← Ch.0547 | Ch.0549 → |
Qua chuyện lần này, mọi người đều nhìn Kiệt Sâm với ánh mắt khác.
Kiệt Sâm làm náo động lớn như thế ở lần thi đấu tuyển bạt đã làm cho các lĩnh đội chú ý, dĩ nhiên cũng biết thêm hắn từng đạt quán quân ở đại hội Linh Dược Sư.
Nhưng trong lòng bọn họ, cũng chỉ coi trọng thực lực Linh Sư của hắn mà thôi, không quá mức coi trọng tạo nghệ linh dược học của hắn.
Kiệt Sâm tuy là quán quân đại hội các Linh Dược Sư vùng Tây Bắc nhưng dù sao cũng chỉ giới hạn ở đây. Nước nào cũng có đệ nhất linh dược học thiên tài của mình mà chỉnh thể linh dược học các nước Tây Bắc yếu hơn các nước khác không ít. Ngay cả Tây Nhĩ Đốn đại sư, là đệ nhất linh dược đại sư ở các nước Tây Bắc cũng mới chỉ là lục giai trung cấp linh dược tôn sư mà thôi.
Hắn có được thực lực này còn là nhờ vào dược tề mà Kiệt Sâm dùng để đổi lấy Băng Linh Thánh quả tại đại hội năm đó. Nếu như không có Linh Tôn dược tề, chỉ sợ lúc này Tây Nhĩ Đốn vẫn chỉ là lục giai cấp thấp linh dược tôn sư.
Vì vậy, tuy các lĩnh đội đều nghe nói tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm nhưng cũng không quá để ý. Tuy nhiên biểu hiện vừa rồi của hắn lại khiến cho tất cả sợ ngây người.
Tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm không phải là một thiên tài như bọn họ tưởng tượng, mà đã đạt tới mức độ khủng bố. Dù hiện giờ, Kiệt Sâm mới là lục giai trung cấp Tôn Linh Sư, nhưng trong lòng mọi người không chút nào hoài nghi, tạo nghệ linh dược học lúc này của hắn cũng đã đạt đến lục giai trung cấp linh dược tôn sư, ở phương diện khác càng vượt xa cấp bậc hiện có.
Một lục giai trung cấp Tôn Linh Sư có thể đánh chết thất giai cấp thấp cấp Hoàng Linh Sư A Đức Kim Tư, một lục giai trung cấp linh dược tôn sư có thể làm cho hai thất giai thấp cấp Linh Dược Hoàng Sư như Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư á khẩu.
Hai loại thiên phú có thể nói Tây Bắc đệ nhất lại kết hợp vào cùng một người, hơn nữa mới là một thanh niên hai mươi tuổi.
Ý nghĩ này vừa lướt qua đầu mọi người thì một cảm giác chấn động dấy lên.
Bọn họ đều không tự chủ nhìn Kiệt Sâm, đồng thời bắt đầu suy nghĩ thái độ đối xử với hắn.
- Kiệt Sâm đại sư, được đại sư chỉ điểm thật khiến cho tại hạ được lợi ích không nhỏ ah!
Bổn Kiệt Minh đại sư trầm mặc hồi lâu rồi cảm khái.
Hắn áy náy nhìn Kiệt Sâm, rồi sau đó đi tới trước mặt, đồng dạng khom người hành lễ như Tốn Phượng.
- Kiệt Sâm đại sư, nếu như không có lời của ngươi, chỉ sợ ta còn sai lầm, không cách nào tự biết, thật sự là rất cảm tạ ngươi rồi!
Giọng Bổn Kiệt Minh thành khẩn, tràn đầy cảm kích.
Nếu như không có Kiệt Sâm, có lẽ hắn vẫn còn dạy bảo Địch Ni Toa theo đường sai. Tuy nhờ vào thiên phú của Địch Ni Toa, tương lai vẫn có thể lĩnh ngộ chân lý phong hệ, thành công tấn cấp, nhưng Bổn Kiệt Minh cũng biết, sai lầm dạy bảo của mình có ảnh hưởng cực lớn thế nào với Địch Ni Toa, đối với toàn bộ Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc.
