← Ch.2085 | Ch.2087 → |
Tần Liệt tiến hành dây dưa linh hồn với những người trở về, ở khắp các lãnh giới tinh hà đều dấy lên sóng to gió lớn.
Hơn ba mươi người trở về, toàn bộ đến từ những chủng tộc ngoại vực cường đại, cũng chỉ có những chủng tộc cường đại đó, mới có thể cho ra đời tuyệt thế cường giả huyết mạch cấp mười đỉnh cao.
Những người đó, đều là lão nhân đức cao vọng trọng, có danh vọng khổng lồ trong chủng tộc của mình.
Bọn họ trở về, làm tuyệt đại đa số tộc mạnh trong tinh hà, đều xảy ra rung chuyển.
Cốt tộc.
Cường giả cốt tộc cầm đầu là Lạp Đề Qua, Bố Lôi Đa, nghe thông tin mà đến tụ tập ở gia tộc Ngải Sâm Bá Cách.
Hồ Đức đại tôn trở về rồi.
Sắc mặt Bố Lôi Đa âm trầm, nhìn hồ chôn xương không ngừng tụ tập thi lực, cảm thụ được thi khí nồng nặc của Bạch Cốt giới trôi qua, trong mắt hàn quang bắn ra.
Các ngươi... các ngươi tới đây làm gì?
Mười mấy tộc nhân gia tộc Ngải Sâm Bá Cách nhìn thấy Lạp Đề Qua và Bố Lôi Đa kéo đến, lập tức khẩn trương.
Lúc này, chính là thời khắc mấu chốt để Hồ Đức đột phá cảnh giới cuối cùng, một khi Hồ Đức thành công bước vào cảnh giới cuối cùng, nhục nhã của gia tộc Ngải Sâm Bá Cách nhất định có thể rửa sạch.
Phụ thân, Bỉ Khắc, Lý Cách Tư đều chết rồi.
Giọng nói Sa Liệt lạnh lẽo:
"Hồ Đức đại tôn khẳng định rất thù hận chúng ta, nếu hắn đột phá đến cảnh giới cuối cùng, tộc ta... chắc chắn sẽ đại loạn.
Tộc trưởng, Hồ Đức sẽ hủy diệt Cốt tộc.
Bố Lôi Đa cũng khuyên.
Con ngươi trong suốt như bảo thạch của Lạp Đề Qua, lóe ra dị quang, hắn không chớp mắt nhìn hồ chôn xương, đột nhiên thở dài.
Hồ Đức đại tôn, trước kia rất hiểu lý lẽ. Năm hắn còn ở đây, gia tộc Ngải Sâm Bá Cách không phải như thế. Bỉ Khắc và Lý Cách Tư, sở dĩ bị Tạp Tư Thác Nhĩ đầu độc, cũng bởi vì hắn không ở đây.
Năm đó... ta cũng được hắn chiếu cố không ít.
Người phạm sai lầm chính là Bỉ Khắc và Lý Cách Nhĩ của gia tộc Ngải Sâm Bá Cách, hai người bọn họ cũng đã gặp phải báo ứng. Hồ Đức đại tôn, không tham dự vào bất kỳ sự vụ nào bất lợi với Cốt tộc, hắn chỉ tĩnh tâm tu luyện ở ngoại vực.
Thừa dịp hắn đột phá, nếu ta hạ thủ, thật sự không có lý do nào.
Ta không vượt qua được cửa ải này".
Phụ thân!
Tâm tình Sa Liệt kích động:
"Dù sao Bỉ Khắc và Lý Cách Nhĩ đều chết trong tay chúng ta! Gia tộc Ngải Sâm Bá Cách cũng vì vậy mà xuống dốc, Hồ Đức đại tôn chính là tộc nhân của gia tộc Ngải Sâm Bá Cách, ngươi cho rằng sau khi hắn đột phá, có thể lý trí để mặc chuyện này sao?
Tộc trưởng, nếu hắn thành công... kết cục của chúng ta chính là bị khu trục ra khỏi Cốt tộc. Kết quả xấu hơn, chính là chúng ta đều bị hắn đánh chết, tộc trưởng Cốt tộc cũng sẽ đổi chủ!
Bố Lôi Đa khuyên nhủ.
