Vay nóng Homecredit

Truyện:Linh La Giới - Chương 0107

Linh La Giới
Trọn bộ 1060 chương
Chương 0107: Danh Vọng Linh La
0.00
(0 votes)


Chương (1-1060)

Siêu sale Shopee


Hai canh giờ sau, Hạ Ngôn mới từ Phường thị khu Nam Tịch gia đi ra. Số kim tệ mua dược liệu còn thiếu không ngờ vẫn chưa nghĩ ra phương pháp tốt để giải quyết.

- Chẳng lẽ ta phải bán đi mấy gốc dược liệu sao?

Hạ Ngôn có chút bất đắc dĩ.

Trong Mê Vụ Sơn Cốc ở Tội Ác Sâm Lâm, cả ở trong Hắc Phong Sơn nơi trấn Hoàng Diệp nữa, Hạ Ngôn thu được mấy gốc dược liệu. Tuy nhiên, trong đó chỉ có một gốc cây dược liệu đặc biệt Tước Thiệt Hoa có thể bán giá trên trời mà thôi. Ngoại trừ Tước Thiệt Hoa, mấy gốc dược liệu khác căn bản không có khả năng bán ra mười mấy vạn kim tệ, nhiều nhất cũng chỉ có thể bán được hai ba vạn, như vậy căn bản không giải quyết được vấn đề này.

- Nhưng Thánh Hoàng gia gia còn nói sẽ rất nhanh tới sẽ phải dùng tới Tước Thiệt Hoa, hơn nữa nếu lấy gốc dược liệu đặc biệt này ra bán đấu giá, vậy khẳng định sẽ gây nên chấn động rất lớn. Đến lúc đó, có thể toàn bộ khu vực thành Tử Diệp cũng sẽ có chấn động không nhỏ.

Hạ Ngôn biết giá trị loại dược liệu đặc biệt Tước Thiệt Hoa này đối với luyện đan sư là như thế nào.

Sợ rằng rất nhiều luyện đan sư sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải điều tra ra người đứng sau Tước Thiệt Hoa. Đến lúc đó Hạ Ngôn tất nhiên se bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió.

- Không được! Tước Thiệt hoa không thể mang ra bán đấu giá được!

Hạ Ngôn lập tức phủ định ý tưởng này.

- Ồ?

Đột nhiên đôi mắt Hạ Ngôn sáng lên:

- Linh Dịch lần trước phối chế ra được còn lại bốn bình, Linh Dịch này hiện tại đối với mình đã không còn tác dụng lớn. Công dụng chủ yếu của Linh Dịch là hỗ trợ người tu luyện ngưng kết Tu Linh huyệt, tổng cộng luyện chế được năm bình, mà mình đã sử dụng một bình, cũng đã ngưng kết thành công rồi. Như vậy bốn bình còn lại hoàn toàn có thể lấy ra bán đấu giá.

Trên mặt Hạ Ngôn lộ ra sắc mặt vui mừng.

- Về phần giá cả nhất định sẽ không quá thấp chứ? Vì luyện chế ra số Linh Dịch này mình mất tới mấy vạn kim tệ mới mua đủ dược liệu, hơn nữa trong đó còn có Tỳ Bà Thảo mình hái được trong Mê Vụ Sơn Cốc. Hơn nữa, bình thường cho dù là Luyện đan sư tiêu chuẩn cũng không cách nào phối chế được Linh Dịch, đó là phương pháp phối chế chỉ Luyện đan sư cấp bậc Linh Hoàng mới nắm giữ.

Hạ Ngôn trong lòng dần dần trở nên tươi sáng, nếu là bán Linh Dịch vậy kim tệ thu được hẳn là có thể đủ mua sắm dược liệu cần thiết.

Sau khi nghĩ được biện pháp, tinh thần Hạ Ngôn trở nên hăng hái, bước chân cũng nhanh hơn, chạy về hướng phủ viện Hạ gia.

Hội đấu giá của Phòng đấu giá một tuần sau mới tiến hành, hiện tại hẳn là thời gian đăng ký vật phẩm cần đấu giá. Sau đó để phòng đấu giá tuyên truyền một chút. Làm như vậy có thể hấp dẫn càng nhiều người có nhu cầu tới tham gia cạnh tranh.

