← Ch.1068 | Ch.1070 → |
Bọn họ chỉ biết, toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên tựa hồ trong một đêm, từ hỗn loạn không thể tả, trong nháy mắt khôi phục yên tĩnh.
Không bao lâu, trong sáu thế lực lớn dồn dập có cường giả của Huyền Cơ Tông cùng Minh Nguyệt đế quốc vào trú, trở thành cao tầng.
Trong đó, Huyền Cơ Tông Thiên Dịch lão nhân, trở thành Tổng minh chủ của tám thế lực lớn, thống lĩnh Mộng Cảnh Bình Nguyên.
Có thể nói, ở bề ngoài sáu thế lực lớn còn duy trì tự do, nhưng trong nội bộ, bọn họ lại bị Huyền Cơ Tông chỉ huy.
Huyền Cơ Tông, tựa hồ trở thành người thắng lớn trong lần phân tranh này.
Chỉ có Thiên Dịch lão nhân biết, nội tâm mình cay đắng bao nhiêu.
Lần này đại chiến, Huyền Cơ Tông hắn hầu như toàn quân bị diệt, còn lại Vũ Vương cực kỳ ít ỏi, mà hắn, nhìn như uy phong lẫm lẫm, nhưng trên thực tế, Huyền Cơ Tông hắn chỉ là con rối của Vô Lượng Sơn, chân chính nắm quyền ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, kỳ thực hoàn toàn nắm giữ ở trong tay Vô Lượng Sơn.
Sau khi đại cục định ra, Huyền Cơ Tông rất nhanh ra lệnh: Truy sát dư nghiệt của Lam Quang học viện.
- Người Lam Quang học viện, không tuân quy củ, phá hoại Mộng Cảnh Bình Nguyên an bình, tội ác tày trời, không thể tha thứ, bất luận người nào nhìn thấy, đều có thể bắt về Huyền Cơ Tông, sẽ thu được giải thưởng lớn.
Mệnh lệnh của Thiên Dịch lão nhân, rất nhanh truyền đạt đến các thế lực lớn của Mộng Cảnh Bình Nguyên.
Một ít cường giả tông môn, mặc dù xem thường Thiên Dịch lão nhân, nhưng thấy lượng lớn giải thưởng, từng cái từng cái cũng động tâm không ngừng.
Trong này, chỉ cần bắt một tên cường giả Lam Quang học viện, được thù lao, đủ khiến bất kỳ một tên cường giả Vũ Vương nào động lòng.
Trong đó treo giải thưởng cao nhất, tổng cộng có bốn người, trong đó ba người phân biệt là Cát Phác Tử, Cửu Trần cùng Tô Tú Nhất, mà khiến người ta khiếp sợ nhất chính là, Huyền Diệp trước huyên náo nhốn nháo ở Lam Quang học viện, dĩ nhiên cũng lên bảng, kim ngạch giải thưởng còn hơn đám người Đông Bác Sâm, khiến cho người chấn động.
Cường độ giải thưởng như vậy, dẫn tới các thế lực lớn ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, đều truy tìm đám người Diệp Huyền.
Chỉ là không có ai biết, giờ khắc này đám người Diệp Huyền, từ lâu đã rời Mộng Cảnh Bình Nguyên, đi tới Thiên Đô Phủ mênh mông.
Thiên Đô Phủ, ở vào Đông Vực đại lục, nếu như phi hành tới, coi như không ngừng không nghỉ, cũng cần hai năm thời gian.
Có điều, ở trong một ít thành trì cỡ lớn, nắm giữ Truyền Tống trận cự ly ngắn, đã như thế, liền có thể tiết kiệm thời gian.
Tỷ như trước đó Tô Tú Nhất từ Thiên Đô Phủ tới, chính là lợi dụng truyền tống trận, từ Thiên Đô Phủ xuất phát đến Cổ Dương Thành, tổng cộng mới tiêu hao hơn nửa tháng, vô cùng nhanh chóng.
Chỉ là, vì phòng ngừa bị người Vô Lượng Sơn phát hiện tung tích, đám người Diệp Huyền không có lựa chọn Truyền Tống trận ở phụ cận Mộng Cảnh Bình Nguyên, mà dựa vào Luyện Kim Phi Chu phi hành ba tháng, rời Mộng Cảnh Bình Nguyên rất xa, mới hạ xuống ở trong một thành trì cỡ lớn.
Đây là một thành trì lớn tên Thiên Dương thành, thuộc La Sơn đế quốc.
La Sơn đế quốc, tuy cũng gọi đế quốc, nhưng so với Hạo Thiên đế quốc, Thanh Phong đế quốc ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, lại mạnh mẽ hơn nhiều, là thế lực tam lưu trên Thiên Huyền đại lục, diện tích lãnh thổ bao la, cường giả đông đảo.
