Vay nóng Homecredit

Truyện:Dược Thần - Chương 0545

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 0545: Làm thí nghiệm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Lazada


Số chương đánh lung tung nhưng mạch truyện vẫn liền mạch, bạn đọc lưu ý.

Lúc đầu, Bốn Kiệt Minh còn cho là vì Kiệt Sâm thông qua ai đó trong Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc nên mới biết chuyện Địch Ni Toa gần đây đang học tập phối chế ngũ giai thượng phẩm linh dược tề.

Dù sao đó cũng không phải bí mật đặc biệt gì, tuy không nhiều người trong vương cung biết chuyện nhưng cũng có một số. Tuy nhiên, rất nhanh, Bốn Kiệt Minh loại bỏ khả năng này.

Trọng lực dược tề cùng Thiểm quang dược tề còn được, dù sao đó cũng là những loại mà Bốn Kiệt Minh đã dạy bảo qua Địch Ni Toa, nhưng Cố thương dược tề thì chỉ mới trước đó không lâu, sau khi Địch Ni Toa đã hoàn thành xong vòng đấu loại thì hắn mới bắt đầu chỉ dẫn nàng. Mấy ngày nay, Địch Ni Toa đều ở trong phòng thí nghiệm luyện tập, ngoại trừ mình, căn bản không có người khác biết rõ.

Như vậy Kiệt Sâm sao biết Địch Ni Toa gần đây học tập phối chế Cố thương dược tề?

Bốn Kiệt Minh tràn đầy nghi hoặc!

Cảm nhận được sự giật mình của mọi người ở đây và sự nghi hoặc trong lòng Bốn Kiệt Minh đại sư cùng Địch Ni Toa, Kiệt Sâm cười nhạt, cũng không có giải thích, chỉ nói:

- Theo như ta nói là có căn cứ, ta cần Địch Ni Toa công chúa phối hợp cùng ta làm một thí nghiệm.

- Thí nghiệm? Thí nghiệm gì?

Mọi người sững sờ nhìn qua Kiệt Sâm, rất hiển nhiên là nghi hoặc, bất quá cũng không ai có ý kiến gì.

Bốn Kiệt Minh khẽ gật đầu.

- Người trẻ tuổi, cần cái gì cứ nói, ta cũng muốn nhìn xem, căn cứ mà ngươi nói là gì!

Bốn Kiệt Minh đại sư đã đồng ý, dưới ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Kiệt Sâm rất nhanh đi tới chiếc bàn cơm giữa đại điện, cầm cây lên sáu cây ngân bổng.

- Không biết trong các tuyển thủ có ai là phong hệ Linh Sư không? Kính xin đứng ra.

Cầm mấy cây ngân bổng, Kiệt Sâm cao giọng nói với hơn hai mươi tuyển thủ chiến thắng.

Chúng tuyển thủ hai mặt nhìn nhau, lộ vẻ do dự, nhưng lại không có người đứng ra.

- Bích Căn, ngươi lên đi!

Tạp Mai Luân đột nhiên bảo đệ nhất thiên tài Bích Căn của Tát Đức liên minh.

- Dạ!

Nghe Tạp Mai Luân ra mệnh lệnh, Bích Căn đứng dậy, đi tới, bất quá ánh mắt vẫn lộ vẻ tâm thần bất định, không rõ Kiệt Sâm bảo mình lên đây để làm gì.

- Kiệt Sâm đại sư, Bích Căn là lục giai cao cấp phong hệ Linh Sư, nếu như đại sư cần gì cứ việc sai bảo! Tạp Mai Luân tươi cười nói với Kiệt Sâm.

- Vậy thì đa tạ Tạp Mai Luân đại nhân rồi.

Kiệt Sâm cảm tạ.

- Địch Ni Toa công chúa, Bích Căn! Kiệt Sâm bình tĩnh nhìn qua hai người:

- Lát nữa ta sẽ đem sáu cây ngân bổng phân biệt ném cho hai người, ta cần hai người dùng phong nhận đơn giản nhất chém từng cây ngân bổng của mình thành mười đoạn, nghe rõ chưa?