Cho ta suy nghĩ một chút nữa.
Lạp Đề Qua sâu xa nói.
Linh giới.
A Tát Đức và Thâm Lam, còn có mười mấy chiến sĩ huyết mạch Linh tộc, cũng đi tới gia tộc Tái Đa Lợi Tư.
Ở tổ từ gia tộc Tái Đa Lợi Tư, A Tát Đức cảm ứng được động tĩnh của Huyền thiên linh cầu.
Pháp Thụy Đức đại nhân đang ở bên trong.
A Tát Đức nhẹ giọng nói.
Nạp Nhĩ Sâm chết rồi. Áo Khắc Thản cũng đã chết. Pháp Thụy Đức đại nhân hôm nay trở về, hiện tại nên làm thế nào?
Một gã lão nhân Linh tộc dò hỏi.
Đông đảo ánh mắt của tộc nhân Linh tộc đều tụ tập đến trên người A Tát Đức, chờ đợi quyết định của hắn.
Pháp Thụy Đức là người mạnh nhất của gia tộc Tái Đa Lợi Tư, trước khi hắn rời khỏi Linh giới, gia tộc Tái Đa Lợi Tư chính là gia tộc mạnh nhất Linh tộc.
Ngay cả Thiên Khải đại hiền giả, cũng là hậu bối của Pháp Thụy Đức.
Gia tộc Tái Đa Lợi Tư làm phản, không liên quan đến Pháp Thụy Đức đại nhân.
Tên lão nhân Linh tộc, vẻ mặt nghiêm túc, nói:
Pháp Thụy Đức đại nhân là tiên hiền của Linh tộc chúng ta. Bây giờ là thời khắc quan trọng hắn đánh vào cảnh giới cuối cùng, chúng ta phải toàn lực ủng hộ!
Nhưng nếu như hắn thành công, muốn truy cứu cái chết của Nạp Nhĩ Sâm và Áo Khắc Thản, chúng ta phải làm thế nào?
Một gã thân tín của A Tát Đức nói.
Tộc ta, cần một cường giả chí cường! Nếu Thiên Khải chậm chạp không dám hành động, không bằng để cho Pháp Thụy Đức đại nhân đi trước!
Vị lão nhân kia kiên trì nói.
Thâm Lam, bây giờ ngươi là tộc trưởng tộc ta, chuyện này... Ngươi định làm thế nào?
A Tát Đức ôn hòa nói.
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của các cường giả Linh tộc đều tụ tập đến trên người Thâm Lam.
Thâm Lam không lập tức trả lời, nàng lấy quyền trượng vận mệnh mà Thiên Khải giao cho, dùng hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt.
Từng sợi ánh sáng huyết mạch màu xanh lam, từ trên mu bàn tay của nàng bay ra, tựa hồ trong nháy mắt kết nối với ánh sáng vận mệnh trong quyền trượng vận mệnh.
Nàng ngưng thần cảm giác.
Chừng mười giây sau, bả vai nàng nhẹ nhàng run rẩy, chậm rãi mở mắt ra, không khỏi khiếp sợ nhì tổ từ của gia tộc Tái Đa Lợi Tư.
Nàng cảm thấy khí tức linh hồn của Tần Liệt trong đó!
Trong chốc lát âm thầm cảm ngộ, nàng hé miệng cười một tiếng, vẻ mặt bình tĩnh nói:
Chuyện của Nạp Nhĩ Sâm và Áo Khắc Thản không liên quan tới tiền bối Pháp Thụy Đức. Hắn là tộc nhân của Linh tộc chúng ta, hắn trở lại, chúng ta nên cảm thấy vui mừng mới đúng, ta tin tưởng Pháp Thụy Đức tiền bối là người hiểu chuyện, sẽ không vì chuyện của Nạp Nhĩ Sâm và Áo Khắc Thản, mà hỏi trách chúng ta.
Thái độ của ta chính là, mọi người yên tâm chờ đợi, chờ Pháp Thụy Đức tiền bối đột phá.
Nếu hắn thành công, chính là may mắn của Linh tộc ta, nếu thất bại, chúng ta sẽ an táng hắn cẩn thận.
Mọi người nghĩ thế nào?
