Vay nóng Homecredit

Truyện:Dược Thần - Chương 1179

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 1179: Các Phương Vân Động
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Lazada


Ở bên trong Thiên Thần Cung, Vưu Lợi Á đã được biết tin tức của Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm tiến về Hiên Dật Quận gia tộc của chính mình.

Khai La Đế Quốc, bên ngoài Hiên Dật Quận, tám đạo thân ảnh trên người tản ra khí tức khủng bố đứng ngạo nghễ trên bầu trời ngưng trọng nhìn thành trì tọa lạc trước mặt, trong đôi mắt tràn đầy ý lạnh lùng.

- Hiên Dật Quận, phủ đệ của Đạo Tư gia tộc có lẽ ở trong quận thành nơi này.

Đầu lĩnh của đám người là một thanh niên vác trọng kiếm màu đen, hắn lạnh lùng nhìn sang thành trì tọa lạc gần đó, trong ánh mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng.

- Đạo Tư gia tộc...

Một bên, Lôi Nặc nắm chặt hai đấm, toàn thân dường như hơi run rẩy.

Những năm gần đây, Lôi Nặc chưa từng có kích động như ngày hôm nay. Hai mươi lăm năm qua, Lôi Nặc đã từng tưởng tượng qua rất nhiều tràng cảnh đến Đạo Tư gia tộc, nhưng hắn không ngờ sẽ lại là cục diện này.

Cái loại cừu hận làm cho mình cửa nát nhà tan, thê ly tử tán theo thời gian lưu chuyển, trong lòng Lôi Nặc vẫn không có yếu đi chút nào. Mà ngược lại bị Áo Cổ Tư Đô mấy lần công kích, càng thêm sâu đậm. Trong lòng Lôi Nặc càng thêm yêu thương và tưởng niệm thê tử Vưu Lợi Á.

- Vưu Lợi Á, ngươi hiện tại có khỏe không? Ta nhất định sẽ đem ngươi từ Đạo Tư gia tộc rời đi, cả nhà chúng ta đoàn viên.

Lôi Nặc thì thào một tiếng, rất hiển nhiên, hắn cũng không biết vợ của hắn - Vưu Lợi Á hơn hai mươi năm nay không ở trong gia tộc, mà ở Thiên Thần Cung tu luyện.

- Mẫu thân...

Nhìn thấy bộ dáng kích động của phụ thân, trong lòng Kiệt Sâm lặng lẽ lên tiếng. Đối với mẫu thân chưa từng gặp mặt tràn ngập tò mò.

Kiếp trước Kiệt Sâm là một đứa cô nhi, chưa từng gặp mặt cha mẹ mình, từ lúc còn nhỏ cho tới lúc lớn cũng không có một người thân cũng như tình thương của mẹ, tự nhiên đối với mẫu thân chưa bao giờ gặp mặt, có một loại cảm tình đặc thù kỳ lạ.

- Tốt rồi, chúng ta lên đường đi Hiên Dật Quận thành thôi. Trung tâm của Hiên Dật Quận còn cách một đoạn đường nữa, mọi người ngàn vạn lần không thể phớt lờ, dù sao hiện tại chúng ta vẫn còn nguy hiểm.

Trong đám người, Vi Ân biểu lộ đạm mạc, nhắc nhở một tiếng.

Tám người này là đội ngũ của Kiệt Sâm tiến vào Khai La Đế Quốc, Vi Ân do đã từng là con dân của Khai La Đế Quốc, cho dù lúc trước hắn chưa bao giờ Đạo Tư Gia Tộc, cũng không quen biết với họ. Nhưng mà đối với vị trí địa lý cùng tình huống của Đế Quốc cũng biết sơ qua, trên đường đi tránh khỏi rất nhiều phiền toái cho mọi người.

- Tốt! Đạo Tư Gia Tộc chỉ là một trạm của là chúng ta, chỉ cần đánh chết Áo Cổ Tư Đô cứu mẫu thân ra, mọi người liền trực tiếp bay đi Tây Phương Linh Thú Sơn Mạch. Chỉ cần tới đó, chúng ta sẽ an toàn tuyệt đối.

Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng, tám đạo thân ảnh như thiểm điện xẹt qua phía chân trời, bay vút hướng Đạo Tư gia tộc ở Hiên Dật Quận thành.

Mà ở thời điểm đám người Kiệt Sâm tiến về Đạo Tư Gia Tộc thì tại biên cảnh Tây Phương Thần Phong đế quốc, chỗ giao giới của nhiều hoang mạc có ba đạo nhân ảnh trên người tản ra khủng bố khủng bố lơ lửng trên không trung.

