← Ch.0996 | Ch.0998 → |
- Cát viện phó, có chuyện gì mà nổi giận như vậy, có chuyện gì cũng dễ thương lượng, dễ thương lượng a.
Một đạo thanh âm già nua mang theo vẻ uy nghiêm vang lên, Nghiêm Tung phó tông chủ của Cửu Dương Tông lặng lẽ xuất hiện, khóe miệng mỉm cười, ngăn ở trước người Cát viện phó.
Cùng lúc đó, từng đạo từng đạo khí tức kinh khủng vừa xuất hiện ở xung quanh, chính là cường giả của tám thế lực lớn còn lại.
- Nghiêm phó tông chủ, nhất định ngươi phải làm chủ cho chúng ta a.
Mấy tên trưởng lão Huyền Cơ Tông thấy thế, mỗi một người đều bi phẫn nói, ngay cả máu tươi trên người cũng không lo được mà gào khóc nói:
- Mấy người của Lam Quang học viện không để ý tới quy củ của mấy thế lực lớn, mạnh mẽ xông vào phủ đệ của Huyền Cơ Tông ta. Đồng thời còn động thủ đả thương chúng ta, kính xin Nghiêm phó tông chủ làm chủ thay chúng ta a.
Vài tên dùng ánh mắt hung ác nhìn đám người Cát Phác Tử, biểu hiện rất là phẫn nộ.
- Các ngươi yên tâm đi, chắc chắn lão phu sẽ không để cho chư vị phải chịu oan ức.
Nghiêm Tung cười nhạt, nhìn về phía Cát Phác Tử, nói:
- Cát huynh, chúng ta thật vất vả mới đưa song phương tới Cổ Dương Thành, chuẩn bị ngồi xuống cố gắng nói chuyện. Thế nhưng ngươi lại đến phủ đệ Huyền Cơ Tông ra tay đánh nhau, chuyện này dường như không quá thỏa đáng a.
Cường giả của mấy thế lực lớn khác cũng cau mày, một nữ tử trung niên trong đó trên người mặc vũ bào màu hồng, trang phục khá là yêu diễm, đầu đội trâm cài, mặt trang điểm không nhịn được trào phúng cười lạnh nói:
- Chuyện này có cái gì mà không thích hợp cơ chứ? Lam Quang học viện tự xưng là một trong ba đại thế lực hàng đầu, ngay cả thành trì của Minh Nguyệt đế quốc ta nói hủy cũng phá huỷ, xông vào một phủ đệ thì tính là cái gì, căn bản không để vào trong lòng a.
Người này là người mang đội lần này của Minh Nguyệt đế quốc, Hồng Y tiên tử Thái Diễm, chính là tỷ tỷ hoàng đế Minh Nguyệt đế quốc hiện nay, Minh Nguyệt đế quốc luôn giao hảo Huyền Cơ Tông, Thái Diễm nói chuyện thay cho Huyền Cơ Tông cũng là chuyện không thể bình thường hơn được.
Cát Phác Tử cười gằn một tiếng, nói:
- Hóa ra là Nghiêm huynh, chúng ta làm như thế cũng là bất đắc dĩ a. Chư vị cũng đã nhìn thấy, lần này người Cổ Dương Thành rõ ràng là vì Lam Quang học viện ta và Huyền Cơ Tông hoà đàm mà đến. Bửa tháng trước Lam Quang học viện chúng ta đã đến, có thể nói là tràn ngập thành ý, thế nhưng đám người Đường Chiêu tông chủ Huyền Cơ Tông này đến hiện tại còn không xuất hiện, có phải là quá không coi chúng ta ra gì hay không? Nghiêm huynh ta nhớ lần này hoà đàm là Cửu Dương Tông ngươi nhắc tới trước tiên. Như vậy Huyền Cơ Tông kia cũng là do ngươi thông báo, hiện tại Huyền Cơ Tông chậm chạp không tới, có phải Nghiêm huynh nên cho cho chúng ta một câu trả lời hay không?
Người mấy thế lực lớn khác cũng đều trở nên trầm tư, vì hoà đàm lần này mà bên trong mười thế lực lớn Mộng Cảnh Bình Nguyên thì đã có chín thế lực lớn đã đến từ rất sớm. Chỉ có Huyền Cơ Tông đến hiện tại vẫn cũng không có xuất hiện, quả thực rất là đáng hận.