Hắn tiêu phí mấy năm thanh xuân nhất, có tiềm lực nhất của Địch Ni Toa, đây là tổn thất không thể nào đền bù. Nhưng khi Kiệt Sâm đại sư nói ra thì hắn vẫn còn không tin.
Là một linh dược đại sư chân chính, Bổn Kiệt Minh tuyệt đối không thể tha thứ cho hành vi này của mình, trong lòng tràn ngập cảm kích Kiệt Sâm. Tuy Kiệt Sâm chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi nhưng chênh lệch tuổi tác cũng không thể xóa đi công lao.
- Bổn Kiệt Minh đại sư, ngươi quá khách khí.
Thấy hành động của Bổn Kiệt Minh đại sư, Kiệt Sâm vội vàng khoát tay, trong lòng không khỏi cười khổ.
Tuy vừa rồi xác thực là hắn giúp Địch Ni Toa nhưng để một lão giả cung kính hành lễ với mình thì hắn vẫn thấy xấu hổ. Đồng thời trong lòng càng thêm kính nể với phẩm cách của Bổn Kiệt Minh đại sư.
Đây mới là một linh dược đại sư chân chính, không vì mặt mũi của mình mà không dám dám thừa nhận sai lầm. Nghe người khác dạy bảo, mặc kệ thân phận, địa vị, tuổi của đối phương, không có phân biệt, đây mới là linh dược đại sư chân chính, là phẩm đức cao quý mà linh dược đại sư cần phải có.
- Đúng rồi, Kiệt Sâm đại sư, nếu như có thể thì tại hạ hỏi ngươi một vấn đề được không?
Sau khi hành lễ, Bổn Kiệt Minh đại sư lại nói.
- Bổn Kiệt Minh đại sư, ngươi quá khách khí, xin cứ hỏi.
Kiệt Sâm đáp.
- Kiệt Sâm đại sư, ngươi có thể nói cho ta biết, sao vừa rồi ngươi biết Địch Ni Toa gần đây học tập phối chế ba loại linh dược tề kia?
Bổn Kiệt Minh đại sư hỏi vẻ hiếu kỳ. Hắn vừa hỏi thì khiến Ngõa Đặc đại sư cùng với mọi người ở đây đều dỏng tai lên nghe.
Trong lòng bọn họ cũng rất muốn biết tại sao Kiệt Sâm lại biết Địch Ni Toa gần đây phối chế ba loại dược tề kia.
Địch Ni Toa là người trong cuộc, càng nhìn chằm chằm vào hắn.
- Bổn Kiệt Minh đại sư............
Kiệt Sâm cười cười:
- Kỳ thật cái này rất đơn giản, đầu tiên là ngũ giai thượng phẩm trọng lực dược tề. Lúc phối chế trọng lực dược tề thì cần Linh Dược Sư ở trong điều kiện trọng lực nặng hơn bình thường. Địch Ni Toa công chúa khi tham gia đấu vòng loại, mỗi một lần xuất kiếm đều vô thức nhếch lên, lúc hành tẩu lại phân tán trọng tâm, đây là phương thức kỳ quái, thường chỉ thường xuyên tiến hành dưới điều kiện huấn luyện gia tăng trọng lực, cho nên ta đoán được Địch Ni Toa gần đây phối chế ngũ giai thượng phẩm linh dược tề, trong đó có rọng lực dược tề!
Nghe Kiệt Sâm nói xong, mọi người đều nhìn cả vào Địch Ni Toa.
- Quả nhiên, tư thế đứng thẳng của Địch Ni Toa công chúa không giống bình thường!
- Trọng lực toàn thân của nàng phân bố cực kỳ cân đối, người bình thường thì đều tập trung vào hai gót chân, khó trách khi ta nhìn thấy Địch Ni Toa công chúa vẫn có cảm giác tư thế của nàng rất không thích hợp.
Lập tức có người lên tiếng, ở đây tuyệt đại đa số mọi người là thất giai Hoàng Linh Sư, dĩ nhiên chỉ cần liếc cũng thấy tình huống của Địch Ni Toa. Từ đầu họ cũng đã chú ý tới điểm này, chỉ là không nghĩ tiếp, Kiệt Sâm vừa nói như vậy khiến bọn họ đều giật mình.
