← Ch.1259 | Ch.1261 → |
- Việc này...
Hai yêu vương do dự, Phân thân Toản Địa Giáp nói đúng, thực lực Nhân tộc cùng Man tộc không kém hơn họ, chỉ dựa vào năm người họ muốn cướp bảo vật trong tay hai chủng tộc kia đích xác không dễ dàng, mà thiên phú thần thông của Phân thân Toản Địa Giáp bọn hắn vừa kiến thức qua, cắn nuốt sinh mệnh lực cùng không gian đạo văn thì không nói, đáng sợ nhất là nháy mắt bị bắn trúng thân thể hoàn toàn không cách nào di chuyển, cảm giác bị cầm cố thập phần khó chịu, nếu lúc đó có người ở một bên kịp thời ra tay, muốn diệt sát một hai vương giả tam trọng của đối phương thật sự không thành vấn đề.
Nhưng địa vị của Phân thân Toản Địa Giáp thật đặc thù, mặc dù hai yêu vương tâm động nhưng thật sự không dám cho hắn mạo hiểm.
- Hai vị tiền bối, ta biết các ngươi lo lắng an nguy của ta, nhưng các ngươi cũng biết lão tổ muốn ta tới Cổ địa Man Hoang rèn luyện, không cấp bảo vật bảo mệnh cho ta sao? Nói lời thật, chỉ so sánh năng lực sinh tồn ta chỉ mạnh hơn hai ngươi chứ không kém, hơn nữa ở lại chỗ này ta chưa chắc được an toàn, ai biết Nhân tộc cùng Man tộc có thừa dịp này tấn công vào thành hay không.
Câu nói cuối cùng của hắn liền đánh động hai yêu vương.
Rốt cục hai người đồng ý đề nghị của hắn:
- Nhưng chỉ dựa vào hai chúng ta đáp ứng cũng vô dụng, nếu mấy yêu vương khác cũng đồng ý thì mới được.
Thành Yêu Minh, trong một động phủ nằm tại trung tâm.
Phân thân Toản Địa Giáp đi theo hai yêu vương, đang im lặng chờ đợi.
- Long Tượng Vương, Thiết Lân Vương, hai ngươi gọi chúng ta tới có chuyện gì?
Đột nhiên một thanh âm ồn ào vang lên, ba thân ảnh xuất hiện trong đại sảnh.
Một người là Phi Loan Vương, khí tức như uyên như ngục, một người khí tức dị thường bá đạo, thật trương dương, toàn thân phủ kín lân giáp màu nâu, sau lưng còn có chiếc đuôi thật dài, yêu vương còn lại là một lão giả thấp bé đen gầy, nhìn qua như chu nho, có vẻ thập phần bỉ ổi.
- Kim Giáp, ngươi đã gặp qua Phi Loan Vương, hai đại nhân này là Sơn mạch Vạn Thú Thiên Ngạc Vương cùng Tà Linh cốc Tà Thử Vương, các vị, đây là Kim Giáp Vương Sơn mạch Liên Vân.
- Long Tượng Vương, ngươi gọi chúng ta tới gặp tiểu tử nhị trọng này làm gì?
Tà Thử Vương bất mãn nói, đôi mắt nhỏ nhìn chòng chọc vào Phân thân Toản Địa Giáp.
- Các vị, hai chúng ta đưa Kim Giáp Vương tới đây là muốn mang hắn cùng đi Chí Bảo điện.
Long Tượng Vương nói.
Không chờ hai yêu vương khác lên tiếng, Tà Thử Vương cự tuyệt thật lưu loát:
- Cái gì? Không được, Long Tượng Vương, ngươi nói đùa gì vậy, chúng ta không cần thêm phiền toái.
Thiên Ngạc Vương cũng cau mày:
- Long Tượng Vương, ngươi muốn làm gì?
Phi Loan Vương dở khóc dở cười đáp:
- Kim Giáp, chỉ mới qua vài ngày ngắn ngủi ngươi lại đột phá tới sinh tử nhị trọng, tiểu tử, ta mới nói Xích Loan đột phá nhị trọng, ngươi không cần đuổi theo nhanh như vậy đi, nhưng đừng trách thúc thúc nói ngươi, ngươi đích xác không đủ sức đi tìm bảo điện.
- Long Tượng, Thiết Lân, hai ngươi cũng nghe được không phải ta cố ý làm khó, đưa theo một tiểu tử nhị trọng đi tìm bảo điện, hai ngươi rõ ràng làm càn, tiểu tử này sẽ là phiền toái, chỉ biết liên lụy mọi người.
Tà Thử Vương thập phần bất mãn.
- Vậy sao? Có phải phiền toái hay không, không phải nghe ngươi nói.
Đôi mắt Phân thân Toản Địa Giáp chợt ngưng tụ, đột nhiên...
Sưu...
Thân thể hắn chợt động, hóa thành một đạo kim quang bắn về hướng Tà Thử Vương.
- Muốn chết!
Tà Thử Vương quát lạnh, trong mắt toát ra tia khinh thường, tay phải biến thành móng vuốt đen nhánh đánh thẳng tới Phân thân Toản Địa Giáp.
Oanh long!
