← Ch.0562 | Ch.0564 → |
- Nhiều người như vậy?
Mấy người tu luyện cảnh giới Linh Tông vừa mới nghe tiếng chạy tới bên ngoài linh thú kịch chiến, liền nhìn thấy mấy người tu luyện khác đứng ở bên ngoài dường như cũng đang xem linh thú kịch chiến.
Mấy người ánh mắt xoay chuyển, cũng đều lặng yên nấp vào, theo sau dõi mắt nhìn về phía trận đấu. Chỉ thấy trong một khoảng đất hoàn toàn bị phá hủy, hai con linh thú đang chiến đấu kịch liệt. Trong đó một con hình thể như một ngọn núi nhỏ, loại linh thú lân giáp bao phủ toàn thân phi thường cường hãn, cho dù ở sâu trong Tội Ác Sâm Lâm cũng có thế nói là vô địch. Chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là tốc độ có chút chậm.
Cường giả Linh Tông đỉnh gặp được linh thú Thiết Giáp này đều chỉ có thể lắc đầu cười khổ sau đó yên lặng rời đi. Lân giáp linh thú Thiết Giáp này phi thường kiên cố, muốn phá vỡ phòng ngự của nó khó như lên trời. Từng có cường giả Linh Tông đỉnh có thần khí công kích gặp linh thú Thiết Giáp, muốn ỷ vào thần khí đánh chết nó, nhưng sau một phen khổ chiến chỉ gây nên vết thưomg nhẹ, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi.
- Linh thú màu đen kia là loại gì vậy? Như thế nào lợi hại như thế! Không ngờ có thể cứng đối cứng với linh thú Thiết Giáp?
Một người tu luyện vừa đi tới vòng ngoài, giật mình hỏi.
- Chưa từng thấy, cũng chưa bao giờ nghe nói có loại linh thú này!
Một nam tử cao gầy lắc đầu.
- Quá lợi hại. Tốc độ của nó, thật kinh người. Nếu đuổi giết chúng ta chỉ sợ rất khó mà thoát được. May mắn, mục tiêu của nó hiện tại là linh thú Thiết Giáp kia. Phòng ngự của linh thú Thiết Giáp rất biến thái, nó dường như không thể làm gì linh thú Thiết Giáp.
Đám người tu luyện ngạc nhiên thán phục bàn luận.
- Hai linh thú này đã kịch chiến một ngày một đêm, dường như còn chưa dùng hết toàn lực, không biết mỏi mệt.
Một người tu luyện đến trước nói với người tu luyện vừa đến.
- Cái gì? Kịch chiến một ngày một đêm?
Mấy người hít sâu một ngụm khí lạnh, đưa mắt nhìn nhau.
- Như thế nào dường như không có bị thương? Linh thú này biến thái như vậy, chúng ta muốn bắt nó, chỉ sợ rất khó.
- Đúng vậy. Cường giả Linh Hoàng ra tay may ra có thể
Một người nhíu, mày nói.
- Ầm
Trong phạm vi mấy trăm thước vuông lấy hai con linh thú làm trung tâm đã sớm trở thành đống đổ nát. Một ít người tu luyện còn lại xem, cũng đều chỉ dám đứng ngoài mấy ngàn thước, bọn họ cũng không dám mạo muội tới gần.
- Ngao!
- Ta cũng không tin ta cắn không chết ngươi!
Thổ cẩu văng ra va vào trên một khối đá lớn, mạnh xoay người lại, bốn vó dùng sức giậm lên mặt đất, thân hình bắn ra
Mà linh thú Thiết Giáp đã sớm không kiên nhẫn với con linh thú giống như chó này, vẫn không buông tha giằng co với nó.
- Grào
Nhìn thấy Thổ cẩu phi tới, linh thú Thiết Giáp ngẩng đầu rống điên cuồng, lân giáp toàn thân đột nhiên phát ra tiếng nổ mạnh dữ dội, thân thể dường như bành trướng, thân thể nó vốn vô cùng to lớn, lúc này càng làm người ta sợ hãi.
Đột nhiên, linh thú Thiết Giáp nhảy dựng lên, thân hình thật lớn hung hăng đè xuống Thổ cẩu phía dưới.
Thổ cẩu mắt trợn trừng, chỉ cảm giác được có một con quái vật khổng lồ áp từ trên xuống, theo sau thân thể bị trúng đòn. Sức nặng thật lớn, quả thực như một ngọn núi hung hăng đè Thổ cẩu phía dưới.
Bụi đất bay lên, linh thú Thiết Giáp hạ xuống, Thổ cẩu bị nó ép bên dưới thân.
- Ngao!
