Vay nóng Tinvay

Truyện:Dược Thần - Chương 1614

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 1614: Tự Thành Thế Giới (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Shopee


Không tốt, phong cho ta!

Kiệt Sâm biến sắc, bàn tay huy động, ngay lập tức toàn bộ Chư Thần kiếm trận liền vận chuyển, điên cuồng công kích Xích Ký, đồng thời nguyên một đám trận pháp không ngừng hình thành bên cạnh hắn, ngăn cản cử động của hắn, mà thân hình Kiệt Sâm lui nhanh về phía sau, triệt để ẩn vào trong đại trận.

- Ngươi cho rằng như vậy là có thể ngăn cản ta?

Trên mặt Xích Ký lộ ra tia cười lạnh.

- Bồng! Bồng! Bồng!

Nguyên một đám trận pháp không ngừng bị hắn phá vỡ, Xích Ký không ngừng tiến về phía trước.

Thanh âm nổ mạnh đinh tai nhức óc không ngừng truyền vào tai Kiệt Sâm, hắn biết rõ trận pháp mình không ngừng bố trí chỉ có thể trì hoãn bước chân Xích Ký mà thôi, căn bản không cách nào chính thức vây khốn hắn.

- Trận pháp lục phẩm mà ta bố trí thật dễ dàng đã bị Xích Ký phá hư hết, lúc trước bọn hắn còn cần tốn hao mấy tháng thời gian, thế nhưng hôm nay như thế nào...Chẳng lẽ thực lực Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong thật sự đáng sợ như vậy sao?

Trong nội tâm Kiệt Sâm tức giận, hắn ngẩng đầu nhìn về hướng Xích Ký cách đó không xa.

Chỉ thấy người kia dùng chiết phiến đánh xuống một kích thì hư không phía trước lập tức nhộn nhạo ra, khí tức hỗn độn đầy trời liền tiêu tán, phiến không gian pháp tắc nơi đó đều bị công kích của hắn cải biến.

Biểu tình lo lắng của Kiệt Sâm lập tức biến thành hoàn toàn ngây ngẩn, trong đầu như có một đạo linh quang hiện lên.

- Cải biến không gian pháp tắc, nguyên lai đây là chân lý của lục phẩm trận pháp hay sao?

Cho tới nay Kiệt Sâm vẫn không cách nào hoàn toàn khống chế lục phẩm trận pháp, nhưng trong giờ khắc này tầng cách ngăn kia lại đột nhiên biến mất.

Hai mắt Kiệt Sâm chợt nhắm nghiền, không gian pháp tắc hoàn toàn hiển hiện ngay trong đầu của hắn.

- Thì ra là thế, thì ra là thế!

Khóe môi Kiệt Sâm đột nhiên lộ ra dáng tươi cười phát xuất từ sâu trong nội tâm.

Sau một khắc hai tay của hắn nhẹ nhàng lướt qua, mấy đạo hào quang từ trong tay hắn bạo tuôn ra, tiến vào bên trong bảy thanh thần kiếm trong trận.

- Chư Thần kiếm trận, khang!

Kiệt Sâm quát nhẹ một tiếng.

Thoáng chốc, Chư Thần kiếm trận vốn đang bị khí tức hỗn độn bao phủ thoáng chốc kịch liệt rung chuyển, khí tức hỗn độn bao phủ đầy trời biến mất, bốn người Tác La Tư kể cả Xích Ký đang không ngừng phá trận đều cảm thấy chung quanh như long trời lở đất, tràng cảnh chung quanh đột nhiên biến mất, khi xuất hiện trở lại trước mặt bọn họ lại là một thất thải thế giới, bên trong thế giới này hoàn toàn không có vật gì, chỉ có bảy thanh trường kiếm đang lơ lửng giữa không trung, mà ở trung ương thế giới Kiệt Sâm mang theo vẻ mặt cười nhạt nhìn qua năm người bọn hắn.

- Đây là có chuyện gì?

Năm người Xích Ký thoáng chốc ngây dại nhìn vào Kiệt Sâm ở phía trước.

Trong hư không vô tận, toàn bộ mọi vật đều biến mất, chỉ còn lại thất thải hào quang không ngừng lóng lánh, bảy thanh thần kiếm lơ lửng giữa không trung quang mang sáng lạn, có một loại lực lượng rung động nhân tâm chậm rãi tán dật.

Thế giới thương mang bao la vô biên, không có vật gì, chỉ có thất thải cực quang không ngừng lưu chuyển.

Mênh mông, thần bí.

Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong Xích Ký, cùng Nhật Diệu thiên thần trung kỳ Tác La Tư, Long Tháp Tư bốn người đang lơ lửng bên trong thế giới yên tĩnh, nhìn quang bốn phương, vẻ mặt rung động.

Sau một khắc, bọn họ đều đem ánh mắt nhìn qua Kiệt Sâm, mà khóe môi Xích Ký chợt nở nụ cười.

- Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi biết rõ không địch lại, chuẩn bị đầu hàng?

