← Ch.0539 | Ch.0541 → |
- Là ai?
Trung niên nhân đối diện lạnh lùng cười cười:
- Tại hạ là ai cũng không trọng yếu, chỉ có điều cuộc thi đấu vòng loại còn đang được tiến hành, hành động này của các hạ không khỏi có chút phá hư quy tắc đi!
Lôi Nặc ngạo nghễ đứng trên thiên không, lạnh nhạt lên tiếng, nếu Địch Uy Nhĩ không tiếp tục ra tay, cũng không nhúng tay vào cuộc chiến đấu giữa Kiệt Sâm cùng A Đức Kim Tư, Lôi Nặc cũng sẽ không quản tới. :
- Đáng giận!
Địch Uy Nhĩ tức giận lên tiếng, mà giờ khắc này hắn cũng bất chấp người ngăn cản mình rốt cục là ai, chỉ đem ánh mắt rơi lên người Kiệt Sâm đang truy đuổi theo A Đức Kim Tư cách đó không xa.
Kiệt Sâm đã không còn bị Địch Uy Nhĩ trói buộc lại nhanh như đạo thiểm điện không ngừng kéo gần cự ly với A Đức Kim Tư.
Trên bầu trời, hai mắt Địch Uy Nhĩ đỏ thẫm trợn trừng, hắn có thể cảm nhận được giờ phút này tuy toàn thân A Đức Kim Tư huyết nhục mơ hồ nhưng vẫn còn khí tức sinh cơ, nhưng nếu như lại bị Kiệt Sâm đánh thêm một kích thì hắn thật sự không dám khẳng định A Đức Kim Tư còn giữ được mạng hay không.
Dưới dạng tình huống như vậy, chỉ cần A Đức Kim Tư mở miệng nhận thua đầu hàng thì sẽ kết thúc, thế nhưng giờ phút này A Đức Kim Tư đã trọng thương tới mức thần chí mơ hồ, ngay cả nói chuyện cũng không thể nói, lại càng không nói tới có thể mở miệng xin đầu hàng.
Ở trên bầu trời lại có trung niên nhân mặc áo vàng kia ngăn cản trước mặt mình, trong lòng Địch Uy Nhĩ tuy vô cùng phẫn hận nhưng hắn cũng biết muốn từ trong tay trung niên nhân cứu ra A Đức Kim Tư căn bản là không có khả năng.
Trước đó đối phương đã bày ra thực lực khủng bố làm Địch Uy Nhĩ hiện tại vẫn còn có chút kinh hãi.
Trọng yếu hơn chính là cường giả song tháp cũng sẽ không ủng hộ hắn, hành động vừa rồi của hắn đã phá hủy quy tắc tuyển bạt thi đấu lần này.
Tâm tư thay đổi thật nhanh, rốt cục Địch Uy Nhĩ cắn răng, trong lòng đã làm ra quyết định thật gian nan.
- Toàn bộ tuyển thủ Bách Việt vương quốc hãy nghe, trận thi đấu vòng loại đợt thứ hai, toàn bộ tuyển thủ Bách Việt vương quốc bỏ cuộc thi đấu, rời khỏi đấu trường!
Trong miệng Địch Uy Nhĩ quát lên một câu nói không chút cam lòng, trong tiếng quát, Địch Uy Nhĩ cũng đã đem ánh mắt rơi lên đài chủ tịch cách đó không xa, trong ánh mắt mang theo một tia khẩn thiết.
Nghe được lời nói của Địch Uy Nhĩ, đế linh sư bát giai trung cấp Tạp Lạc Nhĩ đến từ Linh Sư Tháp đứng lên, hướng Kiệt Sâm trầm trầm lên tiếng:
- Kiệt Sâm, Bách Việt vương quốc nếu đã nhận thua, xin mời dừng tay!
Mục đích song tháp cử hành cuộc thi đấu tinh anh đại lục là vì muốn tuyển chọn toàn bộ thiên tài trên đại lục, trước đó A Đức Kim Tư bày ra thực lực khủng bố cùng năng lực lĩnh ngộ kim hệ pháp tắc siêu cường đã làm Tạp Lạc Nhĩ nổi lên lòng yêu tài, với thực lực A Đức Kim Tư, cho dù tiến vào trung tâm tham gia cuộc thi đối chiến tinh anh toàn đại lục cũng đủ trổ hết tài năng.
Bởi vậy Tạp Lạc Nhĩ cũng không muốn nhìn thấy một tuyển thủ ưu tú như thế chết trong cuộc thi đấu vòng loại.
- Dừng tay?
Kiệt Sâm lạnh lùng lẩm bẩm, trong lòng nổi lên sát tâm chợt lóe, thân hình không hề dừng lại chút nào.
Trải qua cuộc giao chiến ngắn ngủi giữa Địch Uy Nhĩ cùng phụ thân Lôi Nặc, hiện tại hắn vẫy mạnh Thiểm Lôi Dực đã đuổi kịp tới trước mặt A Đức Kim Tư, không hề để ý tới lời nói của cường giả Tạp Lạc Nhĩ của Linh Sư Tháp, hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm phút chốc nhanh như mãng xà xuất động, lập tức bổ vào thân thể đã sắp rơi xuống đất của A Đức Kim Tư.
