← Ch.1172 | Ch.1174 → |
"Tĩnh Thu, ta ra ngoài một chút, rất nhanh sẽ về." Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Dư Tĩnh Thu thi triển kiếm thuật, cười nhìn trượng phu một cái, từ sau khi trượng phu trở về tâm tình nàng đã vô cùng tốt, ở trong năm tháng kế tiếp có thể luôn có trượng phu bầu bạn, cho dù không thể siêu thoát chết đi nàng cũng cam lòng. Nàng cười nói: "Vâng."
Sau đó khẽ cất bước, không gian vặn vẹo, Đông Bá Tuyết Ưng tiến vào trong không gian vặn vẹo biến mất không thấy.
...
Lúc xuất hiện trở lại, đã là Cửu Vân đại lục. Đối với hắn nắm giữ truyền tống cự ly siêu xa mà nói, hỗn độn hư không, năm đại thánh giới mênh mông... Đều là nháy mắt có thể đến! Điều này làm Đông Bá Tuyết Ưng cũng không khỏi thổn thức... thành tựu ở trên hư không có thể xưng là số một, ‘Cửu Vân đế quân’ cao hơn so với Hư Không thuỷ tổ cuối cùng chưa hoàn thành, bốn bức vẽ tuyệt học kia rốt cuộc là tuyệt học thế nào?
Cửu Vân đế quân cấp độ đó, bức vẽ thứ tư cũng chỉ là tàn đồ.
Phải biết rằng hắn bố trí động phủ pháp trận, năm tháng dài lâu cho tới bây giờ, chưa ai có thể phá giải.
Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở giữa không trung ngẩng đầu nhìn mặt trời trên bầu trời, liền phán định ra vị trí bản thân: "Có chút lệch, nếu thông qua thời không thông đạo, chỉ sợ hai canh giờ mới có thể đến." Đông Bá Tuyết Ưng lại lần nữa khẽ cất bước, không gian vặn vẹo, hắn trực tiếp xuyên qua, đến một mảng thảo nguyên cách Ma kiếm khách cực kỳ tiếp cận.
"Rất gần."
"Nếu ta muốn, có thể rất nhanh sẽ đến." Đông Bá Tuyết Ưng bất đắc dĩ, "Nhưng thời gian chén trà nhỏ có thể tới đã rất khéo rồi."
Đông Bá Tuyết Ưng cũng không dám quá bại lộ.
Bởi vì đầu sỏ Hỗn Độn cảnh nắm giữ truyền tống cự ly siêu xa vẫn có một chút, nhưng ‘Hợp Nhất cảnh’ đã nắm giữ truyền tống cự ly siêu xa, Đông Bá Tuyết Ưng nghe cũng chưa từng nghe! Có lẽ là tầm mắt của mình không đủ rộng? Nhưng mình tốt xấu cũng là nội điện trưởng lão Thái Hư thiên cung, mình nghe cũng chưa từng nghe, vậy loại sự tình này vẫn là tạm thời giữ bí mật cho thỏa đáng.
Chờ lúc mình thành đầu sỏ Hỗn Độn cảnh lại công khai thi triển, sẽ không ai hoài nghi, người khác sẽ tự nhiên mà vậy cho rằng Đông Bá Tuyết Ưng kiêm tu hệ thống cổ tu!
...
Đông Bá Tuyết Ưng lượn lờ kéo dài ‘thời gian chén trà nhỏ’ mới theo tình báo Ma kiếm khách không ngừng cung cấp, tìm được Ma kiếm khách.
"Ma kiếm khách, ngươi giãy dụa nữa cũng vô dụng, lần này ngươi chết chắc rồi." Khải Ngọ cung chủ một thân áo bào tím, trong con ngươi hẹp dài cũng có sương mù mơ hồ, lại lần nữa thao túng cự ly xa, ở trên bầu trời chung quanh Ma kiếm khách lập tức hiện lên pháp trận che cả bầu trời. Mà Ma kiếm khách lại liều mạng dốc sức xuyên qua hư không chạy trốn, ngẫu nhiên mới rút ra hắc kiếm sau lưng.
Sau khi rút kiếm, hắn đều sẽ đem hắc kiếm tiếp tục cắm vào vỏ kiếm.
Mỗi một lần rút kiếm... Uy lực đều cực lớn.
"Khụ khụ, sao còn chưa tới, cao thủ Thái Hư thiên cung đâu?" Ma kiếm khách sốt ruột.
"Ồ, Khải Ngọ cung chủ?" Một thanh âm lạnh lẽo vang lên.
Một thanh niên áo trắng xuyên qua hư không xuất hiện, một lần này Đông Bá Tuyết Ưng không che giấu dung mạo, bởi vì hắn bình thường đều là nán lại ở vũ trụ quê hương, có việc quan trọng mới đi ra một chuyến. Đã không thể nán lại thời gian dài ở Cửu Vân đại lục... Tự nhiên cũng không cần thiết che giấu tung tích.
