← Ch.1497 | Ch.1499 → |
- Vậy thì càng không thể, trên thế giới này xác thực có hồn quyết đoạt xá, mà một ít Luyện Hồn Sư Đế cấp đỉnh phong một khi linh hồn cô đọng đến mức tận cùng, cũng nắm giữ năng lực đoạt xá, nhưng mà, đoạt xá chỉ là thân thể, linh hồn già nua là sẽ không thay đổi, vừa nãy ta đã nhận biết qua khí tức linh hồn của ngươi, cùng nhục thân ngươi tuổi trẻ như thế, nói cách khác, ngươi tuyệt đối không thể là sư tôn ta đoạt xá.
- Ngươi đến cùng là ai?
Vào giờ phút này, ánh mắt của Hoàng Phủ Tú Minh triệt để băng hàn, mặc kệ Diệp Huyền cùng sư tôn hắn quan hệ gì, nhưng Diệp Huyền dám giả mạo sư tôn, cũng đã đánh vỡ điểm mấu chốt của hắn.
Diệp Huyền lắc đầu nói:
- Ta chính là sư tôn ngươi.
- Làm càn.
Sắc mặt của Hoàng Phủ Tú Minh đột nhiên lạnh xuống, lạnh giọng nói:
- Ngươi cho rằng ngươi cứu ta, ta liền không dám ra tay với ngươi sao?
- Ồ? Ngươi còn muốn động thủ với ta?
Diệp Huyền tựa như cười mà không phải cười nhìn hắn.
- Vậy hãy để cho ta tới xem một chút, nhiều năm như vậy ngươi đến tột cùng trưởng thành bao nhiêu.
- Vậy thì như ngươi mong muốn.
Trong con ngươi của Hoàng Phủ Tú Minh hàn khí càng ngày càng nồng, vù, một đạo hồn lực đáng sợ đột nhiên xuất hiện ở trong phòng, trong hai mắt hắn, đột nhiên xuất hiện vô số đại tinh xoay tròn, những đại tinh này điên cuồng chuyển động, trong khoảng thời gian ngắn, hoàn cảnh nơi đây trong nháy mắt biến mất, hai người như đột nhiên đi tới trong vũ trụ.
Chỉ thấy vô số tinh thần ở bên cạnh hai người lưu chuyển, Hoàng Phủ Tú Minh một tay điểm ra, một viên đại tinh kéo lưu quang thật dài điên cuồng oanh kích về phía Diệp Huyền.
- Hả? Tinh Diễn Thần Quyết tầng thứ năm Diễn Hóa Tinh Không? Xem ra những năm này tu vi của ngươi xác thực gia tăng rất nhiều.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, tay phải nhẹ nhàng điểm ra, đại tinh màu đỏ rực trong nháy mắt rơi vào tay phải của hắn, xoay tròn.
- Cái gì?
Hoàng Phủ Tú Minh giật nảy cả mình, hồn lực của hắn đã đạt đến bát giai, một chiêu Tinh Thần Thiểm Bạo này của hắn triển khai ra, coi như là Luyện Hồn Sư bát giai đỉnh phong cũng không dám nói tùy ý đi đón, nhưng lại bị đối phương chỉ tay liền tan mất tất cả lực lượng, để hắn trong nháy mắt đầu óc mất linh.
Người này trẻ tuổi như vậy, coi như là đệ tử sư tôn mới thu, cũng không thể kinh khủng như thế a? Lẽ nào người này đúng là sư tôn?
Không, tuyệt đối không thể!
Thân là Luyện Hồn Sư, Hoàng Phủ Tú Minh đối với đoạt xá cũng không phải không biết, loại bí kỹ này mặc dù nói tồn tại, nhưng độ khó triển khai quá cao, toàn bộ đại lục cũng rất khó tìm thấy Luyện Hồn Sư chân chính có thể đoạt xá.
Huống chi, hắn xác thực cảm nhận được linh hồn của Diệp Huyền cực kỳ trẻ tuổi, mặc dù không cách nào kết luận đến tột cùng già ra sao, nhưng tuyệt không giống như sư tôn hơn một trăm tuổi.
Coi như người này vừa ra đời sư tôn liền đoạt xá, khi đó sư tôn cũng có thể có hơn một trăm tuổi a.
Người này đến cùng là ai?
Chiến ý vô biên từ trong lòng Hoàng Phủ Tú Minh bốc lên, ánh mắt của hắn lóe sáng, đứng trong vũ trụ tràn đầy tinh thần, dĩ nhiên hóa thành hai đạo tinh thần óng ánh nhất.
- Chiến không chừng mực!
- Ầm!