- Dùng phong nhận đơn giản nhất phân mỗi cây ngân bổng này thành mười đoạn, thí nghiệm này định làm gì? Khảo nghiệm nhãn lực cùng tốc độ của Địch Ni Toa công chúa?

- Chuyên đơn giản như vậy, đừng nói Địch Ni Toa công chúa thân là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, dù một ngũ giai phong hệ Tông Linh Sư bình thường cũng có thể làm dễ dàng? Kiệt Sâm làm trò gì vậy?

- Để cho Địch Ni Toa công chúa và Bích Căn của Tát Đức Tát Đức thí nghiệm cùng nhau, tuy Bích Căn cũng là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư nhưng sao có thể so với Địch Ni Toa công chúa, chẳng lẽ Kiệt Sâm muốn so sánh hai người.

Không ít người thì thầm, cảm giác khó hiểu lẫn buồn cười đối với thí nghiệm của Kiệt Sâm.

Dù là đám Bốn Kiệt Minh, Ngõa Đặc, Tốn Phượng, Tọa Lạc Nhĩ cũng mơ hồ, không rõ dụng ý của Kiệt Sâm.

- Nghe rõ!

Địch Ni Toa nhìn Kiệt Sâm, trong lòng cười lạnh, thầm nghĩ:

- Ta cũng muốn nhìn xem, Kiệt Sâm muốn giở trò quỷ gì.

- Nghe rõ! Bích Căn cũng lên tiếng, tuy nhiên ai cũng thấy giọng hắn khá buông xuôi, hiển nhiên không tin tưởng vào bản thân.

Hai người bọn họ tuy đều là phong hệ Linh Sư, nhưng luận thực lực thì Địch Ni Toa đạt đến thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư tuyệt đối cường hãn hơn lục giai cao cấp Tôn Linh Sư như hắn. Hai người không cùng một trình độ, dĩ nhiên hắn khó tránh khỏi áp lực.

- Tốt!

Kiệt Sâm cười nhạt, vừa dứt lời, hai cây ngân bổng trong tay hắn đã phân biệt ném lên cao, bay về đỉnh đầu hai người.

- XÍU... UU!! - XÍU... UU!!

Không đợi hay cây ngân bổng lên tới điểm cao nhất, Địch Ni Toa cùng Bích Căn phân biệt từ hai bên một trái một phải vọt tới.

Ánh mắt Địch Ni Toa lóe lên, cánh tay vung lên.

- Xùy! Xùy! Xùy! Xùy! Xùy! Xùy!......

Từng đạo phong hệ linh lực màu xanh ngưng tụ trên tay phải Địch Ni Toa, linh lực cường hãn phát ra, hình thành mười tám đạo phong nhận bắn về hai cây ngân bổng.

Bích Căn tuy khẩn trương, nhưng dù sao cũng là đệ nhất thiên tài của Tát Đức liên minh, Địch Ni Toa vừa ra tay thì hắn cũng đồng thời hành động. Hơn mười đạo phong nhận từ tay hắn bắn ra, lao về hai cây ngân bổng.

Vào lúc đó...

- Đi!

Kiệt Sâm đột nhiên quát lên, tay phải bắn ra hai luồng sáng bay vút về mặt Địch Ni Toa cùng Bích Căn.

Hai luồng sáng này chính là hai cây ngân bổng, uy lực cực mạnh. Kiệt Sâm đột nhiên ra tay tập kích khiến hai người không kịp phản ứng, trong chớp mắt đã tới trước mặt.

Mọi người đều biến sắc.

Nếu Địch Ni Toa cùng Bích Căn chỉ là là lục giai Tôn Linh Sư bình thường, chỉ sợ không kịp phản ứng, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ, nhưng hai người dù sao cũng là đệ nhất cao thủ của hai đại thế lực, đối mặt với nguy cơ đều thét lớn, phất mạnh tay.