Ba người này đúng là Linh Sư Tháp Ngả Kim Sâm tháp chủ, Thần Phong đế quốc Khang Bá Ba Kỳ Thánh chủ, cùng với Khai La Đế Quốc Tư Đặc Lý Nhĩ Thánh chủ.

Phía dưới ba người bọn họ có hai đạo nhân ảnh, trên mặt đất phân biệt rõ, hai người này nghiễm nhiên đúng là Khoa Ni Lý Áo Tư điện chủ cùng Kỳ Thác Khắc trưởng lão phản bội Linh Dược Sư Tháp.

Một lát sau, Khoa Ni Lý Áo Tư cùng Kỳ Thác Khắc tựa hồ điều tra được cái gì đó, cả hai đồng thời phóng lên trời, đi tới trước mặt ba người.

- Ngả Kim Sâm tháp chủ, căn cứ điều tra của chúng ta, ký hiệu trên mặt đất đích thật là thuộc ký hiệu của Linh Dược Sư Tháp tại chúng ta. Đây là ký hiệu liên lạc phạm vi nhỏ, hàm nghĩa nó đại biểu trải qua che dấu đặc thù, chúng ta tạm thời không cách nào phá giải, bất quá căn cứ dọc theo phân bố của ký hiệu dọc theo con đường này, người lưu lại kí hiệu hiển nhiên đã tiến nhập Tháp Cáp Đa hoang mạc, hướng đi là Khai La Đế Quốc.

Khoa Ni Lý Áo Tư điện chủ cung kính lên tiếng.

Thân là cửu giai cấp thấp Thánh Linh sư, ở bên trong Linh Dược Sư Tháp còn là chấp pháp điện điện chủ, địa vị nếu so với Kỳ Thác Khắc trưởng lão thì thấp hơn một chút, nhưng mà sau khi phản bội chạy trốn vào Linh Sư Tháp, hắn đương nhiên thân phận cao hơn bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư Kỳ Thác Khắc trưởng lão. Trước mặt Ngả Kim Sâm tháp chủ cũng được nói trước.

- Hướng đi về Khai La Đế Quốc?

Nghe được lời nói của Khoa Ni Lý Áo Tư, Ngả Kim Sâm tháp chủ lông mày không khỏi nhíu một cái:

- Nếu như vậy đám người Kiệt Sâm thật sự đi Khai La Đế Quốc, chẳng lẽ là muốn học Thần Phong đế quốc đại náo Khai La Đế Quốc một phen sao?

- Khai La Đế Quốc có Thiên Thần Cung Cung Chủ tọa trấn, đám người Kiệt Sâm nếu là không biết tốt xấu đi quậy phá tại đó thì chỉ có một con đường chết. Bất quá cũng có khả năng, đám người Kiệt Sâm cũng không có chuẩn bị Khai La Đế Quốc Thánh Địa, như vậy tại Khai La Đế Quốc, ngoại trừ Thánh Địa thì nơi nào có thể hấp dẫn mấy người bọn chúng đi tới đó?

Ngả Kim Sâm thì thào, trong lúc đó như là nghĩ tới điều gì, trong ánh mắt hắn mạnh mẽ tuôn ra một đoàn tinh mang, sau đó cùng Tư Đặc Lý Nhĩ cùng với Khang Bá Ba Kỳ bên cạnh lập tức đối mặt lại với nhau.

- Áo Cổ Tư Đô, Đạo Tư Gia Tộc!

Ba người cơ hồ đồng thời cùng nói ra mấy chữ này.

- Rất có khả năng này, Thánh Địa Đế Quốc không cần quan tâm, chúng ta cũng tới Đạo Tư Gia Tộc xem đi.

Ba người đồng thời cất bước rời đi, sau một khắc, thân hình dĩ nhiên biến mất trong hư không.

Giờ phút này, tại địa vực nào đó trong cảnh nội của Thần Phong đế quốc, một lão giả chòm râu hoa râm khoanh chân ngồi dưới mặt đất, bên ngoài thân huyễn hóa ra đạo đạo pháp tắc huyền ảo phức tạp.

Từng đạo pháp tắc huyền ảo quanh quẩn, xoay tròn toàn thân hắn cho thấy khí cơ đáng sợ như là bao quát thiên địa vạn vật vào trong đó.

Bỗng nhiên, hai con ngươi của lão giả này mạnh mẽ mở ra, đem ánh mắt nhìn phía Tây Phương của Thần Phong đế quốc.

- Khai La Đế Quốc, Tạp Tư Ốc Nhĩ, các ngươi lại đi đến Khai La Đế Quốc? 


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1687)