Vay nóng Homecredit

Truyện:Dược Thần - Chương 1045

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 1045: Đệ nhất thiên tài Linh Sư Tháp (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Shopee


- Ta mặc kệ Kiệt Sâm này tại Linh Dược Sư Tháp uy phong như thế nào, tương lai có quan hệ gì với Cổ Lôi Tư gia tộc của ta, Tạp Tư Ốc Nhĩ ta, nhất định sẽ đánh bại hắn, ta sẽ cho hắn biết, Tạp Tư Ốc Nhĩ ta, hoàn toàn không kém hơn hắn.

Tạp Tư Ốc Nhĩ nói lạnh lùng như băng, ánh mắt băng giá.

Thiên tài của các thế lực không ngừng tiến vào, tiếng nghị luận trong sơn cốc vang lên càng lớn, không ngừng có người tiến lên.

Kiệt Sâm cũng cẩn thận đánh giá mỗi một người, quan sát thực lực của bọn họ, tuy ở đây có nhiều người là đệ nhất của thế lực mình, thế nhưng mà nhiều thế lực như vậy, chính thức có thể làm cho Kiệt Sâm để ý, cũng chỉ có thiên tài của các thế lực đỉnh cấp mà thôi.

Tuy những người này danh tiếng thật lớn, nhưng thực lực chân thật đều không bằng Ai Đức Mễ Tư, cũng không khác gì Tạp Tư Ốc Nhĩ, Tạp Tắc Nỗ Tư, Ai Đức Mễ Tư cho lắm, kém cũng không lớn.

- Ân?

Đột nhiên, Kiệt Sâm nhướng mày.

Một bóng người từ ngoài sơn cốc bay vào, trực tiếp đáp xuống chỗ thiên tài của Linh Sư Tháp.

Nhìn thấy người này tới, lúc này, thiên tài của Linh Sư Tháp, tất cả đều nhao nhao tránh ra, nhường một không gian thật lớn, cho người này đáp xuống.

Tĩnh!

Cả sơn cốc an tĩnh lại.

Mà tất cả thiên tài ở đây, đều đưa mắt nhìn qua bóng người này.

Đây là thanh niên mặc trường bào màu nâu, có một mái tóc dài cũng màu nâu, rối tung tự nhiên ở sau ót, hai bên hông đều có trường kiếm, mặt không biểu tình, hắn đứng lặng một chỗ, thân thể như một ngọn núi lớn, khiến cho người ta có cảm giác trầm trọng, thâm bất khả trắc.

Kỳ lạ nhất, chính là lông mi của hắn, một màu đỏ, một màu vàng đất, đọng ở đôi má, có một tia tang thương.

- Đa Mễ Ni Khắc!

- Là Đa Mễ Ni Khắc!

- Linh Sư Tháp đệ nhất thiên tài, thổ hỏa song hệ, tuyệt đối thiên chi kiêu tử.

- Nghe nói cấp bậc của hắn tuy là bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư, nhưng có được linh kỹ hỏa song hệ đặc thù, cho nên hắn có thể chiến đấu với cấp thấp cấp Thánh Linh Sư, không phân thắng bại.

- Dường như là bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư, dù có mạnh hơn nữa, cũng rất khó dưới tay của cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư chèo chống một hai, dù sao lĩnh ngộ pháp tắc của cả hai kém nhau quá nhiều, căn bản không cùng cấp bậc, nhưng mà song hệ như Đa Mễ Ni Khắc lại khác.

- Đa Mễ Ni Khắc đứng sừng sững ở linh sư bảng của Linh Sư Tháp mấy năm, mỗi lần đánh bại đối thủ, đều vô cùng nhẹ nhõm, địa vị tại Linh Sư Tháp, căn bản không ai dao động được, thực lực thâm bất khả trắc, chỉ sợ, thiên tài của các thế lực lớn, hắn là mạnh nhất.

- Cũng không nhất định, Lam Nguyệt Cổ Sâm của Linh Dược Sư Tháp, tuy là nữ tử, nhưng lại chiếm giữ vị trí đệ nhất linh dược bảng của Linh Dược Sư Tháp gần mười năm, chưa từng bại qua, nàng cùng Đa Mễ Ni Khắc, rất khó nói ai mạnh ai yếu.

- Cũng vì hai người bọn họ, người trong Linh Dược Sư Tháp cùng Linh Sư Tháp, thậm chí là thiên tài của các thế lực khác, đều không thể có thể so sánh với họ.

Trong sơn cốc, những thiên tài đến từ các thế lực siêu cấp, đều nhìn chằm chằm vào thanh niên đeo trường kiếm kia.

Tuy thân là thiên tài, tất cả đều cực kỳ tự ngạo, nhưng sau khi thấy đệ nhất thiên tài của Linh Sư Tháp là Đa Mễ Ni Khắc, có không ít thiên tài, trong nội tâm cảm nhận áp lực nặng nề.