- Hạ Ngôn thiếu gia!

Hắc y hộ vệ ngoài cửa khom mình thi lễ.

Thời điểm trước khi Hạ Ngôn chưa trở thành hậu tuyển tộc trưởng, những hộ vệ đó đều đã vô cùng tôn trọng Hạ Ngôn, mà hiện tại lại càng thêm kính trọng hơn.

Tuy nhiên cũng phải nói, cho dù là mấy vị trưởng lão Tịch gia nhìn thấy Hạ Ngôn hiện tại cũng không thể bày ra vẻ kiêu ngạo. Cho dù Hạ Ngôn không thi lễ với bọn họ vậy cũng hoàn toàn có thể. Địa vị của Hạ Ngôn đã ngang bằng với trưởng lão, hơn nữa thực lực Hạ Ngôn cũng đã không thua những trưởng lão này.

- Hai vị đại ca vất vả!

Giống như bình thường qua lại, Hạ Ngôn đều đáp lễ hộ vệ một chút.

Tuy rằng thân phận những hộ vệ đó không cao, nhưng bọn hắn cũng đều là con cháu Hạ gia, cho nên bình thường Hạ Ngôn đối với bọn họ cũng phi thường khách khí.

- Hạ Ngôn thiếu gia! Tộc trưởng nói sau khi ngài trở về thì tới tìm người.

Một gã hộ vệ nhìn Hạ Ngôn nói.

Hộ vệ này chính là người đưa bức thư của Nhã Phân cho tộc trưởng.

Hạ Ngôn sửng sốt nói:

- Tộc trưởng tìm ta? Ừ!Ta biết rồi, cảm ơn hộ vệ đại ca!

Vừa nói chuyện, thân ảnh Hạ Ngôn đã tiến vào phủ viện.

- Hạ Ngôn ca!

- Hạ Ngôn thiếu gia!

- Ha ha! Chào Hạ Ngôn.

Dọc theo đường đi hễ là người nào gặp Hạ Ngôn, bất kể là con cháu dòng thứ hay con cháu trực hệ, hay là người hầu, toàn bộ đều cung kính chào hỏi Hạ Ngôn.

Đương nhiên pha lẫn trong đó cũng có một số người đối với Hạ Ngôn ngoài mặt cung kính, thực ra trong lòng lại có chút đố kỵ. Tuy nhiên thực lực bọn họ không đủ, cũng chỉ có thể ẩn giấu sự đố kỵ trong lòng không dám biểu hiện ra ngoài.

Một lát sau, Hạ Ngôn đã tới tiểu viện tộc trưởng Hạ Phi Long ở.

- Tộc trưởng! Ngài tìm ta sao?

Còn chưa tiến vào trong viện, Hạ Ngôn ở ngoài cửa đã lớn tiếng hô lên.

- Ừ! Hạ Ngôn, ngươi đã về rồi, mau vào đi.

Giọng nói Hạ Phi Long sang sảng từ trong viện truyền ra.

- Hạ Ngôn! Huynh đi đâu?

Hạ Tử Hân sau khi nhìn thấy Hạ Ngôn liền hỏi.

Đương nhiên giọng điệu khi hỏi là phi thường tức giận, nàng là đường muội của Hạ Ngôn, hỏi như vậy đương nhiên cũng có thể.

Hạ Ngôn cười cười nói:

- Ta đi dạo một vòng Phường thị khu Nam Tịch gia, nhìn lại mới thấy sinh ý của Phường thị Tịch gia dường như không tệ. Các loại cửa hàng trong Phường thị khu Nam cũng không sai khác lắm so với Phường thị khu Bắc chúng ta.

 

- Phường thị khu Nam?

Hạ Tử Hân sắc mặt hơi đổi:

- Một mình huynh? Hạ Ngôn, huynh tại sao không dẫn hộ vệ đi theo?

- Ha ha! Ta cũng không phải đi gây rối.

