Vay nóng Tima

Truyện:Đại Ma Vương - Chương 0499

Đại Ma Vương
Trọn bộ 1027 chương
Chương 0499: Ngươi, cái đồ điếm bán bạn cầu vinh!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1027)

Siêu sale Lazada


Hàn Thạc bước từng bước một đi ra phía bên ngoài, mắt như vô tình đảo quanh Băng thần Khoa Lí, chuẩn bị sẵn sàng để giáng một đòn sấm sét.

Không giống như Tự Nhiên thần giáo, Hàn Thạc thuộc loại người không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích. Những hành vi đánh lén hèn hạ mà người bình thường có tự trọng tuyệt đối không làm thì hắn không thèm quan tâm đến những quy củ ba lăng nhăng. Chỉ cần có thể làm trọng thương kẻ địch thì Hàn Thạc sẽ không từ bất cứ thủ đoạn gì.

Khi giao chiến với Băng Tuyết thần điện, sở dĩ Hàn Thạc có thể chiếm được thượng phong, phá tan kế hoạch chế tạo thần và giết chết cường giả thánh cấp của Băng Tuyết thần điện, đều nhờ vào cách làm bất chấp thủ đoạn này.

Còn Tự Nhiên thần giáo tranh đấu với Băng Tuyết thần điện suốt bao nhiêu năm, chẳng những bị hoàn toàn quét sạch khỏi Tạp Tây đế quốc mà còn gặp tổn thất thảm trọng. Tất cả là vì Tự Nhiên thần giáo là tổ chức tôn giáo có tác phong làm việc quá chính đại quang minh, không có thủ đoạn âm độc hung tàn.

Hàn Thạc ẩn tàng khí tức toàn thân, thân thể giống như một người bình thường, Ma Nguyên Lực bình lặng trong Ma anh, ẩn nhẫn không phát động. Thần thức trống rỗng không có bất cứ dấu hiệu cường đại gì, hết thảy tất cả mọi thứ đều tầm thường giống như mọi người.

Khải Lợi vẫn như cười như không nhìn Hàn Thạc, thấy Hàn Thạc chậm rãi đi về hướng Băng thần Khoa Lí. Lão tựa hồ đoán được tâm ý của Hàn Thạc, trên miệng xuất hiện nụ cười mỉm kỳ dị, giống như là yểm hộ, lên tiếng nói với Khoa Lí:

- Vậy bây giờ ngươi định đối phó ta như thế nào đây?

- Khà! - Băng thần Khoa Lí ngửa mặt khẽ cười một tiếng, tựa như thấy câu hỏi này của Khải Lợi cực kỳ thú vị. Chỉ thấy Khoa Lí hướng về phía Tuyết Thần Đế Á Na ở trong không gian phía trên phòng đấu giá nháy mắt ra hiệu rồi chợt cười ha hả nhìn Khải Lợi, nghiêm mặt:

- Hai Bên chúng ta mặc dù không có thỏa thuận bằng văn bản, nhưng suốt bao nhiêu năm qua cũng đã ngầm hiểu là thủ lĩnh của mỗi bên không thể tự do bước chân vào vùng trung tâm thế lực của đối phương. Lần này ngươi âm thầm tiến vào thủ đô của Tạp Tây đế quốc, coi như là vi phạm thỏa thuận ngầm, chúng ta ra tay đối với ngươi cũng là hợp tình hợp lý mà thôi.

- Úi! - Bố Lạp Khắc đã sắp rời khỏi phòng đấu giá, đột nhiên, quay ngoắt đầu lại liếc nhìn thấy Hàn Thạc trong vẻ thật thà phúc hậu, sau đó lên tiếng cảnh báo:

- Lão tổ tông, tên béo mập kia là một kẻ vô cùng nguy hiểm đó!

Hàn Thạc vốn định tới sát gần Băng thần Khoa Lí thì mới động thủ nhưng khi những lời này vừa nói ra, toàn thân hắn bỗng đột nhiên lóe bừng lên, bắn ra những tia máu màu đỏ tươi như là một vầng mặt trời huyết sắc.

