Vay nóng Tinvay

Truyện:Linh La Giới - Chương 0428

Linh La Giới
Trọn bộ 1060 chương
Chương 0428: Cam Mạc chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1060)

Siêu sale Shopee


Trong mắt Hạ Ngôn một màu đỏ thẫm, một đoàn lửa giận hừng hực thiêu đốt trong ngực hắn. Trường bào màu trắng trên người cũng không ngừng nhấp nhô lên cao.

"Người này vừa mới cho Viên San dùng một viên đan dược, dường như là một loại đan được chữa thương cao cấp. Hiển nhiên, hắn là bằng hữu của Viên San, chỉ là không biết rốt cục có thân phận gì!"

Lúc này trong lòng Cam Mạc còn đang thầm suy đoán, nhìn ánh mắt Hạ Ngôn nhìn chằm chằm vào mình, hắn cũng hừ lạnh một tiếng, cố gắng không để khí thế của mình hạ thấp, đối mắt với Hạ Ngôn.

- Ngươi rốt cục là ai? Vì sao xuất hiện ở đây?

Thân hình Cam Mạc run lên, không tự chủ được lui ra sau hai bước, khí thế Hạ Ngôn rất mạnh, làm sao hắn có thể chịu được.

- Ta là. Hạ Ngôn!

Giọng nói lạnh băng của Hạ Ngôn dường như đến từ chín tầng địa ngục:

- Ngươi là ai? Vì sao muốn hại Viên San?

Trong giọng nói Hạ Ngôn không chút cảm tình, màu đỏ thẫm trong mắt cũng dần biến mất, tuy nhiên từng tia sát khí lại tràn ngập trong viện. Đám hộ vệ gần như không thể đứng thẳng, muốn quỵ xuống.

-Hạ Ngôn?

Cam Mạc nao nao. Cái tên này, hai ngày nay hắn từng nghe tới vài lần, đối với thân phận của Hạ Ngôn cũng hiểu biết một chút, biết Hạ Ngôn là đệ tử của Liễu Vân viện trưởng Học Viện Tử Diệp.

-Ngươi chính là Hạ Ngôn? Ha ha!

Cam Mạc cười lớn vài tiếng:

- Ta còn tưởng là ai chứ! Nghe cho rõ, thiếu gia ta là Cam Mạc, thiếu gia của Cam gia thành Tử Nguyệt. Tiểu tử, ta khuyên ngươi không nên xen vào việc của người khác. Mục Nguyệt mẫu thân nàng đã chết, hứa hẹn của ngươi lúc trước với bà ta cũng không có người quản. Nếu ngươi thức thời nhanh cút đi!

Cam Mạc biết thực lực Hạ Ngôn không tầm thường, cho nên hiện tại không muốn động thủ. Nếu có thể lợi dụng danh tiếng Cam gia dọa chạy Hạ Ngôn, tự nhiên là tốt nhất.

-Ha ha!

Hạ Ngôn nở nụ cười.

- Cam gia. rất tốt!

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, khí tức toàn thân bỗng trở nên ngưng trọng. Sát khí vốn tự do ở bốn phía trong nháy mắt dường như trở thành thực chất, ập tới Cam Mạc, sắc mặt Cam Mạc hoảng hốt, vội vàng lui về phía sau, tiếp theo định xoay người chạy trốn. Bị sát khí ập tới khoảng cách gần, Cam Mạc liền cảm thấy bản thân như rơi vào hố băng, toàn thân như bị đông cứng chết lặng.

- Chết đi!

Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, Thần Hi Kiếm trong nháy mắt ra khỏi vỏ. Một luồng kiếm quang chớp động trên không trung, dường như là từ trên đám mây sét đánh xuống. Thân hình Cam Mạc đang muốn chạy ra ngoài bỗng dừng lại, sau đó chạm rãi mềm oặt ngã xuống, nằm trên mặt đất không nhúc nhích. Máu đỏ tươi, dần dần tạo thành một vũng hình tròn.

- Cam gia!

Hạ Ngôn cuối cùng lập lại hai từ, theo sau khóe miệng nở nụ cười lạnh, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo.

