← Ch.0730 | Ch.0732 → |
- Loại năng lực hóa hình này cũng không thể lừa gạt được người ta, chỉ cần khoảng cách gần lợi dụng Thần hồn tìm tòi, có thể phân biệt thật giả. Nhưng Liệp Thần giả này không dám đến gần, giữ khoảng cách xa xa quan sát thì đích xác rất khó nhận ra, như vậy ta có thể kéo tất cả bọn chúng ra xa, ngươi chỉ cần lưu lại đây, che dấu khí tức họ, sau một thời gian, rồi theo một đường khác ly khai, hẳn là không có chuyện rồi! - Hàn Thạc cười nói.
- Bản thân ngươi thì sao? Nếu vài tên đại thủ lĩnh Liệp Thần giả xuất động, một khi ngươi bị chúng phát hiện, không phải là chỉ có nước chết thôi à? - An Đức Lệ Na suy nghĩ một chút, rồi hỏi vẻ hơi lo.
Nàng vừa nói như vậy, mấy cô Phạm Ny ai nấy không kìm được lo lắng, không ai đồng ý với cách làm của Hàn Thạc.
Mấy nữ nhân của Hàn Thạc này mặc dù rất tin tưởng hắn, nhưng sau khi gặp phải những cường giả ở Chúng Thần đại lục, sự tin tưởng về nam nhân của mình không còn mù quáng như trước nữa, nghe An Đức Lệ Na nói như vậy, không ai muốn để Hàn Thạc mạo hiểm cả.
- Yên tâm đi, ta đánh không lại chúng, nhưng muốn chạy thì không ai có thể ngăn được ta!
Hàn Thạc cười nói:
- Các ngươi hẳn là biết, về công phu chạy trốn thì chẳng có bao nhiêu người tinh thông hơn ta!
- Ngươi thật sự tin tưởng có thể thoát khỏi vòng vây của những người này chứ? - An Đức Lệ Na vẫn còn có chút không tin, đến cả nàng khi đối mặt với vài thủ lĩnh Liệp Thần giả đuổi giết cũng thiếu chút nữa không thể sống sót, huống chi Hàn Thạc?
Khẽ gật đầu, Hàn Thạc tự tin nói:
- Tuyệt đối không thành vấn đề!
- Tốt lắm, ta dẫn họ ở tại chỗ này, ngươi chỉ cần kéo bọn kia đi, ta cam đoan có thể đưa họ an toàn đến Ám Ảnh thành! - An Đức Lệ Na do dự một chút, rốt cục cũng đồng ý với cách làm của Hàn Thạc. Vì trừ cách này, nàng cũng không biện pháp gì tốt hơn.
Quan trọng nhất là An Đức Lệ Na cảm thấy trên người Hàn Thạc có rất nhiều bí mật. Với những gì nàng hiểu về hắn trong khoảng thời gian này, nàng biết Hàn Thạc tuyệt không phải là người nói mạnh miệng, không tuyệt đối tự tin thì hắn khẳng định sẽ không tự tin cam đoan như vậy.
- Bố Lai Ân, xin lỗi, chúng ta thành gánh nặng cho ngươi! - A Nhĩ Mai Lý Khắc khổ sở. Hắn vốn từng hô phong hoán vũ ở ở Kỳ Áo đại lục, quả thật không ngờ tới có một ngày mình lại bất lực như vậy.
- Không sao cả, các vị cũng bất tất nản chí, với tư chất và ngộ tính của các ngươi, trong đại lục rộng lớn này, nhất định sẽ có cách làm. Thêm một thời gian, các vị đã có thể tiến vào cảnh giới Hạ vị thần, đến lúc đó sẽ không cần lo lắng sợ hãi như vậy nữa! - Hàn Thạc cười nói.
- May mà lần này đi với ngươi. Nếu chúng ta một mình đến Chúng Thần đại lục, chỉ sợ không có lấy một người có thể sống sót mà tu luyện tới cảnh giới Hạ vị thần! - Tư Tháp Tác Mỗ lắc đầu thở dài, tới lúc này, hắn sớm đã hiểu rõ tình thế, nên hiểu được ưu thế khi có người quen ở đây.
- Đi đi. Mấy lời cảm kích sau này nói lại!
