← Ch.0177 | Ch.0179 → |
Lúc này trên quảng trường rộng lớn của Học Viện Tử Diệp tụ tập mấy trăm học viên Học Viện Tử Diệp. Học viên sơ cấp, học viên trung cấp, học viên cao cấp, lúc này gần như toàn bộ đều tới quảng trường rồi. Mà ngay cả mười mấy vị giảng sư trong học viện, cũng đều có mặt tại đây.
Một lát nữa, đó là thời điểm Hạ Ngôn tiến hành khảo hạch học viên đặc biệt. Chuyện này, đã được thông báo trước một tuần ở Học Viện Tử Diệp. Hạ Ngôn đệ tử của Viện trưởng, ở sau ngày đầu tiên tiến vào Học Viện Tử Diệp, đã được Viện trưởng đặc biệt cho phép tiến hành khảo hạch học viên đặc biệt. Chuyện như vậy, ở trong lịch sử của Học Viện Tử Diệp, cũng chỉ xuất hiện qua ba lần. Mà năm mươi năm gần đây còn chưa có xuất hiện qua, ở một tháng trước, khảo hạch học viên đặc biệt của năm nay cũng đã chấm dứt. Nên lúc này Hạ Ngôn khảo hạch học viên đặc biệt, kỳ thật chẳng khác nào một lần cử hành cho riêng một mình hắn.
Rất nhiều học viên, đều mang trong lòng đủ loại nghi hoặc.
Hạ Ngôn là đệ tử của Viện trưởng, rất nhiều người liền cảm thấy rằng, có phải chăng là Viện trưởng mở cửa sau cho Hạ Ngôn, nếu không thì với số tuổi chỉ mười lăm, Hạ Ngôn như thế nào có thể khảo hạch học viên đặc biệt?
Cho nên, hôm nay gần như tất cả học viên cùng giảng sư đều có mặt để quan sát xem Hạ Ngôn rốt cuộc làm thế nào thông qua khảo hạch học viên đặc biệt lần này. Rất nhiều người, đều mang theo một loại vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa. Nếu như Hạ Ngôn ở trong khảo hạch, nhận được chiếu cố đặc biệt của học viện, vậy thì không phải chỉ bị người ta chê cười! Mà Học Viện Tử Diệp là học viện nhất lưu trên đại lục, không nên bởi vì nguyên nhân riêng tư mà đặc biệt chiếu cố cho một học viên nào đó mới đúng.
Nhưng cuối cùng nếu như Hạ Ngôn không thể thông qua khảo hạch, vậy tiếng bàn tán sau lưng khẳng định sẽ càng nhiều. Đệ tử của Viện trưởng, Viện trưởng đặc biệt phê chuẩn cho hắn hiện tại liền tiến hành khảo hạch học viên đặc biệt, cuối cùng lại không thông qua. Đến lúc đó, ngay cả Viện trưởng Liễu Vân đều phải mất mặt.
- Hồng Phi ca! Huynh nói xem, Hạ Ngôn này có thể thông qua khảo hạch học viên đặc biệt hay không?
Ở trên quàng trường, ba gã trẻ tuổi diện mạo có hơi tương tự đang chậm rãi đi tới phía trước. Ba người này chính là Trương Phong, Trương Hải Tuyền, Trương Hồng Phi. Ba người chịu nhục trong Thiên Dược Phường, có thể nói là hận Hạ Ngôn thấu xương, nếu như có cơ hội, bọn họ tuyệt đối sẽ không chút do dự xuống tay với Hạ Ngôn.
- Viện trưởng nếu đã phê chuẩn cho Hạ Ngôn khảo hạch đặc biệt lần này, như vậy khẳng định Hạ Ngôn có thể thông qua khảo hạch!
Kiến thức của Trương Hồng Phi dù sao cũng cao hơn nhiều so với Trương Phong cùng Trương Hải Tuyền, trong lòng hắn định chắc Hạ Ngôn có thể dễ dàng thông qua khảo hạch.
- Vậy chúng ta còn đối phó sao với Hạ Ngôn này?
Trương Phong mang theo vẻ giận dữ nói.
Trương Hải Tuyền hừ lạnh một tiếng, bộ mặt âm trầm:
- Hừ! Hạ Ngôn chết tiệt này! Tuy nhiên, hôm nay ta phải đợi hắn khảo hạch xong, mới quyết định. Nếu hắn chỉ là Linh Sư sơ kỳ, vậy thì tìm cơ hội xử lý hắn! Nếu hắn cũng là Linh Sư trung kỳ, vậy cũng phải sớm xử lý hắn! Ha ha! Ta phỏng chừng hắn nhiều lắm cũng chỉ là Linh Sư sơ kỳ. Với niên kỉ của hắn, dứt khoát không có khả năng đạt tới cảnh giới Linh Sư trung kỳ.