Mà Thiên Dương thành, là một trong ba thành trì lớn của La Sơn đế quốc, cũng là một trong các thành trì hiếm thấy nắm giữ Truyền Tống trận của La Sơn đế quốc.
Đám người Cát Phác Tử đều là lần thứ nhất rời Mộng Cảnh Bình Nguyên, ở trong Thiên Dương thành từng cái từng cái nhìn trái, nhìn phải, hiếu kỳ không ngớt.
Tòa thành lớn này, quả nhiên không phải bình thường, trên đường phố trong võ giả cất bước, dĩ nhiên đại đa số đều là ngũ giai, cấp sáu, thậm chí Vũ Vương cũng tình cờ có thể nhìn thấy, đây là ở Mộng Cảnh Bình Nguyên căn bản không dám tưởng tượng.
Mà đội ngũ Diệp Huyền xuất hiện, cũng khiến không ít người ở Thiên Dương thành hiếu kỳ.
Ở dưới Tô Tú Nhất dẫn dắt, mọi người rất nhanh đi tới Truyền Tống trận.
- Nơi này là phạm vi Truyền Tống trận của Thiên Dương thành, chư vị xin dừng bước.
Một tên đầu lĩnh hộ vệ cả người toả ra khí tức đáng sợ, lạnh giọng quát lên, ánh mắt sắc bén.
Đám người Cát Phác Tử ánh mắt ngưng lại, tên hộ vệ này, dĩ nhiên là một tên Vũ Vương.
- Chúng ta cần sử dụng Truyền Tống trận.
Tô Tú Nhất từ tốn nói.
Hộ vệ đầu lĩnh kia hơi nhướng mày nói:
- Ngươi có biết tư cách sử dụng Truyền Tống trận không?
Tô Tú Nhất không nói gì, chỉ thả ra khí tức Vũ Hoàng.
Hộ vệ đầu lĩnh kia lập tức nổi lòng tôn kính.
- Hóa ra là Vũ Hoàng đại nhân, không biết các đại nhân chuẩn bị đi chỗ nào?
- Cổ Chiêm Vực.
Hộ vệ kia cầm lấy thẻ ngọc, nhẹ nhàng quét qua, ngay lập tức nói:
- Truyền Tống trận đi tới Cổ Chiêm Vực, sáng sớm ngày mai mở ra, kính xin chư vị sáng mai tới đây hội hợp.
Cửu Trần không nhịn được nghi ngờ nói.
- Lẽ nào truyền tống trận này, không phải tức thời mở ra?
Diệp Huyền cười nói:
- Đương nhiên không phải, Truyền Tống trận thành lập, vô cùng khó khăn, hơn nữa rất dễ hư hao, bởi vậy vì giữ gìn, bình thường Truyền Tống trận đều sẽ định ra ngày đi tới một mục tiêu nào đó, chỉ có ở trong ngày này, mới có khả năng sử dụng.
- Ngày vẫn không tính là cái gì, sử dụng Truyền Tống trận, còn có thân phận hạn chế. Nếu như ta không đoán sai, Truyền Tống trận ở đây, hẳn là Vũ Hoàng, mới có quyền lợi truyền tống.
Tô Tú Nhất hơi kinh ngạc nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nói, trên căn bản chính xác tám chín phần mười.
Đám người Tô Tú Nhất không nói gì nói:
- Lẽ nào Vũ Vương cũng không thể truyền tống sao?
Diệp Huyền mỉm cười nói:
- Vũ Vương không phải là không thể truyền tống, mà cần xếp hàng, tiến hành xét duyệt, thủ tục phiền toái một chút mà thôi, đương nhiên, kỳ thực như Đông lão cùng Dược lão, còn có Lục Ly đại sư, hẳn đều nắm giữ quyền lợi trực tiếp truyền tống.
Đám người Đông lão lập tức kinh ngạc.
Diệp Huyền cười giải thích:
- Bởi vì ở Thiên Huyền đại lục, Luyện Hồn Sư, Luyện Dược Sư, còn có Luyện Khí Sư, đều có đặc quyền nhất định.
Lúc này mọi người mới chợt hiểu.
Đúng lúc này, đột nhiên một vệt sáng từ đằng xa lướt tới, trong nháy mắt rơi vào trước mặt chúng nhân.
Trên người người này mặc một thân hoa bào, lạnh lùng liếc nhìn đám người Diệp Huyền, mọi người lông tơ không tự chủ được dựng lên, phảng phất như bị mãnh hổ tập trung, có một loại cảm giác khiếp đảm.
Hộ vệ kia lập tức lộ ra vẻ cung kính, tiến lên phía trước nói:
- Hóa ra là Thanh Lâm đại nhân.
- Lập tức mở ra Truyền Tống trận, ta muốn đi đế đô.
← Ch. 1068 | Ch. 1070 → |