Vay nóng Tinvay

Truyện:Đại Ma Vương - Chương 0850

Đại Ma Vương
Trọn bộ 1027 chương
Chương 0850: Tụ linh cải địa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1027)

Siêu sale Lazada


Trong cốc âm khí rất nặng, Hàn Thạc vừa mới đến gần khu vực kia đã thấy xa xa từng đợt hơi ẩm lạnh lan đến. Ngoại trừ khí âm hàn ra, sơn cốc còn bị mây mù như lốc xoáy lượn lờ bao phủ, làm nó lúc ẩn lúc hiện, tạo cho người ta có một loại mỹ cảm như mộng như ảo.

La Ti vừa nhìn đã cảm thấy yêu thích chỗ này, thốt:

- Nơi này quả thật không tệ, phong cảnh làm cho người ta vui sướng, không khí tươi mát.

La Mông và Tá Kỳ vừa mới theo Hàn Thạc nên không tùy tiện phát biểu ý kiến của mình. Bọn họ quan sát bốn phía một hồi, cũng không cảm thấy nơi này có cái gì đặc biệt, chỉ thấy nơi này giống đại bộ phận khu vực ở Vùng Đất Hỗn Loạn, với lại nơi này còn tương đối hẻo lánh, độ đậm đặc nguyên tố cũng không quá lớn.

Hàn Mộc đứng ở trong rừng cây rậm rạp, hít một hơi dài, cảm thụ mùi vị của cây cối, hoa cỏ, bụi cây xung quanh, tỉ mỉ đánh giá một hồi, rất vừa lòng cười nói:

- Rất tốt, ta rất thích nơi này!

Hàn Kim, Hàn Hỏa, Hàn Thủy hết nhìn đông tới nhìn tây, rồi từng người phát biểu ý kiến của mình. Hàn Kim nói chỗ sâu trong sơn cốc có khoáng thạch hiếm thấy có thể dùng. Hàn Thủy nói cách đó không xa có thác nước đầm nước, hơn nữa trong không khí đầy hơi nước ẩm ướt, rất có ích cho sự tu luyện của hắn.

Chỉ có Hàn Hỏa sau khi dạo qua một vòng, ảo não than:

- Chẳng khô ráo chỗ nào. Ở nơi này lực lượng của ta chỉ có thể duy trì nguyên trạng, nếu như gần đây có núi lửa thì tốt quá.

Hàn Thạc bật cười vang, một địa điểm không thể chiếu cố toàn bộ nhu cầu của Ngũ Hành Giáp Thi, có một người không hài lòng cũng rất là bình thường. Hắn thả ma đầu ra bên ngoài, bay xa ra thăm dò trước một chút xem khu vực lân cận có người khác ở hay không.

- La Mông, Tá Kỳ, các ngươi nhiều năm nay đều ở tại trong Vùng Đất Hỗn Loạn, có biết chỗ này liệu đã có người chiếm đoạt hay không? - Tạm thời Hàn Thạc vẫn chưa muốn lập tức trở mặt với năm đại quân chủ, cho nên hắn hết sức cố gắng tránh nảy sinh những tranh cãi không cần thiết.

- Chủ nhân, ta cũng không biết. Trước khi ngài tới, ta cũng rất ít khi rời khỏi cái đầm lầy kia. - La Mông lắc đầu nói.

- Ta lại biết một số tình huống ở khu vực lân cận.

Tá Kỳ cười cười, thấy ánh mắt Hàn Thạc dừng ở trên người hắn rồi mới nói tiếp:

- Ngài không phải lo lắng gì cả, nơi này ở Vùng Đất Hỗn Loạn xem như là một góc tương đối hẻo lánh. Người của năm đại quân chủ căn bản sẽ không lựa chọn khu vực này. Ừm, quanh đây cũng không có lực lượng nào đặc biệt mạnh. Nếu như ngài thực sự muốn có chỗ đứng ở nơi này, ta nghĩ chắc sẽ không có khó khăn gì.

