Vay nóng Homecredit

Truyện:Đại Ma Vương - Chương 0823

Đại Ma Vương
Trọn bộ 1027 chương
Chương 0823: Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1027)

Siêu sale Shopee


Hàn Thạc cũng không biết Thiên Cơ dược tề xảy ra biến cố, theo lời mời của Bảo Mỗ tới phủ thành chủ Không Linh thành.

Một khoảng thời gian gần đây, Hàn Thạc đều lợi dụng ma đầu cẩn thận theo dõi Bảo Mỗ. Ngoài việc nghe được lần trước lão dặn dò Thần Vệ điều tra tình huống của cửa hàng Kim Thạch ra, cũng không có phát hiện đặc biệt gì khác. Tuy nhiên, lần nói chuyện kia đối với Hàn Thạc mà nói là đã đủ rồi. Dù sao hắn biết Bảo Mỗ dốc hết sức giúp hắn mở chi nhánh Thiên Cơ dược tề ở Không Linh thành, nhất định còn có tư tâm khác nữa.

Tới phủ thành chủ, Bảo Mỗ tiếp đãi hắn ở phòng khách. Thấy Hàn Thạc đi vào, lão vô cùng nhiệt tình đón chào, hỏi han hắn có hài lòng với cửa hàng mới hay không.

Vẻ mặt tươi cười, Hàn Thạc và Bảo Mỗ qua quýt một phen, sau đó nói thẳng vào chủ đề:

- Thành chủ đại nhân mời ta tới đây là có chuyện gì vậy?

- Là thế này. Ta có một bằng hữu muốn mua một số dược tề đặc biệt. Không biết Thiên Cơ dược tề các ngươi có thể nghiên cứu luyện chế ra được không? - Bảo Mỗ thấy Hàn Thạc nhắc tới chính sự, do dự một chút rồi mới nói ra.

Hàn Thạc sửng sốt. Trong khoảng thời gian này, ma đầu luôn ngầm theo dõi Bảo Mỗ ở cách trăm mét. Dựa vào ma đầu quan sát cũng không phát hiện lão tiếp kiến một bằng hữu đặc biệt nào. Lời nói này của Bảo Mỗ làm cho hắn có phần bất ngờ.

Thầm suy nghĩ một chút, Hàn Thạc chợt nghĩ Bảo Mỗ tu luyện chính là Không gian pháp tắc. Loại thần khí như Không gian kính diện (mặt gương không gian) sử dụng năng lượng tinh thạch tất nhiên sẽ rất dễ dàng chế tạo được. Do ma đầu quan sát Bảo Mỗ cần duy trì khoảng cách, khi lão ở trong tu luyện trường yên tĩnh tu luyện, ma đầu sẽ bị ngăn cách bởi kết giới và vách tường toà nhà nên không có cách nào nhìn trộm động tĩnh của lão. Nếu nói Bảo Mỗ gặp người nào, phỏng đoán cũng chỉ là lợi dụng Không gian ma pháp kính để liên hệ mà thôi.

- Không biết vị bằng hữu kia của ngươi cần mua loại dược tề đặc biệt nào? - Hàn Thạc nhíu nhíu mày, cười dò hỏi.

- Bằng hữu của ta buôn bán ở phương diện săn bắt ma thú. Có một số ma thú có da và xương cốt cứng rắn, hơn nữa còn vô cùng khó chơi. Hắn cần một ít độc dược tề. Ừm. Ở Thần vực của hắn mang theo độc dược được xem như là một điều kiêng kị không nhỏ, tuy nhiên ở hai đại thần vực Vận Mệnh, Thời Không cũng không phải chuyện gì ghê gớm. Nếu như ngươi hứng thú thì có thể hợp tác. Chưa hứng thú thì ta cũng không phải kẻ cướp. - Bảo Mỗ sắc mặt tự nhiên, bình đạm nói.

Độc dược tề ở mấy đại thần vực Quang Minh, Sinh Mạng bị cấm chỉ. Mặc dù ở ba đại thần vực Tử Vong, Hắc Ám, Hủy Diệt, cửa hàng dược tề thông thường cũng không dám quang minh chính đại buôn bán. Còn cái loại dược tề sư sử dụng người sống để luyện chế, thí nghiệm độc dược lại càng giống với Liệp thần giả, bị cộng đồng các đại thần vực ngăn chặn.

