← Ch.1231 | Ch.1233 → |
Các loại Hỏa Diễm, khí tức chân nguyên bốc lên đầy trời. Cả người Lâm Tiêu phảng phất viên đạn pháo bay ra khỏi nòng, cực kì mạnh mẽ bay ngược đi ra ngoài, rồi nện thật mạnh vào trên vách đá phía sau. Từ trên người phun ra tung toé lượng lớn máu tươi. Ầm ầm một tiếng, cả tòa vách đá rầm rầm sụp đổ, bụi mù tràn ngập, trong đó sức sống Lâm Tiêu đã mất đi toàn bộ.
- Hẳn là đã chết đi.
Thân hình người mặc Hắc bào mơ hồ, không ngừng rung động, cực kì không ổn định. Hắn chậm rãi đi về hướng phía trước, muốn kiểm tra tình trạng Lâm Tiêu.
Đột nhiên, một đạo ánh sáng cầu vồng vàng chói xuất hiện ở một bên khác trong hang động, đúng là một con Yêu Vương toàn thân phủ đầy Kim Sắc Lân Giáp.
- Không tốt, là Yêu Vương.
Người mặc Hắc bào trong lòng cả kinh. Hồn Niệm Phân Thân của hắn lúc đang ở trong trạng thái hưng thịnh, thì căn bản không sợ bất cứ Yêu Vương gì. Nhưng lúc này, lại chịu bó tay.
- Chà, là Võ Giả nhân loại, xem ra vận may của ta không tệ.
Yêu Vương màu vàng lạnh lùng nhếch miệng cười một tiếng. Nó không nói hai lời, hóa thành ánh vàng rực rỡ phút chốc xông tới gần.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Người mặc Hắc bào sắp sửa sụp đổ căn bản không còn kịp phản ứng nữa. Cả người liền bị nện nát bấy.
Sau khi giết chết người mặc Hắc bào, Yêu Vương màu vàng biến mất trong nháy mắt ngay tại chỗ.
Ở chỗ sâu trong nham thạch màu đỏ sụp đổ.
Lâm Tiêu sinh tử không biết nằm ở nơi này, không có chút xíu khí tức sinh mệnh.
Một hồi lâu, đá vụn bỗng lăn ra. Một cỗ khí tức sinh mệnh yếu ớt bốc lên từ trong cơ thể hắn. Dần dần, cỗ khí tức sinh mệnh này càng ngày càng thịnh. Chỉ chốc lát sau, Lâm Tiêu giơ lên một tay, bắt đầu gian nan định đứng lên.
Khụ khụ
Trong miệng phun ra hai ngụm máu bầm, sắc mặt Lâm Tiêu rất khó coi.
- Nguy hiểm thật, mới rồi nếu như không phải ta bộc phát ra toàn bộ sức chiến đấu, một chưởng kia, thiếu chút nữa muốn lấy mạng của ta.
Trong lòng Lâm Tiêu vẫn còn sợ hãi, vương giả Sinh Tử Tam Trọng quá mức đáng sợ. Cho dù chỉ là một đạo Hồn Niệm Phân Thân nắm giữ có vài phần sức chiến đấu, thì cũng không phải Lâm Tiêu có thể đối kháng.
Đó cũng là điều hiển nhiên, Hồn Niệm Phân Thân của vương giả Tam Trọng, ở trong số vương giả từ Nhị Trọng trở xuống đã thuộc về vô địch. Nếu muốn giết chết vương giả Nhị Trọng đỉnh phong như Kim Kiếm Vương, căn bản không phải việc gì khó.
Cũng may Lâm Tiêu có được Nhị Tinh Man Vương Sáo Trang, Linh Hồn Chi Lực lại cường đại, hơn nữa còn cả Tứ Đại Thiên Hỏa, nên mới có thể còn sống bình yên được tiếp, nhưng mà là cửu tử nhất sanh, thiếu chút nữa đã ngã xuống.
Vận chuyển Tinh Thần Tôi Thể Quyết và Tử Tuyền Thiên Thương Viêm, thân thể Lâm Tiêu bắt đầu chậm rãi khôi phục. Không lâu lắm, thân thể khôi phục được một chút lực lượng.
Gạt đá vụn xuống, Lâm Tiêu đi ra.
- Ồ, không gian Giới Chỉ.
Lâm Tiêu bất ngờ phát hiện, người mặc Hắc bào không ngờ để lại một không gian Giới Chỉ.
Thu hồi không gian Giới Chỉ, Lâm Tiêu đi tới chỗ Linh Dương Long Cương Hỏa. Ở trên mặt đất, từng đạo Hỏa Diễm mạnh mẽ đang thiêu đốt. Mang danh Thiên Hỏa, dù đã mất đi ý thức linh hồn, thì trong thời gian ngắncũng sẽ không biến mất.
- Phần Viêm Quyết, luyện hóa.
Lần này đây, Lâm Tiêu luyện hóa rất thuận lợi, đại lượng Linh Dương Long Cương Hỏa nhanh chóng hóa thành một đạo Bản Nguyên, tiến vào trong óc Lâm Tiêu, hình thành một số Bản Nguyên so sánh với các Tứ Đại Thiên Hỏa khác thì hơi nhỏ hơn một chút.