Một tiếng kiếm ngân vang lên, Thần Hi Kiếm lại vào vỏ. Theo sau, thân hình Hạ Ngôn chợt lóe tới gần thân thể Viên San nằm trên mặt đất, một tay ôm Viên San lên.

"Thương thế Viên San quá nặng, chỉ sợ Khí Huyết Đan bát phẩm còn chưa đủ. Hiện tại linh hồn nàng phi thường yếu ớt, ta vẫn nên đi mua một viên Hồi Hồn Đan cho chắc!" Ý niệm khẽ nảy lên trong đầu, thân hình Hạ Ngôn liền biến mất khỏi biệt viện.

Mấy tên hộ vệ kia qua một hồi lâu mới có thể cử động thân thể, trên mặt từng hạt mồ hôi rơi xuống. Nhìn Cam Mạc nằm trong vũng máu, mấy tên hộ vệ này mặt xám như tro tản.

- Hiện tại làm gì bây giờ?

Một gã hộ vệ nhìn ba người khác, khàn khàn nói.

- Người vừa rồi quá mạnh mẽ, chúng ta xa xa không phải đối thủ, căn bản không thể ngăn cản hắn. Hiện tại, chúng ta vẫn nên đưa thi thể thiếu gia trở về, nhanh chóng thông báo cho tộc trưởng đi.

Một hộ vệ khác hít vào một hơi nói.

- Nhưng thiếu gia đã chết, tộc trưởng khẳng định sẽ giận cá chém thớt. Chúng ta trở về như vậy, chỉ sợ.

Lại một hộ vệ trầm ngâm nói.

- Chúng ta không trở về thì làm gì? Chẳng lẽ chạy trốn? Như vậy không được! Thế lực Cam gia rất lớn, nếu chúng ta chạy trốn, sớm muộn cũng sẽ bị bắt.

Hộ vệ vừa nói lắc đầu.

- Chúng ta vẫn nên báo cáo chi tiết, vừa rồi người kia nói hắn tên Hạ Ngôn.

- Ừ, cũng chỉ có thể như thế.

- Gần tới rồi!

Sau thời gian nừa chén trà nhỏ, Hạ Ngôn ôm Viên San tới trên không Kim Long Điện Thánh thành. Với thực lực Hạ Ngôn hiện tại cho dù ôm một người tốc độ vẫn rất nhanh. Hạ Ngôn khống chế linh lực bên ngoài cơ thể, toàn lực thôi thúc, chỉ nừa chén trà nhỏ liền từ thành Tử Nguyệt tới Thánh thành.

Sau khi tới Kim Long Điện, Hạ Ngôn từ trên không chậm rãi hạ xuống.

Hư hại trận chiến đấu mấy tháng trước hiện tại đã được tu sửa toàn bộ. Một góc Kim Long Điện bị sụp cũng đã được tu bổ.

Ôm Viên San, Hạ Ngôn trực tiếp vào trong Kim Long Điện.

Rất nhiều người tu luyện trong Kim Long Điện nhìn thấy Hạ Ngôn ôm một nữ nhân tiến vào đều đưa mắt nhìn. Hạ Ngôn cũng không để ý bọn họ, đi thẳng về nơi Nhất Phẩm Đường.

Hồi Hồn Đan có bán ở Nhất Phẩm Đường trị giá 300 vạn kim tệ.

- Tiên sinh, hoan nghênh tới Nhất Phẩm Đường!

Một nhân viên công tác trong Nhất Phẩm Đường nhìn thấy Hạ Ngôn tiến vào liền bước lên tiếp đón.

Hạ Ngôn gật gật đầu, liền ôm Viên San đi tới gần quầy chuyên bán đan dược.

- Tiên sinh. Xin hỏi ngài muốn mua sắm đan dược gì?

Nhân viên trong quầy nhiệt tình hỏi han, tuy rằng trong tay Hạ Ngôn ôm một người, nhưng bọn họ cũng không hỏi nhiều.

- Ta muốn mua Hồi Hồn Đan!

Hạ Ngôn nói thẳng, ánh mắt đảo qua trong quầy.

