← Ch.1674 | Ch.1676 → |
- Cũng đã tới lúc rồi, lát nữa khi ta nói động thủ bốn người chúng ta đều phải xuất thủ oanh phá đại trận này.
La Thần Tạp Tạp Nhĩ đột nhiên bay ra, quát lạnh nói.
Bốn người này chính tứ đại thần tướng dưới trướng Bắc Vũ Thần Vương, La Thần Tạp Tạp Nhĩ – Hung Thần Phất Lợi Tát – Lực Thần Cơ Nữu Đặc cùng Độc Thần Khuê Nhĩ Ti Nhĩ.
Ngay thời điểm bốn người kia đang thương lượng, bên trong quang tráo, hơn một ngàn Thánh Tộc nhân đang nhìn vào những cường giả bên ngoài đại trận, sắc mặt khủng hoảng, vô cùng khó xem.
- Tộc trưởng, nếu chúng ta còn tiếp tục như vậy, Thiên Tuyệt đại trận một khi bị công phá, sẽ chết không có chỗ chôn!
Hơn một ngàn Thánh Tộc nhan mỗi người đều ngồi khoanh chân, trong thân thể tràn ra từng cỗ sinh mệnh tinh khí nồng đậm, dốc sức liều mạng bảo trì đại trận, mà ở mảnh đất trước mặt họ rất nhiều linh dược sinh trưởng, trong đó số lượng vô cùng khủng bố, đẳng cấp thấp nhất đều là hạ phẩm thần dược, mà tuyệt đại đa số là trung phẩm thần dược, trong đó bộ phận trọng yếu nhất là thượng phẩm thần dược.
- Oanh!
Lại thêm một đạo công kích thật đáng sợ vang lên, đại trận rung chuyển, thật nhiều thần dược nổ tung ngay trước mặt mọi người, trong đó không ít tộc nhân sắc mặt vô cùng tái nhợt.
Những người này đều là tộc nhân Thánh Tộc, bởi vì quan hệ đặc thù của Thánh Tộc, ngoại trừ chút ít tộc nhân ra ngoài, toàn bộ chủng tộc suốt bao nhiêu năm tháng sống sót cũng chỉ hơn ngàn người, có thể nói là chủng tộc thưa thớt nhất.
Nhưng bên trong những tộc nhân kia, yếu nhất như hài tử hoặc thiếu niên cũng có được thực lực Tinh Diệu thiên thần, mà tuyệt đại đa số người trưởng thành cũng có được Nguyệt Huy thiên thần, trong đó có gần hai trăm người đạt tới Nhật Diệu thiên thần cảnh giới, tỉ lệ có thể nói là kinh người.
- Đại trưởng lão, ta cho ngươi chuẩn bị đồ vật ngươi chuẩn bị xong chưa?
Trong số hơn ngàn Thánh Tộc nhân, một người vẫn ngồi ngay trung ương đại trận, đó là một lão giả lớn tuổi nhất, tuy thật già nua nhưng hai mắt sáng ngời hữu thần, đỉnh đầu hắn tinh khí linh dược đã cô đọng thành đám mây, thẩm thấu vào bên trong đại trận, duy trì đại trận vận chuyển.
Lão giả này chính là tộc trưởng Thánh Tộc.
- Tộc trưởng, chuyện ngài phân phó ta đã sắp xếp xong xuôi, chỉ là làm như vậy ngươi sẽ gặp nguy hiểm, nếu không hãy để ta ngăn cản, ngươi thừa dịp chạy đi!
Ở bên cạnh tộc trưởng Thánh Tộc, một lão giả mái tóc trắng xóa dáng vẻ trang trọng lo lắng lên tiếng, nhưng giờ phút này trên người hắn tràn đầy khẩn trương cùng khổ sở.
- Không được, La Thần bọn hắn đã xuất thủ, đến lúc đó mục tiêu chính yếu nhất là ta, hơn nữa thần dược của chúng ta không còn bao nhiêu, một lát nữa đại trận bị phá vỡ, ngươi nhất định phải nhớ cho kỹ, đại trận vừa phá ngươi lập tức dẫn tộc nhân chạy trốn, ngàn vạn lần không nên tham chiến, tuy nhân số của bọn hắn thật nhiều nhưng Nhật Diệu thiên thần cường giả không hơn chúng ta được bao nhiêu, đến lúc đó trong hỗn loạn có lẽ còn có tuyến sinh cơ, nhớ rõ, nhất định phải lưu lại huyết mạch cho Thánh Tộc chúng ta!
Sắc mặt tộc trưởng ngưng trọng, kiên quyết nói.
- Ta hiểu được, ai, nếu như vậy thánh tuyền của Thánh Tộc chúng ta phải rơi vào tay đám người La Thần này, đã không còn thánh tuyền, cho dù lưu lại được huyết mạch thì còn làm được chuyện gì...
Lão giả tóc bạc khổ sở nói, trong mắt tràn ngập tia thống khổ.
- Vậy cũng còn tốt hơn là bị diệt toàn tộc...
Tộc trưởng cắn răng nói, đột nhiên sắc mặt đại biến nhìn ra ngoài đại trận:
- Không tốt...
- Đại Lực Thần Quyền!
- Vô Thượng Độc Công!