Hạ Ngôn lắc đầu chớp chớp mắt nói:

- Ta nếu dẫn theo hộ vệ còn không phải khiến cho người Tịch gia xử sự như lâm đại địch sao? Hơn nữa, cho dù người Tịch gia có hận ta cũng không dám trực tiếp đối phó ta trước mặt nhiều người trên phố đâu?

Hạ Phi Long gật đầu cười nói:

- Mặc kệ thế nào, Hạ Ngôn! Thân phận hiện tại của ngươi đặc thù, cũng nên cẩn thận mới được. Lần trước ta nói trong một tháng ngươi không được rời khỏi gia tộc, nay bởi vì người đã là hậu tuyển tộc trưởng cho nên cũng liền tự động hủy bỏ hình phạt này. Tuy nhiên sau này ngươi nếu đi ra ngoài tốt nhất cần dẫn hộ vệ đi theo.

Hạ Ngôn thành thật đáp:

- Ta đã hiểu, tộc trưởng!

- Ừ!

Hạ Phi Long đưa tay ra:

- Phong thư này.

Nói xong đưa phong thư màu vàng ra.

Nhìn thấy phong thư này Hạ Ngôn không khỏi nhíu mày hỏi:

- Thư này? Cho ta?

Hạ Tử Hân ánh mắt linh động rất nhanh xoay chuyển một vòng nói:

- Thư này là Nhã Phân tiểu thư ở hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến đưa tới cho huynh. Hạ Ngôn! Huynh quen với Nhã Phân đó sao chúng ta lại không biết vậy.

Nghe nói như thế Hạ Ngôn lập tức lộ ra một nụ cười khổ, tuy nhiên chợt khôi phục bình thường, từ trên biểu tình Hạ Phi Long cùng Hạ Tử hân có thể thấy bọn họ dường như cũng chưa có xem qua thư, vẫn chưa biết được thân phận Linh La.

Hạ Ngôn tiếp nhận bức thư, ý niệm trong lòng chuyển động rất nhanh, trầm ngâm một chút mới nói.

- Ta cũng không quá quen với Nhã Phân tiểu thư, ha ha! Có lẽ nàng tìm ta có chuyện, lại không tiện tự mình đến đây!

- Mau mở thư ra xem một chút trên đó nói cái gì!

Hạ Tử Hân phi thường hiếu kỳ nói.

Hạ Ngôn nhìn Hạ Tử Hân một chút, lại nhìn Hạ Phi Long, bất đắc dĩ đành phải chậm rãi xé mở phong thư.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Sau khi nhận được bức thư này, nếu thời gian thuận tiện xin đến hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến một chuyến có việc cần thương nghị!

Một cỗ hương thơm u lan tỏa ra, một hàng chữ nhỏ nhắn xinh đẹp, nội dung vô cùng đơn giản.

Hạ Tử Hân đôi mi thanh tú cau lại, bĩu môi bộ dáng tự cho là đúng nói:

- Nhã Phân này rõ ràng tới dụ dỗ Hạ Ngôn huynh đó, hừ hừ! Kêu Hạ Ngôn tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến tìm nàng! Muội đoán nhất định là đã thích huynh rồi!

Hạ Phi Long trừng mắt liếc nhìn Hạ Tử Hân một cái, lại chuyển qua nhìn Hạ Ngôn nói:

- Hạ Ngôn! Nhã Phân tiểu thư tìm ngươi có việc gì sao?

Hạ Ngôn lắc đầu đáp:

- Trên thư không có nói là chuyện gì, có lẽ để ta tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến xem đã.

Hạ Ngôn lúc mới nhìn thư, Hạ Tử Hân cũng vụng trộm thấy được nội dung, mà Hạ Phi Long tự nhiên sẽ không đi nhìn lén nội dung viết trên thư được.

- Thì ra là vậy!

Hạ Phi Long gật đầu cười nói:

- Ừ! Vậy ngươi bớt chút thời gian đi xem đi, Nhã Phân tiểu thư hẳn là không có ác ý với Hạ gia chúng ta. Ha ha! Hạ Ngôn, cố gắng nỗ lực lên.

Hạ Phi Long vỗ vỗ bả vai Hạ Ngôn, lời nói hàm ý sâu sắc, nghe giọng điệu này chung quy cảm thấy được rất không thích hợp.