- Tiên sinh, hôm nay Hồi Hồn Đan đã bán ra, người có thể phải chờ ngày mai mới có thể mua được.

Tên nhân viên công tác vẻ có lỗi nói.

Ngay tại nửa canh giờ trước, có một người mua sắm dược phẩm đặc thù Hồi Hồn Đan. Cho dù là Nhất Phẩm Đường cũng không thể một lần đưa ra hai viên Hồi Hồn Đan.

- Nhất Phẩm Đường các ngươi không có tồn kho sao?

Hạ Ngôn nhìn về phía nhân viên công tác, giọng điệu không thân thiện.

Hắn cảm giác được hơi thở Viên San dường như càng ngày càng mỏng manh. Tuy rằng thương thế cơ thể dường như đã trị khỏi, nhưng linh hồn Viên San phi thường mỏng manh, cần gấp rút sử dụng Hồi Hồn Đan.

 

Lúc này, Hạ Ngôn đương nhiên hết sức lo lắng, đối với nhân viên công tác nơi này, không có khả năng nói chuyện hòa khí.

- Rất xin lỗi. Hồi Hồn Đan mỗi ngày chỉ bán ra nhiều nhất là một viên.

Tên nhân viên nghe được giọng nói hung hăng của Hạ Ngôn, sửng sốt một chút, sau đó mở miệng nói.

- Hôm nay, ta nhất định phải mua một viên Hồi Hồn Đan. Nếu ngươi không có quyền bán ra, gọi người nào có thể làm chủ đến đây.

Hạ Ngôn biến sắc, giọng nói trầm thấp.

Nhất Phẩm Đường này thuộc về nơi bán ra các loại vật phẩm của Thánh Hoàng. Trừ bỏ một số kỳ trân dị bảo người tu luyện gửi bán, còn lại đại đa số đều là của Thánh Hoàng. Đương nhiên, Thánh Hoàng cũng gần như không đến Nhất Phẩm Đường này, đều là người phía dưới phụ trách các công việc kinh doanh.

- Tiên sinh, rất xin lỗi. Không bằng ngươi chờ đến ngày mai.

Tên nhân viên tiếp tục lặp lại.

- Bốp!

Hạ Ngôn vỗ một chưởng lên quầy đặc thủ chế tạo, cả cái quầy đều rung lên kịch liệt. Cũng may Hạ Ngôn không sử dụng linh lực, nếu không cho dù là quầy đặc chế, cũng không chịu nổi lực lượng của Hạ Ngôn.

Hai tên nhân viên sau quầy hoảng sợ.

Nhất Phẩm Đường tồn tại nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ còn chưa ai dám gây chuyện ở nơi này.

- Ta nói hiện tại ta muốn mua Hồi Hồn Đan. Gọi chủ quản các ngươi đi ra, ta là từ trên Thánh Sơn xuống.

Hạ Ngôn nhìn hai tên nhân viên bên trong, sắc mặt đều bị dọa đến trắng bệch, cố nén giận, chậm rãi nói ra lời này.

Hai tên nhân viên nghe nói Hạ Ngôn từ trên Thánh Sơn xuống, vội vàng liếc mắt nhìn nhau, lại nhìn nhìn Hạ Ngôn, mày nhíu lại dường như cảm thấy Hạ Ngôn không giống người trên Thánh Sơn.

- Vậy xin chờ một lát!

Một người nói với Hạ Ngôn.

Mặc kệ Hạ Ngôn nói thật hay giả, hiện tại chuyện này đã không phải bọn họ có thể xử lý, cho nên kêu chủ quản tới giải quyết là hơn. Tên nhân viên công tác kia vừa rời đi, liền có mấy người tu luyện bao vây quanh Hạ Ngôn. Đám người này thực lực đều rất mạnh, đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư. Bọn họ đều là hộ vệ Nhất Phẩm Đường.

Tuy rằng nhiều năm như vậy qua đi, vẫn không có ai dám đến gây sự ở Nhất Phẩm Đường. Tuy nhiên Nhất Phẩm Đường vẫn có một số hộ vệ thực lực cường đại bảo vệ.