- Tái La Chu Thiên!
- Hung Uy Cái Thế!
Chỉ nghe bốn thanh âm tiếng rống to vang lên, thần lực kinh người phá tan hư không, chỉ thấy bốn đạo thần lực nước lũ như núi cao phun tràn ra, cùng công kích của những chiến sĩ kết hợp cuối cùng tạo thành một đạo thần lực thủy triều hủy diệt hung hăng ập xuống.
Một kích kinh thiên động địa.
Thần lực cuồn cuộn, tựa hồ thượng cổ Thần Vương hàng lâm xuống nhân gian.
- Oanh!
Đạo công kích đáng sợ hung hăng va chạm lên đại trận của Thánh Tộc nhân, quang tráo cực lớn rung chuyển kịch liệt, cuối cùng ầm ầm nghiền nát, sắc mặt tộc trưởng Thánh Tộc tái nhợt phun ra ngụm máu tươi, phát ra tiếng rên thống khổ, thân thể trầm xuống.
- Tộc trưởng...
- Tộc trưởng làm sao vậy?
Rất nhiều tộc nhân kinh hoảng lao tới.
- Đại trận phá, tất cả mọi người chạy mau!
Trong miệng Thánh Tộc tộc trưởng thét dài, thân hình mạnh mẽ phóng lên trời, trong tay đột nhiên xuất hiện một gốc cây khô, hướng thật nhiều thiên thần chiến sĩ trước mặt đánh tới.
- Xoạt!
Một đạo ngũ sắc thần lực lướt qua, đảo qua thật nhiều thiên thần chiến sĩ, ngay lập tức hơn trăm thiên thần chiến sĩ bị một kích kia hóa thành tro tàn.
- Sát!
Thanh âm chém giết vang lên ngập trời, vô số chiến sĩ rậm rạp như đàn châu chấu bao trùm tới, không chút lưu thủ.
- Trốn, tất cả mọi người trốn mau!
Đại trưởng lão hét lớn một tiếng, hơn một ngàn Thánh Tộc nhân phóng lên trời, hóa thành lưu quang hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.
Oanh long!
Thần lực đáng sợ cuồn cuộn, song phương trong nháy mắt đụng vào cùng một chỗ, xảy ra cuộc chém giết kinh thiên động địa.
- Muốn chạy trốn?
La Thần Tạp Tạp Nhĩ nhìn qua hơn ngàn Thánh Tộc nhân lao vào giữa đám chiến sĩ, trong miệng bỗng dưng hét lớn một tiếng:
- Lui!
- Xoạt!
Vô số thiên thần chiến sĩ tiến lui nhất trí, lập tức vọt ra sau lưng La Thần bọn hắn, mà La Thần khoát tay, trong tay đột nhiên xuất hiện một tấm gương phong cách cổ xưa, có chút run lên...
Ông!
Một đạo thất thải hào quang từ trong gương bay ra, tràn ngập khắp không gian, chỉ nghe phốc phốc phốc không ngừng vang lên, nguyên một nhóm chiến sĩ Thánh Tộc vừa ẩn vào hư không liền bị té ngã xuống, bị một viên cầu cực lớn bao phủ, vây quanh bên trong.
Bên trong thất thải viên cầu cực lớn hơn một ngàn Thánh Tộc nhân đều bị vây khốn.
- Phá cho ta!
Thánh Tộc tộc trưởng gầm lên một tiếng, cành khô trong tay mạnh mẽ oanh lên thất thải quang cầu.
- Bành!
Màng quang mang có chút rung động nhưng lại bắn ngược công kích của hắn bật trở về.
- Cái gì?
Sắc mặt Thánh Tộc tộc trưởng đại biến, dùng thực lực Nhật Diệu thiên thần vô địch đánh ra một kích toàn lực nhưng không thể oanh phá được màng quang mang kia.
- Ha ha, bốn người chúng ta nghe lệnh Thần Vương bệ hạ mà đến, ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ không có chuẩn bị sao? Hôm nay các ngươi một tên cũng trốn không thoát, tinh lọc cho ta!
La Thần Tạp Tạp Nhĩ cười lớn một tiếng, Đại Thiên Tinh Lọc Kính trong tay đột nhiên bắn ra từng đạo hào quang, hào quang trực tiếp chiếu rọi lên hơn ngàn Thánh Tộc nhân bên trong thất thải viên cầu.
- Ah...
Hơn ngàn Thánh Tộc nhân lập tức thống khổ hét thảm, từng tia tinh khí linh dược từ trên người bọn họ tán dật ra ngoài, phiêu đãng bên trong viên cầu.
- Các ngươi...
Thánh Tộc tộc trưởng cùng đại trưởng lão kinh sợ hét lên, liên tục công kích nhưng không làm sao phá vỡ được thất thải viên cầu.
- Ha ha, các ngươi không cần lãng phí khí lực làm gì, đây chính là chí bảo mà Thần Vương bệ hạ ban cho chúng ta, với thực lực của các ngươi không cách nào oanh phá, ngoan ngoãn bị chúng ta tinh lọc trở thành tinh khí linh dược, hiến cho Thần Vương bệ hạ ah!
Tứ đại thần tướng dữ tợn cười ha hả.
← Ch. 1674 | Ch. 1676 → |