Càng là lĩnh vực nguy hiểm, lợi nhuận lại càng phong phú mê người. Hai loại hình này cũng không phải là ngoại lệ. Trong đó, độc dược tề còn được coi trọng hơn. Một số cửa hàng dược tề mặc dù vẫn quang minh chính đại bày thuốc trên quầy nhưng sau lưng vẫn sẽ bí mật bán ra một ít. Qua một thời gian dài loại hình kinh doanh dược tề này cũng có không ít. Chỉ cần chuẩn bị tốt quan hệ với các thế lực trong thành, công việc sẽ không có vấn đề gì lớn.

Nhưng mà, những độc dược tề sư chuyên môn lấy người sống làm thí nghiệm thì lại bị mọi người kiêng kị vô cùng. Bọn họ mặc dù không có tiếng xấu truyền xa như Liệp thần giả, nhưng khi bị phát hiện cũng sẽ bị các Thần Vệ đuổi giết. Cho nên kẻ kinh doanh loại này tuyệt đối không dám bộc lộ trước bàn dân thiên hạ. Lúc trước Thần Trạch dược tề ở Ám Ảnh thành chính là bởi vì bị Hàn Thạc khám phá ra sự tình này, nên mới bị Tái Nhân Đặc gia tộc niêm phong gia sản, hơn nữa còn hành quyết vài thành viên chủ chốt.

Hàn Thạc nhíu chặt mày, cửa hàng dược tề chuyên môn luyện chế thuốc độc cũng không phải không có. Vì sao Bảo Mỗ lại phải tới tìm mình?

Bảo Mỗ bản thân là thành chủ Không Linh thành, lão đã muốn tìm mình bàn bạc việc này, chỉ cần mình đáp ứng là xong. Có lão là thành chủ phối hợp chặt chẽ sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Vậy lão rốt cuộc muốn làm gì đây?

Liên tiếp các ý nghĩ xẹt qua trong đầu, trầm mặc một hồi lâu Hàn Thạc bỗng nhiên mỉm cười nói:

- Chuyện này hơi mạo hiểm. Ta cần gặp mặt vị bằng hữu kia của ngươi. Chỉ khi ta thấy vị đó không có vấn đề thì mới có thể yên tâm suy nghĩ chuyện này!

Hàn Thạc vốn định một mực từ chối. Tuy nhiên nghĩ lại Bảo Mỗ dốc hết sức trợ giúp mình như vậy, không chừng dự định bên trong chính là phương diện này. Để biết rõ ràng chân tướng sự thật, hắn quyết định điều tra từng bước.

- Chính như lời ngươi nói, chuyện này hơi mạo hiểm. Ta sẽ hỏi ý kiến của hắn, xem hắn có bằng lòng gặp mặt ngươi hay không. - Bảo Mỗ nghĩ một tý, rồi đưa ra ý kiến.

- Được. Vậy khi nào ngươi có tin tức thì báo cho ta biết.

Hàn Thạc cười cười rồi nói tiếp:

- Nếu như không có chuyện gì khác, ta xin cáo từ.

- Cũng không có chuyện gì. Tuy nhiên, cá nhân ta muốn thỉnh giáo ngươi một số vấn đề, không biết có được hay không? - Bảo Mỗ vừa thấy Hàn Thạc muốn đi, lập tức lên tiếng tiếp.

- Thành chủ đại nhân khách sáo rồi. Có vấn đề gì cứ việc hỏi, chỉ cần ta biết nhất định sẽ không giấu diếm gì! - Hàn Thạc khách sáo ngồi xuống, cũng không vội vã rời đi nữa.

- Lần trước may mắn được chiến đấu với tiên sinh. Đối với thực lực của tiên sinh, ta vô cùng khâm phục. Nhưng mà sau đó nghĩ lại một chút, ta lại phát hiện tiên sinh sử dụng một loại lực lượng vô cùng lạ lùng. Ta ở Chúng Thần đại lục đã nhiều năm mà chưa bao giờ thấy hệ lực lượng này. Ta vô cùng hiếu kì. Không biết tiên sinh có thể giải thích nghi hoặc này cho ta được không? - Bảo Mỗ vô cùng thành khẩn, thực sự rất hiếu kỳ đối với lực lượng mà Hàn Thạc sử dụng.

Hàn Thạc tự nhiên sẽ không nói sự thật, nhưng hắn cũng không dứt khoát cự tuyệt. Thế là nói lung tung, biến Ma công thành một loại phương thức biểu hiện khác của đấu khí. Trong đó còn pha thêm một số thuật ngữ ma công mà chỉ có hắn mới biết, nói bừa bãi, vô căn cứ với Bảo Mỗ.