Trong nháy mắt, nền nhà bằng đá cẩm thạch Đại Lý dưới chân Hàn Thạc vỡ nát. Cả người hắn như là một con nhím cực lớn đang nổi điên, trên người phát ra những tia phong nhận huyết mang tựa như những gai nhọn sắc bén trên thân nhím, đột nhiên bắn thẳng về phía Băng thần Khoa Lí.

Đòn tập kích vừa đột ngột khởi phát, thấy những tia huyết mang đỏ rực của Hàn Thạc, Băng thần Khoa Lí trong nháy mắt đã biết nhân vật đang đối mặt với mình là ai! Dẫu sao thì một thân ma công của Hàn Thạc thật sự là quá đặc thù, bất cứ cường giả nào đã giao thủ với hắn đều vĩnh viễn không bao giờ quên được lực lượng đặc thù đó.

Băng thần Khoa Lí một khi biết người đột nhiên công kích là Hàn Thạc thì lập tức tập trung toàn bộ tinh thần như gặp phải đại địch, thậm chí không kịp nghĩ đến việc vì sao lại gặp phải hắn ở chỗ này.

Băng thần Khoa Lí giơ thanh trường kiếm trong tay, nhíu mày với sự ngưng trọng trước đó chưa từng có. Khi đòn tấn công của Hàn Thạc vụt đến, con ngươi của lão co thắt lại, thân hình đột nhiên bay vọt lên cao. Như một siêu giai ma thú hung ác điên cuồng, trong chiêu công kích này, huyết khí toàn thân Hàn Thạc bùng phát ra, khí thế dâng cao tột bậc, những phiến đá Đại Lý dọc theo đường đi bị nghiền nát thành đá vụn, trong không khí vang lên những âm thanh " chíu chíu" quái dị.

Nếu đòn công kích này đánh trúng, Hàn Thạc đảm bảo Băng thần Khoa Lí chắc chắn sẽ phải chết. Đáng tiếc hắn đang vận sức chờ phát động một đòn công kích khủng khiếp thì lại bị Bố Lạp Khắc lên tiếng cảnh báo nên không thể không phát động tấn công sớm. Do đó không chọn lựa được khoảng cách và thời điểm tốt nhất, để cho Băng thần Khoa Lí có một khoảng thời gian để né tránh.

Khi cao thủ đỉnh phong quyết chiến, chỉ một sơ suất nho nhỏ cũng có thể thay đổi toàn cục. Mặc dù Hàn Thạc bỏ lỡ cơ hội một chiêu giết chết Băng thần Khoa Lí, nhưng bởi vì hắn lần này cũng coi như là xuất kỳ bất ý. Hơn nữa thương thế của lão lại chưa khỏi hẳn, bởi vậy Hàn Thạc vẫn chiếm được thượng phong.

Hàn Thạc hung mãnh xông đến chỗ Băng thần Khoa Lí, đột nhiên thân hình tựa như một quả bóng cao su phóng vụt lên cao, phóng ra trăm đạo huyết quang phong nhận sắc bén trông tựa như là hàng chục chiếc lưỡi hái ngoan độc đuổi theo Băng thần Khoa Lí ở trên không trung.

Tới lúc này, Băng thần Khoa Lí muốn tránh né cũng không được. Lão biết rằng nếu không tiếp chiêu này thì sau đó Hàn Thạc đang theo sát như bóng với hình sẽ đuổi kịp, liên tiếp giáng thêm những đòn công kích ngày càng hung mãnh ngày càng thêm mãnh liệt. Bởi vậy, ngay khi vừa mới bay lên không trung, Băng thần Khoa Lí vội ngưng kết toàn bộ thần lực đấu khí bên trong thân thể, dùng một chiêu thức đơn giản nhất là chém thẳng từ trên xuống dưới.