Hắc áo áo nghĩa vận chuyển, phân thân Toản Địa Giáp bị vây trong trảo ảnh.
- Yêu Dực Cửu Trảm!
Đôi mắt phân thân Toản Địa Giáp lạnh lùng, đột nhiên thi triển Yêu Dực Cửu Trảm.
Yêu Dực Cửu Trảm vô cùng cường đại, chính là một trong những tuyệt chiêu của Kim Bằng đại thánh, thuận theo thực lực Phân thân Toản Địa Giáp tăng lên, uy lực ngày càng lớn, một chiêu này xuất ra làm nhóm yêu vương có mặt đều chấn kinh, hắc ám áo nghĩa của Tà Thử Vương bị kim quang nháy mắt xé rách, trong hư không kim sắc quang tuyến rậm rạp tung hoành, phát tán ra uy áp khiến người kinh sợ đánh thẳng về hướng Tà Thử Vương.
- Cái gì?
Tà Thử Vương ngây ra, đôi mắt nhỏ xoay chuyển, tựa hồ muốn tìm kiếm sơ hở nhưng kết quả làm cho hắn kinh ngạc, hắn chỉ cảm giác trước mắt kim quang rậm rạp, phong tỏa toàn bộ không gian, làm yêu vương tam trọng như hắn không cách nào né tránh.
- Muốn chết!
Tà Thử Vương nổi giận:
- Tà Trảo Vô Song!
Xuy xuy xuy...
Trong hư không, đôi móng vuốt màu đen như hồng thủy bao trùm về phía trước, va chạm cùng Yêu Dực Cửu Trảm.
Oanh thương!
Yêu nguyên kịch liệt chấn đãng, Tà Thử Vương bị hơn mười đạo kim quang đánh trúng, đặng đặng đặng rút lui mấy bước, vài lông chuột phiêu đãng trên không, ngược lại lân giáp của Phân thân Toản Địa Giáp không hề có chút tổn thương.
- Sao có thể?
- Sao có khả năng?
Nhóm yêu vương có mặt đều chấn kinh, trợn mắt há hốc mồm.
- Ha ha ha, không hổ là Kim Giáp, không tệ, không tệ, làm cho ta mở rộng tầm mắt ah.
Phi Loan Vương sảng khoái cười to, đôi mắt màu đỏ hài lòng nhìn Phân thân Toản Địa Giáp, càng xem càng thuận mắt, hừm, ánh mắt tiểu nha đầu Xích Loan thật sự không kém.
- Tà Thử Vương, chỉ là như thế!
Phân thân Toản Địa Giáp lạnh lùng nói.
- Ngươi...
Tà Thử Vương giận tím mặt, trong đôi mắt phát ra quang mang khiếp người, sát cơ khủng bố khởi động, yêu nguyên lưu chuyển muốn tiếp tục ra tay.
- Được rồi, Tà Thử Vương, đủ rồi!
Thiên Ngạc Vương lên tiếng, ánh mắt ngưng trọng:
- Long Tượng, không nghĩ tới Sơn mạch Liên Vân lại có một thiên tài như vậy, thật sự làm cho ta mở rộng tầm mắt, người này có được thực lực yêu vương tam trọng, đối với việc Yêu tộc chúng ta tầm bảo điện cũng là một chuyện tốt, ta đồng ý.
- Thiên Ngạc Vương, không thể cho tiểu tử này đi cùng.
Vẻ mặt Tà Thử Vương vô cùng lo lắng, truyền âm:
- Thiên Ngạc Vương, Sơn mạch Liên Vân đã có Long Tượng cùng Thiết Lân, hiện tại có thêm Kim Giáp sẽ có ba người, tới lúc đó chiếm được bảo vật chúng ta làm sao tranh với bọn hắn?
Nguyên lai hắn lo lắng lại là việc này.
Trên mặt Thiên Ngạc Vương lộ ra cười lạnh:
- Tà Thử Vương, hiện tại còn chưa lấy được bảo vật ngươi đã nghĩ tới chuyện phân phối, có phải ngươi nghĩ nhiều quá rồi không, ngươi có thể xác định Yêu tộc có thể cướp được bảo vật trong tay Nhân tộc cùng Man tộc? Việc trọng yếu nhất là cướp đoạt bảo vật trong tay hai tộc khác, mà không phải nội đấu, cường giả của chúng ta càng nhiều càng tốt, Tà Thử Vương, ngươi quả nhiên là tầm nhìn hạn hẹp!
Trên thực tế hắn làm sao không hiểu ý tứ của Tà Thử Vương, nếu lực lượng Sơn mạch Liên Vân quá cường đại sẽ ảnh hưởng cân bằng trong Thành Yêu Minh, nhưng đây là chuyện sau khi đoạt được bảo vật, trước đó có thêm một cường giả chỉ có chỗ tốt mà không có hại.
- Ta cũng đồng ý.
Phi Loan Vương mỉm cười lên tiếng.
Bốn yêu vương đều đồng ý, Tà Thử Vương cũng không còn biện pháp.
- Được, ta cũng đồng ý.
Tà Thử Vương lạnh lùng nói.
← Ch. 1259 | Ch. 1261 → |