Trương Hồng Phi cười lạnh nói.
- Đúng vậy, hắn nhiều lắm chỉ là Linh Sư sơ kỳ!
Trương Phong cũng liên tục cười âm hiểm nói.
Ở bên kia quảng trường, Thái Kim Hoa cũng theo một hướng khác đi tới quảng trường. Đã nhiều ngày qua, mỗi lần nàng nhìn thấy Đái Kỳ, đều lặng lẽ tránh đi đường khác. Ở sau lưng nàng, không ít học viên chỉ trỏ bàn tán về nàng. Nàng đương nhiên cũng biết, tuy nhiên vẫn ẩn nhẫn.
Ngày ấy so đấu kỹ xảo cùng Hạ Ngôn, nàng thua, hơn nữa thua thực thảm, thua ở trước mặt tất cả học viên sơ cấp. Cho nên, nàng không thể không an nhẫn. Tuy nhiên, nỗi thống hận trong lòng đối với Hạ Ngôn, càng ngày càng sinh sôi nảy nở thêm lên. Thái Kim Hoa vốn là loại nữ nhân lòng dạ hẹp hỏi, căn bản là không cho phép người khác có bất cứ hành động gì không tôn trọng đối với nàng ta. Mà Hạ Ngôn, lại hung hãn đánh vào mặt nàng, đương nhiên nàng ta hận Hạ Ngôn. Tuy nhiên, nàng ta không có biện pháp.
"Ta thật muốn nhìn xem, ngươi làm thế nào thông qua khảo hạch học viên đặc biệt!"
Thái Kim Hoa vừa đi, trong đầu vừa cười lạnh thầm nghĩ. Một lát nữa Hạ Ngôn khảo hạch, nàng ta thật muốn xem trò vui. Khi Hạ Ngôn thất bại, nhất định nàng sẽ đứng ra hung hãn quở trách một phen, để giải tỏa cục tức tích tụ mấy ngày nay. Giờ này khắc này, Thái Kim Hoa đã suy nghĩ một số từ ngữ để chốc nữa quở trách Hạ Ngôn!
- Các ngươi nói xem Hạ Ngôn có thể trở thành học viên đặc biệt hay không?
Ở trên quảng trường, một số học viên tò mò đàm luận với nhau.
Ở Học Viện Tử Diệp, dường như chưa từng có học viên mười lăm đã trở thành học viên đặc biệt. Nếu Hạ Ngôn thật sự trở thành học viện đặc biệt, như vậy hắn chính là học viên đặc biệt tuổi trẻ nhất trong lịch sử Học Viện Tử Diệp.
- Không có khả năng, mười lăm tuổi như thế nào có thể là Linh Sư! Ta hiện tại cũng mười lăm tuổi, nhưng ngay cả đường kinh mạch đều còn kém một cái mới toàn bộ đả thông.
Có học viên, tin tưởng vững chắc mười lăm tuổi không có khả năng trở thành Linh Sư.
- Đến rồi! Đến đây rồi!
Lúc này, có người la lớn: "Hạ Ngôn đến rồi!"
Từ ngoài cửa chính học viện, một thân ảnh trắng toát chậm rãi đi tới.
Ở trong đám người, một thân ảnh có ánh mắt xinh đẹp có chút phức tạp nhìn Hạ Ngôn. Người này là Tương Tử Hồng. Mấy ngày nay, Tương Tử Hồng cũng không có cùng chung một chỗ với Trương Phong. Nàng nhìn thấy Hạ Ngôn đi từ từ vào, trong lòng thở dài một tiếng bất đắc dĩ: "Thật hy vọng Trương Phong có thể cùng ngươi trở thành bằng hữu. Cho dù không thể trở thành bằng hữu, cũng hy vọng các ngươi sẽ không trở thành địch nhân."