Tá Kỳ mặc dù bằng lòng đi theo Hàn Thạc, nhưng cũng chưa thật sự chứng kiến thực lực của hắn nên vẫn chưa hoàn toàn thành tâm phục tùng. Cho nên trong cách xưng hô, Tá Kỳ cũng không giống La Mông, gọi Hàn Thạc là chủ nhân.

Phương diện này Hàn Thạc cũng hiểu rõ, không lập tức yêu cầu Tá Kỳ thay đổi cách xưng hô. Hắn có đủ tự tin để thật sự thu phục người này, trong lòng cũng không quan tâm lắm về việc này.

- Vậy là tốt rồi. Chỗ này hẻo lánh như vậy, quả nhiên vẫn còn một số chỗ tốt! - Hàn Thạc cười, bắt đầu suy nghĩ có nên lập tức động thủ cải tạo nơi này không.

- Chủ nhân. Ta không rõ vì sao ngài lại lựa chọn nơi này?

La Mông do dự hồi lâu, cuối cùng cũng không kiềm chế nổi, nói ra nghi hoặc trong lòng:

- Chỗ này vô cùng hẻo lánh, cách Thâm Cốc của Vùng Đất Hỗn Loạn rất xa. Với lại cũng không có địa hình gì quá đặc biệt. Vào cư ngụ trong sơn cốc như vậy, người khác muốn tiến vào sẽ vô cùng dễ dàng. Ngoài ra, trong sơn cốc lực lượng nguyên tố không hề nồng đậm. Chúng ta tổn hao nhiều tinh lực như thế vào đây, liệu có đáng không?

Chẳng những là La Mông, Tá Kỳ cũng vô cùng kỳ quái. Cả hai cùng chung nỗi nghi hoặc nhìn Hàn Thạc.

La Ti đi theo Hàn Thạc lâu như vậy, tự biết hắn có rất nhiều bản lĩnh kỳ lạ cổ quái, cũng chỉ thầm suy đoán xem hắn sẽ xử lý sơn cốc này như thế nào, mà không hề lo lắng hắn sẽ không cải tạo ổn nơi này.

- Người bình thường không biết lợi dụng địa hình nơi đây, tự nhiên không có cách nào khai thác khả năng tiềm tàng của nó. Ha ha. Các ngươi yên tâm. Chờ tất cả thành hình xong xuôi, các ngươi sẽ biết vì sao ta lại lựa chọn ở đây! - Hàn Thạc nói đầy tự tin. Địa hình tại trung tâm sơn cốc thực ra đã hình thành một Tụ Linh trận tự nhiên còn một vài khiếm khuyết. Chỉ cần Hàn Thạc ổn định xong xuôi, thiên địa nguyên tố trong trời đất tất sẽ chủ động hội tụ về đây.

Lấy Tụ Linh trận trung tâm, Hàn Thạc có thể hướng ra bên ngoài khai thác, lợi dụng lực lượng của Ngũ Hành Giáp Thi. Chỉ cần có đủ vật liệu cung cấp, hắn hoàn toàn có thể lập ra rất nhiều ma trận xung quanh.

Chỉ cần chịu tổn hao thời gian và tinh lực, Hàn Thạc có thể biến sơn cốc này thành tường đồng vách sắt, thành một địa phương đại hung đáng sợ hơn nhiều so với Thiên Thần phong của Tát Lạp Tư!

La Mông thấy Hàn Thạc cam đoan tự tin như vậy, trong lòng mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không hỏi lại gì nữa. Trong mắt Tá Kỳ ánh lên sự hoài nghi, nhưng cũng không nói thẳng ra, nghĩ thầm trước hãy quan sát đã rồi nói tiếp, "một khu phế địa này, nếu như ngươi thật có thể làm nên trò trống, ta sẽ thực sự phục ngươi".

- Tiểu Kim, dẫn bọn họ đến dãy núi gần đây kiếm một số khoáng thạch cơ bản lại đây. La Ti, phía sau có một thác nước và hồ sâu, nàng nếu muốn cứ qua đó tắm. - Hàn Thạc đã chuẩn bị bắt tay bố trí tất cả. Đám La Mông, La Ti có lưu lại ở chỗ này cũng không giúp được cái gì, chi bằng cứ để bọn họ rời đi, làm tốt những việc trong khả năng.