Sau khi nghe không sót, Bảo Mỗ lại càng kinh ngạc, vẫn không hiểu ra sao. Đối với ma công, lão hoàn toàn không biết gì cả. Lời Hàn Thạc nói thực thực giả giả, lão căn bản không phân biệt được liệu rốt cuộc Hàn Thạc có nói hươu nói vượn hay không.

Sau khi giải thích một phen Hàn Thạc giả bộ mỏi mệt nói:

- Lời nên nói ta đều đã nói. Loại lực lượng áo nghĩa này tương đối đặc biệt. Bản thân ta cũng hiểu không rõ. Ngươi nếu như không hiểu thì cũng bình thường. Ừm! Cũng đến giờ rồi, ta phải trở về.

Nói xong không chờ Bảo Mỗ giữ lại, Hàn Thạc đã khom người cáo từ.

...

Giữa đêm khuya, gã Thượng vị thần vừa mới tập kích Thiên Cơ dược tề kia như con thoi xuyên qua con đường mòn trong thành, lại phát hiện mình dường như từ đầu đến cuối bị ai đó bám theo.

Tránh tới tránh lui, thậm chí còn dừng lại chờ trên đường, xem xét chung quanh, nhưng hắn vẫn không phát hiện được một chút tung tích nào. Mà cái loại cảm giác bị người theo dõi kia lại vẫn đang tồn tại.

Hắn cực kỳ kinh hãi. Để có thể tận dụng cơ hội Hàn Thạc rời khỏi Thiên Cơ dược tề tối nay mà đến báo thù cho đệ đệ, hắn đã phải trả giá không nhỏ. Nhưng lại không ngờ rằng nữ nhân kia lại có thực lực không kém hắn. Vốn giữa đường có tên can thiệp, hắn còn tưởng hôm nay có thể đạt được mong muốn. Nào biết gã thiếu niên kia lại đáng sợ thế, phá hỏng toàn bộ kế hoạch của hắn.

Thủ đoạn của Hàn Hạo hời hợt giết chết gã Thượng vị thần sơ kỳ đã để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc. Hắn không nắm chắc có thể đánh bại Hàn Hạo, lại càng không nắm chắc có thể đối phó được hai người Hàn Hạo và La Ti hợp lực công kích, cho nên không thể không rút lui.

Nhưng cái cảm giác bị theo dõi kia lại khiến hắn có nhà mà không dám về. Sợ bại lộ thân phận của bản thân, mang lại tai vạ cho gia tộc, chỉ có thể vòng đi vòng lại ở vùng rừng núi hoang vắng hẻo lánh nhất Không Linh thành, cố gắng toàn lực cho rơi kẻ theo dõi kia.

Qua nhiều lần, hắn chợt phát hiện bất kể mình sử dụng loại thủ đoạn nào, kẻ bám theo dường như vẫn luôn luôn tồn tại.

Rơi vào đường cùng, hắn dừng lại ở một khu thạch lâm hoang vu, không cố công tránh né nữa. Dò xét xung quanh một chút rồi quát trầm:

- Ta sẽ không chạy nữa. Đi ra đi!

Qua một lát, từ sau một khối đá lớn cách đó khoảng ngàn mét, Hàn Hạo hờ hững đi ra.

Hàn Hạo và Ngũ Hành Giáp Thi không giống nhau. Hắn mặc dù không như Ngũ Hành Giáp Thi có được Ngũ hành nguyên lực và Ngũ hành chí bảo, nhưng hắn còn may mắn hơn năm Giáp Thi. Bởi vì hắn lấy được một bộ phận ma công ký ức của Hàn Thạc! Điểm này tạo nên sự khác biệt. Ở vũ trụ này ngoài Hàn Thạc ra, kẻ thật sự có thể thành thục vận dụng ma công, không phải là Bác Lan Tư, không phải là Huyết Linh, lại càng không phải là Hắc Long Cát Nhĩ Bá Đặc.

Mà là hắn - Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo!