Tiếng phong nhận xé gió vang lên, vô số hàn mang màu xanh chiếu sáng đại điện, lập tức......

- Đinh đinh leng keng......

Liên tiếp vang lên tiếng kim loại giao kích, dưới sự công kích của phong nhận mà hai người Địch Ni Toa cùng Bích Căn đánh ra, hai cây ngân bổng do Kiệt Sâm phóng đến cơ hồ đồng thời vỡ vụn thành vô số đoạn, rơi xuống nền đá cẩm thạch.

Thanh âm ngân côn rơi xuống nền đá cũng làm mọi người bừng tỉnh.

Không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người chung, Kiệt Sâm nhặt từng đoạn ngắn của hai cây ngân côn mà Địch Ni Toa cùng Bích Căn đã chém ra, để lên hai khay khác nhau trên bàn.

Trong khay của mỗi người đều có ba mươi đoạn ngân côn ngắn, bề mặt chém ra trơn bóng. Địch Ni Toa cùng Bích Căn hai người còn không quên sai bảo của Kiệt Sâm, đối mặt với hai cây ngân bổng phóng tới vẫn cắt hai cây trước kia thành mười đoạn.

Khác biệt duy nhất giữa Địch Ni Toa cùng Bích Căn là những đoạn ngân côn trên khay của Địch Ni Toa thập phần tinh xảo, dộ dài như nhau còn ngân côn trên khay của Bích Căn thì dài ngắn khác nhau.

- Địch Ni Toa công chúa không hổ là Địch Ni Toa công chúa, dưới nguy cơ như vậy vẫn cắt hết sức tinh chuẩn, nắm vững thời cơ và vị trí, thực lực như vậy, chậc chậc, thật sự là lợi hại ah -...

- Tại hạ thật bội phục thực lực của Địch Ni Toa công chúa. Trong tình huống như vậy, dù là ta cũng không thể làm tinh chuẩn được như thế.

Một lĩnh đội nào đó nói.

- Điều này không cần phải nói, Bích Căn còn kém rất nhiều, tuy vẫn hoàn thành nhiệm vụ của Kiệt Sâm đại sư nhưng cắt hết sức tùy tiện, không hề có chút mỹ cảm. Đương nhiên, có thể trong một trong thời gian ngắn ngủi vẫn có nhanh chóng ra tay cắt ngân bổng thành mười đoạn, tạo nghệ của Bích Căn cũng rất là khủng bố ah......

Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện tràn ngập lời ca ngợi Địch Ni Toa.

Hoàn toàn chính xác, nếu như nói để đám lĩnh đội này cắt ngân bổng tùy ý thành mười đoạn dưới sự công kích của Kiệt Sâm thì đều có thể làm được. Nhưng nếu để tinh chuẩn như Địch Ni Toa thì một số lĩnh đội chưa hẳn có thể làm được.

Sau khi bàn tán mấy câu, mọi người lập tức dừng lại, nghi hoặc nhìn qua Kiệt Sâm.

Bọn họ đều không rõ, vừa rồi Kiệt Sâm định làm gì? Chẳng lẽ là để xác định thực lực cường hãn của Địch Ni Toa? Công kích tinh chuẩn?

Nếu như muốn chứng minh điểm này, không thể nghi ngờ là thí nghiệm của Kiệt Sâm đã thành công nhưng nếu như hắn muốn chứng minh cái gọi là chỗ hại của nghiên tập linh dược học đối với Linh Sư thì là sao.

Cảm nhận được ánh mắt nghi hoặc của mọi người chung quanh, Kiệt Sâm cười cười, không nói gì, nhìn vào bát giai cao cấp phong hệ Đế Linh Sư, Phong Đế Tốn Phượng.

- Tốn Phượng đại nhân, ngươi cũng là phong hệ Linh Sư, ta nghĩ người khác không rõ ý nghĩa thí nghiệm vừa rồi nhưng ngươi nhất định sẽ biết!

Kiệt Sâm bình thản.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1687)