- La Mông, theo ta, ngươi thích hợp nhất! - Hàn Kim biết trong cơ thể La Mông đầy các loại kim loại hiếm. Chẳng những sức mạnh vô cùng lớn, hơn nữa đối với một số khoáng thạch lạ lùng cũng có thể phân biệt được, hắn nghiễm nhiên đã xem La Mông thành thủ hạ của chuỗi cửa hàng Kim Thạch của mình rồi.

Tá Kỳ thầm tò mò vốn định ở lại để xem Hàn Thạc xử lý như thế nào, tuy nhiên nghĩ lại, loại chuyện này phạm vào kiêng kị, cho nên cũng không kiên trì, cũng đi theo Hàn Kim, La Mông rời đi.

- Vậy ta cũng dạo xung quanh một chút. - La Ti nói nhỏ, rồi dựa theo phương hướng Hàn Thạc nói, bay tới phía hàn đầm bên kia.

Trong mỗi khu vực ở xung quanh, cách mỗi một dặm Hàn Thạc đã điều một ma đầu ở lại. Nhóm Tá Kỳ, La Ti có hiện tượng lạ nào, hắn sẽ biết ngay. Bởi vậy khi La Ti rời đi, Hàn Thạc chỉ gật đầu, lòng thấy yên tâm, không sợ bọn họ sẽ đụng phải nguy hiểm gì.

- Đáng tiếc, tiểu Thổ lại vắng mặt. Ừm, công trình to lớn ở trên mặt đất và dưới lòng đất tạm thời không làm được rồi, chờ tiểu Thổ trở lại cho nó làm! - Chờ đám La Ti, Tá Kỳ rời đi hẳn, Hàn Thạc than thở có phần bất lực, sau đó quay sang bảo Hàn Mộc, Hàn Hỏa giúp hắn.

Hàn Thạc đã coi Vùng Đất Hỗn Loạn là khu vực chủ yếu để phát triển trong tương lai, bởi vì nơi này không bị mười hai đại chủ thần ràng buộc, mặc dù cạnh tranh tàn khốc, nhưng lại càng thêm tự do! Hắn nếu đã chuẩn bị ở lại đây, thì lần bố trí sơn cốc này không thể qua loa đại khái mà phải bố trí sao cho ổn thỏa.

Thực lực càng đề cao, hiểu biết và vận dụng của Hàn Thạc đối với ma trận càng ngày càng thành thạo. Có Vạn Ma Đỉnh trợ giúp, thì cho dù là các loại ma trận phức tạp khó hiểu, cũng chỉ cần có đủ vật liệu cung cấp là hắn có thể lập thành.

Khoảng thời gian kế tiếp, Hàn Thạc quên ăn quên ngủ, quên mình ở bên trong sơn cốc. Dưới sự trợ giúp của Vạn Ma Đỉnh và Ngũ Hành Giáp Thi, toàn bộ sơn cốc đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Sơn cốc vốn đã xanh um tươi tốt, giờ các loại cây cối, thực vật giống như là được ăn thuốc kích thích phát triển chóng như gió. Mỗi cây đều trở nên to lớn khác thường, từng gốc đại thụ như là ngọn núi lớn xuyên thẳng vào mây xanh. Lá cây rậm rạp như là mây đen, che khuất cả ánh mặt trời chói chang.

Bên trong sơn cốc chẳng những cây cối cao lớn, mà vị trí cũng đều di động theo, được sắp xếp lại theo các phương hướng kỳ diệu. Nếu như từ trên không nhìn xuống có thể phát hiện ra những cây cối kia đã tổ hợp thành những đồ án vô cùng huyền ảo hài hoà.

Dưới chân là những lùm cây như là đao nhọn, trở nên vô cùng cứng cáp sắc bén, mọc đầy mỗi một khu vực. Một khi có người rơi vào trong đó, sẽ phát hiện chúng phát điên, phát động công kích điên cuồng.