- Xem ra, sở dĩ lúc trước không có thể hấp thu, bởi vì là Linh Dương Long Cương Hỏa có được linh hồn của bản thân.
Lâm Tiêu như có điều suy nghĩ.
- Không nên ở lại lâu nơi đây, trước tìm một chỗ chữa thương đã.
Lúc trước chiến đấu gây ra động tĩnh quá lớn, Lâm Tiêu căn bản không dám tạm ở lại nơi này.
Có muốn thì cũng không có cách nào khác được, lối ra khỏi Hỏa Diễm Sơn nhất định là có cường giả nhìn chăm chú. Thân hình Lâm Tiêu chợt lóe lên, thoát ra khỏi hang động. Hắn đi tới chỗ sâu hơn trong hang động.
Thành Nhân Minh.
Bên ngoài khu vực phủ đệ của tứ đại đế quốc, cũng có được muôn vàn các khu vực của đám phủ đệ nho nhỏ. Ở trong một tòa phủ đệ to lớn tại trung tâm một tòa phủ đệ nào đó, có một tòa mật thất đen sì trong phủ đệ. Ở trong mật thất, một người nam nhân trung niên mặc hắc bào, dung mạo âm u lạnh lẽo đang nhắm mắt khoanh chân ngồi đó. Ở quanh thân hắn đang lượn lờ những cỗ Tà Mị Chi Lực âm u lạnh lẽo, vô cùng đậm đặc.
Nơi này là phủ đệ khu vực của thế lực Hắc Sơn Lĩnh Địa tại Đại lục Thương Khung. Hắc Sơn Lĩnh Địa, nằm ở phương bắc Đại lục Thương Khung. Đó là một mảnh bình nguyên vô cùng rộng lớn tại Đại lục Thương Khung, nó có được trên trăm tòa thành trì. Nó cũng không thuộc về Tứ Đại Đế Quốc, mà là đứng một mình độc lập trên đại lục.
Ở tại Đại lục Thương Khung, Tứ Đại Đế Quốc là kẻ thống trị khổng lồ nhất, chiếm lĩnh khu vực Nhân Tộc lớn nhất, giữ lại cho Nhân Tộc một chốn Tịnh Thổ. Nhưng khu vực của Tứ Đại Đế Quốc dẫu có rộng lớn đến đâu, thì cũng căn bản vô phương so sánh với Yêu Tộc. Cả Đại lục Thương Khung, tuyệt đại bộ phận xứ sở kỳ thật là bị Yêu Tộc thống trị. Mà ở bên trong khu vực do Yêu Tộc thống trị cũng lác đác phân bố không ít thế lực nhân loại. Hắc Sơn Lĩnh Địa chính là một trong số đó.
Sự thực, ngoại trừ thế lực Nhân Tộc nằm ở bên trong khu vực do Yêu Tộc thống trị kiểu như Hắc Sơn Lĩnh Địa, Nhân Tộc còn rất nhiều thế lực khác nữa, như liên minh Vô Cực tại hải ngoại của đế quốc Thiên Huyền, liên minh Thiên Thủy tại hải ngoại của đế quốc Thần Võ, cùng với một số siêu cấp tông môn như thánh địa Nguyên Vũ, Võ Điện siêu nhiên tại ngoại của Tứ Đại Đế Quốc. Thậm chí bao gồm liên minh Địa Hạ đang âm thầm đối kháng với tứ đại đế quốc.
Đúng là bởi vì có một số thế lực lớn này tồn tại, mới khiến cho trong Nhân Tộc có được nhiều vương giả vô kể, mới có thể tiếp tục kiên trì đối kháng lại Yêu Tộc trong lịch sử lâu dài từ trước đến nay. Mà đó cũng là nguyên nhân khiến cho Thành Nhân Minh có được nhiều vương giả như thế.
Mỗi một thế lực, cũng có một kẻ thống trị, mà kẻ thống trị Hắc Sơn Lĩnh Địa chính là một tông môn cực kỳ cường đại - Âm Tà Tông.
Nam nhân trung niên trong mật thất đúng là Tông chủ của Âm Tà Tông, một vị vương giả Sinh Tử Tam Trọng duy nhất tại Hắc Sơn Lĩnh Địa, Tà Hồn Vương.
Phù phù...
Hai con mắt nhắm tịt, Tà Hồn Vương tựa hồ đang lúc tu luyện bí pháp gì đó đột nhiên mở hai mắt ra, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi màu đỏ bầm.
- Đáng chết, Hồn Niệm Phân Thân của ta không ngờ lại bị tiêu diệt.
Nam nhân trung niên đôi có mắt quái đản, tràn ngập âm độc liền mở miệng, máu tươi màu đỏ bầm rơi xuống trên mặt đất tinh thiết tại mật thất. Không ngờ lại hủ thực làm xuất hiện ra những lổ nhỏ, bốc ra khói xanh mùi vị dấm thối.
← Ch. 1231 | Ch. 1233 → |