Trong lúc nhất thời, những luồng khí lạnh băng tỏa khắp mọi ngõ ngách trong phòng đấu giá. Theo những đường kiếm của Băng thần Khoa Lí, trong không khí vang lên những tiếng "xoẹt xoẹt", tựa như không gian đã bị đông cứng lại thành băng tuyết, sau đó bị thanh trường kiếm chém thẳng vào rồi cắt ra thành từng mảnh.

Chiêu công kích của Hàn Thạc đang bắn thẳng mãnh liệt về hướng Băng thần Khoa Lí. Chợt hắn cảm ứng được những biến chuyển kỳ dị trong không gian vì nhát kiếm này của Băng thần Khoa Lí làm tốc độ của thế công vốn đang nhanh như tia chớp chậm hẳn lại.

- Biến! - Lúc này, Hàn Thạc quát lớn một tiếng, không biết thi triển kì chiêu gì mà huyết mang giống như bầy rắn đầy trời đột nhiên quấn lại với nhau tạo thành hình một con rồng dữ tợn.

Nhờ đó, lực lượng đang phân tán bỗng tập trung lại, chiêu công kích hình rồng dữ tợn mang khí thế như chẻ tre đánh thẳng lên làm những tiếng "chíu chíu" trong không khí vang lên càng dữ dội, đánh mạnh vào bề mặt thanh trường kiếm mà Băng thần Khoa Lí đang bổ xuống.

Một tiếng chát chúa long trời lở đất ầm vang ở bên trong phòng đấu giá. Dư uy của chiêu giao thủ giữa hai bán thần lan rộng ra làm không gian giống như là chính thức bị vỡ nát, ngay cả toàn bộ phòng đấu giá cũng không chịu đựng nổi phải sụp đổ ầm ầm.

Bố Lạp Khắc lúc này đang ở trước cửa, máu miệng máu mũi chảy thành dòng, đó là còn nhờ có Thánh kỵ sĩ Tô La ra tay ngăn đỡ cho một chút.

Một số nhân vật nổi tiếng khác còn chưa hoàn toàn thoát ra khỏi phòng đấu giá đã phải chịu tác động của việc đấu chiêu này giữa Hàn Thạc và Băng thần Khoa Lí, trong nháy mắt có mười mấy người bị chết. Có người thì thân thể nguyên vẹn không bị tổn hao gì nhưng toàn bộ ngũ tạng lục phủ bên trong lại bị chấn nát. Cũng có người bị dư uy đánh trúng thực sự, tan xác thành mấy mảnh ngay tại đương trường.

Chỉ với uy lực của một kích mà làm cho cả phòng đấu giá giống như một cái hầm mỏ bị sụp đổ, tạo thành thảm cảnh giống như địa ngục trần gian. Những tảng đá lớn như chiếc cối xay từ trên mái không ngừng rớt xuống. Mấy người còn chưa chết, gồm cả một số quyền quý có chút thực lực, kêu khóc như ri bỏ chạy ra phía bên ngoài.

Thánh kỵ sĩ Tô La mặt đầy vẻ hoảng sợ, nhìn Hàn Thạc tựa như nhìn thấy một tên ác ma từ địa ngục đi ra, không thèm nói năng gì mà cứ thế lôi kéo Bố Lạp Khắc lúc này đã đờ đẫn như con gà gỗ, liều mạng đưa gã đi ra ngoài.

Hoàn toàn không giống với cách làm bảo thủ của Tự Nhiên thần giáo, Hàn Thạc một khi tìm thấy cơ hội, sẽ mặc kệ không cần biết tổn thất lớn đến thế nào. Một ít nhân vật quyền quý nổi tiếng này của Tạp Tây đế quốc chịu ảnh hưởng mà chết, hắn cũng không thèm quan tâm. Đã ra tay thì phải quyết đoán, người có thể giết được thì giết chết, không thể giết được thì cũng phải đánh cho trọng thương!

Đây là điểm mà Hàn Thạc tỏ ra đáng sợ hơn so với Tự Nhiên thần giáo!

