Vay nóng Tinvay

Truyện:Dược Thần - Chương 0863

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 0863: Nghiên cứu thảo luận
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Shopee


- Ngăn không được ah tộc trưởng đại nhân.

Lão giả mặt mũi tràn đầy khổ sở nói.

- Bọn chúng đã trái với điều ước, đây là trái với điều ước, giam bọn chúng lại.

Mặc Tư Bản phẫn nộ lên tiếng.

- Tộc trưởng đại nhân.

Thành viên gia tộc truyền tin lúc trước rời đi không lâu, lại trở về, mặt mũi của hắn tràn ngập hoảng sợ, tràn ngập run rẩy nhìn qua Mặc Tư Bản:

- Tộc trưởng đại nhân, lúc trước... Thác Bỉ gia tộc cũng phái người tới, nói đoạn tuyệt tất cả giao dịch vãng lai với Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta.

- Cái gì?

Mặc Tư Bản sắc mặt như tro tàn, tràn ngập chán nản, thoáng cái đã ngồi bệch xuống ghế.

Nhìn qua bộ dáng này của Mặc Tư Bản, tất cả mọi người trong đại sảnh tràn ngập sầu thảm, cũng ảnh hưởng tới bọn họ, Mặc Tư Bản tộc trưởng lâu nay, mới có biểu lộ này lần đầu tiên..

Mấy trăm năm qua, Bác Nhĩ Đinh gia tộc thủy chung thuận buồm xuôi gió, chưa bao giờ gặp phải khó khăn lớn gì, hôm nay, chính là vật cực tất phản, rốt cục đã đi ngược dòng.

- Những gia tộc tiếp tục với Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta, còn có mấy nhà?

Ngồi trên ghế hồi thần không lâu, rốt cuộc Mặc Tư Bản cũng khôi phục tinh thần lại, trong âm thanh, có vài phần khàn giọng, hiển nhiên, Thác Bỉ gia tộc Kiệt Khắc Phất Lôi Đặc tộc trưởng phản loạn, làm cho hắn bị đả kích thật lớn.

- Còn không đến hai mươi nhà, đều là một ít trung tiểu thế lực, bây giờ không ngừng giảm bớt.

Hộ vệ kia run rẩy lên tiếng.

Trong đại sảnh, tất cả mọi người trầm mặc.

Linh dược sư từ chức, tất cả thế lực lớn đoạn tuyệt giao dịch, Hoang Lục Lâm Địa bị đoạt, sự kiện này, làm cho Bác Nhĩ Đinh gia tộc triệt để bị bức vào tuyệt lộ.

- Phụ thân, chúng ta liều với Thải Hồng Tháp đi.

Bố Lạp Đạt từ trên ghế nhảy dựng lên, phẫn nộ lên tiếng, trong ánh mắt tràn ngập oán hận, biểu lộ điên cuồng.

Nhưng mà hắn vừa mới nhảy ra, trong lòng Mặc Tư Bản tràn ngập bực bội đã vọt tới trước mặt của hắn, một cái tát hung hăng quất vào mặt của hắn.

- Phanh!

Bố Lạp Đạt thoáng cái bay ra ngoài, thân thể trùng trùng điệp điệp nện vào một cái bàn gỗ, hắc mộc cứng rắn vỡ vụn ra, mảnh gỗ vụn bay tứ tán, nhưng không ai trong đại sảnh dám vọng động.

- Liều, lấy cái gì liều? Lúc trước nếu không phải ngươi đi gây chuyện, Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta có thể lâm vào tình cảnh nào sao?

Mặc Tư Bản hai mắt đỏ bừng trừng mắt nhìn Bố Lạp Đạt gào thét.

Bố Lạp Đạt tay trái bụm mặt, kinh ngạc nhìn qua phụ thân hắn, trong ánh mắt tràn ngập ủy khuất, nước mắt chảy xuống.

Phụ thân, lúc trước là ngươi mặc định cho ta đi nháo sự a.

Bố Lạp Đạt nhìn qua thần sắc phụ thân đang điên cuồng, trong nội tâm tràn ngập ủy khuất, nhưng hắn không dám nói thêm cái gì, chỉ yên lặng đứng lên, đi qua một bên.

Nhìn qua ánh mắt ủy khuất của Bố Lạp Đạt, nội tâm Mặc Tư Bản tộc trưởng đau xót, sắc mặt của hắn thoáng cái già nua hơn mười tuổi.

- Bỏ đi, ai!

Trong miệng Mặc Tư Bản nói ra một câu chán nản, ngẩng đầu, ánh mắt lợi hại nhìn qua tất cả mọi người:

- Truyền mệnh lệnh của ta, đóng cửa đại bộ phận phường thị Bác Nhĩ Đinh gia tộc, hơn nữa đem một ít bất động sản cố định của gia tộc bán đi, đồng thời, liên hệ với các gia tộc linh dược ở các tỉnh chung quanh, thu mua linh dược của bọn họ, cũng đồng thời mua cửa hàng trong các phường thị nơi khác, đem sản xuất linh dược của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, bán cho các gia tộc khác.

- Mặc dù Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta không có Hoang Lục Lâm Địa, nhưng trong Bất Lạc sơn mạch còn hai tiểu dược điền, hơn nữa còn có một ít linh dược sư của Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta, ta cũng không tin, Kiệt Sâm kia có thể ngăn cản chúng ta thu mua linh dược ở Luân Đa hành tỉnh, còn có thể đưa bàn tay đi nơi khác.