Linh thú Thiết Giáp phát ra một tiếng đắc ý, thân hình bành trướng khôi phục bình thường thầm nghĩ: "Lúc này xem ta còn không đè chết được ngươi!"
"Thật nặng!" Thổ cẩu bị đè ở dưới, gian nan di động nhưng căn bản không thể nhúc nhích."Sai lầm. Ta như thế nào sẽ bị đè trúng chứ? Chết tiệt, linh thú chết tiệt này vừa rồi tốc độ gia tăng gấp đôi, không ngờ ta không thể phát hiện đúng lúc!"
Thổ cẩu chóp mắt, xương cốt toàn thân phát ra một loạt tiếng răng rắc.
Hai linh thú giao chiến một ngày một đêm, Thổ cẩu đã quen tốc độ của linh thú Thiết Giáp tương đối chậm chạp này. Linh thú Thiết Giáp đột nhiên bùng phát khiến nó không kịp trở tay. Nếu không với phản ứng của Thổ cẩu, căn bản là sẽ không bị linh thú Thiết Giáp đè trúng dễ dàng như vậy.
Người tu luyện vây xem ở xa xa lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc. Chiến đấu không ngờ lại xảy ra như một trò đùa, linh thú Thiết Giáp nặng nề thoáng cái đè trúng linh thú màu đen dưới mông. Linh thú màu đen kia, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp kêu, đã bị đè lún xuống mặt đất nham thạch.
- Chậc chậc! Bị linh thú Thiết Giáp đè ở dưới thân. Chậc chậc.
- Xem ra linh thú màu đen kia bại.
- Tuy nhiên linh thú màu đen kia thật đúng là lợi hại, va chạm với linh thú Thiết Giáp tuy rằng mỗi lần đều bị đánh bay nhưng dường như căn bản không bị thương. Nhiều lần va chạm như vậy nhưng tinh thần vẫn rất tràn đầy.
Mấy người tu luyện nói chuyện với nhau. Hôm nay nhìn cảnh tượng hai linh thú chiến đấu cũng làm cho bọn họ hô thật to - đã nghiền.
Đúng lúc này, dị biến đột ngột xảy ra!
Linh thú Thiết Giáp vững vàng đè Thổ cẩu dưới thân đột nhiên toàn thân chấn động, thân hình thật lớn bị mạnh mẽ nâng lên. Thật giống như một ngọn núi lớn bị đội lên.
Cảnh tượng đó rung động hoàn toàn có thể tưởng tượng được.
Đám người tu luyện vốn tưởng rằng Thổ cẩu hẳn phải chết lúc này kinh ngạc há hốc mồm mắt trừng lớn. Linh thú Thiết Giáp muốn nhìn xuống phía dưới xem xảy ra chuyện gì nhưng lại không ngờ không thể nhìn thấy gì, chỉ có thể mờ mịt nhìn bốn phía, sau đó rống lên một tiếng.
Thổ Cẩu phía dưới, thân thể được bao bọc bởi một vầng hào quang màu vàng và màu đen lấp lánh đan xen nhau.
-Ngao. Ô!
Một tiếng rống dài, toàn bộ Tội Ác Sâm Lâm dường như đều nghe thấy.
Sau một lúc lâu, thân hình Thổ cẩu không ngờ chậm rãi xảy ra biến hóa. Da lông vốn màu xanh đen không ngừng biến mất rồi sau đó da lông mới xuất hiện. Mà da lông mới không phải màu đen mà là màu vàng.
- Linh thú kia, làm sao vậy?
- Không biết. Quỷ dị. Quá quỷ dị!
- Nhìn qua thật giống như đang lột da! Nhưng loại linh thú này như thế nào lại lột da.
Tất cả người ở đây đều hít sâu một ngụm khí lạnh. Linh thú lột da đa phần đều là loại rắn hoặc tràng (sâu bọ).
Ước chừng qua thời gian một chén trà nhỏ, linh thú lông màu vàng đan xen xanh đen, trên đầu sừng vàng chóp lóe dần dần xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Trước khi Thổ cẩu tiến vào Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm đã uống hết một vò Bích Lộ Huyền Thủy, vốn nó cảm giác được mình ở bên ranh giới đột phá cho nên mới tiến vào Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm, chính là vì tìm kiếm cơ hội lột xác. Hiện tại, Thổ cẩu chiến đấu kịch liệt một ngày một đêm cùng linh thú Thiết giáp này, rốt cục bắt đầu lột xác. Đây đã là lần thứ ba Thổ cẩu lột xác.
Lần đầu tiên, Thổ cẩu có được thực lực Đại Linh Sư của nhân loại. Lần thứ hai có thực lực Linh Tông. Lần thứ ba lột xác.
