← Ch.1458 | Ch.1460 → |
Bây giờ, một ghi chép mới sinh ra.
- Khó mà tin nổi, chín mươi thắng liên tiếp, người này dĩ nhiên thật sự thu được chín mươi thắng liên tiếp.
- Thực sự là không nghĩ tới, khó có thể tin.
- Người này đến tột cùng là thiên tài nơi nào đến? Lẽ nào là Thánh vực Thánh tử sao?
- Đáng sợ.
Mọi người kích động, đồng thời nội tâm đều chấn động vạn phần.
Diệp Huyền chín mươi thắng liên tiếp, hàm kim cực cao, dù sao bị hắn đánh bại, ngoại trừ Vũ Hoàng đỉnh phong thế hệ trước ra, còn bao gồm tam đại tuyệt thế thiên kiêu của Hỗn Loạn Chi Thành.
- Diệp Huyền!
Trên võ đài, Mạnh trưởng lão thu hồi song đao, cũng không có xuống đài, mà cao giọng nói.
Mọi người dồn dập quay đầu trông lại, bị tiếng nói của hắn hấp dẫn.
Chỉ thấy trên võ đài, Mạnh Tân Thành trưởng lão cười nói:
- Đầu tiên, ta muốn chúc mừng ngươi thu được chín mươi thắng liên tiếp, trở thành Đấu Vũ Hội ta gần trăm năm lịch sử, cường giả thứ nhất xuất hiện chín mươi thắng liên tiếp.
- Đa tạ.
Diệp Huyền nhìn Mạnh Tân Thành chắp tay.
- Thứ hai.
Mạnh Tân Thành hơi nghiêm nghị lên, thanh âm cũng biến thành cực kỳ vang dội:
- Ở đây ta lấy thân phận trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội, chính thức phát sinh lời mời ngươi, hoan nghênh ngươi gia nhập Đấu Vũ Hội ta.
- Chỉ cần ngươi đồng ý gia nhập Đấu Vũ Hội ta, ngươi sẽ trực tiếp trở thành trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội ta, đồng thời hưởng thụ tài nguyên cao cấp nhất của Đấu Vũ Hội ta, còn có cường giả Vũ Đế giáo dục, tin tưởng ở dưới Đấu Vũ Hội ta bồi dưỡng, lấy thiên phú của ngươi, không ra mười năm liền có cơ hội đột phá trở thành Cửu Thiên Vũ Đế, trở thành cường giả chí cao của đại lục.
- Ngươi, có bằng lòng hay không?
Mạnh Tân Thành mỉm cười nhìn Diệp Huyền, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong.
- Trời ạ, Mạnh Tân Thành trưởng lão dĩ nhiên trực tiếp ở trên lôi đài mời chào Diệp Huyền.
- Chà chà, xem ra đây là nhẫn nại không được a.
- Chỉ cần gia nhập Đấu Vũ Hội, liền có thể trở thành trưởng lão hạch tâm, hưởng thụ tài nguyên cao cấp nhất, thế này thì quá mức rồi?
Vô số khán giả trong nháy mắt náo động, có khiếp sợ Mạnh Tân Thành trưởng lão trực tiếp mời chào, cũng có khiếp sợ Mạnh Tân Thành trưởng lão đưa ra điều kiện.
Dù sao, Diệp Huyền trước đã từ chối qua Đấu Vũ Hội nhiều lần, nhưng trước chỉ là người chủ trì của võ đài tái mời, lần này là chủ quản Đấu Vũ Hội võ đài tái Mạnh Tân Thành trưởng lão tự mình chính thức mời, trong này vẫn có khác biệt cực lớn.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người tất cả đều tụ tập ở trên người Diệp Huyền, nhìn hắn trả lời như thế nào.
- Xin lỗi.
Dưới con mắt mọi người, Diệp Huyền nhẹ nhàng lắc đầu:
- Mạnh trưởng lão, từ khi ta tham gia trận đầu võ đài tái, liền đã nói qua, mục đích ta tới nơi này, là vì thu được càng nhiều thắng liên tiếp, tạm thời vẫn không có ý nghĩ gia nhập Đấu Vũ Hội. Vẫn là chờ ta thắng liên tiếp kết thúc, sẽ có thay đổi cũng không nhất định, thế nhưng hiện nay, ta lựa chọn từ chối.
Từ chối, dĩ nhiên từ chối.
Mọi người từng cái từng cái trừng lớn hai mắt, chủ quản võ đài tái Mạnh Tân Thành trưởng lão tự mình mời chào, dành cho điều kiện trực tiếp thành trưởng lão hạch tâm, Diệp Huyền lại vẫn từ chối?
