← Ch.0955 | Ch.0957 → |
Đi một bước rồi đứng lại, đám Liệp thần giả cẩn thận quá mức. Tư Tháp Tác Mỗ, Cát Nhĩ Bá Đặc vẻ quái dị cười xấu xa, không khí trước trận chiến vốn nặng nề bỗng trở nên thoải mái.
- Dựa theo tốc độ này, ta thấy phải nửa ngày bọn chúng mới có thể tiến vào Ma Ẩn cốc. Ha ha, vòng ngoài lại không bố trí phòng ngự đáng sợ nào, đám Liệp thần giả đó cũng thật đáng yêu, lại sợ đến mức này! - Tư Tháp Tác Mỗ không kìm nổi cười phá ra.
- Bọn chúng bị giết đến thần hồn nát thần tính rồi!
A Nhĩ Mai Lý Khắc chỉ Liệp thần giả đang thận trọng trong không gian kính, nói:
- Ngươi xem, thương tích trên người bọn chúng vẫn chưa khỏi hẳn, bước tiến có phần lộn xộn, nhịp lắc lư của tứ chi cũng mất tự nhiên, cái này đủ chứng minh lần trước bọn chúng thụ thương cực nặng!
Bọn họ từ miệng Hàn Thạc ít nhiều cũng biết được cảnh ngộ bọn Đạt Tạp gặp phải ở chỗ ba ngọn núi của Tiểu Khô Lâu, lúc này ánh mắt từng người bất giác hướng về Hàn Hạo, trong lòng đều thấy bùi ngùi, ngẫm lại một nửa số người chết ở chỗ hắn liền cảm thấy có chút khủng bố.
Cái thân thể này chính là bản thể Hàn Hạo, một phần linh hồn ngụ ở thân ngoại hóa thân bán thành phẩm vừa trở về. Lúc này hắn đang ở trạng thái đỉnh cao nhất. Sau khi dung hợp với mảnh thần cách, có lẽ hắn vẫn chưa phải đối thủ của hai người Đạt Tạp, A Sắt Nhĩ Tư Đặc, nhưng để đối phó Đạt Cách Mã cũng tu luyện Tử Vong lực lượng, Hàn Hạo lại có tin tưởng đánh bại hắn!
- Qua một ngày nữa bọn chúng mới dám động thủ, chúng ta không cần quá lo lắng. - Bác Lan Tư bình tĩnh tính toán khoảng cách liên minh Liệp thần giả di chuyển, ánh mắt quét trên người đám xâm phạm, như đang tìm mục tiêu xuống tay.
- Hừ, hy vọng bọn chúng đều chết hết! Bọn cặn bã vốn không nên tồn tại trên thế gian! - An Đức Lệ Na khuôn mặt băng sương, oán hận quát lạnh.
Không biết vì sao, nàng ta luôn biểu hiện hận ý sâu nặng với Liệp thần giả, dường như hận không thể tàn sát sạch sẽ tất cả Liệp thần giả! Trong Ma Ẩn cốc mà có người nhắc tới Liệp thần giả, An Đức Lệ Na lập tức chú ý, luôn mồm kêu gào phải giết sạch Liệp thần giả.
Tiểu Khô Lâu liếc nhìn An Đức Lệ Na, lòng thầm quyết định về sau nhất định phải bảo thủ hạ cách tiểu cô nương kỳ quái này xa một chút. So với bất kỳ ai khác, Hàn Hạo hiểu rõ sự đáng sợ của An Đức Lệ Na, đám thủ hạ Liệp thần giả khẳng định không phải đối thủ của nàng ta.
Mặt khác, bởi vì An Đức Lệ Na và Hàn gia quan hệ không cạn, hơn nữa hiện tại lại "cặp" với Kim giáp thi, nên cho dù nàng ta có giận dữ xử lý một hai tên thủ hạ của hắn, Hàn Hạo cũng không có biện pháp làm gì An Đức Lệ Na. Do đó hắn không thể không đề phòng, suy nghĩ qua đoạn thời gian nữa sẽ nói chuyện với Hàn Kim, bảo huynh đệ ước thúc nàng ta ở phương diện này một chút.