Hôm nay Kiệt Sâm không tiếp tục ẩn giấu trong trung ương hỗn độn trận pháp mà xuất hiện ngay trước mặt bọn hắn, theo trong nội tâm năm người Xích Ký đều cho rằng Kiệt Sâm biết rõ không còn cách nào ẩn núp nên chuẩn bị đầu hàng.

- Đã như vậy ngươi nên ngoan ngoãn giao ra truyền thừa của Kiếm Thần viễn cổ, đồng thời xét thấy tạo nghệ trong phương diện trận pháp của ngươi, ta có thể tạm thời tha cho ngươi một mạng, đem ngươi mang về Man Thần phủ, giao cho Man Thần đại nhân xử trí, có lẽ ngươi còn một con đường sống có thể đi.

Vẻ mặt Xích Ký thật tự tin.

Ban đầu khi bị nhốt trong Chư Thần kiếm trận mười lăm năm, mỗi thời mỗi khắc Xích Ký đều muốn đem Kiệt Sâm bầm thây vạn đoạn, nhưng bởi vì trận pháp của Kiệt Sâm áp bách lại ngoài ý muốn giúp hắn tấn cấp Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, trong nội tâm vốn đang nóng nảy của hắn hiện tại lại bình tĩnh trở lại.

Một trận pháp đại sư, đặc biệt là lục phẩm trận pháp đại sư ở tại Thiên Thần Giới thật sự là quá mức hiếm có, cơ hồ không nơi tìm ra, bởi vậy Xích Ký cũng không vội đánh chết Kiệt Sâm, ngược lại muốn đem hắn mang về Man Thần phủ giao cho Man Thần đại nhân xử quyết, càng thêm thỏa đáng.

Hiện tại hắn đã tấn cấp Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, Xích Ký đã có thể tưởng tượng ra được đợi sau khi trở về Man Thần phủ, địa vị của hắn sẽ cải biến như thế nào.

Tại Man Thần phủ, có thể được xưng là Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả cũng chỉ là một mình Man Thần Lan Ân đại nhân mà thôi, mà Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả cho dù có thêm hắn hiện tại cũng sẽ không vượt qua năm ngón tay, về phần Nhật Diệu thiên thần sơ kỳ cùng trung kỳ, lại nhiều vô cùng.

Lúc trước Xích Ký còn là Nhật Diệu thiên thần trung kỳ, tuy địa vị trong Man Thần phủ không thấp nhưng vẫn chưa thể được cho rằng dưới một người mà trên vạn người, hôm nay trở về, đã tấn cấp đỉnh phong, thân phận địa vị của hắn sẽ hoàn toàn bất đồng, tâm tình tự nhiên có chút sung sướng, đối với Kiệt Sâm chủ động đầu hàng tự nhiên cũng thấy thêm thuận mắt.

- Xích Ký, truyền thừa của viễn cổ Kiếm Thần ta có thể không cùng ngươi tranh giành, nhưng tiểu tử này ngươi nhất định phải giao cho ta.

Sau lưng Xích Ký, thanh âm Long Tháp Tư lạnh lùng cất lên:

- Tiểu tử này ở trong kiếm trủng đánh chết Hỏa Vân Bảo thiếu chủ Bác Tháp Mỗ Tư của chúng ta, bảo chủ đại nhân yêu cầu ta đem đầu người của tiểu tử này mang về, nếu không thể hoàn thành, vậy phía bảo chủ đại nhân ta không thể...

- Càn rỡ!

Không đợi Long Tháp Tư nói xong, luôn biểu lộ tao nhã ôn hòa Xích Ký đột nhiên trầm xuống, quát lớn một tiếng.

- Xử trí tiểu tử này như thế nào, hiện tại do ta định đoạt, về phần Hỏa Vân Bảo các ngươi có gì dị nghị, thì cho bảo chủ các ngươi đến Man Thần phủ tìm ta!

Xích Ký cười lạnh lên tiếng.

Hỏa Vân Bảo là một trong mười ba thế lực lớn của Man Hoang Cổ Địa, thực lực siêu quần, bảo chủ cũng là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả, nếu trước kia có lẽ Xích Ký còn có chỗ băn khoăn, nhưng hiện tại hắn cũng đã tấn cấp Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, vì vậy hắn không còn chút sợ hãi đối với bảo chủ Hỏa Vân Bảo.

Bị Xích Ký quát lớn một tiếng, tính tình vốn táo bạo xưa nay Long Tháp Tư chợt đỏ bừng cả khuôn mặt, hai mắt trợn ngược muốn nổi giận, nhưng sau thoáng do dự đành nhẫn nhịn xuống.

Bên cạnh Long Tháp Tư ba người Minh Đế cũng mấp máy môi muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không thể nói ra.

Hiện tại tình huống là do một mình Xích Ký độc tôn, vốn trước khi hắn còn chưa tấn cấp đỉnh phong có lẽ bọn họ còn có thể tranh một chuyến, nhưng mà hôm nay...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1687)