Bất luận là Bác Lan Tư hay Huyết Linh cũng chỉ tu luyện theo những nhánh nhỏ của ma công do Hàn Thạc ban cho. Thí Thần Ma Đạo và Huyết Thần Kinh cũng không phải là con đường tu luyện chính thống của Ma Môn. Ngoài Hàn Thạc ra, chỉ có Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo do có ký ức của hắn mà kiêm tu lực lượng chính thống của Ma Môn. Nhưng do sinh mệnh hình thể của hắn không giống Hàn Thạc nên sự tu luyện của hắn dường như xuất hiện sai khác, không giống với Hàn Thạc cứ tiến bộ theo từng cảnh giới, mà hỗn tạp hoà cùng Tử Vong lực lượng. Cảnh giới cũng vô cùng mơ hồ, khó phân biệt.

Tuy nhiên, loại lệch hướng này đối với hắn mà nói dường như cũng không có hại, ngược lại làm cho thực lực của hắn càng thêm kì lạ khó lường. Tử Vong lực lượng và ma công hòa lẫn vào nhau khiến hắn trở nên càng ngày càng cường đại. Trước đây khi hắn và Hàn Thạc tách nhau ra, thực lực của hắn đã gần bằng Hàn Thạc. Năm mươi năm sau, thực lực của Hàn Thạc thăng tiến vùn vụt, thì thực lực của hắn cũng tiến bộ không kém hơn.

Hàn Hạo sở dĩ có thể theo sát kẻ tu luyện Lôi hệ lực lượng này, khiến cho hắn bất luận làm thế nào cũng không trốn thoát được sự truy đuổi của mình là bởi vì hắn cũng giống như Hàn Thạc, có thể lấy linh hồn để luyện chế ma đầu. Ma đầu do hắn luyện chế tuy rằng không tuyệt diệu bằng của Hàn Thạc nhưng vẫn có đủ các năng lực cơ bản như ẩn hình, nhìn trộm.

Bởi vậy, bất kể kẻ kia tránh né như thế nào, cũng không trốn thoát khỏi sự truy đuổi của hắn được!

- Là ngươi? - Khi kẻ kia vừa thấy một thiếu niên lạnh lùng đi ra từ trong thạch lâm ra, trong lòng hắn đã thấy bất lực. Hắn và La Ti đã giao thủ. Nếu như người truy kích là La Ti, hắn có thể sẽ không quá lo lắng. Nhưng đối với Hàn Hạo, hắn thật sự không nắm chắc được chút nào.

Hàn Hạo căn bản không nói lời thừa với hắn. Vừa đi ra khỏi thạch lâm là hắn lập tức mang theo cốt thứ xông lại đánh giết. Thần chi lĩnh vực mở ra, Tử Vong nguyên tố gần đó điên cuồng hội tụ lại. Ở trong phạm vi bao trùm của Thần chi lĩnh vực của hắn còn có từng luồng sát khí ngút trời kinh người. Những luồng sát khí đó mang theo Tử Vong nguyên tố lưu động, trực tiếp hình thành một luồng khí lưu cuồng bạo cuốn tới kẻ kia.

- Ta thực sợ ngươi hay sao? - Bị đuổi theo lâu như vậy, kẻ kia cũng vô cùng phẫn uất. Mặc dù tâm lý không muốn tiếp tục dây dưa với Hàn Hạo, nhưng khi đối phương đã động thủ, hắn cũng hiểu mình không có biện pháp nào trốn đi được.

Hàn Hạo từ đầu tới cuối không nói một lời, mang theo cốt thứ, theo sau luồng khí bão táp lao về phía đối thủ. Bảy đoạn cốt thứ sau lưng cũng phiêu dật bất định, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bay ra giết người.

Từng đạo thiểm điện nhanh chóng hình thành trong hư không, chắn ngang phía trước mặt kẻ kia. Điện mang ngưng trệ bất động, ngăn cản luồng khí lưu bão táp đang công đến.

Một tiếng nổ dữ dội vang lên trong thạch lâm. Điện mang giống như rồng lượn bắn ra, tử khí sát khí ngút trời cũng tiêu tán rồi lại nhanh chóng ngưng tụ, chấn vỡ tan từng cây cột đá. Toàn bộ khu vực bỗng chốc đất đá bay mù trời, ánh sáng kì dị chói mắt.

Hai luồng lực lượng kỳ dị cuốn lấy nhau đã đánh tan bức tường điện trước mặt. Tan rồi lại tụ, tụ rồi lại tan, cứ như vậy lặp đi lặp lại trong chốc lát rồi hình thành một luồng khí lưu ầm ầm vọt tới. Một cây cốt thứ dài ba mét không biết từ khi nào đã xen kẽ trong loạn lưu, càng trợ giúp thêm cho lực lượng và khí thế của luồng khí lưu.