Từng khối cự thạch được đặt ở bốn phương tám hướng trong sơn cốc. Mỗi một khối chất liệu đều bất đồng, hoặc là được điêu khắc thành những hình thù kỳ quái dữ tợn, hoặc là được vẽ đầy các ký hiệu xem không hiểu trên bề mặt, hơn nữa còn đủ mọi màu sắc, phát ra ánh sáng kì lạ lấp lánh trong màn đêm.

Bên trong sơn cốc, luồng khí âm u lạnh lẽo càng thêm dày đặc, gió lạnh vù vù, âm khí nồng nặc không tan. Bất luận kẻ nào tiến vào trong đó đều cảm thấy không thích ứng nổi, trong lòng tự nhiên nảy ra một loại cảm giác khủng hoảng...

Thấm thoắt, sơn cốc đã biến đổi một trời một vực!

La Mông, Tá Kỳ chứng kiến dị biến này mà càng thêm nghi hoặc vô cùng, không biết những biến hóa nghiêng trời lệch đất này rốt cuộc có tác dụng gì.

Một hôm, Hàn Thạc gọi hết La Mông, Tá Kỳ, La Ti lại, lại bảo bốn Giáp Thi ngừng khua khoắng trong các ma trận, cười nói:

- Sơn cốc vẫn chưa bố trí xong hết được, bởi vì còn thiếu một đứa con trai của ta chưa tới, thêm vào vật liệu cũng không đủ dùng. Đến bây giờ mới chỉ hoàn thành một phần năm thôi!

Dừng một chút, hắn lại cất lời:

- Mặc dù chỉ là một phần năm biến hóa, cũng đã vô cùng thú vị rồi! Ta triệu tập mọi người tới, là để cho các ngươi nhìn xem thành quả của chúng ta trong khoảng thời gian này!

Tá Kỳ, La Mông đầy vẻ mong đợi nhìn Hàn Thạc. Trong khoảng thời gian này, hắn cứ thần thần bí bí xử lý, ngoài việc mang lại thay đổi rất lớn mặt ngoài ra, thì còn có ảo diệu gì khác đây!

Dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, Vạn Ma Đỉnh từ trong cơ thể Hàn Thạc bay ra. Đỉnh vừa xuất, tức thì bắt đầu bay lượn vòng quanh các khu vực trong sơn cốc. Hơn nữa từ trong đỉnh bắn ra từng chùm ánh sáng, chiếu vào tâm điểm của mỗi ma trận, làm cho ma trận có thể phát huy ra công hiệu của nó.

Lượn xong một vòng quanh sơn cốc, Vạn Ma Đỉnh cuối cùng bay tới một cái bục đá lớn ở trung tâm. Vài đạo ánh sáng từ đỉnh bắn đến, cái bục phát ra tiếng động "ken két ken két" như bị đao ánh sáng khắc chạm. Trong chốc lát, bề mặt bục đã bị ánh sáng vẽ ra một đồ án Vạn Ma Đỉnh.

Một con Linh Ma rít lên bay ra, rồi biến mất tăm vào bên trong đồ án Vạn Ma Đỉnh trên cái bục.

Ma đầu vừa vào trong đó, đồ án Vạn Ma Đỉnh kia lóe lên những tia sáng nhỏ. Biến hoá kỳ diệu này dường như theo dây chuyền lan ra cả sơn cốc. Đồ án Vạn Ma Đỉnh như là đầu mối then chốt được khởi động, từ chỗ sâu trong sơn cốc truyền đến những tiếng vang "ầm ầm" kì lạ, như một hệ thống máy móc cực lớn bắt đầu vận chuyển.

Đột nhiên, lực lượng nguyên tố bên ngoài sơn cốc bắt đầu cuồn cuộn hội tụ vào trong. Chỉ trong chốc lát, nguyên tố trong sơn cốc không còn loãng nữa, mà trở nên càng ngày càng đậm đặc...

- Thế này, điều này sao có thể?

Tá Kỳ cực kỳ kinh hãi, kinh ngạc đến tột đỉnh thốt lên:

- Cho dù là năm đại quân chủ của Vùng Đất Hỗn Loạn cũng không thể thay đổi mạnh mẽ lực lượng của quy tắc thiên địa như vậy. Ngài, chẳng lẽ ngài là chủ thần của một hệ nào?


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1027)