- Đa Mễ Ni Khắc này...

Bên cạnh Kiệt Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư khinh thường bĩu môi, nói:

- Hắn tốt nhất nên cầu nguyện thời điểm thí luyện, không gặp phải ta, nếu không, ta sẽ cho hắn đẹp mắt, Lam Nguyệt Cổ Sâm, ngươi nói đúng không?

- Ta thấy ngươi nên cẩn thận một chút mới tốt, đừng đến lúc đó, gặp phải thằng này, lại bị hắn đánh chạy, ta cũng không giúp ngươi.

Lam Nguyệt Cổ Sâm đạm mạc lên tiếng.

- Ta bị hắn đánh chạy? Nói đùa gì vậy!

Tạp Tắc Nỗ Tư mặt mũi tràn đầy không phục.

Rất nhanh, thiên tài tới từ tất cả thế lực, đều tụ tập trong sơn cốc này.

Sau khi tất cả mọi người đã tới đầy đủ...

Ầm ầm!

Một cổ uy áp kinh người từ trên trời giáng xuống, đồng thời, một đoàn người khí thế bức người, xuất hiện trên bầu trời, rồi sau đó đáp xuống trước mặt tất cả thiên tài.

Phía trước đội ngũ, đều là trung niên có khí thế kinh người, hoặc già hoặc trẻ, hoặc nam, hoặc nữ, hoặc lăng lệ ác liệt, hoặc thâm trầm, mà Linh Dược Sư Tháp Cái Tỳ phó tháp chủ cùng với một lão giả khác, đi lên trước, sau đó là lĩnh đội các thế lực hoặc là phó tháp chủ Song Tháp, hoặc là ba thành phó, hoặc là, bốn đại tôn giả của bốn đế quốc.

Tất cả đều là cửu giai Thánh Linh Sư.

Dùng thực lực của Kiệt Sâm, cho dù đặt ở nơi hẻo lánh nào trên đại lục, đều được vạn người kính ngưỡng, đánh đâu thắng đó; nhân vật không gì cản nổi, bọn họ thân là thiên tài, tâm tính càng được ma luyện, không sợ hãi, nhưng trước mặt bọn người Cái Tỳ phó tháp chủ là đỉnh phong nhất của đại lục, tất cả thiên tài ở đây, đều vô cùng cung kính, biểu hiện kính sợ thật lớn.

Cửu giai Thánh Linh Sư, cùng bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư, tuy chỉ khác một cấp, nhưng chênh lệch trong đó, lại khác nhau cả ngàn dặm.

Trên đại lục, bất luận là một cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư nào, cũng có thể hùng bá một phương, thân phận cao quý, cho dù gặp được đế vương bốn đại đế quốc, cũng có thể không quỳ không bái, siêu nhiên tuyệt luân.

Lại càng không cần nói tới cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư, cùng nhau xuất hiện.

Bọn họ cũng không tận lực phóng thích uy áp, nhưng khí thế vẫn kinh người, làm cho tiếng nghị luận ở đây yên tĩnh lại, cả sơn cốc lặng ngắt như tờ, không có người nào dám phát ra âm thanh.

- Chư vị đều là thiên tài đến từ các thế lực lớn, hoan nghênh tham gia thí luyện trăm năm một lần do chúng ta liên thủ tổ chức.

Một âm thanh trang nghiêm truyền tới, truyền vào tai của mỗi tuyển thủ.

Tuy âm thanh này không lớn, nhưng lại ẩn chứa một cổ uy áp trấn nhiếp linh hồn, khiến màng tai của mọi người ong ong lên, đồng thời, sâu trong linh hồn, cũng bị chấn động.

Người nói chuyện, chính là phó tháp chủ của Linh Sư Tháp, cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư Yết La.

Mà bên cạnh hắn, phó tháp chủ Linh Dược Sư Tháp Cái Tỳ đứng ngạo nghễ.

- Toàn bộ đại lục, có thể tham gia thí luyện lần này, trong một trăm năm qua, cũng chỉ có ba trăm người các ngươi, có thể nói, các ngươi chính là thiên tài ưu tú nhất của thời đại này, người có thể tham gia thí luyện, cũng là một loại khẳng định của các ngươi.

Ánh mắt Yết La phó tháp chủ nhìn qua tất cả mọi người:

- Lập tức, chúng ta sắp bắt đầu lần thí luyện trăm năm một lần, thiên tài tiến vào top mười, sẽ nhận được ban thưởng to lớn, về phần bài danh top ba, càng không tưởng tượng nổi, các ngươi đã nghe qua rồi, xếp hạng đôi chút, đạt được, chính là một lọ bát giai thượng phẩm Đế cấp linh dược tề.

- Bát giai thượng phẩm Đế cấp linh dược tề?

Nghe được câu này, trong nội tâm không ít đệ tử thiên tài kích động lên.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1687)