Hạ Ngôn cười khổ đành phải coi như không có nghe thấy, nhìn ra ngoài trời một chút nói:

- Cảm ơn tộc trưởng! Thời gian còn sớm, ta hiện tại liền đi qua, có lẽ có chuyện quan trọng.

Đối với việc Nhã Phân đưa tới bức thư này rốt cuộc có chuyện gì, Hạ Ngôn quả thật không biết, hắn đương nhiên không thể biết trước có một người tên gọi Tây Xuyên đang khiêu chiến hắn. Mà Nhã Phân tất nhiên sẽ không vô duyên vô cớ truyền tin tới, cho nên Hạ Ngôn cũng muốn sớm một chút biết chuyện gì.

- Ừ! Ngươi đi đi. Sớm trở về một chút, nếu đi hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thì cũng không cần dẫn hộ vệ theo.

Hạ Phi Long gật đầu nói với Hạ Ngôn.

- Muội cũng phải đi!

Hạ Tử Hân mắt sáng lên nói.

Những lúc bình thường Hạ Tử hân ở trước mặt người khác cũng sẽ không như thế. trong mắt con cháu Hạ gia, Hạ Tử Hân vẫn là một nữ nhân mạnh mẽ trầm ổn, thiên phú rất cao hơn nữa tự chủ rất mạnh, đối với bất cứ chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng trực tiếp biểu hiện tình cảm ra ngoài.

Tuy nhiên trước mặt phụ thân cùng Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân cũng không che dấu nhiều chuyện, cho nên mới biểu hiện ra một vẻ như vậy. Dù sao, Hạ Tử Hân cũng chỉ là cô gái mười lăm tuổi mới trưởng thành mà thôi.

- Hồ đồ! Ngươi đi làm gì?

Hạ Ngôn còn chưa lên tiếng, Hạ Phi Long liền quát lớn một câu.

Hạ Tử hân rất ủy khuất cắn cắn môi, đứng ở một bên không nói thêm gì, chỉ vụng trộm đưa mắt nhìn Hạ Ngôn, hy vọng Hạ Ngôn có thể nói giúp nàng.

Hạ Ngôn đương nhiên không thể dẫn nàng theo được, đến lúc đó bại lộ thân phận Linh La, bị tộc trưởng cùng các vị trưởng lão biết vậy càng khiến cho rất nhiều phiền toái không cần thiết. Đối với ánh mắt cầu cứu của Hạ Tử Hân, Hạ Ngôn đành phải coi như không phát hiện. Ánh mắt chuyển sang hướng khác.

- Tộc trưởng! Ta xin đi trước.

Hạ Ngôn thi lễ với Hạ Phi Long nói.

- Ừ! Đi đi.

Tộc trưởng cười nói.

Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến ở ngay cạnh quảng trường trung tâm thành thị, kiến trúc to lớn lộng lẫy từ rất xa đã có thể nhìn thấy. Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng là một trong những kiến trúc điển hình của thành Ngọc Thủy.

Ngoài cửa hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến đang tập trung rất nhiều người. Những người này phần lớn đều là người tới đặt cược. Cứ đến lúc chạng vạng tối mỗi ngày, chính là thời điểm hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến náo nhiệt nhất.

Trước khi Hạ Ngôn tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng cẩn thận chú ý quan sát phía sau có ai theo dõi hắn không, hắn thật sự có chút lo lắng Hạ Tử Hân sẽ bướng bỉnh đi theo. Tuy nhiên Hạ Tử hân cũng không theo hắn.

Sau khi đeo mặt nạ vào, Hạ Ngôn mới xuất hiện phía ngoài đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến.

Những người này vừa nhìn thấy Hạ Ngôn lập tức liền nhân ra Hạ Ngôn chính là Linh La. Thân hình này, mặt nạ này, đều là những dấu hiệu đặc biệt của Linh La.

Người đặt cược ở hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến chỉ sợ đã không có mấy người không biết tới Linh La.

- Linh La, là Linh La!

Những người này lớn tiếng chỉ vào Hạ Ngôn mới xuất hiện hô.