Khải Ngọ cung chủ biến sắc: "Đông Bá Tuyết Ưng? Sao lại nhanh như vậy? Cho dù Vấn Thiên điện chủ của Thái Hư thiên cung tự mình đưa hắn đến, khoảng cách xa xôi như thế, cũng sẽ xảy ra lệch lạc rất lớn mới đúng."
"Hừ."
Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng chợt lóe hàn quang.
Ào ào ào!!!
Tầng tầng Hắc Ám Giới buông xuống, nháy mắt che kín Khải Ngọ cung chủ xa xa, nhiều tầng Hắc Ám Giới từ trong hư ảo buông xuống chân thật, Khải Ngọ cung chủ muốn tránh cũng không kịp.
"Không ổn." Khải Ngọ cung chủ rống to một tiếng, hóa thành một dị thú tràn đầy vảy như thằn lằn.
Ầm
Liên miên một trăm hai mươi tầng Hắc Ám Giới đồng thời nổ tung, Khải Ngọ cung chủ hóa thành bản thể cũng phát ra tiếng rống thống khổ, thân thể bị nổ tràn đầy vết thương dữ tợn, nhưng vẫn có thể giữ được tính mạng, hai con ngươi màu tím của Khải Ngọ cung chủ nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, lập tức không chút do dự xuyên qua hư không bắt đầu chạy trốn: "Đông Bá Tuyết Ưng này mới tu luyện bao lâu, thế mà có thể làm bị thương nặng thân thể ta dùng vô số vu độc cải tạo?"
Cảm giác được nguy hiểm, Khải Ngọ cung chủ lập tức lựa chọn chạy trốn.
"Chạy?" Đông Bá Tuyết Ưng lập tức theo quỹ tích hư không đuổi giết qua.
Chạy trốn ở trước mặt một hư không hành giả nắm giữ truyền tống cự ly siêu xa? Nếu thực chạy thoát, mới là sỉ nhục lớn!
******
Ma kiếm khách lúc này mới thở phào, lập tức đáp xuống mặt đất khoanh chân ngồi, bắt đầu khu độc! Lúc trước luôn bị đuổi giết, không thể tiêu phí quá nhiều tâm lực khu độc, nay vu độc trong cơ thể không ngừng bị bài trừ.
"Vu Tổ sao lại sáng chế ‘Vu’ một thể hệ này? Ngay cả độc cũng lợi hại như vậy?" Ma kiếm khách lẩm bẩm.
Ở trước khi ‘Vu’ một thể hệ này sinh ra, đã có người dụng độc.
Nhưng dùng độc, bình thường còn chưa thông thường hơn nữa lợi hại như hiện nay! Đợi Vu Tổ sinh ra, hắn sáng chế ‘Vu’ một thể hệ này, lợi dụng đối với vạn vật quả thực đến mức không thể tưởng tượng, pháp trận, luyện khí, vu độc, con rối... Đủ loại, hắn đều đạt tới cảnh giới cực cao. Hệ thống khác sử dụng độc đều lập tức tham khảo cách dùng ‘Vu độc’ trong hệ thống Vu, làm cái tên ‘Vu độc’ phi thường thông thường.
Một số tu hành giả nhỏ yếu, cũng không quá rõ ‘Vu độc’ ý nghĩa cái gì, đều đem nghiên cứu độc tố trực tiếp gọi là ‘Vu độc’.
"Phù." Ma kiếm khách há mồm, trong miệng phun ra một làn sương mù màu xám, theo gió mà tan.
Sắc mặt Ma kiếm khách mới dễ coi hơn rất nhiều, trong cơ thể tuy còn sót lại độc tố nhưng đã không đủ gây họa.
Vù.
Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng xuất hiện từ trong hư không.
"Đông Bá huynh." Ma kiếm khách liền đứng dậy, rất cảm kích nói, "Lần này may có Đông Bá huynh, nếu không cái mạng này của ta phải chết ở trên tay Khải Ngọ cung chủ kia. Hừ hừ, lần này ta là bị hắn tính kế, đợi đến tương lai, ta nhất định tìm cơ hội giải quyết hắn."
"Khải Ngọ cung chủ đã chết." Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Ma kiếm khách sửng sốt: "Hắn, hắn đã chết?"
Hắn đã quá quen thuộc đối với Khải Ngọ cung chủ.
Đây là một cao thủ Cổ thánh giáo phi thường âm hiểm lại sinh mệnh lực rất mạnh, là Vu tu, cũng là Cổ tu, thủ đoạn bảo mệnh rất nhiều. Hắn cho rằng Đông Bá Tuyết Ưng trở về nhanh như vậy, là vì Khải Ngọ cung chủ đã chạy thoát! Không ngờ đã giết chết? Lúc này mới bao lâu? Ma kiếm khách hắn trúng độc cũng chống đỡ ở trên tay Khải Ngọ cung chủ lâu như vậy.
← Ch. 1172 | Ch. 1174 → |