Đám hộ vệ này sau khi bao quanh Hạ Ngôn, cũng không động thủ, thoạt nhìn chỉ phòng ngừa Hạ Ngôn tiếp tục có động tác gì.

- Người trên Thánh Sơn?

- Ta thấy không giống. Trên Thánh Sơn như thế nào lại có người trẻ tuổi như vậy?

- Ai nói không phải! Ngươi thấy hắn còn ôm một người, hình như là bị thương. Nếu thật sự là người trên Thánh sơn, như thế nào lại bị thương?

Nhân viên công tác của Nhất Phẩm Đường đều thấp giọng bàn luận. Họ đều nghĩ đến Hạ Ngôn đứng xa như vậy khẳng định không nghe thấy, nếu không bọn họ cũng không dám tùy tiện bàn luận. Cho dù không tin Hạ Ngôn là người Thánh Sơn tới, cũng không dám tùy tiện nói những lời này.

Một lát sau, một loạt tiếng chân từ sau Nhất Phẩm Đường truyền đến. Tên nhân viên công tác kia mang theo một người trung niên mập mạp đi ra. Người này chính là chủ quản Nhất Phẩm Đường, thực lực chỉ là Hậu Thiên, ngay cả Linh Sư cũng chưa tới. Tuy nhiên, hiển nhiên hắn có thiên phú đặc thù về kinh doanh, nếu không cũng khó có khả năng trở thành chủ quản Nhất Phẩm Đường.

- Xin hỏi, ngươi là. ?

Sau khi vị chủ quản này xuất hiện, vẫy tay với mấy tên hộ vệ bao vây quanh Hạ Ngôn, mấy tên kia liền lui về sau mấy bước. Theo sau, vị chủ quản mới mang bộ mặt tươi cười hỏi Hạ Ngôn.

Vừa rồi nhân viên công tác nói với hắn có một người tự xưng người trên Thánh Sơn cho nên hắn mới vội vàng ra coi. Vạn nhất thật sự là người trên Thánh Sơn, vậy cũng không thể đắc tội. Tuy nhiên, hắn đi ra liền nhìn thấy dĩ nhiên là một người trẻ tuổi trong lòng liền nghi hoặc. Hắn là chủ quản Nhất Phẩm Đường, cách một đoạn thời gian đều phải báo cáo tình hình kinh doanh của Nhất Phẩm Đường cho Thánh Hoàng, đối với Thánh Sơn cũng có hiểu biết nhất định.

- Ta là Hạ Ngôn, vừa từ Thánh Sơn xuống!

Hạ Ngôn liếc mắt nhìn chủ quản một cái, gật đầu nói.

-Hạ Ngôn?

Chủ quản sửng sốt, trong đầu suy nghĩ chuyển động, lập tức nghĩ tới cái tên này.

- Nguyên lai là Hạ Ngôn đại nhân!

Chủ quản lập tức khom người, cúi thật sâu thi lễ với Hạ Ngôn, dị thường khách khí, trên mặt đầy vẻ tươi cười.

Hộ vệ và nhân viên công tác bốn phía đều ngây như phỗng. Chủ quản Nhất Phẩm Đường, cho dù là người của năm thế lực lớn cũng đều phải nể mặt, khách khí. Nhưng hôm nay, thấy chủ quản cung kính với một người trẻ tuổi như vậy, thật sự khiến người không thể tin.

- Đừng nói nhiều như vậy. Vị bằng hữu này của ta bị thương rất nặng, hiện tại cần Hồi Hồn Đan để chữa trị. Nếu Nhất Phẩm Đường có Hồi Hồn Đan tồn kho, lập tức lấy ra, ta mua!

Hạ Ngôn giọng gấp rút nói với chủ quản.

- Được, hoàn toàn không thành vấn đề. Ngươi, đi phòng kho lấy một viên Hồi Hồn Đan ra đây. Nhanh!

Chủ quản chỉ vào một nhân viên, giọng nghiêm khắc dặn bảo, rồi sau đó lại mỉm cười nhìn Hạ Ngôn, cung kính đưa tay mời:

- Đại nhân trước tiên xin ngồi một lát, Hồi Hồn Đan lập tức sẽ mang tới.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1060)