Hàn Thạc lấy ra một cục hắc tinh tệ to đưa An Đức Lệ Na, dặn dò:
- Đây là cho ngươi mua phi bức đó, ngươi đừng tham ăn!
- Ngươi thật lắm chuyện. Ta đương nhiên có thể phân biệt tình thế chứ! - An Đức Lệ Na thu tinh tệ, hừ một tiếng bất mãn.
- Các vị. Chúng ta tái kiến ở Ám Ảnh thành! - Hàn Thạc vẫy vẫy tay, rồi dẫn một đám ma đầu ảo hóa ra thành 'giả nhân', sẵn sàng hi sinh vì nhiệm vụ rời khỏi trước.
Không có đám A Nhĩ Mai Lý Khắc làm vướng tay chân, tốc độ của Hàn Thạc nhanh hơn rất nhiều. Mặc dù cũng là đi bộ, nhưng ma đầu sau khi hóa hình vẫn đi rất nhanh.
Một bộ phận ma đầu hóa hình thành bọn người tướng mạo An Đức Lệ Na, một một bộ phận ma đầu khác vẫn ở hình thái hư vô, bay khắp bốn phương tám hướng, âm thầm thăm dò nhất cử nhất động chung quanh trăm dặm. Đến cả một ngọn gió cỏ lay nhẹ cũng không thoát khỏi tai mắt Hàn Thạc.
Rất nhiều Liệp Thần giả rải rác khắp nơi, từ các phương vây chặt Hàn Thạc, những người này thực lực có cao có thấp, đại đa số đều là những cao thủ Trung vị thần sơ trung kỳ, tạm thời không phát hiện ra một Thượng vị thần nào.
Chúng ai nấy đều vô cùng cẩn thận, cũng không tự tiện ra tay công kích Hàn Thạc, hẳn là đều cố kỵ thực lực của An Đức Lệ Na, do đó đợi thủ lĩnh Liệp Thần giả đến.
Dựa vào tầm mắt của ma đầu, Hàn Thạc dễ dàng né qua một vài nơi có Liệp Thần giả dày đặc, chuyên chọn một vài khu vực có Liệp Thần giả thực lực thấp kém số lượng ít, làm rối loạn cước bộ chúng, để chúng không thể không thay đổi sách lược và phương vị.
Liên tiếp năm ngày, Hàn Thạc dẫn đám ma đầu hóa hình, xâm nhập vào trung tâm quả núi. Vào lúc này, ma đầu rốt cục phát hiện ra một Liệp Thần giả có thực lực Thượng vị thần.
Đó là một thanh niên quần áo lam lũ tướng mạo xấu xí, trên mặt hắn đầy những vết rỗ như là bị bỏng nghiêm trọng, bộ tóc dài rối bời tung bay, tu luyện sức mạnh Hắc Ám. Người này vừa đến, rất nhiều Liệp Thần giả chung quanh đều hướng về phía hắn, cung kính báo cáo cho hắn về tình huống dãy núi.
Thần hồn Thượng vị thần rất nhạy cảm, Hàn Thạc sợ hắn có thể phát hiện ra sự tồn tại của ma đầu, vội vàng kéo đám ma đầu ở khu vực đó ra xa, chính vì thế mà hắn chỉ có thể mơ hồ thấy được phương vị vị trí của những người này, nhưng không nghe được chúng nói cái gì.
Chúng rõ ràng cố kỵ An Đức Lệ Na, chỉ có một thanh niên này nên cũng không lập tức phát động công kích, vẫn ở xa xa vây kín Hàn Thạc như trước.
Hàn Thạc vì muốn đưa bọn chúng ra xa một chút, đành phải tiếp tục đi vào những vùng có ít người, đám Liệp Thần giả này vừa thấy Hàn Thạc đến gần đều tới tấp tránh xa.
Lại qua ba ngày, Liệp Thần giả bên trong dãy núi này đã tăng thêm mấy người, còn có hơn hai Thượng vị thần. Một tên trong đó là một tráng hán tu luyện sức mạnh Hủy Diệt, người còn lại là một lão bà tu luyện sức mạnh Tử Vong đầu bạc phơ. Căn cứ vào những gì Hàn Thạc hiểu về Liệp Thần giả, hắn đoán ra đại hán tu luyện sức mạnh Hủy Diệt chính là Bố La Tư Đặc mà mình từng gặp trong sơn cốc.