- Tốt, tất cả mọi người đi làm chuyện của mình đi.

Mặc Tư Bản trong đại sảnh cố lấy hết toàn bộ lực lượng, đưa ra một loạt mệnh lệnh.

Tất cả mọi người gật đầu, sau đó chán nản rời khỏi đại sảnh.

Nhìn bóng lưng mọi người tán đi, Mặc Tư Bản mệt mỏi tựa lưng vào ghế dựa, lần này, cho dù Bác Nhĩ Đinh gia tộc có thể vượt qua, cũng hao tổn lớn, vô duyên với thế lực đỉnh cấp nhất rồi, từ nay về sau khó có thể chống lại Thải Hồng Tháp, nghĩ đến đây, Mặc Tư Bản thở dài một hơi, giờ khắc này, hắn rốt cục nghĩ tới chuyện mình chủ động khiêu khích Thải Hồng Tháp, muốn cướp lấy Âm Ảnh Sơn Cốc của Thải Hồng Tháp, cũng đem Thải Hồng Tháp bị xa lánh khỏi Luân Đa hành tỉnh, cảm thấy vô cùng hối hận.

Nhưng mà, hối hận, đã quá trễ rồi.

Thải Hồng Tháp.

Trái ngược với không khí trầm lắng và chán nản của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, trong Thải Hồng Tháp lúc này, biến thành náo nhiệt.

Lỗ Nhĩ Tư cần tài liệu văn khế trong tay, mặt mũi tràn đầy hưng phấn đi vào trong phòng Kiệt Sâm hội trưởng.

Có Hi Mông Tư đại sư và thủ hộ giả Tư Đặc Lý Phổ đại nhân cùng một đại đội trưởng thành vệ quân trợ giúp, Lỗ Nhĩ Tư ba người sáng sớm chỉ dùng một ít thời gian, liền đem Hoang Lục Lâm Địa thu hồi trong tay Bác Nhĩ Đinh gia tộc.

Bởi vì Thải Hồng Tháp gần đây sự vụ bận rộn, thu hết Hoang Lục Lâm Địa, Lỗ Nhĩ Tư lúc này quyết định lưu lại Ai Nhĩ Bá Tháp, phụ trách tất cả sự vụ ở Hoang Lục Lâm Địa một lúc, mà Đạt La Đặc hai người trở lại Thải Hồng Tháp, xử lý chuyện khác.

Sáng sớm, bọn người Lỗ Nhĩ Tư bận tối mày tối mặt, nhưng bọn họ không chút phàn nàn nào, vô cùng nhiệt tình, toàn thân tràn ngập động lực, như cây khô gặp mùa xuân.

Bao nhiêu năm, bọn người Lỗ Nhĩ Tư đã không nhớ rõ, Thải Hồng Tháp có bao nhiêu năm không bận rộn như vậy rồi, đối với Kiệt Sâm, bọn họ xem Thải Hồng Tháp trở thành nhà của mình, tràn ngập cảm kích cùng cúng bái.

Tiến vào văn phòng của Kiệt Sâm, Lỗ Nhĩ Tư thần sắc trở nên vô cùng cung kính, lên tiếng báo cáo.

- Kiệt Sâm hội trưởng, tin tức từ Ai Nhĩ Bá Tháp cùng Bất Lạc sơn mạch truyền lại, nói chuyện Hoang Lục Lâm Địa bị phá hư hoàn toàn đã điều tra qua, cả cánh rừng bị Bác Nhĩ Đinh gia tộc phá hư cũng không tính là nghiêm trọng, ước chừng một tháng sau có thể chỉnh đốn hoàn toàn, một lần nữa gieo trồng linh dược, khôi phục sản xuất, chỉ có điều trước mắt Hoang Lục Lâm Địa tạm thời do Ngả Âu Lạc Tư thành chủ phái một đại đội trưởng thành vệ quân trông giữ, thời gian ngắn khá tốt, về sau bản thân Thải Hồng Tháp phải tự mình thủ hộ, nhưng mà khối thổ địa lớn như thế, hộ vệ Thải Hồng Tháp chúng ta không đủ dùng, cho nên ước chừng phải thu thêm một đám hộ vệ mới.

- Chúng ta sơ bộ định ra, trước tiên tuyển nhận từ trong đám mạo hiểm đoàn tại Luân Đa hành tỉnh, thuê một lượng mạo hiểm đoàn cỡ lớn thủ hộ, đồng thời tuyển nhận hộ vệ, sau khi thông qua xét duyệt, cũng trải qua huấn luyện, lại cho thủ vệ Hoang Lục Lâm Địa.

Lỗ Nhĩ Tư báo cáo trước mặt Kiệt Sâm, nhưng ánh mắt của hắn có vui sướng khó dấu.

Nghe Lỗ Nhĩ Tư báo cáo, trong văn phòng, Kiệt Sâm im lặng trở mình mắt trợn trắng, không thể chờ đợi được vẫy tay nói:

- Lỗ Nhĩ Tư, ta nói bao nhiêu lần, những chuyện này các ngươi tự làm chủ đi, không cần cho ta biết.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1687)