← Ch.1617 | Ch.1619 → |
Sau khi bay lượn gần vạn dặm, hắn lần thứ hai ngồi khoanh chân, triển khai Thiên Thính Địa Vọng.
Vẫn không có!
Diệp Huyền đứng lên, lại lần nữa bay về phía trước.
Lần lượt nhận biết, thời điểm Diệp Huyền tìm lần thứ năm, con mắt của hắn rộng mở, tuôn ra một đoàn lệ mang:
- Tìm được rồi.
Ở trong thần thức của hắn, khoảng cách hắn hơn tám ngàn dặm, một tên Vũ Đế nhất trọng đang hăng hái phi vút về phía Thanh Hoa Vực.
- Trước bắt hắn ra tay a.
Trong con ngươi dâng lên một tia sát cơ lạnh lùng nghiêm nghị, thân hình Diệp Huyền loáng một cái, trong nháy mắt biến mất ở phía chân trời.
Giờ khắc này.
Ở khoảng cách Diệp Huyền mấy ngàn dặm, một tên Vũ Đế của Vô Lượng Sơn đang hăng hái bay lượn.
Vẻ mặt của hắn lạnh lùng, khóe miệng phác hoạ nụ cười gằn, đôi mắt tràn đầy sát cơ.
- Dám giết Thiên Phương Vũ Đế cùng Trường Phong Vũ Đế của Vô Lượng Sơn ta, Huyền Diệp, Hoàng Phủ Tú Minh, lần này lão phu xem các ngươi còn có thể trốn đi nơi nào.
Vũ Đế này tên là Thiên Hồng Tài, bí danh Hồng Vận Vũ Đế.
Có người nói hắn từ sinh ra bắt đầu, vẫn vận may liên tục, mãi cho đến gia nhập Vô Lượng Sơn, luôn thuận buồm xuôi gió, thời điểm năm mươi tuổi cũng đã bước vào cảnh giới Vũ Đế, ở trong Vô Lượng Sơn, cũng có thể nói người thiên tài.
Ở trong tông môn, Hồng Vận Vũ Đế cùng Trường Phong Vũ Đế quan hệ khá tốt, vì lẽ đó biết được tin tức Trường Phong Vũ Đế vẫn lạc ở Hỗn Loạn Chi Thành, Hồng Vận Vũ Đế cực kỳ tức giận, sau đó lại biết được đám người Diệp Huyền đi tới Mộng Cảnh Bình Nguyên, đánh giết Thiên Phương Vũ Đế, tông môn cần cường giả, Hồng Vận Vũ Đế xung phong nhận việc, gia nhập đội ngũ Vũ Đế đánh giết Diệp Huyền.
Đương nhiên, sở dĩ Hồng Vận Vũ Đế xung phong nhận việc, là bởi vì ở trước khi tự tiến cử, hắn từ những con đường khác biết được cao tầng tông môn đối với Huyền Diệp nhiều lần chạy trốn đã cực kỳ khó chịu, lần này sẽ có cự phách ra tay, lúc này Hồng Vận Vũ Đế mới xung phong nhận việc.
Sau đó có tin tức sáng tỏ nói phó sơn chủ Cuồng Ngục Vũ Đế sẽ xuất thủ, Hồng Vận Vũ Đế xuất phát đi tới Mộng Cảnh Bình Nguyên mới yên lòng lại.
- Khà khà, lần này chỉ cần bắt mấy người Huyền Diệp kia, tên gọi Hồng Vận Vũ Đế ta ở tông môn sẽ càng nổi tiếng, đến thời điểm đó tông môn đối với ta tất nhiên cũng sẽ càng thêm coi trọng, thậm chí dành cho ta địa vị cùng quyền thế càng cao hơn.
Hồng Vận Vũ Đế rất rõ ràng tên gọi Hồng Vận của mình, tuyệt không phải là ngẫu nhiên chiếm được, hắn ở trước mỗi một lần hành động, đều sẽ phân tích lần hành động này lợi và hại, lại tiến hành lựa chọn.
Thật giống như lần này, nếu như không phải có tin tức cao tầng tông môn xuất thủ, Hồng Vận Vũ Đế sẽ không xung phong nhận việc, tự tiến cử mình.
Lần lượt tinh thông tính toán, điều này cũng làm cho hắn làm việc tỷ lệ thành công vượt lên cường giả khác, khiến cho hắn thu được danh hiệu Hồng Vận Vũ Đế này.
- Lát nữa giả như ta là cái thứ nhất chặn được mấy người Huyền Diệp, ta trước tiên không động thủ, trong bóng tối theo dõi ẩn núp, chờ Tả Đồng Vũ Đế đại nhân hoặc Cuồng Ngục Vũ Đế đại nhân sắp tới lại ra tay, như vậy mới có thể bảo đảm an toàn của mình.