- Chúng ta chuẩn bị thật tốt đã. Ừm, có thể mở ra tất cả đại trận của Ma Ẩn cốc rồi! - Bác Lan Tư yên lặng tính toán một hồi, rồi đột nhiên lên tiếng.
- Được! - Ngũ Hành giáp thi nhận lời luôn, chợt liếc mắt nhìn Hàn Hạo rồi tức thì phân ra.
Trận pháp lớn nhỏ trong Ma Ẩn cốc có mấy chục cái. Trong đó một bộ phận một khi mở ra là không ngừng tiêu hao thiên địa linh khí. Những năm gần đây Ma Ẩn cốc tuy rằng tụ tập dự trữ không ít linh khí nhưng cũng không đủ để chống đỡ lâu lắm. Nhất là vài loại ma trận uy lực khủng bố, tiêu hao thiên địa linh khí cực kỳ kinh người. Bình thường không đến thời khắc mấu chốt, những ma trận này đều ở trạng thái đóng kín để tránh hao phí nguyên khí.
Hiện nay liên minh Liệp thần giả đã đến bên ngoài, khẳng định trong thời gian ngắn sẽ tiến công. Hàn Thạc trước mắt lại không ở đây, vì để phòng ngừa vạn nhất, những ma trận uy lực khủng bố này đều được mở ra hết.
Ngũ Hành giáp thi vừa đi, Hàn Hạo cũng bám theo luôn. An Đức Lệ Na vừa thấy Hàn Kim đi ra, cũng yên lặng đi theo.
Mấy hôm nay nàng ta và Hàn Kim như hình với bóng. Hai người ở chung như cùng bổ sung, chẳng những hấp dẫn lẫn nhau mà dường như còn có thể trợ giúp đối phương tiến bộ nhanh hơn. Loại trạng thái kỳ diệu này làm cho hai người thường xuyên ở cùng một chỗ, không muốn tách ra.
- Mọi người chuẩn bị một chút đi, để vệ sĩ Hàn gia phân tán ra mọi nơi. Ngoại trừ lợi dụng lực lượng ma trận ra, lực lượng quần thể công kích cũng phải dùng tới. Ba người Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc chính là cường giả có cảnh giới Chủ thần, so với Sa Đà và Hi Nhĩ của Khô Cốt thành còn đáng sợ hơn không biết bao nhiêu lần, chúng ta ngàn vạn lần không thể khinh thường! - Sau khi mấy người Ngũ Hành giáp thi cùng Tiểu Khô Lâu đi khỏi, Bác Lan Tư vẻ mặt ngưng trọng dặn dò các thành viên Hàn gia.
Vừa nghe Bác Lan Tư nói như vậy, mấy nàng Phỉ Bích, Phạm Ny hình như mới cảm thấy được tính nghiêm trọng của sự việc, sắc mặt cũng trở nên nặng nề, không còn hi ha vui cười nữa, mà đều trở về làm việc.
...
Bên ngoài Ma Ẩn cốc, ba tên Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc như chim sợ cành cong nhiều lần thương nghị vấn đề làm sao công kích Ma Ẩn cốc. Ba người khác nhau rất lớn, Đạt Cách Mã chủ trương bằng tốc độ nhanh nhất oanh kích Ma Ẩn cốc, loại bỏ tất cả kết giới và lớp phòng ngự.
Đạt Tạp thì lại tính công chắc từng bước, trước tiên hiểu rõ toàn bộ tình hình, sau đó thử công kích thăm dò. Một khi không được, lập tức đưa tin này về liên minh Liệp thần giả, triệu tập thêm nhiều lực lượng đối phó Ma Ẩn cốc, hắn cảm thấy như vậy mới ổn thỏa.
