Vay nóng Tinvay

Truyện:Linh La Giới - Chương 0499

Linh La Giới
Trọn bộ 1060 chương
Chương 0499: Linh Hoàng Trương Bảo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1060)

Siêu sale Shopee


Lúc đầu, bởi vì thân phận người tu luyện Thiên Cung của Hạ Ngôn, xuất phát từ lợi ích của gia tộc mà Tuần gia còn muốn lôi kéo Hạ Ngôn vào Tuần gia. Nhưng sau. Hạ Ngôn căn bản không cho Tuần gia chút mặt mũi nào cả, không chỉ không gia nhập Tuần gia mà còn liên tiếp gây ra những sự tình, bất lợi cho gia tộc này. Điều đó khiến từ trên xuống dưới của Tuần gia đều rất phẫn nộ.

Khi đang muốn lôi kéo Hạ Ngôn, Tuần gia đương nhiên không cho phép Trương Bảo đánh chết Hạ Ngôn. Sau Tuần gia không ngăn cản Trương Bảo báo thù nhưng hắn không còn là đối thủ của Hạ Ngôn được nữa, tự nhiên cũng không ngu ngốc đi chịu chết. Do đó, Trương Bảo luôn nhẫn nhịn. Trương Bảo là một người có khả năng ẩn nhẫn rất tốt. Tuy nhiên, tuy hắn luôn nhẫn nhịn nhưng cừu hận cũng không giảm bớt theo thời gian mà ngược lại, ngày càng trở nên căm hận hơn. Thậm chí Trương Bảo cũng ôm mối hận thù với Tuần gia.

Nửa năm trước, Trương Bảo cũng đi Lạc Anh Cốc ở Khu vực Mê Loạn. Trong Lạc Anh Cốc, hắn phát hiện ra một hạt châu đỏ như máu. Hạt châu này tản phát ra một cỗ lực lượng rất cường đại. Trương Bảo biết rằng mình đã tìm được một kiện bảo vật rồi. Thật cẩn thận trở lại gia tộc. Trương Bảo bắt đầu nghiên cứu hạt châu này, cuối cùng cũng biết được đôi chút. Hắn biết rẳng hạt châu này có thể làm gia tăng thực lực của người tu luyện, nhưng cũng có tác dụng phụ rất lớn.

Trương Bảo vì đạt được lực lượng vô cùng cường đại mà không tiếc làm giảm đi của mình năm mươi năm tuổi thọ, phục dụng hạt huyết châu này. Hiện tại hắn đã hấp thu lực lượng của hạt châu, nhưng cũng đã gần như bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Đương nhiên, hắn cũng chưa chân chính bước vào cảnh giới này. Chân chính bước vào cảnh giới Linh Hoàng thì có thể nghịch thiên cải mệnh, đạt được tuổi thọ vạn năm. Mà hắn, lại bởi vì sử dụng huyết châu này nên chỉ có thể sống nhiều nhất là thêm mấy chục năm. Về cảnh giới, về lực lượng, Trương Bảo còn kém cường giả Linh Hoàng chân chính rất xa.

Tuy nhiên lúc này, về mặt lực lượng thì hắn cũng được coi như là bán Linh Hoàng. Tuy rằng không bằng Linh Hoàng nhưng so với Linh Tông đỉnh phong thì cường đại hơn nhiều lắm.

Vù vù.

Một đạo thân ảnh loé lên, Trương Bảo đã từ trong mật thất hiện ra ở trong sân của trạch viện Trương gia.

- Tộc trưởng!

Mấy tên hộ vệ thấy Tộc trưởng xuất quan thì lập tức tiến lên thi lễ.

- ừm, gần đây bên trong gia tộc có phát sinh chuyện gì không?

Trương Bảo hơi gật đầu. Cặp mắt vốn điên cuồng đã tiêu tán hết, trên mặt khôi phục lại vẻ lạnh lùng.

- Vài vị Trưởng lão đại nhân có mấy lần tới tìm Tộc trưởng nhưng bởi vì ngài chưa xuất quan nên bọn họ cũng không dám quấy nhiễu.

