← Ch.1131 | Ch.1133 → |
Bây giờ nhìn đến một thiếu niên so với mình còn nhỏ hơn, lại cũng là đại sư, người trẻ tuổi trong lòng kiêu ngạo, ngay lập tức để hắn thẳng thắn lên.
- Từ Bình, ngươi câm miệng cho ta, nếu lại nói nhiều một câu, liền đi về trước.
Từ Chấn mạnh mẽ trừng Từ Bình một chút, lớn tiếng quát lên.
Lần này đến Huyền Quang Các, hắn vốn là muốn một người tới, thế nhưng Từ Bình xin đi theo, nhìn thấy tôn nhi của mình kiên trì như vậy, hắn cũng không từ chối.
Thế nhưng không nghĩ tới Từ Bình ở đây không lớn không nhỏ, làm hắn tức giận.
Mặc kệ đối phương có chân tài thật học hay không, hiện tại là mình cầu người, thái độ nhất định phải đoan chính, Từ Bình ở trong đại gia tộc ngốc quen rồi, đối với đối nhân xử thế, vẫn là kém quá xa.
Quát lớn Từ Bình xong, Từ Chấn liền chắp tay nhìn Dược lão cùng Diệp Huyền nói:
- Hai vị đại sư, tôn nhi của ta luôn luôn bất hảo, không giữ mồm giữ miệng, kính xin hai vị đại sư chớ trách.
- Không ngại.
Dược lão nhàn nhạt nói một câu, nhưng sắc mặt không quá đẹp đẽ.
Nếu như Từ Bình nói hắn, hắn tuyệt đối không quá để ý, thế nhưng đối phương nói là Diệp Huyền, ở trong lòng Dược lão, tu vi chế thuốc của Diệp thiếu tuyệt đối là thông thiên, căn bản không cho người khác khinh nhờn.
Chỉ có Diệp Huyền, sâu sắc liếc mắt nhìn Từ Bình, chỉ là không nói chuyện.
- Nếu Từ Chấn trưởng lão đến cầu dược, vậy thì thẳng vào chủ đề đi, trước hết để cho chúng ta kiểm tra một chút.
Dược lão trực tiếp nói.
- Không thành vấn đề.
Từ Chấn không có chút do dự gì, trực tiếp triệt hồi Huyền Nguyên trên người, để Dược lão ở trong cơ thể mình thăm dò.
Hắn quả đoán, lại làm cho Dược lão hơi kinh hãi.
Bình thường võ giả trực tiếp triệt hồi Huyền Nguyên, chẳng khác gì là triệt để bại lộ mình ở trước mặt người khác, cái kia sẽ gánh chịu nguy hiểm tương đối lớn, một khi đối phương có lòng bất chính, rất có thể sẽ mang đến cho hắn trọng thương.
- Ồ.
Dược lão thăm dò một phen, nhất thời phát sinh một tia ngạc nhiên nghi ngờ, đồng thời lông mày cũng nhíu chặt, tựa hồ gặp phải vấn đề đặc biệt gì, lắc đầu liên tục.
- Dược Thành đại sư, thế nào?
Trong lòng Từ Chấn căng thẳng, liền hỏi.
- Huyền Hải của ngươi này, hẳn là bị một loại Huyền Nguyên mạnh mẽ nào đó xuyên thấu, tạo thành Huyền Hải tổn hại, tuy sau đó thương thế được chữa khỏi, thế nhưng Huyền Hải tổn hại vẫn tồn tại. Có điều cái này cũng chưa tính là gì, lão phu phát hiện Huyền Hải của ngươi, nơi tổn hại nguyên bản đã được chữa trị, gần đây tựa như có chút không ổn định, giống như là muốn tái phát, nhưng lại không nhìn ra nguyên nhân gì, thực sự là kỳ quái.
Trong mắt Từ Chấn lóe lên tinh mang:
- Ngươi chắc chắn chứ?
Dược lão nhíu mày nói:
- Độ khả thi rất lớn, có điều vẫn chưa thể xác định.
Nói đến đây, Dược lão liền nói với Diệp Huyền:
- Diệp thiếu, ngươi tới xem một chút, Huyền Hải của Từ Chấn trưởng lão quá kỳ quái, ta đoán không được.
Trong lòng Từ Chấn chấn động, thái độ của Dược lão đối với Diệp Huyền vô cùng cung kính, hắn có thể rõ ràng nhìn ra, Dược lão cung kính là xuất phát từ nội tâm, hơn nữa giọng nói kia của hắn, cũng có chứa ý vị thỉnh giáo.