Trước phủ đệ của Huyền Cơ Tông một tên trưởng lão nhất thời nói:
- Chư vị tiền bối, không phải Đường Tông chủ Huyền Cơ Tông ta không đến, mà là tông môn có việc, vì lẽ đó cho nên mới trì hoãn, thuộc hạ đã truyền tin tức, một ít ngày nữa đám người Đường Tông chủ sẽ đến. Kính xin chư vị tiền bối lượn thứ. Ngược lại Lam Quang học viện này, rõ ràng thời gian ước định hoà đàm còn chưa tới mà lại dám ở nơi này ra tay đánh nhau, nếu không phải có chư vị chạy tới, sợ rằng chúng ta đã lành ít dữ nhiều. Nghiêm phó tông chủ, kính xin ngài làm chủ vì bọn ta a.
Nghiêm Tung thở dài, nói:
- Cát huynh, ngươi cũng nghe thấy rồi đó. Đường Tông chủ cũng có chuyện, không thể chạy tới ngay, bây giờ cách lúc hoà đàm còn có mấy ngày, có phải nên chờ một chút hay không?
Lúc này một tiếng cười lạnh đột nhiên vang lên:
- Ha ha, chờ một chút hay lắm. Huyền Cơ Tông kia bây giờ có thể có chuyện lớn gì cơ chứ? Chẳng lẽ so với hoà đàm với Lam Quang học viện chúng ta còn quan trọng hơn sao? Ta thấy Huyền Cơ Tông kia căn bản không đem chư vị để ở trong mắt, nói là bọn họ chậm chạp không đến, kì thực sau lưng đang chuẩn bị âm mưu gì đó a?
- Ngươi là ai?
Nghiêm Tung lạnh lùng nhìn Diệp Huyền.
Diệp Huyền khinh thường nói:
- Ta chỉ là một tên đệ tử của Lam Quang học viện, không đủ thành đạo.
Nghiêm Tung lạnh lùng nói:
- Ngươi cũng biết mình không đủ thành đạo sao? Hừ, một đệ tử mà cũng dám ăn nói linh tinh ở chỗ này. Cát huynh, lẽ nào đệ tử của Lam Quang học viện các ngươi đều không phân tôn ti như vậy hay sao?
Cát Phác Tử lạnh nhạt nói:
- Lời ấy của Nghiêm huynh sai rồi, mặc dù lời nói của Huyền Diệp có chút hơi quá. Thế nhưng cũng không phải là không có đạo lý, cũng chính là lời mà Cát Phác Tử ta muốn nói. Bây giờ Huyền Cơ Tông có thể có chuyện gì cơ chứ? Có thể lớn hơn chuyện hoà đàm cùng Lam Quang học viện ta hay sao? Đến hiện tại mà hắn còn chưa xuất hiện, nguyên nhân rất đơn giản. Chỉ có hai điểm, một, Huyền Cơ Tông hoàn toàn không đặt chúng ta vào trong mắt, vốn không muốn hoà đàm. Thứ hai, Huyền Cơ Tông vẫn không xuất hiện, nói không chừng đang kín đáo chuẩn bị âm mưu gì đó. Lam Quang học viện ta có chút lo lắng cũng là chuyện dĩ nhiên a.
Không ít người đều cau mày, đều cảm thấy lời nói của Cát Phác Tử không hẳn là không có đạo lý.
Bây giờ tất cả thế lực hàng đầu toàn Mộng Cảnh Bình Nguyên đều hội tụ ở trong Cổ Dương Thành, mục đích chính là vì muốn hiểu rõ tranh cãi giữa Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông. Những thế lực khác tới muộn còn nói còn nghe được, thế nhưng thân là một trong những người trong cuộc như Huyền Cơ Tông. Tới lúc này vẫn không xuất hiện, khó tránh khỏi có chút khiến cho người ta nghi ngờ.
Sắc mặt Nghiêm Tung khẽ thay đổi, cười nói:
- Cát huynh, ta thấy ngươi đã nghĩ nhiều rồi, bằng vào sự hiểu rõ của ta đối với Đường Chiêu tông chủ, hắn không phải là loại người như vậy. Sở dĩ còn chưa xuất hiện, nói không chừng thật sự đã có chuyện gì trì hoãn, có lẽ sẽ tới ngay bây giờ a.
Dứt lời, hắn nhàn nhạt liếc nhìn Diệp Huyền, cười nói:
- Hóa ra vị này chính là Huyền Diệp đại danh đỉnh đỉnh, hôm nay gặp mặt quả nhiên là người cũng như tên, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu a.
Một phó tông chủ Cửu Dương Tông như hắn lại nói ngưỡng mộ đã lâu đối với một thiếu niên như Diệp Huyền lập tức khiến cho sắc mặt không ít người trở nên quái lạ.
← Ch. 0996 | Ch. 0998 → |