Một gã hộ vệ cung kính nói.

- Trưởng lão tìm ta ư? Có chuyện gì sao?

Trương Bảo nhướn mày.

- Hình như là người của Đông Cực phát ra một số tin tức.

Gã hộ vệ đáp.

- Sao?

Ánh mắt Trương Bảo chợt loé lên. Hắn đương nhiên biết tới Đông Cực. Nửa năm trước hắn đi Tội Ác Sâm Lâm đã từng đụng chạm với người của Đông Cực. Tuy nhiên khi đó, hắn chỉ mới là Linh Tông sơ kỳ, căn bản không dám xuất hiện trước mặt người của Đông Cực, chỉ đứng xa xa mà nhìn. Mà hiện tại, tình hình đã không như thế nữa.

Sự tự tin của Trương Bảo đã bành trướng tới cực hạn.

- Gọi Trưởng lão của gia tộc lập tức tới Nghị sự đường tập hợp đi!

Trương Bảo vung tay lên phân phó.

- Vâng!

Mấy tên hộ vệ lập tức đi ra thông báo.

Sau thời gian tàn một nén nhang, tất cả Trưởng lão của Trương gia đều đã chạy tới Nghị sự đường.

Trương Bảo ngồi ở vị trí trên cùng, chậm rãi đứng lên:

- Đại Trưởng lão, ngươi nói tin tức mà Đông Cực truyền ra đi!

- Tộc trưởng!

Đại Trưởng lão nghe thấy Trương Bảo gọi tên mình thì lập tức đứng lên khom người nói:

- Không lâu trước đây, Đông Cực truyền ra một tin tức, nói ra Thiết tượng Thần cấp Thần Chuy và Thu Thuỷ sẽ tiến hành một trận so đấu tay nghề ở Vân thành mấy ngày nữa. Sau khi hai người này tỷ thí thì Vương Đông Cực, Tông chủ Đông Cực sẽ tiến hành một trận chiến sinh tử với người tu luyện Thiên Cung là Hạ Ngôn.

Những Trưởng lão của Trương gia khi vừa nghe thấy tin tức này cũng rất kinh hãi. Trong bọn họ cũng có không ít người rất lớn tuổi bọn họ đương nhiên biết được chuyện của ba mươi năm trước. Vương Đông Cực là ai, bọn họ rất rõ ràng.

- Cái gì?! Vương Đông Cực sẽ sinh tử chiến với Hạ Ngôn?! Tên Vương Đông Cực kia đã tới cảnh giới Linh Hoàng rồi cơ mà!

Mới vừa nghe được tin tức này, Trương Bảo cũng khiếp sợ, sắc mặt khẽ biến.

- Tộc trưởng, đây là chuyện tốt. Tên Hạ Ngôn kia là kẻ thù của Trương gia ta. Hắn chết trong tay Vương Đông Cực cũng chính là một tin tốt!

Đại Trưởng lão thấy Trương Bảo nhíu mày, lập tức lộ ra vẻ tươi cười nói:

- Hừm, tên Hạ Ngôn kia giết con ta, ta muốn đích thân đem hắn băm thây vạn đoạn, sao có thể để hắn chết trong tay người khác được?!

Trưcmg Bảo hừ lạnh một tiếng, lệ quang trong mắt chớp động. Mấy tên Trưởng lão của Trương gia lại đưa mắt nhìn nhau.

Qua một lúc, Đại Trưởng lão lại nói thêm:

- Nhưng Tộc trưởng, tên Hạ Ngôn kia đã là Linh Tông đỉnh phong.

- Linh Tông đỉnh phong thì như thế nào?!

Trương Bảo cười lớn, nhìn mấy tên Trưởng lão một lượt rồi nói:

- Các vị, ta không ngại nói cho các ngươi. Lần bế quan này, thực lực của ta đã đại trướng! Hiện tại ta đã có thực lực Linh Hoàng! Đánh chết Hạ Ngôn, thật rất dễ đàng!