Luyện Dược Sư trong lúc đó đẳng cấp phân chia Từ Chấn rất rõ ràng, tuyệt đối là nghiêm khắc hơn võ giả, thần thái ngữ khí kia của Dược lão, chỉ có thời điểm một tên Luyện Dược Sư đối mặt Luyện Dược Sư mạnh hơn mình, mới sẽ biểu hiện ra.
Vì lẽ đó đối mặt Diệp Huyền điều tra, hắn không dám có chút bất cẩn.
Đúng là Từ Bình kia, vẫn một bộ hoài nghi.
Diệp Huyền rót huyền thức vào trong cơ thể Từ Chấn điều tra, nửa nén hương sau, hắn mới thu hồi huyền thức, chỉ là toàn bộ quá trình, trên mặt của hắn từ đầu đến cuối không có bất kỳ gợn sóng.
- Huyền Diệp đại sư, thế nào?
Từ Chấn không nhịn được hỏi.
Trầm mặc một lát, Diệp Huyền mới chậm rãi nói:
- Từ Chấn trưởng lão ngươi hẳn là trúng độc.
- Cái gì, trúng độc, đùa gì thế? Gia gia ta làm sao sẽ trúng độc, gia gia, ta liền nói tên này khẳng định là lừa đảo, ngươi làm sao sẽ trúng độc.
Không chờ Từ Chấn mở miệng, Từ Bình ngay lập tức kinh ngạc thốt lên, trên mặt tràn ngập khinh bỉ.
- Câm miệng!
Chỉ là để Từ Bình bất ngờ chính là, hắn vừa mới dứt lời, Từ Chấn liền quát lớn, trên mặt mang theo tức giận, Từ Bình còn chưa từng gặp, gia gia đối với mình nghiêm khắc như thế, lập tức không dám lên tiếng nữa.
- Huyền Diệp đại sư, ta thật sự trúng độc?
Từ Chấn nhìn chằm chằm Diệp Huyền, run rẩy hỏi.
- Không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là như vậy.
Diệp Huyền gật gù.
Hắn hơi kinh ngạc nhìn Từ Chấn, nghe ngữ khí của hắn, tựa hồ biết trên người mình có vấn đề, không khỏi nghi ngờ nói:
- Lẽ nào Từ Chấn trưởng lão biết mình trúng độc?
Từ Chấn lắc đầu nói:
- Huyền Diệp đại sư, này thật không có, thế nhưng đoạn thời gian gần đây, ta cảm giác Huyền Hải của mình có chút không ổn định, tựa hồ có loại cảm giác muốn tan vỡ, nhưng tìm rất nhiều Luyện Dược Sư, bọn họ cũng nhìn ra Huyền Hải ta có chút vấn đề, nhưng không có ai nói ra nguyên cớ, chỉ có Huyền Diệp đại sư ngươi, kết luận ta trúng độc, ta rất muốn biết ta trúng đến cùng là độc gì?
Ánh mắt Từ Chấn hừng hực, tràn ngập thân thiết.
- Ta còn kỳ quái, lẽ nào Từ Chấn trưởng lão có thể nhìn ra, đúng là để ta lấy làm kinh hãi.
Diệp Huyền có chút bừng tỉnh nói.
Lúc này Từ Bình kia cũng từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, nói:
- Gia gia, Huyền Hải của ngươi gần đây có vấn đề? Đến cùng xảy ra chuyện gì? Tại sao ngươi không nói với chúng ta?
Từ Chấn khoát tay một cái nói:
- Chuyện này nói cho các ngươi cũng vô dụng, hơn nữa ta vẫn đang điều tra nguyên nhân, chỉ là không tra được vấn đề, vì lẽ đó không nói mà thôi.
- Tại sao lại như vậy?
Từ Bình lẩm bẩm nói, chợt hắn lo lắng nói với Diệp Huyền:
- Huyền Diệp đại sư, trước là ta không giữ mồm giữ miệng, ngươi biết gia gia ta trúng độc gì sao? Có thể giúp gia gia ta không.
Diệp Huyền trầm tư chốc lát nói:
- Từ Chấn trưởng lão, ngươi trúng hẳn là Hóa Công Tán.
Hóa Công Tán?
Một bên Dược lão ngẩn ra, nói:
- Diệp thiếu, vừa nãy ta nhìn Huyền Hải của Từ Chấn trưởng lão, mặc dù có chút gợn sóng, nhưng không có khí tức đặc biệt của Hóa Công Tán a, hơn nữa Huyền Nguyên của hắn cũng không tán loạn, chỉ là Huyền Hải có chút gợn sóng, sao lại thế...
Hóa Công Tán, kỳ thực là một loại độc dược truyền lưu rất rộng, một khi bị võ giả dùng, sẽ dẫn đến Huyền Nguyên của võ giả không cách nào ngưng tụ, mất đi sức mạnh. &
← Ch. 1131 | Ch. 1133 → |