Ba Thượng vị thần Tử Vong, Hắc Ám, Hủy Diệt đến dãy núi này, lại có mười tên Liệp Thần giả Trung vị thần mạt kỳ cũng đến. Thực lực như thế đã không dưới một đại gia tộc ở Ám Ảnh thành rồi. Chúng cảm thấy thời cơ đã tới, bắt đầu dần dần rút vòng vây lại, chuẩn bị động thủ.
Vừa thấy bọn chúng hành động, Hàn Thạc càng thận trọng hơn, nhân khi vòng vây của chúng còn chưa hình thành, dựa vào lũ ma đầu rải rác khắp nơi, đi vào những chỗ vòng vây yếu nhất. Bọn người An Đức Lệ Na do ma đầu hóa hình, thoáng cái được Hàn Thạc thu lại, toàn bộ trở thành hình thái hư vô ẩn vào những tàng đại thụ tươi tốt.
Mục tiêu vừa dấu đi, Hàn Thạc lập tức ẩn dấu khí tức trên người mình, cũng trốn vào những tán cây đại thụ cành lá tươi tốt.
- Bố La Tư Đặc đại nhân, mục tiêu đột nhiên biến mất vô tung rồi! - Một tên Trung vị thần tu luyện Hủy Diệt pháp tắc rất nhanh đi tới bên cạnh tên đại hán, thấp giọng bẩm báo.
- Biến mất rồi à?
Bố La Tư Đặc cau đôi mày rậm, hào quang trong mắt lóng lánh, khẽ gật đầu nói:
- An Đức Lệ Na thực lực phi phàm, xem ra đã phát hiện ra kế hoạch của chúng ta rồi. Nó khẳng định dùng phương pháp đặc thù ẩn dấu khí tức rồi, nhưng mục tiêu chúng lớn như vậy, tuyệt không có khả năng thoát khỏi vòng vây chúng ta, chỉ cần chúng ta không ngừng rút vòng vây lại, từ từ tra xét, nhất định có thể tìm ra chúng!
- Không sai, trong vòng vây của chúng ta, cả khu vực này đã bị thu nhỏ rất nhiều, chúng tuyệt đối không có khả năng vô thanh vô tức trốn được, cho dù phải quật sâu ba thước, cũng phải đào cho được An Đức Lệ Na ra. An Đức Lệ Na là uy hiếp quá lớn đối với Liệp Thần giả chúng ta, nếu nó không chết, Liệp Thần giả chúng ta tổn thất còn lớn hơn nữa. - Tên thanh niên xấu xí cất giọng độc ác.
- Cẩn thận một chút cho ta. Chỉ cần phát hiện ra một chút gió động cỏ lay, lập tức truyền tấn bẩm báo. Khặc khặc, chúng còn dẫn một đám tí hon không đạt tới Hạ vị thần. Tuyệt đối không trốn thoát đâu! - Lão bà cười quái dị.
Ba người vừa nói như vậy, đám Liệp Thần giả này ai nấy ly khai lập tức. Tung hoành khắp trong khu vực này, chiếm cứ những địa hình có lợi, bắt đầu rút vòng vây lại từng chút một. Liệp Thần giả này được huấn luyện cực tốt, sớm đã thành thói quen săn bắt người khác trong vùng núi, nên phối hợp với nhau rất có hệ thống.
Đáng tiếc, tất cả hành động của chúng đều lọt vào mắt Hàn Thạc, không có đám Tư Tháp Tác Mỗ vướng tay chân, không có kết giới cản trở, trong vùng núi nơi nơi đều là là chỗ có thể núp, nơi nơi đều là những cây đại thụ chọc trời, muốn bắt được Hàn Thạc vốn hiểu hành động của chúng như lòng bàn tay, quả thực còn khó hơn lên trời!
Trong một tàn cây đại thụ âm u rập rạp, Hàn Thạc đào một cái hầm đất đủ một người ẩn náu, dấu toàn bộ thân thể mình vào đó, bình tức ngưng thần, mở rộng tâm linh, thần thức mờ ảo tản ra, . Không nghĩ tới bất kỳ việc gì khác, dung hợp với cả dãy núi thành một thể.