Thổ Cẩu cũng không phải linh thú bình thường, điều này thực hiển nhiên. Linh thú bình thường tuy rằng thực lực không ngừng gia tăng, nhưng tuyệt đối sẽ không đột nhiên lột xác. Nên biết rằng kết cấu thân thể một khi thành hình, sẽ rất khó có thay đổi nhiều, bất kể là nhân loại hay là một loại linh thú nào.
Nhân loại bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đó là Niết Bàn sống lại đúc lại thân hình, dùng năng lượng trong thiên địa một lần nữa cấu tạo thân hình mới. Chỉ có lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc mới có thể làm được điểm này. Mà Thổ cẩu lần đầu lột xác hiển nhiên không phải là lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc. Thân hình Thổ cẩu nguyên bản chính là năng lượng ngưng kết thành thực thể, ngưng kết thành máu thịt cho nên nó mới có thể lột xác nhiều lần, hình thể xảy ra thay đổi.
- Ngao
Thổ cẩu sau khi lột xác, dường như là vương giả trong thiên địa, lắc đầu một cái liền trực tiếp quẳng bay linh thú Thiết Giáp có thân hình thật lớn. Linh thú Thiết Giáp kinh hoảng bay ra thành một đường cong trong không trung.
Đột nhiên, không gian đột nhiên hơi ngưng kết, thân hình linh thú Thiết Giáp vốn đang rơi xuống không ngờ bị dừng lại lơ lửng giữa không trung.
Linh thú Thiết Giáp nhìn thấy thân hình của mình không ngờ không hạ xuống đất, kinh hãi rống lên một tiếng.
- Ngao
Kim quang chợt lóe, Thổ cẩu toàn thân lóe kim quang đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt mọi người, chỉ giây lát sau mọi người nhìn thấy phía trên thân hình linh thú Thiết Giáp xuất hiện một bóng màu vàng.
Theo sau, một tiếng vang trầm đục truyền ra, lân giáp của linh thú Thiết Giáp đã bị xé rách một miệng vết thương ghê người, máu đen tràn ra, mùi máu tanh dần tràn ngập.
- Xoẹt!
Lập tức lại là một viết thương.
Linh thú Thiết Giáp, vết thương khắp minh.
Chỉ vài hô hấp, linh thú Thiết Giáp đã bị trói buộc ở trên không, lân giáp cứng rắn bị xé rách, khí tức sinh mạng dần tiêu tan. Rốt cục, thân thế linh thú Thiết Giáp rơi xuống, mặt đất khẽ chấn động, không gian vốn ngưng kết khôi phục lại bình thường.
Linh thú màu vàng, cặp mắt xanh thẳm đột nhiên quét về phía đám người tu luyện vây xem chung quanh, bọn họ lập tức cảm thấy chấn động tâm thần. Ánh mắt kia dường như có thể chấn nhiếp linh hồn. Thổ cẩu đánh chết linh thú Thiết Giáp chỉ mất thời gian vài hô hấp, bọn họ căn bản chưa kịp rời khỏi nơi này. Mà hiện tại, hiển nhiên là đã chậm.
- Vèo
Một cái nháy mắt, kim quang lại lóe lên, chờ đám người tu luyện lại nhìn đến Thổ cẩu thì phát hiện linh thú màu vàng ngay ở trước mặt mình. Mọi người đều cả kinh đầy mặt không yên, thúc giục linh lực muốn vung vũ khí ra tay.
Tuy nhiên khi bọn họ chuẩn bị vung vũ khí lên liều mạng cùng linh thú màu vàng xanh này thì bóng màu vàng đã biến mất trong tầm mắt họ. Trước mặt, chỉ còn lại thi thể linh thú Thiết Giáp khổng lồ, còn ở nơi hai linh thú kịch chiến vừa rồi.
Sau một lúc lâu, đám người tu luyện này mới xác định con linh thú màu vàng xanh kia đã rời khỏi nơi này. Bọn họ cũng không biết vì sao linh thú đáng sợ kia lại không thuận tiện giết chết bọn họ.
Linh thú này thực lực cường đại đến mức có thể dễ dàng đánh chết linh thú Thiết Giáp trưởng thành, muốn đánh chết đám người tu luyện chỉ ở Linh Tông sơ kỳ, trung kỳ bọn họ quả thật là dễ như trở bàn tay. Cho dù là Linh Tông đỉnh chỉ sợ cũng bị đánh chết dễ dàng. Nhưng, bọn họ cũng không bị linh thú vàng xanh kia giết, đợi khi bọn họ phục hồi tinh thần lại mới phát hiện mồ hôi đầm đìa khắp toàn thân, tâm thần chấn động như bị sét đánh. Bọn họ suốt đời khó quên trường hợp vừa mới bước trên lằn ranh tử vong.
← Ch. 0562 | Ch. 0564 → |