng lặng ngồi, cảm thụ tâm linh biến hóa, toàn thân tâm thả lỏng, đột nhiên tiến vào một loại cảnh giới kỳ diệu.
"Chủ nhân, cô ta sắp đột phá rồi." Vẻ mặt Kha Đế Tư tán thưởng, thỉnh cầu: "Cho cô ta thêm chút thời gian chứ?"
"Tùy tiện, dù sao ta cũng cần dung hợp mấy thứ đạt được trong đầu cô ta." Tần Liệt lạnh nhạt nói.
"Cảm ơn chủ nhân." Kha Đế Tư nói.
Ngay tại lúc phân thân Hồn Thú của hắn dung nhập ký ức vỡ vụn đến từ não hải Sắt Lâm, bản thể hắn xa ở Bổn Nguyên Thủy Giới, lúc tu luyện, đột nhiên từ trong Trấn Hồn Châu cảm ứng được động tĩnh của Hỏa Linh.
Hắn bỗng nhiên tỉnh lại.
Hầu như cùng lúc, Lôi Linh cùng Mộc Linh hắn đặt ở bên ngoài đều vội vàng trở về.
Lôi Linh và Mộc Linh sau khi trở về, trao đổi đơn giản với hắn một chút, nhanh chóng về tới không gian Trấn Hồn Châu tầng thứ tư.
Hắn lấy linh hồn ý thức nhìn trộm.
Trong không gian tầng thứ tư, sáu đại Hư Hồn Chi Linh tập trung một chỗ, năm đại Hư Hồn Chi Linh còn lại bị năm bọt khí trong suốt bao lấy, dời đến chỗ Hỏa Linh.
Hỏa Linh hình thái Hỏa Kỳ Lân, giống như từ trong ngủ say thời gian dài chậm rãi tỉnh lại, bọt khí trong suốt nọ bao vây nó, như vỏ trứng gà vỡ vụn.
Các tia sáng trong suốt từ trong bọt khí đó bắn tung tóe ra.
Năm đại Hư Hồn Chi Linh còn lại cực kỳ vui vẻ nhảy nhót, đang bắt những tia sáng long lanh kia, như đang hấp thu loại lực lượng nào đó tẩm bổ chúng nó.
Mà Hỏa Linh, thân thể lại là không ngừng biến ảo ở giữa hư cùng thực, trong thân thể hơi tỏ ra trong suốt tràn ra rất rất nhiều điểm sáng thần bí.
Những điểm sáng đó sắp xếp tổ hợp, như đang hình thành thiên phú huyết mạch.
"Ô!"
Tần Liệt đột nhiên phản ứng lại, Hỏa Linh ở Cực Viêm Thâm Uyên cắn nuốt lượng lớn Viêm Tinh, ăn một con mắt của A Đặc Kim Tư, trải qua khoảng thời gian này yên lặng, rốt cuộc đang hướng cấp tám lột xác.
Tốc độ tiến giai của Hỏa Linh, so với Liệt Diễm huyết mạch của hắn, tựa như còn trên một bậc.
Năm đại Hư Hồn Chi Linh còn lại, hưng phấn như thế quay quanh ở bên cạnh Hỏa Linh, tựa như đang thông qua phương thức kỳ dị, từ chỗ Hỏa Linh hấp thu chất dinh dưỡng
← Ch. 1407 | Ch. 1409 → |