Trong lòng Tương Tử Hồng, kỳ thật cũng thích Trương Phong. Nàng lo lắng Trương Phong sẽ đối phó với Hạ Ngôn, cuối cùng chỉ có thể làm cho tự mình rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Người từ phía cửa viện đi vào đúng là Hạ Ngôn. Từ sáng sớm Hạ Ngôn đã thay bộ quần áo Tiểu Thanh mua cho hắn, đi tới Học Viện Tử Diệp. Dọc theo đường đi Hạ Ngôn đều dùng tốc độ của người thường đi tới, cũng không có sử dụng chút linh lực nào. Suốt dọc đường, các cửa hàng rao hàng đủ loại tiếng hét tiếng quát, nhưng trên mặt Hạ Ngôn vẫn mang theo vẻ tươi cười. Hiện tại quần áo Hạ Ngôn mặc trên người, là Tiểu Thanh dùng hơn mười kim tệ mua, xem như có hơi đắt tiền. Mặc ở trên người, quả thật so với quần áo bình dân bình thường thoải mái hơn nhiều lắm.
Hạ Ngôn đảo ánh mắt một vòng, nhìn mọi người tụ tập trên quảng trường.
"Như thế nào đều đến đây?" Nhìn vào đám người, thân hình Hạ Ngôn hơi hơi chấn động.
Hắn nhìn thấy ngay cả một số người từ học viên đặc biệt đã là cảnh giới Linh Sư đều đến đây! Còn có các vị giảng sư, đều tụ tập trên quảng trường.
Hạ Ngôn không vội không chậm đi đến phía trước, nhìn thấy Lý Nguyên Xuân cùng Viện trưởng Liễu Vân đều đứng ở nơi đó liền đi tới.
- Sư phụ!
Tới trước người Liễu Vân, Hạ Ngôn cung kính thi lễ. Liễu Vân gật đấu nói:
- Hạ Ngôn! Ngươi chuẩn bị xong chưa? Ngay lập tức, ngươi sẽ phải tiến hành khảo hạch rồi!
Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn, trên mặt không có lộ ra vẻ gì.
Một số giảng sư, đều đang quan sát biến hóa trên mặt Liễu Vân, hy vọng có thể nhìn ra một điều gì đó, tuy nhiên cuối cùng bọn họ đều lắc lắc đầu thất vọng.
Hạ Ngôn cười nói:
- Đệ tử đã chuẩn bị xong rồi!
Ở trong tay Hạ Ngôn cầm Thần Hi kiếm, vỏ kiếm mềm mại, thanh kiếm này Hạ Ngôn không để rời khỏi hắn.
- Tốt! Vậy chuẩn bị bắt đầu đi!
Liễu Vân khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn bên cạnh.
Hạ Ngôn cũng nhìn theo, ở bên cạnh còn có hai vị lão giả, trong đó một vị là ngày đầu tiên Hạ Ngôn nhìn thấy ở trước cửa học viện. Còn một vị, Hạ Ngôn cũng chưa hề thấy qua. Nghĩ tới hẳn là phó Viện trưởng, chuyên phụ trách dạy học viên đặc biệt.
- Tốt. Hạ Ngôn! Ngươi theo chúng ta tới đây!
Một lão già trong đó trong mắt chớp lóe tinh quang, phục sức trên người không ngừng tung bay phần phật, quay sang Hạ Ngôn nói.
Đi theo hai lão già này một lúc sau, Hạ Ngôn vẫn đi về phía nam quảng trường, ở tận cùng phía nam quảng trường có mấy dãy kiến trúc. Trước kia Hạ Ngôn cũng nhìn thấy qua kiến trúc này, tuy nhiên nhưng không rõ lắm được dùng để làm gì. Đi một hồi sau, tới gần chỗ mấy dãy kiến trúc kia.
- Hạ Ngôn! Đây là cơ quan trận sơ cấp, chỉ cần ngươi có thể kiên trì ở bên trong nửa canh giờ không bị đánh ngã, là thông qua khảo hạch học viên đặc biệt!
Một lão già xoay người, ngưng trọng nói với Hạ Ngôn.
Lão già kia lại nói:
- Trước hết ta nhắc nhở ngươi, trong này có rất nhiều cơ quan nhân. Vũ khí của cơ quan nhân là thiết côn! Nếu bị đánh trúng thực có thể bị thương. Nếu kiên trì không được, chỉ cần té nằm trên mặt đất, cơ quan nhân kia sẽ đình chỉ tiến công với ngươi!
"Cơ quan nhân?"
Hạ Ngôn vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới.
Xoay người nhìn Liễu Vân cùng Lý Nguyên Xuân, Lý Nguyên Xuân gật đầu cười với Hạ Ngôn.
"Cơ quan trận sơ cấp, thì ra đây là chỗ khảo hạch học viên đặc biệt, thoạt nhìn dường như rất đơn giản!"