Chỉ một đòn, người kia đã cảm thấy sức mạnh của Hàn Hạo tựa hồ còn trên cả hắn, hơn nữa lực lượng áo nghĩa vô cùng tà ác. Mắt thấy một luồng loạn lưu do khí tức Tử Vong và sát khí trùng thiên hình thành lại công kích tới, hắn chợt cảm thấy bất lực, chỉ có cách dùng toàn lực để ngăn cản. Một tay hình thành Điện lực, một tay hình thành Lôi lực, hai tay hợp lại khiến cho Lôi lực, Điện lực tập trung. Lấy hắn làm trung tâm điện mang vang như sấm bùng phát ánh sáng rực rỡ chói lọi.

Người tu luyện Lôi Điện lực lượng giống người tu luyện Thuỷ hệ lực lượng, có thể sử dụng thần lực để thi triển hai loại phương thức công kích. Lôi Điện lực lượng trong cơ thể sẽ do một loại lực lượng áo nghĩa đặc biệt thúc đẩy hình thành tiếng sấm hoặc thiểm điện công kích. Khi cả Lôi lực và Điện lực được cùng triển khai mới chính là lúc thần tu luyện Lôi Điện lực lượng toàn lực xuất thủ.

Những tiếng nổ khủng bố vang lên không ngừng. Mấy chục tia chớp lượn vòng xung quanh hắn, dần dần hội tụ thành một luồng lực lượng mạnh nhất. Cuối cùng đem toàn bộ Lôi Điện lực lượng chung quanh hội tụ lại, hình thành một tia chớp to như cổ thụ ngàn năm mấy người ôm. Hơn nữa thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng sấm cực lớn.

Thấy đối thủ đã toàn lực ra tay, bảy thanh cốt thứ sau lưng Hàn Hạo cuối cùng cũng cùng bay ra, phỏng theo một quỹ đạo huyền ảo hoà vào trong luồng khí lưu do Tử Vong và sát khí ngưng tụ thành. Bảy đoạn cốt thứ vừa tiến nhập vào luồng khí lưu, cỗ khí lưu dường như có sinh mạng, cuốn mạnh đi thôn phệ tất cả ở xung quanh. Mấy chục cây cột đá to lớn đến mười mấy mét bỗng chốc cũng bị kéo vào trong đó.

Khi luồng khí lưu từ chín tầng trời oanh kích xuống, mấy chục cột đá đang nhanh chóng xoay tròn lao xuống đầu tiên, đã triệt tiêu đến quá nửa Lôi lực ngăn cản. Sau đó mới là luồng khí lưu càng cường đại hơn đánh đến. Cốt thứ bên trong khí lưu nhân cơ hội bay vụt ra, theo phía sau các thạch trụ phân tán lao về phía hắn, làm hắn bỗng chốc trở tay không kịp, không phân tán được tinh lực để đối phó với cốt thứ. Chẳng còn biện pháp nào, hắn chỉ đành phát huy lực lượng cực lớn của điện trụ đến mức tận cùng.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa từ khu vực này truyền đến. Động tĩnh vĩ đại này sinh ra chấn động truyền ra xa. Kẻ kháng cự một cách bị động kia máu tươi đầm đìa, cũng không biết máu tươi rốt cuộc đến từ nơi nào.

Hàn Hạo hiện ra từ trong màn tro bụi đầy trời, hai mắt dõi theo sát hắn không tha, bảy đoạn cốt thứ kì lạ dừng lại trên không trung ở phía sau lưng, trong tay vẫn cầm một cây cốt thứ dài ba mét đứng đối diện hắn.

Đúng vào lúc này, không gian chấn động kì dị bỗng nhiên xảy ra. Hàn Hạo đang chuẩn bị tiếp tục động thủ công kích bỗng nhíu mày cảm thụ không gian chấn động một chút. Không nói hai lời, hắn lập tức quay đầu bay về phía xa, trước khi không gian bị xé rách, đã kịp rời xa khỏi nơi này.

Hắn vừa mới đi khỏi, không gian bị xé rách thành một khe hở, thành chủ Không Linh thành Bảo Mỗ đi ra.

Liếc mắt nhìn tên Thượng vị thần máu me đầm đìa kia, Bảo Mỗ nhíu nhíu lông mày, cũng không mở miệng hỏi han điều gì, chỉ bực mình phất phất tay. Sau đó lão lập tức bay nhanh về phía Hàn Hạo vừa rời khỏi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1027)