- Linh La!

Càng thêm nhiều người cũng chú ý tới Hạ Ngôn, đồng thời lớn tiếng hô lên!

Khi Hạ Ngôn xuất hiện tại con đường dành cho tuyển thủ, một gã nhân viên công tác của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến bước nhanh ra chào đón. Lúc giữa trưa hắn đã nhận được lệnh chờ ở chỗ này, bây giờ mới nhìn thấy Linh La xuất hiện.

- Hội trưởng cùng Chấp sự Nhã Phân đang ở trong hội trường chờ ngài đã lâu, xin theo tại hạ!

Nhân viên công tác này thi lễ với Hạ Ngôn, sau đó thân thể tránh ra một bước mời Hạ Ngôn tiến vào đường dành cho tuyển thủ.

Hạ Ngôn gật gật đầu với nhân viên này, cất bước tiến vào bên trong. Hào quang trong mắt lấp lóe, trong lòng vẫn còn nghi hoặc:

- Nhã Phân gọi mình tới rốt cuộc là chuyện gì chứ?

Đường dành cho tuyển thủ bình thường người đặt cược tất nhiên không thể sử dụng, chỉ có người khiêu chiến cùng chủ võ đài mới được ra vào theo đường này. Ở phía ngoài con đường đều có những nhân viên hội trường thực lực không tệ canh gác nghiêm mật.

Đương nhiên, cũng không ai dám xông vào đường dành cho tuyển thủ, thế lực hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến nào có ai dám tùy tiện đắc tội?

Nhân viên này dẫn Hạ Ngôn tiến vào trong hội trường, đưa Hạ Ngôn lên một phòng trên lầu ba rồi lặng lẽ lui ra ngoài.

Một lát sau, Nhã Phân với một thân lễ phục màu đen khoan thai tao nhã xuất hiện trước mắt Hạ Ngôn. Nhã Phân vẫn thong dong cùng xinh đẹp như vậy, nụ cười xinh tươi trên mặt khiến người khác hít thở cũng khó thông. Đôi gót sen đi một đôi giầy màu đen bóng tinh xảo xinh xắn, bước trên mặt nền phát lên âm hưởng "tạch tạch" thanh thúy.

- Linh La tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt!

Nhã Phân sau khi tiến vào phòng mỉm cười nói.

- Phải! Không biết Nhã Phân tiểu thư muốn tìm ta có chuyện gì?

Hạ Ngôn cười nói.

Sau khi trận khiêu chiến Phi vân kết thúc, Hạ Ngôn đã nói qua sẽ không đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp. Nếu không đảm nhiệm chủ võ đài cao cấp tự nhiên cũng sẽ không bị người khiêu chiến.

- Hì hì! Biết Linh La tiên sinh bận rộn nhiều việc, đương nhiên sẽ không cố ý chậm trễ thời gian của Linh La tiên sinh.

Nhã Phân cười duyên nói:

- Linh La tiên sinh! Không biết gần đây ngài có nghe nói đến một người tên là Tây Xuyên không?

Đại danh Tây Xuyên đã sớm thông qua hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến truyền ra ngoài. Chỉ cần là người đã từng tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến đặt cược, gần như không ai không biết tên Tây Xuyên này. Cũng giống như Linh La trước đó, Tây Xuyên cũng là một nhân vật đột nhiên quật khởi trong thời gian này.

Tuy nhiên, tây Xuyên lại càng bạo lực khát máu, hoàn toàn khác biệt Linh La.

- Tây Xuyên?

Hạ Ngôn cau mày.

Tên này đối với Hạ Ngôn đều rất xa lạ. Chuyện đã xảy ra ở trong thành Ngọc Thủy Hạ Ngôn cũng chưa quá chú ý, tâm tư của hắn đều đặt trên con đường tu luyện.

Chứng kiến biểu tình Hạ Ngôn, Nhã Phân liền biết kết quả.