Kiệt Sâm thường xuyên luyện tập trong không gian gia cường trọng lực nên rất hiểu tình huống này. Bởi vậy lần đầu nhìn thấy Địch Ni Toa đã đoán ra gần đây nàng thường xuyên luyện tập trong không gian gia cường trọng lực.
Bị nhiều người nhìn vào như vậy, Địch Ni Toa khẽ cắn môi, nàng cũng cảm thấy thế đứng của mình không đúng, lập tức thả lỏng toàn thân, giống như người bình thường.
- Cái này...
Bổn Kiệt Minh đại sư nghi hoặc nhìn qua Kiệt Sâm:
- Kiệt Sâm đại sư, tuy có thể từ tư thế của Địch Ni Toa nhìn ra được nàng nhiều lần ở trong trạng thái trọng lực gia cường, nhưng tình huống này cũng có nhiều nguyên nhân. Biết đâu lại là do Địch Ni Toa thường xuyên huấn luyện trong không gian gia cường trọng lực?
Kiệt Sâm cười nhẹ:
- Bổn Kiệt Minh đại sư, ngươi nói đúng, dĩ nhiên cũng có tình huống này. Bất quá ngươi nhìn vào cạnh giày của Địch Ni Toa sẽ hiểu.
- Cạnh giày Địch Ni Toa?
Bổn Kiệt Minh đại sư lập tức nhìn vào giày của Địch Ni Toa thấy có một số viên bi đen cực nhỏ.
- Cái này...... đây là......... Thì ra là thế thì ra là thế!
Bổn Kiệt Minh đại sư bất giác cũng mỉm cười.
- Thường xuyên ở trong hoàn cảnh gia cường trọng lực, cạnh giày lại có mảnh vụn sắt đá chỉ khi phối chế trọng lực dược tề. Hơn nữa Địch Ni Toa công chúa lại đang nghiên cứu chế tạo ngũ giai thượng phẩm linh dược tề, như vậy ngoại trừ trọng lực dược tề, còn có loại khác sao?
Kiệt Sâm hỏi lại.
- Về phần Thiểm Quang dược tề, vậy thì càng đơn giản, màu sắc da tay Địch Ni Toa công chúa không đều, có chỗ trắng tinh, có chỗ hơi nhạt. Chỉ có phối chế ngũ giai thượng phẩm Thiểm Quang dược tề mới có thể tạo thành.
Nghe Kiệt Sâm nói, mọi người nhìn cả vào tay của Địch Ni Toa khiến nàng cực kỳ xấu hổ.
______
- Quả nhiên, quả nhiên!
- Kiệt Sâm đại sư nói không sai, màu da tay của Địch Ni Toa công chúa không đều.
- Trời ạ, quan sát cũng quá cẩn thận đi, trước đây ta đâu để ý?
Bổn Kiệt Minh đại sư lại cười:
- Kiệt Sâm đại sư, vậy Cố Thương dược tề?
- Cố Thương dược tề?
Kiệt Sâm tiếp tục mỉm cười nói:
- Địch Ni Toa công chúa tham gia yến hội lần này có xức nước hoa nhưng trong mùi nước hoa lại có mùi Linh Lung hoa dìu dịu. Linh Lung hoa là chủ tài liệu phối chế Cố Thương dược tề nên rất đơn giản có thể đoán ra.
- Cái này...... , ... Nguyên lai là như vậy, -......
Nghe Kiệt Sâm thao thao bất tuyệt giảng giải, mọi người ngây ngốc nhìn hắn.
Hiểu biết của Kiệt Sâm đại sư đối với dược tính linh dược tề thật quá dọa người?
Sắc mặt Địch Ni Toa tái nhợt, cả đám người nghe Kiệt Sâm không ngừng giảng giải rồi nhìn nàng như một con tinh tinh, cảm giác cực kỳ khó chịu. Đặc biệt khi nghe Kiệt Sâm giảng giải đến mùi thơm trên người nàng thì sắc mặt nàng bỗng chốc đỏ bừng.
