← Ch.0314 | Ch.0316 → |
"Lại hai ba thước!"
Thần Hi kiếm trong tay Hạ Ngôn, tần suất ngưng tụ linh lực dần dần tăng lên, xác xuất thành công đã đạt đến 50%. Tốc độ ngưng tụ so với những lần đầu đã nhanh hơn nhiều lắm, hiện tại chỉ cần ngắn ngủi chớp mắt liền hoàn thành ngưng tụ.
Mỗi lần Thần Hi kiếm ngưng tụ linh lực, đều sẽ toát ra quang mang màu trắng chói mắt. Lúc quang mang chớp động, một kiếm lóe lên, trực tiếp đâm thủng thân thể ma quỷ.
Thời gian năm phút ngắn ngủi, Hạ Ngôn từ bốn năm mươi thước, trực tiếp đi xa tới hơn trăm thước trong Ma Quỷ Trận.
Sau khi vượt qua trăm thước, tốc độ tiến lên của Hạ Ngôn rốt cuộc phải giảm chậm lại.
Lúc này, độ khó Ma Quỷ Trận bắt đầu gia tăng diện rộng, ma quỷ công kích Hạ Ngôn cũng ngày càng nhiều. Hơn nữa lực lượng cũng bắt đầu tăng cường, tốc độ nhanh hơn, góc độ công kích càng thêm xảo quyệt, làm Hạ Ngôn không thể hao tổn nhiều tinh lực ứng phó!
Vũ khí ma quỷ sử dụng là roi dài, cho nên một ít ma quỷ dù không thể tới gần, cũng có thể công kích tới Hạ Ngôn!
Chẳng qua tuy rằng tốc độ tiến lên giảm xuống, thế nhưng tốc độ đi tới của Hạ Ngôn vẫn vượt xa những người khác.
Hiện tại ở trước Hạ Ngôn, chỉ có ba người.
Hơn nữa, lúc này ba người kia cũng đã tới mức đèn khô dầu cạn, bọn họ phải lập tức rời Ma Quỷ Trận khôi phục linh lực hao hết trong cơ thể, sau đó lại lần nữa tiếp tục đi vào dây dưa với những ma quỷ kia.
"Thảo nào lại cho chúng ta thời gian khảo hạch ba ngày!"
Ở trong Ma Quỷ Trận, Hạ Ngôn không khỏi cảm khái.
"Trong Ma Quỷ Trận, không chỉ có những bóng đen năng lực công kích rất mạnh, hơn nữa cực kỳ hao tổn linh lực người ta. Người bình thường rất khó có đủ linh lực chống đỡ đến khi đi qua toàn bộ Ma Quỷ Trận."
Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía tận cùng Ma Quỷ Trận, tuy rằng không nhìn thấy, thế nhưng trong lòng lại dường như có một cảm giác bức thiết đi tới cánh cửa ra.
Ầm!
Ầm!
Chỉ trong nháy mắt, Hạ Ngôn lại hoàn thành hai lần ngưng tụ, một lần đánh ngã hai bóng đen xuống đất. Thân ảnh chớp động lao nhanh về phía trước, lướt qua hai tên ma quỷ này.
- Hạ Ngôn này rất có thể một lần liền đi qua Ma Quỷ Trận độ khó cấp một.
Dạ lão khẽ híp mắt, miệng khẽ nói.
- Linh lực của hắn có thể duy trì đến lúc hắn thông qua sao? Một khi hao hết linh lực.
Lúc này Trương tuần tra đã bình tĩnh trở lại.
- Chẳng qua, nếu Hạ Ngôn thật có thể một lần liền đi qua Ma Quỷ Trận, Thiên Cung chúng ta lại có một thiên tài khó lường rồi.
Trương tuần tra cười cười, ánh mắt lại như vô ý nhìn thoáng qua Lưu tuần tra.
Rất nhiều người Thiên Cung trong phòng khống chế, cũng tụ tập lại nhỏ giọng bàn tán. Tuy rằng bọn họ đều đã chính thức trở thành nhân viên Thiên Cung, năm đó lúc bọn họ thông qua khảo hạch, lại không có người nào một lần liền thông qua Ma Quỷ Trận. Mấy người bọn họ đều trải qua vô số lần thất bại, cuối cùng mới thành công.
Hiện giờ nhìn thấy biểu hiện Hạ Ngôn trong Ma Quỷ Trận, trong lòng thật kinh dị.
Nhất là phái học viện, mỗi người đều vui mừng khó có thể nén được. Hạ Ngôn, cũng là người phái học viện. Nếu Hạ Ngôn có thể thuận lợi thông qua, trở thành người Thiên Cung, vậy học viện bọn họ liền mạnh hơn vài phần.
Nên biết rằng phái học viện vẫn luôn bị hai trận doanh khác áp chế. Trên nhân số chính thể, phái học viện cũng ít người hơn hai trận doanh khác.
Trong hai trận doanh kia, mỗi trận doanh đều có mấy Linh Tông thực lực rất mạnh mẽ. Thế nhưng phái học viện bên này chỉ có một Linh Tông thực lực cực mạnh áp trận. Trong những người thực lực đứng đầu, phái học viện hiện giờ cũng vẫn bị vây ở hạ phong.