- Cái gì?! Linh Hoàng?

Lập tức mấy tên Trưởng lão của Trương gia đều hô lên, kinh hãi nhìn về phía Tộc trưởng Trương Bảo.

- Ta muốn đích thân đánh chết Hạ Ngôn. Đại Trưởng lão, hiện tại Hạ Ngôn ở đâu?

Ánh mắt Trương Bảo loé lên, mở miệng ra hỏi tiếp.

Nếu Hạ Ngôn đang ở Thiên Cung thì hắn cũng không có biện pháp gì. Tuy rằng hiện tại thực lực của hắn đại trướng nhưng vẫn không dám đi tới Thánh Sơn! Trên Thánh Sơn có Thánh Hoàng, cũng không phải là người mà hắn có thể đối phó được!

- Tộc trưởng, tên Hạ Ngôn kia hẳn là ở trong thành Tử Nguyệt!

Đại Trưởng lão kích động nói.

Tộc trưởng có thực lực Linh Hoàng đối với Trương gia mà nói thì là một tin tức rất tốt! Về sau, Trương gia ở Đại Lục Long Chi này còn phải sợ ai nữa!? Tuần gia thì thế nào?! Nhiều năm qua, Trương gia vẫn núp dưới cái bóng của Tuần gia. Mà từ hôm nay, Trương gia không cần phải xem sắc mặt của Tuần gia nữa. Ngược lại, Tuần gia hiện tại còn phải nịnh bợ Trương gia nữa. Tuấn gia lại không có cường giả cảnh giới Linh Hoàng.

- Thành Tử Nguyệt?

- Ta giờ phải đi giết hắn!

Trương Bảo thấp giọng quát.

Vù!

Một đạo lưu quang cấp tốc lao ra khỏi Nghị sự đường, biến mất trong tầm mắt của mấy tên Trưởng lão. Nháy mắt, thân ảnh này đã tới bầu trời lao nhanh, về phía thành Tử Nguyệt!

*****

- Đã là ngày thứ bảy rồi mà vẫn không thể lĩnh ngộ ra!

Hạ Ngôn lắc đầu, có chút thất vọng nhìn ra cửa sổ.

Từ khi mua được viên Trú Nhan Bảo Châu ở Thánh thành trở về. Hạ Ngôn đã ở trong phòng suốt bảy ngày không rời đi. Hắn luôn cố gắng tìm hiểu mối liên hệ giữa viên Trú Nhan Bảo Châu với bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp nhưng vẫn không thể thành công, lĩnh ngộ ra sự huyền ảo trong đó. Hạ Ngôn đứng lên, đi tới cánh cửa rồi nhấc chân bước ra ngoài.

Nếu thật sự không thể hiểu được thấu đáo thì cũng không thể cưỡng cầu được! Hạ Ngôn cười khổ, từ trong Nội điện chậm rãi đi ra ngoài. Chỉ sau nửa khắc, hắn đã đi tới đại sảnh Ngoại điện.

- Điện chủ đại nhân!

Mấy tên hộ vệ thấy Hạ Ngôn lập tức thi lễ.

- ừm!

Hạ Ngôn khẽ gật đầu, sau đó tiếp tục đi ra phía ngoài. Đột nhiên một cỗ năng lượng nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn Thánh điện. Hạ Ngôn biến sắc, quang hoa hiện lên trong mắt, hai chân khẽ động đã tới ngoài Thánh điện, đưa mắt nhìn về phía bầu trời bên trên.

Thời gian một cái hô hấp sau đó, Hạ Ngôn nhíu mày nhìn thấy một đạo nhân ảnh với tốc độ nhanh đến cực điểm đã xuất hiện phía trên Hạ Ngôn.

- Đây là ai? Lực lượng thật cường đại!

Trong lòng Hạ Ngôn chấn kinh, linh lực lập tức được vận chuyển, cẩn thận nhìn về phía người đang lơ lửng giữa không trung vừa mới tới.