Trong Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, Địch Ni Toa công chúa là thiên chi kiều nữ, trời sinh tính lạnh lùng, cao ngạo. Chưa từng có ai dám bất kính với nàng nhưng khi nghe Kiệt Sâm giảng giải lại khiến trong lòng nàng vừa thẹn thùng vừa tức giận.
Nhưng Kiệt Sâm cũng chỉ giảng giải dược tính Đông y bình thường, làm nàng tuy tức giận nhưng lại không thể nói gì.
- Không, không, không...
Mọi người còn đang chấn động thì Bổn Kiệt Minh đại sư lại lắc đầu liên tục.
Hắn nghi ngờ hỏi:
- Kiệt Sâm đại sư, dù sao đặc điểm của Trọng lực dược tề cùng Thiểm Quang dược tề đều rất rõ ràng, nhưng Linh Lung hoa tuy là một trong những chủ tài liệu của ngũ giai thượng phẩm Cố Thương dược tề nhưng đồng dạng cũng là chủ tài liệu của những linh dược tề khác. Những thứ khác không nói, chân ngôn dược tề cùng dung hợp dược tề cũng dùng nó làm chủ tài liệu, ngươi chỉ ngửi thấy mùi thơm của nó, sao có thể xác định là Cố Thương dược tề?
- Đúng a!
Bổn Kiệt Minh đại sư vừa nói thì mọi người chợt tỉnh, trong lòng cũng tràn đầy nghi hoặc.
Theo như lời của Bổn Kiệt Minh đại sư thì một số ngũ giai thượng phẩm linh dược tề khác cũng có Linh Lung hoa, Kiệt Sâm đại sư sao có thể xác định là Cố Thương dược tề?
- Bổn Kiệt Minh đại sư, Linh Lung hoa quả thật là chủ tài liệu của nhiều loại ngũ giai thượng phẩm linh dược tề, Cố Thương dược tề chỉ là suy đoán của ta, bất quá nắm chắc tới 80% là Cố Thương dược tề!
Lần này, mọi người lại càng nghi ngờ, rất hiển nhiên là Kiệt Sâm đại sư cũng không chắc chắn là Cố Thương dược tề, nhưng sao lại khẳng định là 80%?
Bọn họ đều lnghĩ không thông.
Thấy vẻ nghi hoặc của mọi người, Kiệt Sâm nhịn không được cười nói:
- Bổn Kiệt Minh đại sư, chủ tài liệu của ngũ giai thượng phẩm Cố Thương dược tề ngoại trừ có Linh Lung hoa còn có Tinh Vân thạch. Theo như ta biết thì những tài liệu này đều là Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc có thể sản xuất, còn lại chân ngôn dược tề cùng dung hợp dược tề lại có vài loại tài liệu trong đó mà bản thổ Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc không có, cần đến Tứ đại đế quốc để mua.
- Suy đoán như vậy, ta không tin, Bổn Kiệt Minh đại sư lại không dạy cách phối chế Cố Thương dược tề vốn đã có sẵn tài liệu mà lại dạy cho Địch Ni Toa công chúa mấy loại linh dược tề cần bỏ rất nhiều tiền mua tài liệu. Ta tin Bổn Kiệt Minh đại sư sẽ không làm loại chuyện bỏ gốc lấy ngọn này.
- Cho nên, ta suy đoán Địch Ni Toa công chúa gần đây phối chế Cố Thương dược tề!
Yên tĩnh, hoàn toàn yên tĩnh.
Kiệt Sâm vừa nói xong thì toàn trường lặng ngắt, mọi người đều hai mặt nhìn nhau.
Trước khi Kiệt Sâm nói ra đáp án, bọn họ không thể lý giải Kiệt Sâm làm sao có thể suy đoán ra Địch Ni Toa công chúa phối chế ba loại dược tề này, chỉ cảm thấy rất thần kỳ. Thậm chí còn có người hoài nghi, có phải các nước Tây Bắc an bài gián điệp trong vương cung Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc nhưng sau khi nghe hắn phân tích mới biết nguyên lai đơn giản như vậy!