Tộc trưởng anh minh!
Một lão giả kích động nói.
Không ngờ tộc trưởng còn trẻ mà có thể bao dung như thế, tộc trưởng thật là lãnh tụ cơ trí của tộc ta!
Chúng ta đồng ý!
Nên như thế!
Đông đảo lão giả Linh tộc, hài lòng gật đầu, cho là Thâm Lam rất rõ đại nghĩa, quyết định vô cùng chính xác.
Da mặt A Tát Đức thoáng run rẩy, cũng không nói thêm gì.
Ông ngoại, vô phương rồi, Pháp Thụy Đức tiền bối... có lẽ không qua được cửa ải này.
Thâm Lam lặng lẽ đưa tin.
Hắn?
A Tát Đức sinh lòng mê hoặc.
Long giới Linh Vực.
Tần Sơn, Tần Hạo, Băng Đế và Viêm Đế đều tụ tập ở một sơn cốc của Long giới, gắt gao nhìn hồ sâu bên trong sơn cốc.
Phân hồn Ám Hồn thú của Tần Liệt, dùng hình thái cây linh hồn, chợt bay vào hồ sâu, A Bố Lợi Đặc đang đột phá, đột nhiên ngưng lại.
Năng lượng thiên địa nồng nặc của Long giới, không còn cuồn cuộn hội tụ tới đây, A Bố Lợi Đặc cũng không thể tiếp tục hút được tinh khí huyết nhục phụ cận từ trên người sinh linh gần đó.
Hi vọng Tần Liệt sẽ không tổn hại đến phụ thân ta!
Ánh mắt Mễ Khế Nhĩ tối tăm nói.
Xoẹt!
Nhưng vào lúc này, một đạo khe hở không gian nhỏ bé hé ra, Thiên Khải đại hiền giả của Linh tộc nhẹ nhàng từ bên trong bay ra.
Thiên Khải!
Tần Hạo chợt quát.
Ngươi tới đây làm gì?
Trong nháy mắt Viêm Đế và Băng Đế gọi ra chín tầng hồn đàn, lập tức chuẩn bị khai chiến.
Các cường giả nhân tộc còn lại, vừa thấy Thiên Khải hiện thân, cũng như lâm đại địch, đồng dạng phóng thích ra hồn đàn.
Chớ khẩn trương.
Thiên Khải gượng cười, vội vàng giơ tay lên, nói:
Lần này ta thật sự không có ác ý.
Mỗi lần ngươi xuất hiện, đều báo trước có chuyện xấu phát sinh!
Giọng nói Tần Hạo nguội lạnh.
Quả thật có chuyện xấu xảy ra, nhưng không phải do ta làm ra.
Thiên Khải thu liễm nụ cười, nhìn thoáng qua A Bố Lợi Đặc trong hồ sâu, nói:
Ở các phương vị của tinh hà, bắt đầu hé ra các hắc động không gian, Âm Ảnh Ám Giới biến mất những năm trước, đang từ những hắc động không gian kia chui ra. Cốt tộc, Linh tộc, Vũ tộc, kể cả trong lãnh thổ Thần tộc và Hồn tộc, đều có Âm Ảnh Ám Giới từ từ tạo thành. Hỏng bét chính là, những tộc nhân các tộc đó, đến nay vẫn chưa phát hiện.
Hiện giờ Kình Thiên thành Linh Vực tựa hồ đã kết minh với tất cả tộc mạnh, cũng chỉ có các ngươi mới có thể truyền tin này cho tộc trưởng các chủng tộc kia.
Cho nên ta nói cho các ngươi biết, để các ngươi nhắc nhở tất cả tộc mạnh trên tinh hà, Âm Ảnh Sinh Mệnh lại một lần nữa xâm lấn rồi.
Lần này quy mô lớn hơn trước.
Sắc mặt Thiên Khải thâm trầm nói.
Cái gì? Âm Ảnh Sinh Mệnh tới rồi?
Nguy rồi!
Bọn chúng chọn được thời cơ tốt rồi!
Cường giả nhân tộc bên trong sơn cốc, đều bị những lời này của Thiên Khải làm cho khiếp sợ, sắc mặt nôn nóng bất an.
← Ch. 2085 | Ch. 2087 → |