Hạ Ngôn cảm giác được người này dường như đối với hắn không có hảo ý. Trong đầu Hạ Ngôn lập tức nhớ lại, cảm thấy người này có chút gì đó rất quen thuộc, dường như đã từng gặp ở một nơi nào đó nhưng nhất thời không thể nhớ tới được.

- Ha ha. Hạ Ngôn, ngươi quả nhiên đang ở thành Tử Nguyệt này!

Người tới cười vang lên, đưa tay chỉ về Hạ Ngôn ở phía dưới. Linh lực trên cơ thể hắn bắt đầu điên cuồng khởi động, tràn ngập không gian xung quanh khiến người ta càm thấy cực kỳ sợ hãi.

- Ngươi là ai?

Hạ Ngôn nhướn mày hỏi. Giờ phút này, hắn đã thực sự xác định người tới quá thật không có hảo ý, chỉ sợ là nhằm vào chính bản thân hắn.

- Ta là ai? Hắc hắc. Hạ Ngôn, trí nhớ của ngươi dường như không được tốt lắm! Nửa năm trước, ở Tội Ác Sâm Lâm, có thể coi là ngươi đã gặp ta rồi!

Trương Bảo âm trầm cười nói. Ở trong Lạc Anh Cốc của Tội Ác Sâm Lâm, tên Trương Bảo này quả thật cũng có lúc cách ở Hạ Ngôn không xa.

- Sao? Là người kia!

Hạ Ngôn nghe Trương Bảo nói thế thì lập tức nhớ lại. Lúc đó, khi ở Lạc Anh Cốc, hắn có giác được một ánh mắt có địch ý nhưng khi nhìn về phía đó thì lại thấy phía đó lại có khá nhiều người. Hạ Ngôn cũng không thể phát hiện đó là ai, còn tưởng mình đã suy nghĩ hơi nhiều. Hiện tại xem ra hắn lúc ấy vẫn ẩn ở trong đám người kia.

Chỉ là vì sao người này lại đột nhiên cường đại như thế!? Lúc ấy Hạ Ngôn có thể xác định nhóm người kia, thực lực đều ở Linh Tông sơ kỳ và trung kỳ, căn bản không có ai có thực lực mạnh như thế này.

- Rốt cuộc ngươi là ai?! Ta chẳng lẽ có cừu oán gì với ngươi!?

Hạ Ngôn tuy rẳng nhớ tới đã cảm giác được sự tồn tại của hắn lúc đó nhưng không biết là ai. Hạ Ngôn chưa bao giờ gặp Trương Bảo. Mà Trương Bảo đối với hắn lại hận thấu xương, đương nhiên đã sớm biết diện mạo Hạ Ngôn. Hơn nữa, hành tung của Hạ Ngôn vẫn coi như được nhiều người để ý!

- Hạ Ngôn, ta chính là phụ thân của Trương Phong, Trương Bảo! Là Tộc trưởng Trương gia ở thành Kim Dương! Ngươi đã giết chết con ta, ngươi nói xem thế có phải là ta và ngươi có cừu oán không?!

Trương Bảo lạnh giọng hung ác nói.

Lúc này, hộ vệ Thánh điện cũng đã phát hiện ra điều dị thường nơi cách đại điện trăm mét nên đều tập trung lại đây, gắt gao nhìn chằm chằm về phía người trên bầu trời đang nói chuyện với Hạ Ngôn này.

Hạ Ngôn xoay người nhìn về phía đám hộ vệ một cái, trong lòng khẽ động, linh lực đột nhiên tuôn ra, thân thể nhanh chóng lao đi về phía xa xa.

- Hừm, muốn chạy!? Nhìn xem ngươi có thể chạy đi đâu!?

Trương Bảo không nghĩ tới Hạ Ngôn vừa nghe thế đã lập tức chạy trốn nhưng cũng lập tức lao theo. Hai đạo lưu quang nhanh chóng bắn về phía ngoài thành. Ánh sáng loé lên, chỉ qua một cái hô hấp, hai người đã vượt xa khoảng cách hơn mấy ngàn thước.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1060)