Hạ Ngôn nhìn cơ quan trận, trong lòng thẩm nghĩ.
- Hạ Ngôn! Cơ quan nhân bên trong cơ quan trận sơ cấp này, tốc độ, lực lượng, võ kỹ cũng không mạnh lắm, ngươi đi vào chỉ cần cẩn thận một chút, thì sẽ không có vấn đề gì!
Liễu Vân nói với Hạ Ngôn. Lão cùng có chút lo lắng sợ Hạ Ngôn bởi vì xem thường mà bị thương!
Hạ Ngôn nghe Liễu Vân nói vậy, gật đầu nói:
- Đệ tử biết rồi, sư phụ!
"Hiện tại, đến lúc mở mang kiến thức các cơ quan nhân này rồi!" Hạ Ngôn đảo mắt nhìn về phía hai vị phó Viện trưởng.
- Hạ Ngôn! Ngươi chuẩn bị xong chưa?
Một vị phó Viện trưởng lại hỏi.
Hạ Ngôn gật đầu.
Vị phó Viện trưởng kia lại nhìn về phía Liễu Vân, Liễu Vân cũng gật gật đầu.
- Được! Vậy hiện tại ngươi có thể đi vào! Bắt đấu tính thời gian! Nhớ kỹ, kiên trì nửa canh giờ không bị đánh ngã, sau đó từ bên trong đi ra!
Phó Viện trưởng lại ngưng trọng nói với Hạ Ngôn.
Ở phía sau Hạ Ngôn, mấy trăm ánh mắt của học viên đều chăm chú nhìn vào hắn.
- Hồng Phi ca! Cơ quan trận này là cái gì vậy?
Trương Phong nhíu mày hỏi.
Hắn cũng giống như đại đa số học viên sơ cấp, cũng không biết cơ quan trận này. Trương Hồng Phi cười nói:
- Cơ quan trận này bình thường cũng là chỗ dành riêng để cho Linh Sư chúng ta rèn luyện võ kỹ. Cơ quan trận, chia làm cơ quan trận sơ cấp, cơ quan trận trung cấp, cơ quan trận cao cấp, còn có cơ quan trận cường hóa lợi hại nhất! Cơ quan nhân bên trong cơ quan trận sơ cấp, tương đương với Linh Sư sơ kỳ. Tuy nhiên chúng không linh hoạt bằng nhân loại, cho nên đối với Linh Sư trung kỳ cũng không có sức uy hiếp lớn lắm!
- Hóa ra là như thế!
Trương Phong giật minh nói:
- Vậy nếu người không phải cảnh giới Linh Sư đi vào thì sao?
- Không phải Linh Sư?
Trương Hồng Phi cười lạnh một tiếng nói:
- Ngươi nếu không phải Linh Sư, đi vào trong đó, chỉ trong phút chốc liền bị đánh ngã trên mặt đất. Trong tay cơ quan nhân đều là thiết côn đặc ruột, hơn nữa có thể phát ra uy lực võ kỹ của Linh Sư sơ kỳ. Ngươi ngẫm lại xem!
Nghe vậy, toàn thân Trương Phong rùng mình một cái.
"Nếu không phải Linh Sư đi vào trong đó, chỉ sợ cũng có thể bị trực tiếp đánh chết! Cho dù là Hậu Thiên đỉnh cũng kém rất xa, phải là Linh Sư sơ cấp có thể sử dụng linh lực, mới có thể miễn cưỡng ở bên trong chống đỡ."
"Hạ Ngôn kia đi vào rồi!"
Ánh mắt Trương Hải Tuyền chợt ngừng lại, chằm chằm nhìn Hạ Ngôn biến mất ở lối vào cơ quan trận.
Tất cả mọi ánh mắt, đều nhìn theo Hạ Ngôn biến mất ở lối vào.
Sau khi Hạ Ngôn tiến vào cơ quan trận sơ cấp, bên trong chỉ có ánh sáng mờ mờ ảo ảo, trong lúc nhất thời căn bản là không thấy rõ cảnh tượng gì. Không đợi Hạ Ngôn chuẩn bị, chợt nghe một tiếng rít phát ra ở bên trái. Rồi sau đó, một đạo khí lãng quét ngang lại đây. Thân mình Hạ Ngôn lắc ngang một cái, xảo diệu tránh đi, rồi sau đó đánh ra một chưởng, khí lãng quay cuồng, đồng thời vỏ kiếm màu đen trong tay kia dựa vào cảm giác đánh tới.
← Ch. 0177 | Ch. 0179 → |