- Không...
Trên bầu trời, trong miệng Địch Uy Nhĩ phát ra tiếng bi rống rung trời.
- Oanh!
Trong ánh mắt trợn tròn há hốc của mọi người trên đấu trường, hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm tản mát ra một cỗ linh lực vô cùng khủng bố, linh lực cuồng bạo nổ tung, toàn thân A Đức Kim Tư phun ra máu tươi tung tóe trên bầu trời.
- Bồng!
Hai đoạn thân thể bị chém đứt nặng nề rơi xuống trên đấu võ trường, trước khi chết ý thức mơ hồ của A Đức Kim Tư giống như bị hồi quang phản chiếu chợt tỉnh táo lại, hắn trừng lớn hai mắt, trong miệng ồng ộc bọt máu không ngừng tràn ra, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không sao tưởng tượng nổi.
Hắn làm sao cũng không nghĩ đến bởi vì tham lam một bình hoàng cấp dược tề thất giai mà phải chết trong cuộc thi đấu vòng loại, hắn đồng dạng cũng không dám tin tưởng thân là đệ nhất thiên tài Bách Việt vương quốc hắn lại có thể thua trong tay một tôn linh sư lục giai như Kiệt Sâm.
Hắn gian nan giãy dụa, trong miệng mấp máy gì đó cuối cùng không nói nên lời, thần thái trong đôi mắt A Đức Kim Tư dần dần ảm đạm xuống, biến thành một mảnh tro tàn không còn nửa điểm sinh cơ.
Yên tĩnh.
Toàn bộ đấu võ trường yên tĩnh như cõi chết.
Tất cả mọi người trên đấu trường sững sờ nhìn Kiệt Sâm cùng thi thể A Đức Kim Tư trên đấu trường, trong nội tâm bắt đầu khởi lên sóng to gió lớn.
Chết rồi sao? A Đức Kim Tư, đệ nhất thiên tài suốt mấy trăm năm qua của Bách Việt vương quốc, mới hai mươi tám tuổi đã đạt tới hoàng linh sư thất giai đê cấp, nắm giữ Kim Chi Nhu pháp tắc, không ngờ lại chết như vậy?
Cái này...
Thật khó có thể tin!
Ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Kiệt Sâm đã hoàn toàn thay đổi, đó là một loại ánh mắt mang theo vẻ kính sợ cùng sùng bái, phảng phất như giờ phút này đứng trước mặt bọn họ không phải là một người bình thường mà giống như một vị thần, làm cho người không dám nhìn thẳng.
Mà cường giả đến từ Linh Sư Tháp, đế linh sư bát giai đê cấp Tạp Lạc Nhĩ giờ phút này đang ngơ ngác nhìn qua Kiệt Sâm đứng trên đấu võ trường, như thế nào cũng không hề nghĩ tới sau khi mình đã nói ra dừng tay nhưng Kiệt Sâm vẫn ngang nhiên đánh chết A Đức Kim Tư như thế.
Điều này làm trong nội tâm của hắn không khỏi toát ra tia phẫn nộ.
- Kiệt Sâm, khi nãy Bách Việt vương quốc đã nhận thua, ta bảo ngươi dừng tay, ngươi vì sao còn hạ thủ?
Sắc mặt của hắn thật âm trầm, trong miệng lạnh lùng lên tiếng.
Trên đấu võ trường, Kiệt Sâm cầm hắc sắc trọng kiếm quay đầu, mang theo vẻ mặt vô tội nói:
- Việc này...Tạp Lạc Nhĩ đại nhân, trong cuộc thi đấu vòng loại có quy tắc này sao? Ta chỉ là chiến đấu dựa theo quy tắc vòng loại mà thôi, hơn nữa nếu muốn nói phạm quy, phải là Bách Việt vương quốc Địch Uy Nhĩ đã không tuân theo quy định trước!
Kiệt Sâm biểu hiện vẻ vô tội, nhưng trong lòng hắn lại vô cùng lạnh lùng, hắn đã nói muốn giết A Đức Kim Tư, tuyệt sẽ không cho hắn sống qua ngày mai.
Trên thực tế nếu A Đức Kim Tự ra tay với chính Kiệt Sâm, có lẽ hắn còn có thể lưu cho người kia một mạng, nhưng A Đức Kim Tư lại ra tay với Khắc Lôi Nhã, đây là điều mà Kiệt Sâm không dễ dàng tha thứ.
Nếu không phải do nguyên nhân thể chất bản thân Khắc Lôi Nhã, một kích khi trước đánh xuống chỉ sợ Khắc Lôi Nhã cũng đã chết trong tay A Đức Kim Tư.
Trên thế giới này, Kiệt Sâm có thể tha thứ người khác công kích với chính mình, nhưng tuyệt đối không cho phép bất kỳ người nào xúc phạm tới người bên cạnh mình, vô luận là thân nhân, bằng hữu, đệ tử hay là ai khác.
← Ch. 0539 | Ch. 0541 → |