Trong quá trình bay lượn, Hồng Vận Vũ Đế còn đang bí ẩn kế hoạch, khóe miệng mang theo vẻ tươi cười.
Nhưng vào lúc này...
- Ầm!
Xa xa phía chân trời, đột nhiên bạo lướt tới một đạo Huyền Nguyên gợn sóng kinh người, một ánh kiếm từ trên trời giáng xuống, nhanh như tia chớp xuất hiện ở đỉnh đầu của Hồng Vận Vũ Đế.
- Công kích nơi nào đến?
Hồng Vận Vũ Đế giật nảy cả mình, khiếp sợ, đồng thời trong tay hiện ra một thanh trường kiếm, một kiếm bổ vào công kích đột nhiên xuất hiện, chỉ nghe ầm một tiếng, thân hình đang bay lượn của Hồng Vận Vũ Đế bỗng dưng bay ngược ra ngoài, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, hai tay bởi vì lôi điện tập kích mà hơi run rẩy.
- Là ngươi!
Hồng Vận Vũ Đế thật vất vả mới áp chế lại Huyền Nguyên trong cơ thể sôi trào, đồng thời nhìn thấy Diệp Huyền ra tay, trong lòng lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
- Phó sơn chủ đại nhân, Tả Đồng đại nhân, ta phát hiện tung tích của Huyền Diệp, tọa độ ở biên cảnh Mộng Cảnh Bình Nguyên, phụ cận một nơi tên là Địa Duyên sơn mạch, hiện tại ta đã ngăn cản hắn, kính xin hai vị đại nhân mau mau đến đây trợ giúp.
Hắn ngay lập tức truyền tin tức cho Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Tả Đồng Vũ Đế.
Đồng thời, vì tôn lên tên gọi Hồng Vận Vũ Đế của mình, Hồng Vận Vũ Đế đổi Diệp Huyền chủ động xuất kích, thành là hắn phát hiện tung tích của Diệp Huyền, đồng thời tiến hành chặn lại.
Hồng Vận Vũ Đế cũng không biết, chính vì hắn hết sức chiếm công lao, làm cho Cuồng Ngục Vũ Đế phát hiện khác biệt.
- Hả? Huyền Diệp kia dĩ nhiên không đi cùng đám người Hoàng Phủ Tú Minh?
Sau khi Cuồng Ngục Vũ Đế nhận được tin tức, lông mày lập tức nhíu chặt, hắn cấp tốc hiểu được, vừa nãy thời điểm mình quét đến đám người Hoàng Phủ Tú Minh, tại sao chỉ nhận biết được ba người.
- Chẳng lẽ ba người Hoàng Phủ Tú Minh kia là muốn hấp dẫn chúng ta chú ý, để Huyền Diệp đào tẩu? Huyền Diệp kia đến tột cùng là thân phận gì? Lại để cho bọn họ đi làm như vậy?
Trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế bay lên một tia nghi hoặc, chợt hắn liền phát sinh một đạo tin tức cho Tả Đồng Vũ Đế:
- Tả Đồng Vũ Đế, ngươi đi chặn ba người Hoàng Phủ Tú Minh, nhớ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, bản tọa đi bắt Huyền Diệp, sau khi thành công, sẽ ngay lập tức chạy tới chỗ ngươi.
Sau đó, Cuồng Ngục Vũ Đế lại phát sinh một đạo tin tức cho Hồng Vận Vũ Đế:
- Hồng Vận Vũ Đế, ngăn cản Huyền Diệp kia, không thể để cho hắn đào tẩu, nhất định phải đợi được bản tọa chạy tới.
Sau khi phát sinh hai đạo tin tức, Cuồng Ngục Vũ Đế chuyển biến phương hướng, hăng hái chạy về phía Diệp Huyền.
Hồng Vận Vũ Đế nhận được tin tức của Cuồng Ngục Vũ Đế, trong lòng nhất thời đại hỉ.
- Phó sơn chủ đại nhân ngươi yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ coi chừng Huyền Diệp kia, chắc chắn sẽ không để hắn đào tẩu.
Thu hồi thẻ ngọc, Hồng Vận Vũ Đế hưng phấn nhìn Diệp Huyền, híp mắt nói:
- Tiểu tử, Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa ngục không cửa ngươi nhất định phải xông tới, hôm nay gặp phải Hồng Vận Vũ Đế gia gia, liền đừng hòng sống sót rời đi.
- Tin tức truyền xong chưa?
Đứng ngạo nghễ phía chân trời, ánh mắt của Diệp Huyền lãnh đạm, lạnh lùng nhìn Hồng Vận Vũ Đế.
- Cái gì?
Hồng Vận Vũ Đế sững sờ.
← Ch. 1617 | Ch. 1619 → |