Hết tên Liệp Thần giả này đến tên khác đi qua bên cạnh Hàn Thạc, nhưng không tên nào có thể phát hiện ra ngầm dưới đất ngay bên cạnh chúng, có một mục tiêu mà chúng khổ cực truy tìm, đến cả những tên Thượng vị thần Hắc Ám hệ, lúc đi qua khu vực này cũng không phát hiện dị thường dưới chân hắn.
Vòng vây của chúng từ từ rút lại, chẳng mấy chốc, tất cả Liệp Thần giả đã từ bốn phương tám hướng hội tụ tới trung tâm dải đất.
- Chúng ta không phát hiện!
- Chúng ta bên này cũng không có ai cả!
- Chẳng có cái gì sất!
Hơn mười tên Liệp Thần giả hội tụ ở trung tâm, tên nào tên nấy đều báo cáo, nhưng lại không có lấy một tên nào phát hiện ra dị thường.
- Làm sao có thể như vậy được?
Tên thanh niên xấu xí khẽ quát một tiếng, nói:
- Rõ ràng là trong vòng vây, chúng nhiều người như vậy thì làm sao có thể đột nhiên biến mất được!
- Gia Lạp Tư, yên tâm đi, chúng tuyệt đối không rời khỏi khu vực này đâu. An Đức Lệ Na thực lực phi phàm, chỉ cần trốn kỹ, rồi bỏ thêm vài kết giới để ẩn giấu khí tức và thân ảnh, chúng ta không thể phát hiện được cũng là bình thường thôi! - Bố La Tư Đặc suy nghĩ một chút, trầm giọng nói.
- Vậy nên làm cái gì bây giờ? - Tên Thượng vị thần tu luyện sức mạnh Hắc Ám tên là Gia Lạp Tư, thấp giọng hỏi.
- Rất đơn giản, mọi người tách ra chung quanh công kích, chỉ cần là kết giới hoặc là phong ấn, một khi bị công kích chắc chắn sẽ có chút tình huống dị thường phát sinh! - Lão bà âm trầm cười nói.
- Đúng, mọi người phân tán ra, công kích từng khối khu vực cho ta! Không cần hao phí quá nhiều thần lực, mặc dù chỉ một cốt tiễn nho nhỏ cũng có thể biết rõ được tình huống! - Bố La Tư Đặc hạ lệnh.
Liệp Thần giả này nghe lệnh làm việc, lại theo đường cũ bắt đầu phân tán, rồi theo lệnh công kích khắp nơi. Cả khoảng khu vực này tro bụi mù mịt, từng nhánh cây gãy gục. Chúng dùng loại phương pháp này nhanh chóng quét sạch tất cả những khu vực có thể xuất hiện kết giới.
- Mẹ nó, may mà lão tử khôn ngoan, sớm đã bỏ chúng lại phía sau, bằng không với cái thứ tìm tòi càn quét như thế này, cho dù là kết giới của An Đức Lệ Na có thần kỳ tới đâu cũng đừng mơ thoát khỏi sự lục soát của chúng! - Hàn Thạc đang ở ngầm dưới đất, lầm bầm chửi rủa, mắt thấy một người đi tới bên này càng ngày càng gần, lại từ hầm ngầm đi ra.
Hàn Thạc kỳ thật đã ly khai vòng vây của chúng, chỉ cần lúc này hắn rời đi thật nhanh, những người đó căn bản khó có thể lưu được Hàn Thạc, hắn hoàn toàn có thể dễ dàng thoái lui.
Chỉ là, lúc này một khi Hàn Thạc vô thanh vô tức ly khai, Liệp Thần giả này tất sẽ không bỏ qua việc lục soát cả dãy núi, rồi tùy ý sẽ lưu lại ở một ngọn núi nào đó, như vậy đối với nhóm An Đức Lệ Na sẽ là một uy hiếp rất lớn.
Hàn Thạc bất lực. Hắn tránh thoát vòng vây không thể không cố ý hiển lộ thân ảnh ra, trong khu vực này bày ra một vài động tĩnh, chỉ nghe 'rắc' một tiếng, một gốc cây không lớn không nhỏ đột nhiên gãy đoạn.