A Sắt Nhĩ Tư Đặc lại có một ý kiến khác, ý của hắn là trước tiên lưu lại thủ hạ bên ngoài Ma Ẩn cốc, rồi ba người bọn họ thăm dò cốc trước. Hắn cho rằng với lực lượng cảnh giới Chủ thần của hắn, mặc dù không thể lập tức biết rõ Ma Ẩn cốc thì ít nhất cũng có thể dễ dàng rời đi. Chỉ dựa vào hai người Hàn Thạc và Hàn Hạo thì vẫn chưa thể tạo thành uy hiếp với ba người bọn họ.
Ba người mỗi người một ý kiến, không thể thống nhất trong thời gian ngắn.
Mãi đến một ngày sau, bọn chúng rốt cuộc đã dừng chân phía trước Ma Ẩn cốc, nhìn sương khói rất đậm hoàn toàn bao phủ sơn cốc mới xác định phương án hành động cuối cùng - tập hợp lực lượng tất cả thủ hạ ngoài cốc cường công Ma Ẩn cốc, thử thăm dò khả năng phòng ngự của nó!
Quyết định xong, ba người Đạt Tạp lập tức truyền đạt mệnh lệnh với thủ hạ của mình, rồi mang theo thủ hạ chia làm ba hướng, tập trung lực lượng tất cả đồng thời xuất thủ hướng tới Ma Ẩn cốc bị sương mù bao phủ sâu bên trong.
Những tiếng nổ kinh thiên động vang lên trong ánh quang mang đủ mọi màu sắc, từng đạo lực lượng ánh sáng kỳ dị hội tụ cùng một chỗ, hướng cả Ma Ẩn cốc.
...
Không có tiếng kêu thảm thiết như ba người tưởng tượng, cũng không có người Hàn gia từ bên trong ôm đầu chạy ra. Vô số tiếng ùng oành kịch liệt truyền ra từ chỗ sâu trong màn sương mù, đáng tiếc bọn họ không thể biết được bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng không thể biết có người tử vong không.
- Đạt Cách Mã, ngay cả ngươi cũng không thể cảm ứng được bên trong có linh hồn dao động sao? - Đạt Tạp thầm cảm thấy có chút không ổn, kinh ngạc nhìn sang Đạt Cách Mã hỏi.
Trong mắt Đạt Cách Mã thoáng loé lên sự đố kỵ mãnh liệt, tạm thời áp chế nôn nóng trả thù Hàn gia, sau đó mới trầm giọng nói:
- Sâu trong sương mù dày đặc có sức mạnh có thể chống đỡ lực lượng thăm dò của thần hồn ta. Nó giống như là một miếng vải bạt đen sì bao lại chỗ đó, linh hồn của ta không thể cảm ứng được có người tử vong hay không, thậm chí ta cũng không thể nhận thấy được trong sơn cốc có phải có người tồn tại hay không.
Lời vừa nói ra, sắc mặt A Sắt Nhĩ Tư Đặc biến đổi, lập tức liên tưởng đến cảnh ngộ gặp phải đoạn thời gian trước ở ba ngọn núi chỗ Tiểu Khô Lâu, tức thì trầm giọng nói:
- Tình huống quỷ dị, ta sợ chúng ta lại trúng gian kế rồi. Đối với tình huống không rõ, cho nên chúng ta cần duy trì mười phần cảnh giác!
- Ba người chúng ta vào xem sao! - Đạt Tạp do dự một chút, rốt cục đồng ý đề nghị của A Sắt Nhĩ Tư Đặc lúc trước.
Bởi vì Đạt Tạp đã có liên hệ với Thái Nhĩ trước đó, tính nhờ vào cuộc đại chiến Vùng đất hỗn loạn lần này nắm giữ toàn bộ đại quyền liên minh Liệp thần giả. Hắn vốn cho rằng với thực lực ba người bọn họ và lực lượng nắm giữ trong tay, hẳn là có thể dễ dàng phá huỷ Ma Ẩn cốc, nào ngờ còn chưa tiến vào cốc đã tổn thất một nửa số thủ hạ.