- Tây Xuyên này một tháng trước tiến vào hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy chúng ta, hơn nữa bắt đầu từ võ đài sơ cấp, trong thời gian một tháng thắng liên tiếp năm trận so tài khiêu chiến sơ cấp, năm trận so tài khiêu chiến trung cấp. Hơn nữa giữa trưa hôm nay, đánh bại chủ võ đài cao cấp Phi Vân. Hội trưởng nói Tây Xuyên là cường giả cảnh giới Linh sư.

Nhã Phân thần sắc nghiêm túc nhìn Hạ Ngôn nói.

- Ồ? Cường giả Linh sư?

Hạ Ngôn trong lòng giật mình:

- Nhưng chuyện này có quan hệ gì tới ta?

- Có!

Nhã Phân cước bộ di chuyển một chút, tới sát cạnh Hạ Ngô rồi đưa mắt nhìn Hạ Ngôn nói:

- Sau khi Tây Xuyên đánh bại Phi Vân, liền tuyên bố muốn khiêu chiến Linh La. Trong so tài khiêu chiến cao cấp, Tây Xuyên chỉ dùng hai chiêu đã đánh cho Phi Vân bị trọng thương.

Hạ Ngôn biến sắc, trong lòng rung động mạnh.

- Hai chiêu đánh bại Phi Vân? Thực lực như vậy.

Hạ Ngôn thầm nghĩ.

- Linh La tiên sinh! Ngài cũng không phải chủ võ đài hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến chúng ta, hoàn toàn có thể không cần đáp ứng.

Nhã Phân nhìn Hạ Ngôn nói.

Trong lòng nàng không hy vọng Hạ Ngôn đồng ý! Nàng lo lắng Hạ Ngôn không phải đối thủ của Tây Xuyên kia.

Không lâu trước tuy rằng Hạ Ngôn đánh bại Phi Vân. Nhưng trận so tài khiêu chiến đó thoạt nhìn cũng là Hạ Ngôn thắng hiểm. Nếu giao thủ với Tây Xuyên Hạ Ngôn thật sự không có phần thắng nào.

Nghe Nhã Phân nói như vậy, Hạ Ngôn cũng biết ý tứ trong lòng Nhã Phân muốn biểu đạt.

Hạ Ngôn cười cười nhìn Nhã Phân nói:

- Là Lý Thiên Luân hội trưởng bảo cô gọi ta tới thương nghị chuyện này sao?

- Ha ha! Linh La tiên sinh quả nhiên thông minh!

Đột nhiên từ bên ngoài truyền đến một giọng nói, Hạ Ngôn đưa mắt nhìn lại, đúng là hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến Lý Thiên Luân. Lý Thiên Luân một thân cẩm bào, hai mắt lộ tinh quang, vừa nói chuyện vừa tiến vào trong phòng.

Mới chỉ là đi tới Hạ Ngôn liền cảm giác được một loại áp lực, loại áp bách đặc biệt này chỉ trên người cường giả mới có.

- Linh La tiên sinh! Tây Xuyên tiên sinh rất muốn bàn luận cùng ngài một chút. Tây Xuyên này thực lực rất mạnh, đã đạt tới cảnh giới Linh sư sơ cấp.

Lý Thiên Luân ánh mắt lóe sáng nói tiếp:

- Tây Xuyên tiên sinh nếu đã đưa ra yêu cầu như vậy, ta cũng đành phải thử thương nghị cùng ngài một chút, đương nhiên, tiền thưởng cho trận so tài khiêu chiến này sẽ phi thường cao!

- Hắc hắc! Trận so tài khiêu chiến này nếu thật sự diễn ra, vậy sẽ là trận khiêu chiến ngoạn mục nhất gần trăm năm của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy chúng ta!

Lý Thiên Luân cười nói:

- Không biết Linh La tiên sinh có hứng thú hay không?

Thời điểm nói chuyện, Lý Thiên Luân vẫn chăm chú quan sát Hạ Ngôn, hắn cũng muốn biết trong khoảng thời gian này Hạ Ngôn lại có tiến bộ hay không. Tốc độ phát triển của Hạ Ngôn khiến hắn cũng rất chờ mong. Đương nhiên, cho dù Lý Thiên Luân có thể dự tính trước cũng sẽ không nghĩ rằng Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Linh sư.

Nghe xong những lời này, trong lòng Hạ Ngôn cũng trở nên dao động.