Bỗng dưng phát hiện ra tiếng động, tên Liệp Thần giả cách Hàn Thạc rất gần lập tức gào lên:
- Bên này, bên này này!
Những bóng người xuyên qua đám cây cối, khí tức kinh khủng từ bốn phương tám hướng hội tụ về phía Hàn Thạc bên này, thanh thế cực kỳ kinh người!
Hàn Thạc chạy hùng hục, trên đường cố ý để lại dấu vết, lúc thì là một đoạn cây gãy, lúc thì để dấu chân rất rõ ràng trên mặt đất.
Chính vì thế, những người đó không hề hoài nghi, theo sát Hàn Thạc không tha, truy kích hắn điên cuồng. Đi được nửa ngày, Hàn Thạc không còn cố ý lưu lại dấu chân, rồi dấu kín khí tức của mình đi.
Đợi cho đám người truy đuổi phát hiện ra dấu vết cuối cùng mà Hàn Thạc đột nhiên biến mất, nếu muốn tiếp tục truy kích lại trở nên rất khó khăn.
- Làm sao bây giờ? - Một Trung vị thần dò hỏi.
- Chúng dẫn theo một đám vướng tay chân, khẳng định sẽ không đi quá xa, dấu vết đã mất, chỉ có một loại khả năng thôi!
Bố La Tư Đặc cười hắc hắc, nói:
- Chúng nhất định một lần nữa lẩn trốn, mọi người phân tán ra. Tiếp tục dựa theo phương pháp vừa rồi truy tìm, ta nghĩ một lần bỏ chạy như vậy, chúng còn mệt hơn chúng ta nhiều, lần này xem chúng chạy được tới đâu!
- Cẩn thận một chút cho ta. Các ngươi phải nhớ là khi An Đức Lệ Na chưa chết, sớm muộn gì cũng sẽ đến phiên các ngươi bị giết! - Gia Lạp Tư quát lạnh.
Mọi người không nói gì nhiều, ba Thượng vị thần dẫn đám người theo ba hướng, một vài tên khác tản ra khắp nơi, truy tìm vô cùng cẩn thận.
Lợi dụng ma đầu tìm hiểu rành mạch hoạt động của chúng, Hàn Thạc lặng lẽ đợi cơ hội khác.
Lần này vòng vây không cố định, việc truy tìm của chúng là từ bên trong hướng ra phía ngoài, như vậy khác với lúc chúng rút vòng vây, khoảng cách giữa chúng càng lúc càng lớn.
Ngay từ đầu, chúng đã nhận định Hàn Thạc và An Đức Lệ Na dẫn theo rất nhiều người, có điều kiện tiên quyết này, chúng phán đoán là sẽ không có gì ngoài ý muốn. Khi bọn chúng phân tán ra càng lúc càng xa, chúng không hề bận tâm gì sau lưng, Hàn Thạc dựa vào ma đầu thăm dò đủ mọi phương vị, ngược lại thành người săn thú trong sơn cốc này.
Một Liệp Thần giả đánh tay ra từng đạo thần lực hắc ám, làm tung tro bụi đầy trời, hắn cẩn thận đi về phía trước, hai mắt mở to, điều tra mọi tình huống có thể xuất hiện dị thường.
- Mẹ nó, bọn người này quả là biết cách trốn! - Liệp Thần giả lầm bầm chửi nhỏ trong miệng, bất tri bất giác, khoảng cách giữa hắn và người bên cạnh bị kéo dài ra, nhưng hắn chỉ chuyên tâm truy tìm, nên không để ý.
Đi tới một cây cổ thụ, ngẩng đầu ngước lên nhìn cành lá rậm rạp, hắn tiện tay đánh ra một đạo thần lực hắc ám, chỉ nghe 'rắc' một tiếng, một nhánh cây gãy đoạn.
Không để ý gì, hắn tiếp tục đi về phía trước, chậm rãi đi qua khỏi gốc cây đại thụ, hướng về phía trước đến một hồ nước nhỏ rồi lại đánh ra một đạo thần lực hắc ám.
- Vẫn không có! - Hắn chửi nhỏ, đột nhiên phát hiện chung quanh chẳng còn Liệp Thần giả nào, mới biết mình đã đi quá xa.