Bất luận nơi nào đều có cạnh tranh, Thiên Cung cũng không ngoại lệ.
Ba trận doanh, vẫn luôn minh tranh ám đấu.
Mặc dù là ba vị tuần tra, hay là Dạ lão, hay chính bản thân Thánh Hoàng, vẫn luôn bỏ mặc cho loại cạnh tranh này.
Cạnh tranh cũng là một loại động lực, có cạnh tranh, mọi người mới càng thêm cố gắng tu luyện. Đương nhiên, phương pháp khích lệ tu luyện ở Thiên Cung cũng không chỉ có cạnh tranh, còn có rất nhiều phần thưởng tài nguyên.
Người tu luyện nhanh nhất, thực lực mạnh nhất, có thể được nhận càng nhiều tài nguyên tu luyện. Những tài nguyên này mới là thứ người Thiên Cung bức thiết muốn nhận được nhất. Ví dụ như, đi vào Tháp tu luyện!
Đồng dạng, giữa các vị tuần tra cũng có cạnh tranh. Không ai muốn kém hơn người khác. Tính tình Lưu tiên sinh là tốt nhất trong ba vị tuần tra, thế nhưng đáy lòng lão cũng không muốn bị hai người khác cưỡi ở trên đầu.
Thế nhưng có một nhân tố mà phái học viện xác thật kém hơn người hai trận doanh khác, đó chính là năng lực chém giết sinh tử. Người phái học viện đa số đều trực tiếp từ học viện tới Thiên Cung, gần như rất ít trải qua loại chém giết sinh tử tàn khốc này. Dù là những người này trước đây từng đi Tội Ác Sâm Lâm, vậy cũng là dưới gia tộc bảo hộ hoàn thành thí luyện đơn giản, rất khó tích lũy kinh nghiệm chém giết chân chính.
Sau khi tới Thiên Cung, tuy rằng Thiên Cung cũng có rất nhiều điều kiện để người ta có thể cảm nhận được thời khắc chiến đấu sinh tử, thế nhưng giữa phái học viện cùng hai trận doanh khác vẫn có sự chênh lệch rõ ràng ở điểm này.
"Ổ?"
"Đó là."
"Cửa ra!"
Khi linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn gần như tiêu hao không còn, rốt cuộc cửa ra Ma Quỷ Trận đã xuất hiện trước mặt Hạ Ngôn. Nhìn thấy cửa ra này, ánh mắt Hạ Ngôn bỗng nhiên sáng lên.
Tuy rằng chỉ có thể nhìn thấy cái bóng mơ hồ, thế nhưng dù mơ hồ, lại để người ta ở thời điểm cực kỳ uể oải sinh ra một cỗ lực lượng càng thêm mạnh mẽ. Hạ Ngôn đánh một kiếm về phía hai bóng đen trước sau người.
Một kiếm, hai bóng đen liền bị xỏ xuyên như mứt quả.
" Mười thước!"
Ầm!
"Năm!"
"Ha ha! Còn ba thước liền đi ra."
Hạ Ngôn hét dài một tiếng, toàn thân tuôn trào một cỗ linh lực cuối cùng.
Tiếng kiếm ngâm vang "ong ong" liên tiếp, quanh quẩn trong Ma Quỷ Trận.
Linh lực dao động kịch liệt, đánh bay toàn bộ mười mấy bóng đen bao vây quanh người Hạ Ngôn.
Lúc này, một tia linh lực cuối cùng trong cơ thể Hạ Ngôn cũng tiêu hao hoàn toàn.
"Ra rồi!"
Hạ Ngôn bỗng đạp mạnh chân, thân thể như hóa thành một tia sáng trắng, đột nhiên phóng ra.
Bất ngờ, lúc này một bóng đen nhanh chóng lao tới trước, muốn ngăn cản Hạ Ngôn. Đồng thời, roi dài màu đen trong tay hung hăng quất tới người Hạ Ngôn.
Linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn đã hoàn toàn trống rỗng.
Roi dài chạm vào thân thể Hạ Ngôn, không có linh lực phòng ngự, còn chưa chân chính va chạm, Hạ Ngôn đã cảm giác một trận đau đớn truyền lên từ eo lưng.
"Vù!"
Hạ Ngôn đạp mạnh một cái.
Rốt cuộc, Hạ Ngôn bước ra khỏi Ma Quỷ Trận. Sao sáng khắp bầu trời, chiếu rọi cái bóng của Hạ Ngôn trên mặt đất.
Xung quanh, một mảnh yên tĩnh.
Còn bên trong phòng khống chế phía dưới, đồng thời cũng bộc phát ra một trận vui mừng. Người phái học viện đều kích động không thôi, ngay cả sắc mặt cũng đỏ bừng.
Dù ngay cả Lưu tiên sinh, cũng không nhịn được kích động xiết chặt nắm tay.