Cả người hắn ở trong tinh không này múa lên, thân hình càng lúc càng nhanh, mang theo một loại ma lực quỷ dị đặc biệt, hấp dẫn vạn người, cuối cùng thân hình của hắn đột nhiên biến mất, vạn ngàn tinh thần lóng lánh, như dòng lũ Ngân hà, trấn áp về phía Diệp Huyền.
Trên mặt Diệp Huyền lộ ra mỉm cười:
- Tinh Quang Chi Thể sao? Nói thật, lúc trước ta cũng không coi trọng tu vi Luyện Hồn của ngươi, không nghĩ tới thiên phú của ngươi dĩ nhiên kinh người như vậy, thậm chí ngay cả một chiêu này cũng học được.
Trong tiếng cười nhạt, Diệp Huyền không tránh không né, vẫn dựng thẳng lên chỉ tay, nhẹ nhàng điểm ra.
- Ầm!
Vô số ánh sao lóng lánh trong nháy mắt phá diệt, như tấm gương hư huyễn, bị mang về trong hiện thật.
Diệp Huyền chỉ tay, nhẹ nhàng điểm ở trên hư không, lộ ra khuôn mặt khiếp sợ của Hoàng Phủ Tú Minh.
Trong lòng Hoàng Phủ Tú Minh hoảng hốt, một khi hắn triển khai Tinh Quang Chi Thể, ở trạng thái Tinh Diễn Thần Quyết tầng thứ năm Diễn Hóa Tinh Không, vốn là không thể nào thăm dò, nhưng vì sao Diệp Huyền này có thể trong nháy mắt nhìn thấu vị trí chân thân của mình, phảng phất như thân thể của mình, trực tiếp va vào ngón tay của hắn.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Trong lòng Hoàng Phủ Tú Minh cuốn lên sóng to gió lớn, hắn là Luyện Hồn Sư bát giai a, coi như đối phương là Luyện Hồn Sư bát giai đỉnh phong, cũng tuyệt đối không thể nhìn thấu vị trí chân thân của hắn, lẽ nào đối phương là một Luyện Hồn Sư cửu giai?
- Phá cho ta!
Hoàng Phủ Tú Minh áp chế lại khiếp sợ trong lòng, bị Diệp Huyền nhìn ra chân thân, hắn đã không còn bất kỳ né tránh, hồn lực đáng sợ ở quanh thân hắn cấp tốc quanh quẩn, cả người trong nháy mắt hóa thành một vầng mặt trời chói chang, trấn áp về phía Diệp Huyền.
- Tinh Không Vạn Tượng, Vũ Trụ Hồng Hoang, Thiên Địa Vô Cực, Hồn Trấn Thần Huyền!
Trong tiếng hét vang, toàn thân Hoàng Phủ Tú Minh phóng ra hào quang chói mắt, hóa thân thiên địa vĩnh hằng.
Diệp Huyền kinh ngạc nói:
- Thần hồn áo nghĩa của Tinh Diễn Thần Quyết ngươi cũng tìm hiểu ra bộ phận?
Hắn vừa nói, một bên vẫn điểm ra một chỉ, hồn lực ở ngón tay của hắn ngưng tụ, ngón tay nhìn như phổ thông ở trong chớp mắt như hóa thành một cự trụ đâm thủng bầu trời, trên cự trụ kia, vô số hồn phù ánh sáng lóng lánh, trấn áp vạn cổ.
- Chỉ tay phá trời xanh, tứ vũ ta là hùng!
- Ba!
Kim quang vô tận từ trên ngón tay của Diệp Huyền tỏa ra, mang theo tiếng ngâm xướng lớn lao, như Phật đà giáng lâm, ngân hà chảy ngược, trong nháy mắt điểm vào đại tinh của Hoàng Phủ Tú Minh biến thành.
- Ầm!
Bóng ngón tay như bẻ cành khô, không gì địch nổi, trong nháy mắt đi vào trong cả viên đại tinh, từ trong ra ngoài bắt đầu cấp tốc phân giải, khí tức hồn lực làm cho người kinh hãi bắt đầu nhắm bốn phương tám hướng tản mát.
Trong đại tinh nổ tung, trên mặt Hoàng Phủ Tú Minh mang theo kinh hãi bay ngược ra, hai con mắt trừng tròn xoe, vẻ mặt khó tin.
- Không thể, chuyện này làm sao có thể?
Tinh Diễn Thần Quyết của hắn, đã nắm giữ đến áo nghĩa chí cao thần hồn, dưới đòn đánh này, thiên địa hồn lực đều phải bị hắn trấn áp, cho dù là Luyện Hồn Sư cửu giai, cũng tuyệt đối không thể chỉ điểm một chút là phá, nhưng hôm nay, Diệp Huyền ung dung liền trấn áp hồn thuật của hắn như vậy, này để hắn làm sao cũng không thể nào tiếp thu được.
← Ch. 1497 | Ch. 1499 → |