Chính vì như thế, hắn mới không dám tiếp tục đùa giỡn với tính mạng thủ hạ mình, dù sao đó chính là chỗ dựa vào về sau của hắn ở liên minh Liệp thần giả. Đạt Tạp vốn không muốn tự mình mạo hiểm, nhưng thấy mình không tự thân tiến vào, công kích phe mình có nhiều hơn dường như cũng uổng phí khí lực, cho nên không thể không hạ quyết tâm xâm nhập.
A Sắt Nhĩ Tư Đặc lập tức đồng ý quyết định của Đạt Tạp, đưa mắt sang Đạt Cách Mã nói:
- Ba người chúng ta cùng vào, khẳng định sẽ không có vấn đề!
Ngay lúc này, Đạt Tạp đột nhiên cảm thấy không gian giới chỉ trên ngón tay truyền đến dao động nhè nhẹ. Tâm niệm chợt động, hắn không lên tiếng ngay, mà thầm dùng thần hồn cảm ứng tin tức từ ma pháp kính.
Một lát sau, Đạt Tạp thần sắc vui vẻ, quát:
- Đi, ba người chúng ta hôm nay thăm dò hư thật! Tốt nhất trước tiên phá huỷ toàn bộ những ma pháp kết giới cấm này. Hừ, theo ta thấy Ma Ẩn cốc chỉ có một tên cường đại, hẳn là không khó đối phó!
- Đạt Tạp, vì sao đột nhiên nói như vậy? - Đạt Cách Mã ngẩn ra hỏi, đối với biến hóa của đồng bọn cảm thấy vô cùng kỳ quái.
- Ta có được tin tức chính xác, có thể khẳng định Bố Lai Ân tạm thời không có trong Ma Ẩn cốc. Hắc hắc, hình như hắn đi một chuyến đến đỉnh Tuyết Băng, tuyệt đối không thể trở về trong khoảng thời gian ngắn! Thừa dịp này, chúng ta có thể phá hủy toàn bộ cơ nghiệp Ma Ẩn cốc của hắn, sau đó từ từ chờ hắn trở về, cùng nhau diệt trừ hắn! - Đạt Tạp cười lạnh.
Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc khinh thường liếc mắt, có vẻ không quá tin tưởng Đạt Tạp, đồng thanh hỏi:
- Chắc chắn chứ?
- Không sai!
Đạt Tạp tự tin nói, nhưng không giải thích nguồn gốc tin tức, chỉ hắc hắc cười nói:
- Đi thôi, chúng ta đi vào!
Nói xong, Đạt Tạp đi trước một bước, không chút do dự phóng về hướng Ma Ẩn cốc sương mù dày đặc lượn lờ với bộ dạng vô cùng tự tin. Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc do dự một chút, rồi cuối cùng quyết định tin tưởng Đạt Tạp, cũng bắt đầu đi theo.
Vừa vào Ma Ẩn cốc sương mù dày đặc lượn lờ, ba người lập tức phát hiện giác quan chịu ảnh hưởng lớn, chẳng những tầm mắt bị sương mù dày đặc ngăn cản, mà ngay cả thần hồn cũng không thể nhận thấy được tình hình quá xa.
- Mọi người cẩn thận một chút, nơi này khá tà môn!
Đạt Tạp khẽ quát một tiếng, chờ sau khi hai người kia tiến vào, lập tức nói:
- Chúng ta cùng dựa vào nhau, chỉ cần ba người chúng ta lập thế trận tam giác thì tuyệt không xảy ra vấn đề gì!
Hồi lâu sau không có lời đáp lại...
- Đạt Tạp, A Sắt Nhĩ Tư Đặc, các người đâu rồi, sao không lên tiếng? - Đạt Tạp lòng thầm cả kinh, lập tức hô to, rồi đột nhiên hắn phát hiện bên tai chỉ vọng lại tiếng vang của mình hắn, thanh âm càng lúc càng lớn, hình như mang theo lực lượng nào đó chợt cuốn về phía hắn!
← Ch. 0955 | Ch. 0957 → |