Nên biết rằng, Hạ Ngôn là người đầu tiên ở Thiên Cung từ trước tới nay, lấy thực lực cảnh giới Đại Linh Sư ở lần đầu tiên đi vào Ma Quỷ Trân liền thông qua thành công.
Hạ Ngôn đã ghi lại một kỷ lục mới ở Thiên Cung!
Trước đó, mọi người đều cho rằng người dưới Linh Tông không có khả năng lần đầu tiên đi vào Ma Quỷ Trận liền thông qua được. Đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Còn hiện giờ, điều không có khả năng này lại bị Hạ Ngôn làm được.
- Ha ha! Chúng ta đi ra hoan nghênh thành viên mới của chúng ta nào!
Dạ lão sau khi khẽ giật mình, liền cười nói với mọi người.
- Đi, đi ra xem! Một roi cuối cùng cũng không nhẹ đâu!
Mao tổng quán cũng cười nói.
Hai vị tổng quản khác cũng gật đầu.
Lưu tuần tra, Trương tuần tra, Giản tuần tra cũng đều bước đi về phía cửa ra ngoài phòng khống chế.
Còn những người phải học viện, cũng theo sau đi lên trên.
Bởi vì khảo hạch còn chưa kết thúc, bảy học viên khác vẫn đang tiếp tục cố gắng. Cho nên những người Thiên Cung khác vẫn ở lại tiếp tục theo dõi.
- Chết tiệt! Nhanh lên đi. Hạ Ngôn phái học viện kia đã thông qua rồi!
Một người ở lại phòng khống chế, không nhịn được quay về phía dong binh dùng đao hét lớn.
Chẳng qua hắn ở bên dưới có hét to cỡ nào, bên trên cũng không thể nghe được.
Hạ Ngôn thành công đi ra ngoài, hít vào một hơi thật sâu, đẩy Thần Hi kiếm trở vào vỏ kiếm. Vừa nãy hắn rút kiếm ra, liền đặt vỏ kiếm vào vạt áo trước ngực, vỏ kiếm này loại mềm, hơn nữa rất mỏng, cho nên cũng không chiếm chỗ.
Rắc rắc rắc!
Một hồi tiếng đá tảng di chuyển vang lên, mấy người Dạ lão đi ra từ phòng khống chế.
Hạ Ngôn đánh vỡ kỷ lục Thiên Cung, theo lẽ nên được Thiên Cung hoan nghênh đặc thù.
Nghe được tiếng động, Hạ Ngôn cũng đi về phía phòng khống chế. Tuy rằng cuối cùng bị đánh một roi, chẳng qua hiện giờ tâm tình Hạ Ngôn rất vui vẻ, cảm giác cũng không đau lắm.
- Chết tiệt, lại thất bại.
Khi Hạ Ngôn đi ngang qua cửa vào Ma Quỷ Trận số hai, một thân ảnh chợt lóe, Tiêu Tử Minh ở bên cạnh bị buộc đẩy ra ngoài Ma Quỷ Trận, phẫn nộ mắng to một tiếng.
Tiêu Tử Minh vừa nhấc đầu, cũng vừa lúc gặp Hạ Ngôn đi tới.
- Hạ Ngôn! Ngươi cũng bị bức ra sao? Ha ha. Ma Quỷ Trận này thật khó mà.
Tiêu Tử Minh cười nói với Hạ Ngôn.
Trước đây tuy rằng Tiêu Tử Minh cùng Hạ Ngôn không có tiếp xúc gì, thế nhưng hiện tại mọi người đều đi tới Thiên Cung khảo hạch, trong lòng tự nhiên muốn kéo gần quan hệ.
Hạ Ngôn gật đầu:
- Xác thực rất khó, những thứ bên trong thật rất khó đối phó.
Đối với Ma Quỷ Trận này, Hạ Ngôn cũng coi như lĩnh giáo, nghe Tiêu Tử Minh cảm khái, cười bất đắc dĩ.
Nhìn bộ dạng Tiêu Tử Minh hiện tại, ở bên trong cũng ăn không ít khổ.
Mặc dù dưới ánh sao, nhưng Hạ Ngôn vẫn có thể nhìn rõ trên mặt Tiêu Tử Minh cũng có vết xanh tím. Quần áo hoa lệ trên người, lúc này đã xé toạt giống như vải rách.
- Ừ! Khôi phục lại linh lực, sau đó lập tức lại đi vào. Hiện giờ đã khuya rồi, qua hai canh giờ nữa là một ngày! Ôi! Hạ Ngôn, hiện giờ ngươi đã đi vào Ma Quỷ Trận sâu bao nhiêu thước? Ta mới đi sâu không tới một trăm thước, càng về sau càng khó.
Tiêu Tử Minh liên tục cảm thán, trên mặt tràn đầy cười khổ.
-Ta?
Hạ Ngôn ngẩn ra, cười cười.
- Hạ Ngôn!
Lúc này, mấy người Dạ lão cũng đi tới từ phía phòng khống chế, Dạ lão liền lên tiếng gọi Hạ Ngôn.
← Ch. 0314 | Ch. 0316 → |