- Cảnh giới Linh sư sơ cấp, vậy. có lẽ ta cũng có cơ hội. Nếu giao thủ cùng Linh sư sơ cấp đối với ta cũng có lợi ích rất lớn. Phương thức vận dụng linh lực vào chiến đấu của cường giả Linh sư hẳn là cũng đủ mạnh, trận đánh này có thể học được nhiều đây!

Hạ Ngôn thầm nghĩ.

- Còn kim tệ tiền thưởng nữa!

Hạ Ngôn liền động tâm.

- Đương nhiên, cho dù bên thất bại cũng được tiền thưởng!

Lý Thiên Luân nói tiếp.

Nhã Phân ở bên cạnh nhìn Hạ Ngôn.

Trong ánh mắt ẩn chứa một tia khẩn trương. Hiển nhiên ở sâu trong nội tâm nàng rất hy vọng Hạ Ngôn có thể cự tuyệt. Nhưng nàng không cách nào nói thẳng lời này ra.

Bản thân nàng là Chấp sự hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, có chút chuyện nàng không thể nói ra.

- Tiền thưởng là bao nhiêu?

Hạ Ngôn trực tiếp hỏi.

Lý Thiên Luân vẻ mặt vui vẻ, ánh mắt híp lại một chút cười nói:

- Lần so tài khiêu chiến này tất nhiên có ảnh hưởng vô cùng lớn, tuyển thủ thắng lợi cuối cùng nhận được hai mươi vạn kim tệ tiền thưởng. Cho dù bên thất bại cũng có thể nhận được hai vạn kim tệ tiền thưởng.

Hai mươi vạn!

Một con số rất lớn nha! Chỉ một trận đấu người thắng liền có thể thu được một khoản lớn như vậy!

Hạ Ngôn tuy rằng không quá coi trọng kim tệ, nhưng rất nhiều chuyện phải cần đến kim tệ. Song những việc Hạ Ngôn cần dùng đến kim tệ khẳng định còn rất nhiều.

Nhã Phân rốt cục cắn cắn môi, trong lòng mâu thuẫn, biểu lộ không thể tin được!

- Thời gian?

Sau một lúc lâu Hạ Ngôn mới lên tiếng hỏi.

- Giữa trưa ba ngày sau!

Lý Thiên Luân chân mày khẽ giật, cho dù là hắn cũng không che dấu được tâm tình xuất hiện dao động.

- Ừ! Ta sẽ có mặt đúng giờ.

Cuối cùng Hạ Ngôn nói.

Sau chiếc mặt nạ, không thấy rõ bất cứ biểu tình gì, tuy nhiên ánh mắt Hạ Ngôn lại lóe sáng dị thường. Cho dù nhìn không thấy biến hóa trên mặt, nhưng Lý Thiên Luân vẫn có thể phát giác cái loại tự tin trên người Hạ Ngôn.

Giờ này khắc này, suy nghĩ trong lòng Linh La trước mặt này khẳng định chính là thắng lợi cuối cùng!

Điều này khiến cho lý Thiên Luân vô cùng kinh ngạc, rốt cuộc dựa vào nguyên nhân gì khiến cho Linh La có thể tự tin như vậy? Còn nữa, Lý Thiên Luân cảm giác được một loại dục vọng chiến đấu, một loại dục vọng chiến đấu phi thường mãnh liệt.

Loại khi thế này khiến Lý Thiên Luân cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Người không có trải qua hoặc là không có loại tâm tình này có lẽ không thể cảm nhận được loại dục vọng hư vô mờ mịt này. Giống như Nhã Phân hẳn là không thể cảm nhận được, nhưng Lý Thiên Luân lại khác!

- Trận so tài khiêu chiến ngoạn mục nhất, đúng ba ngày sau!

Không ngờ Lý Thiên Luân lại đột nhiên thi lễ với Hạ Ngôn.

Phải biết rằng, ngay cả Tây Xuyên, Lý Thiên Luân cũng chưa bao giờ dùng lễ tiết như vậy. Mà hiện tại Lý Thiên Luân lại thi lễ với Hạ Ngôn.