Mọi người không hiểu, Diệp Huyền muốn đến tột cùng là cái gì?
Ngay cả Mạnh Tân Thành, lông mày cũng hơi nhíu lại, ánh mắt trầm xuống.
Hắn ngưng tiếng nói:
- Diệp Huyền, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, ở Đấu Vũ Hội ta, mặc dù điều kiện trở thành trưởng lão hạch tâm là Vũ Hoàng tam trọng, nhưng cũng không phải bất kỳ Vũ Hoàng tam trọng nào cũng có thể trở thành trưởng lão hạch tâm, lão phu cho điều kiện, tuyệt đối là vô cùng có thành ý, mong rằng ngươi suy tính nhiều một chút.
Trong lòng Mạnh Tân Thành mơ hồ có chút khó chịu, nếu như không phải Diệp Huyền thiên phú quá cao, là người sáng tạo ghi chép của Đấu Vũ Hội võ đài tái gần trăm năm qua, hắn sao lại ở đối phương từ chối còn khuyến cáo như vậy?
Làm một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, Đấu Vũ Hội tự nhiên có ngạo khí của mình.
Diệp Huyền hít sâu một hơi, vừa mới chuẩn bị mở miệng.
- Mạnh Tân Thành, hành vi của Đấu Vũ Hội các ngươi cũng quá không hợp quy củ đi?
Một thanh âm vang dội, đột nhiên ở khu quý khách vang lên.
Thanh âm này không lớn, nhưng ẩn chứa một luồng uy thế làm người ta sợ hãi, cấp tốc truyền bá đến trong tai mỗi người, loại cảm giác đó, phảng phất như người này đứng ở bên tai mỗi người nói chuyện.
Đồng thời một nam tử trung niên trên người mặc vũ bào màu xanh thẳm, sắc mặt hồng hào, đầu vấn tóc búi từ khu quý khách đi ra.
Người này ước chừng hơn bốn mươi tuổi, dung mạo không nhìn ra có gì đặc biệt, nhưng mỗi một bước bước ra, hư không đều phảng phất như tùy theo lay động, như trở thành duy nhất của vùng thế giới này.
- Là Vũ Tu Thánh Địa Không Thành Vũ Đế!
- Hắn làm sao đến rồi?
- Trời ạ, Không Thành Vũ Đế là một trong các Vũ Đế hiện nay chưởng quản sự vụ của Vũ Tu Thánh Địa, luôn luôn ít giao du với bên ngoài, ta thậm chí có may mắn nhìn thấy hắn một lần.
Tất cả mọi người đều kích động, từng cái từng cái sắc mặt ửng hồng.
Mạnh Tân Thành biến sắc, thế nhưng bị vướng bởi thân phận, vẫn cung kính thi lễ một cái, lúc này mới nói.
- Không Thành Vũ Đế, lão phu đang mời chào người thắng trận ở Đấu Vũ Hội võ đài tái, tựa hồ không cái gì không ổn a?
- Mời chào người thắng trận, tự nhiên không có gì không thích hợp, thế nhưng vị Diệp Huyền tiểu huynh đệ này, vừa nãy rõ ràng đã từ chối ngươi mời chào, Đấu Vũ Hội các ngươi lại muốn quấy nhiễu, này có chút mất mặt.
Nói xong lời này, ánh mắt của Không Thành Vũ Đế chuyển hướng Diệp Huyền, chợt mỉm cười nói:
- Bổn Đế nghe nói Đấu Vũ Hội võ đài tái xuất hiện một thiên tài tuyệt thế, hôm nay hiếu kỳ nhìn qua, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, để bổn Đế thán phục không ngớt.
- Người trẻ tuổi, bổn Đế là Vũ Tu Thánh Địa Không Thành Vũ Đế, tên tuổi của Vũ Tu Thánh Địa ta, nói vậy các hạ cũng từng nghe qua, chỉ cần tiểu huynh đệ đồng ý gia nhập Vũ Tu Thánh Địa ta, cái gì trưởng lão hạch tâm, tài nguyên đỉnh cấp, Vũ Tu Thánh Địa ta chắc chắn sẽ không thiếu Đấu Vũ Hội một phân một hào, không biết tiểu huynh đệ ý như thế nào?
Không Thành Vũ Đế cười híp mắt nhìn Diệp Huyền.
Trên thính phòng, mọi người trợn mắt ngoác mồm.
Làm nửa ngày, Không Thành Vũ Đế này đại nghĩa lẫm nhiên xuất hiện, cũng là vì mời chào Diệp Huyền.
Mọi người quả thực dở khóc dở cười.
← Ch. 1458 | Ch. 1460 → |