Hai kẻ địch có thực lực mạnh mẽ giống nhau, trong đó một kẻ còn mang rất nhiều cố kỵ, một kẻ khác thì chỉ cần đạt được mục đích bất chấp thủ đoạn, không gì không dám làm, kẻ nào đáng sợ hơn thì chỉ liếc mắt một cái cũng biết!

Một kích giao thủ, thân thể của Băng thần Khoa Lí dười tác dụng của lực quán tính cực mạnh đã trực tiếp phá vỡ nóc phòng đấu giá bay lên trời cao. Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu khiến cho phòng đấu giá sụp đổ trong nháy mắt.

Hàn Thạc thì ngược lại, hai chân lún sâu xuống dưới đất, đầy chiến ý ngước lên trên cao nhìn chằm chằm vào Băng thần Khoa Lí lúc này chỉ còn là một điểm màu trắng. Hắn tựa hồ đang vận sức chờ đợi chuẩn bị phát ra một chiêu tấn công khác còn hung ác hơn nữa, làm như không thấy những tảng đá lớn đang rơi xuống khắp chung quanh, vững vàng như bàn thạch.

Giờ khắc này, trên người Hàn Thạc chẳng còn sót lại chút khí thế bình thường đôn hậu nào, mặc dù tướng mạo vẫn chưa biến đổi nhưng đã như một thanh kiếm sắc bén khiến cho mọi cảm thấy đáng sợ. Đức Lỗ Y Lệ Lan Ti lúc trước còn nhìn sau lưng Hàn Thạc với chút khinh thường, giờ thì lấy tay che miệng với vẻ không thể hiểu nổi, nhìn hắn giống như nhing một con quái vật, trong lòng tràn đầy nỗi sợ hãi khủng khiếp.

"May quá! May mà chúng ta còn chưa cướp đoạt Nữ thần chi thủ của hắn! Nếu không, nếu không có lẽ ngay cả Hiền giả cũng không thể chế ngự được. Người này, người này rốt cuộc là ai? Sao lại khủng bố đến thế?"

Tựa như biết Lệ Lan Ti đang nghĩ cái gì, cường giả Khải Lợi của Tự Nhiên thần giáo nghiêm nét mặt, nhìn Hàn Thạc nói:

- Bố Lai Ân, Thành chủ thành Bố Lôi Đặc Nhĩ của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, quả nhiên là danh bất hư truyền!

- Bố Lai Ân? Là hắn? Là cái cao thủ trẻ tuổi đã đánh bại hai cường giả thánh cấp? - Lệ Lan Ti kinh hãi thốt lên thành tiếng, xem chừng cũng biết một chút về thân phận của Hàn Thạc.

- Ngoại trừ Thành chủ Bố Lai Ân theo lời đồn có vũ kĩ của dị giới, ta thật sự không nghĩ ra còn có ai vào đây nữa! - Khải Lợi nghiêm trang nhìn Hàn Thạc, hỏi với sang:

- Đúng không? Thành chủ Bố Lai Ân?

Việc đã đến nước này, Hàn Thạc biết rốt cuộc cũng không giấu diếm được thân phận, vì vậy mau chóng lau sạch hóa trang khôi phục nguyên trạng tướng mạo, cười sang sảng đáp:

- Không sai. Khải Lợi hiền giả, ta đúng là giúp ngươi một chút đó. Hắc hắc, tên Băng thần Khoa Lí kia lần này lại bị thương tích chồng lên thương tích rồi!

- À? Vậy thì xin đa tạ, ha ha. - Khải Lợi cười ha hả nhìn Hàn Thạc, ánh mắt sáng lên nhìn Băng thần Khoa Lí từ trên đỉnh đầu chậm rãi rớt xuống, không biết đang nghĩ cái gì.

- Quả nhiên là ngươi? - Phía trên đỉnh đầu, Tuyết Thần Đế Á Na tỏa hơi nước mù mịt, vẻ mặt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Hàn Thạc ở phía dưới.

- Hắc hắc, đích xác là đã lâu không gặp, cái đồ điếm bán bạn cầu vinh kia! - Hàn Thạc âm độc nhìn chằm chằm vào Đế Á Na.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1027)