Nhã Phân trong lòng đang lo lắng, nhìn thấy Lý Thiên Luân hành động như vậy lập tức kinh ngạc trợn mắt khó tin nhìn. Dù thế nào nàng cũng không thể tưởng được Lý Thiên Luân sẽ làm ra hành động như vậy.

Thân là hội trưởng hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, đồng thời là Chấp sự Thánh đường, Lý Thiên Luân vốn tâm cao khí ngạo. Không ngờ thi lễ chủ khách với một gã còn chưa phải là Linh sư.

Chuyện này nếu nói ra ngoài liệu có ai tin chứ?

Hạ Ngôn thoáng nhìn Lý Thiên Luân thật sâu. Cũng đồng dạng trịnh trọng đáp lễ:

- Cảm ơn hội trưởng! Cũng cảm ơn Nhã Phân tiểu thư! Ừ, ta cũng cần phải trở về, ba ngày sau chúng ta gặp lại!

Nói xong, Hạ Ngôn xoay người rời đi.

- Linh La tiên sinh! Ta tiễn ngài ra về!

Nhã Phân vội vàng lên tiếng nói.

Hai người đi tới bên ngoài hội trường, Nhã Phân vẫn không có che giấu cảm xúc, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ đã không còn nụ cười quen thuộc, toàn bộ chỉ là một mảnh lo lắng.

- Vì sao ngài phải đáp ứng chứ?

Nhã Phân cau mày nói:

- Tuy rằng tiền thưởng rất cao, nhưng Tây Xuyên đó thực lực quá mạnh mẽ.

Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn Nhã Phân thấp hơn hẳn một chút bên cạnh đáp:

- Với ta mà nói, quan trọng nhất cũng không phải số tiền thưởng đó, tuy rằng hiện tại ta đang rất thiếu kim tệ. Ha ha! Có thể giao thủ cùng cường giả cảnh giới Linh sư sơ cấp, sức hấp dẫn lớn hơn nhiều so với kim tệ. Đây là một trận luận bàn võ kỹ.

Giọng nói Hạ Ngôn không chậm không vội.

- Nhưng Tây Xuyên đó thủ đoạn phi thường tàn nhẫn, ta rất lo.

Nhã Phân có chút sốt sắng.

Hạ Ngôn khoát tay nói:

- Không cần lo lắng, cho dù ta không phải đối thủ của hắn, ta cũng nắm chắc sẽ không để mình bị thương.

- Có người nhìn chúng ta!

Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe, nhìn về phía rất nhiều người đặt cược đã phát hiện hắn cùng Nhã Phân:

- Nhã Phân tiểu thư! Ta đi trước, ba ngày sau gặp lại. Cảm tạ ý tốt của cô. Linh La xin ghi nhớ trong lòng!

Vừa dứt lời thân ảnh Hạ Ngôn liền nhoáng lên một cái, nội lực vận chuyển, bay nhanh về phía xa.

Nhìn bóng dáng Hạ Ngôn, Nhã Phân than nhẹ trong lòng một tiếng.

- Hy vọng ngươi có thể bình an vô sự.

Nhã Phân khẽ thì thầm:

- Quái lạ! Vì sao ta để ý hắn như vậy chứ? Mười lăm tuổi? Hì hì, mười lăm tuổi tiếp cận cường giả Linh sư! Có lẽ chân chính hấp dẫn ta chính là đôi mắt của hắn rồi? Ánh mắt tinh thuần đó. Nhưng mà Tây Xuyên đó ngươi làm sao có thể thắng đây? Hắn là Linh sư chân chính đó!

Một thân lễ phục màu đen xa hoa dần dần biến mất trong đường dành cho tuyển thủ.

- Nhã Phân! Chuẩn bị tuyên truyền trận so tài khiêu chiến ba ngày sau đi. Lúc này để cho tất cả gia tộc cùng thế lực thành Ngọc Thủy đều biết trận so tài khiêu chiến kinh điển này đi.

Trong ánh mắt Lý Thiên Luân một đạo tinh quang tỏa ra:

-Đây sẽ là trận so tài khiêu chiến chấn động nhất thành Ngọc Thủy gần trăm năm nay.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1060)