Điều này thật giống như thấy có người vác cần câu đi bên bờ sông. Tuy còn chưa biết hắn làm gì nhưng có thể khẳng định hắn muốn đi câu cá; Còn khi thấy một người cầm súng săn đi trong rừng núi thì dĩ nhên là đi săn. Hết thảy đều là như vậy, thuận theo tự nhiên, đơn giản vô cùng, không hề phức tạp như trong tưởng tượng.
Mọi bí ẩn lập tức được vén lên, chỉ còn lại cảm giác cổ quái, đặc biệt sau khi nghe Kiệt Sâm nói ra đáp án cuối cùng về Cố Thương dược tề thì không ít người cười khổ.
Cũng giống như khi xem một nhà ảo thuật biểu diễn, ngươi sẽ cảm thấy tràn ngập huyền bí, nhưng sau khi biết tại sao như vậy thì cảm thấy thật vô vị.
- Nguyên lai là như vậy...
Bổn Kiệt Minh đại sư, Ngõa Đặc đại sư cùng Tốn Phượng đại nhân có phản ứng khác với đám tân khách, khẽ gật đầu.
Nói thực ra, lý giải vừa rồi của Kiệt Sâm không hề phức tạp, đều là những vấn đề bình thường. Nhưng chính vì quá mức bình thường nên lại khiến người ta không nghĩ đến.
Mọi người luôn nguyện ý tin vào những thứ phức tạp, cho rằng như thế mới chính xác. Bọn họ không biết những thứ phức tạp chỉ làm chuyện thêm rối rắm, nên rời khỏi nó mới là đáp án chính xác.
Điều càng khiến cho đám Bổn Kiệt Minh đại sư chấn động không phải là phương thức xử lý của Kiệt Sâm mà là sự nhạy cảm trong quan sát của hắn.
Bổn Kiệt Minh dám cam đoan, những điểm đặc biệt của Địch Ni Toa mà Kiệt Sâm vừa nói chắc cũng có hơn nửa người ở đây quan sát được, trong đó không ít người cũng là Linh Dược Sư nhưng lại không ai có thể nghĩ tiếp như hắn. Ngay cả bản thân Bổn Kiệt Minh cũng như Linh Dược Sư Tháp Ngõa Đặc đại sư cũng không.
Ở điểm này, Bổn Kiệt Minh càng thêm kính nể Kiệt Sâm.
Một thứ mà mọi người đều thấy nhưng chỉ có một người hiểu, vậy đủ để nói rõ người này bất phàm.
Đồng thời, Bổn Kiệt Minh cũng vạn phần bội phục với tạo nghệ về tài liệu học và linh dược học của Kiệt Sâm.
- Kiệt Sâm đại sư, nếu như không có gì thì chúng ta có thể cùng nghiên cứu thảo luận linh dược học một lát. Theo như ta biết, Tây Nhĩ Đốn đại nhân cùng Ngõa Đặc đại sư còn muốn nghỉ ngơi ở Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc một tháng. Trong một tháng này, đại sư có rảnh thì đến thăm, cửa lớn hoàng cung Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc vĩnh viễn mở rộng chờ đại sư.
Bổn Kiệt Minh nhiệt tình mời, vẻ mặt chân thành.
- Đúng vậy, Kiệt Sâm đại sư, chúng ta muốn mời ngươi nghỉ ngơi ở Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc một tháng, những ngày này, ta vẫn cùng Bổn Kiệt Minh đại sư thảo luận bản chất hạt của linh nguyên tố tại phòng thí nghiệm của hắn. Vừa lúc nếu ngươi rảnh thì tới cùng nghiên cứu với chúng ta, .
Ngõa Đặc đại sư cũng lên tiếng, ánh mắt mong chờ.
- Bản chất hạt của linh nguyên tố?
Ngõa Đặc đại sư không ngờ, Kiệt Sâm vừa nghe hắn nói xong thì sững người, sau đó nhìn Bổn Kiệt Minh đại sư vẻ kỳ lạ.
← Ch. 0547 | Ch. 0549 → |