"Có phải là phạm vi truy tìm của ta quá xa rồi không?" - Hắn đột nhiên sực nhớ ra, ý nghĩ vừa nổi lên, hắn đã chuẩn bị thay đổi phương hướng, đi đến gần những Liệp Thần giả khác.
Ngay trong lúc này, trên đỉnh đầu hắn trong tàn lá cây rậm rạp đột nhiên giáng xuống mười mấy cái bóng đen, thoáng cái dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn, làm hắn trong nháy mắt cả người cứng ngắc, đến cả cơ hội hét lên kêu cứu cũng chẳng có!
"Xoạt xoạt..."
Thân ảnh Hàn Thạc nhè nhẹ hạ xuống, Vạn Ma đỉnh từ trong cơ thể bay ra, thoáng cái chụp vào đầu tên này, "kít" một tiếng, Thiên Ma Lợi Nhận xuyên thủng tâm phúc của hắn. Ma Nguyên lực trong nháy mắt phá hủy cả nội bộ Thần thể, sau một khắc, Vạn Ma đỉnh phát lực, thu hoạch Thần hồn của hắn.
Mười mấy cái bóng đen như những con dơi từ trong Thần thể hắn lãng đãng bay ra. Hàn Thạc vung tay lên thu Vạn Ma đỉnh vào trong cơ thể, nhè nhẹ đẩy một cái, người này ngã xuống trong đống lá cây dày không một tiếng động.
- Ngươi là tên đầu tiên! - Hàn Thạc lẩm bẩm, nhoáng lên mộ cái, cả người đã biến mất trong tán cây đại thụ như một bóng ma.
Một bên khác, một Liệp Thần giả khác cũng cách tên còn lại khá xa, mới đi đến một nơi đất khá mềm, bỗng cảm thấy đất dưới chân có chút dị thường. Một bàn tay đột nhiên thò ra, nắm chặt lấy bàn chân hắn, một sức mạnh kinh khủng cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể hắn, đầu tiên bịt chặt năng lực kêu cứu của hắn.
Lại hơn mười cái bóng đen bay ra, cả đám dũng mãnh ùa vào cơ thể hắn, làm đông cứng Thần thể hắn.
Vạn Ma đỉnh trong lòng bàn tay bay ra, chụp vào ngực bụng hắn, hai tiếng "Bang Bang" trầm trầm từ trong cơ thể hắn truyền ra. Thần thể hắn bỗng nhiên nổ tung, Thần hồn lại bị Hàn Thạc hút vào Vạn Ma đỉnh.
Hàn Thạc một lần nữa ẩn núp không một tiếng động, tiếp tục tìm mục tiêu kế tiếp, trong lòng cười lạnh:
- Mẹ nó, tính coi ta là con mồi, ta hôm nay muốn xem ai mới là con mồi!
Dựa vào những con ma đầu sát lực kinh khủng không chỗ nào không có, thêm nữa bản lĩnh ẩn giấu tung tích của hắn, ở vùng núi non trùng điệp nơi nơi đều có thể ẩn náu này, Hàn Thạc trở thành cơn ác mộng đáng sợ nhất của Liệp Thần giả. Hắn chuyên môn tìm những tên Liệp Thần Giả thực lực không cao, lại đi cách người khác khá xa mà hạ thủ, một khi đắc thủ xong lập tức triệt li, trong thời gian rất ngắn, đã giết chết bảy Liệp Thần giả, không để lại một người nào còn sống!
"A..."
Một tiếng thét lên chói tai từ xa xa truyền tới.
Nhiều Liệp Thần giả lao về phía thanh âm này, đợi khi chúng tới khu vực này, chỉ thấy trên đất đang nằm một đồng bạn không còn hơi thở.
Chẳng mấy chốc, lại có người phát hiện ra thi thể đồng bạn. Vốn đám Liệp Thần giả rất tự tin chuyên môn làm thợ săn, mắt thấy không ngừng xuất hiện những thi thể đồng bạn, nhưng đến cả cái bóng của đối phương cũng không tìm thấy, làm tất cả mọi người bắt đầu luống cuống.
← Ch. 0730 | Ch. 0732 → |