← Ch.0242 | Ch.0244 → |
Trên những đài cao bên cạnh, phần đông học viên của Học viện Hồng Hà, Học viện Sơn Phong, Học viện Lang Tà đều hình thành vòng tròn quan khán cuộc so đấu giữa Học Viện Tử Diệp cả Học viện Càn Khôn.
- Xem ra Học viện Càn Khôn phải rời khỏi nhóm Học viện thứ nhất rồi! Học viên Cao Xung của Học viện Sơn Phong lắc đầu thở dài.
- Tên Hạ Ngôn kia chẳng lẽ lợi hại như lời của Viện trưởng sao?! Lý Cường ở bên cạnh Cao Xung cũng có chút không đồng ý.
Ngãy hôm qua, Viện trưởng Học viện Sơn Phong Đinh Hướng Cảnh sau khi trở về liền nói qua về Hạ Ngôn với mấy người bọn họ.
Viện trưởng Học viện Lang Tà và Hồng Hà tất nhiên cùng nhắc nhở với học viên của mình về Hạ Ngôn. Đột nhiên ở bên trong Học viện nhóm thứ hai toát ra một gã học viên cảnh giới Đại Linh Sư. Hơn nữa học viên này mới có mười lăm tuổi. Bọn họ thân là Viện trưởng của các Học viện, nếu không nói cho học viên của mình thì là chuyện không có khả năng.
- Viện trưởng để chúng ta hôm nay quan sát võ kỹ của tên Hạ Ngôn kia thật kỳ hẳn là có nguyên nhân!
Khuôn mặt Cao Xung trầm xuống.
- Viện trưởng nói tên Hạ Ngôn kia đã đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư thì tất nhiên sẽ không phải giả. Lát nữa hắn xuất tràng chúng ta phải nhìn cho kỹ. Cảnh giới Đại Linh Sư sao!?
Thấy Cao Xung nói nghiêm túc như thế, Lý Cường liên tục gật đầu!
Trong Học viện Sơn Phong, thực lực của Cao Xung là mạnh nhất, ba gã học viên này do hắn cầm đầu.
Đứng cách đó không xa, Lỗ Hạng Chi của Học viện Hồng Hà cầm một thanh trường kiếm màu vàng tối, ánh mắt có chút âm tà, tuy nhiên thỉnh thoảng lại hiện lên chút hưng phấn quỷ dị.
- Hắc hắc, Mễ Tuyết của Học Viện Tử Diệp, chẹp chẹp! Lý Lỗi đứng bên cạnh Lỗ Hạng Chi, nhìn nhìn hắn rồi phát ra âm thanh tấm tắc.
- Mễ Tuyết này quả thật mê người.
Lỗ Hạng Chi cũng không nhìn sang, ánh mắt vẫn nhìn về phía Mế Tuyết đang giao đấu với Tương Khánh Hợp ở dưới lôi đài.
Thân hình Mễ Tuyết yểu điệu, linh động như một con bướm, thi triển võ kỹ cũng rất tinh tế. Tuy lực lượng của nàng không bằng Tương Khánh Hợp nhưng nhất thời Tương Khánh Hợp cũng không có cách gì đánh bại được nàng cả.
- Nữ tử bình thường dù dung mạo không thua kém gì Mễ Tuyết nhưng thực lục lại thua kém quá xa. Mà cả dung mạo và thực lực của Mễ Tuyết đều hơn người cả. Hắc hắc, Lỗ đại ca, rất xứng đôi đó! Tuy nhiên...
Lý Lỗi đang nói thì đột nhiên dừng lại nửa chừng.
Lỗ Hạng Chi vốn đang âm thầm gật đầu, nghe thấy Lý Lỗi nói đến hai từ "tuy nhiên" thì ánh mắt lập tức lạnh xuống, nhìn sang Lý Lỗi.
Lý Lỗi thấy Lỗ Hạng Chi nhìn sang thì trên mặt âm trầm cười nói:
- Mễ Tuyết kia lại rất gần gũi với Hạ Ngôn của Học Viện Tử Diệp. Ta thấy quan hệ giữa nàng và Hạ Ngôn quyết không bình thường.
Lý Lỗi nói xong, Lỗ Hạng Chi liền cười lạnh một tiếng.
- Tên Hạ Ngôn kia thân phận ra sao? Muốn so bì với ta sao? Ta đã sớm điều tra rồi! Hắn xuất thân chỉ từ một tiểu gia tộc ờ thành Ngọc Thủy mà thôi. Nếu không có sư phụ là Liễu Vân thì hắn cùng không bằng *** chó!
Lỗ Hạng Chi khinh thường nói.
Lỗ Hạng Chi lại cười lạnh mấy tiếng.
- Lỗ đại ca, nhưng hai người Hạ Ngôn và Mễ Tuyết lại cùng đều là người của Học Viện Tử Diệp. Sau khi Hội giao lưu Học viện này kết thức thì huynh cũng không có cơ hội tiếp xúc với Mễ Tuyết được nữa. Nói cách khác là rất khó mà tới tay. Hơn nữa, ngươi cũng thấy tên Hạ Ngôn này lại rất được nữ nhân yêu thích, từ ánh mắt nóng cháy của những người đó là có thể nhìn ra được!
Lý Lỗi chỉ quan khán chút đã nhìn thấy những nữ nhân như thế, liếm liếm môi nói. Có thể được nhiều nữ nhân yêu thích như thế quả khiến người ta phải đỏ cả mắt. Lý Lỗi dừng lại chút rồi nói tiếp.
- Hơn nữa, thực lực của tên Hạ Ngôn này cùng không kém, dường như đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Tuy chỉ vừa bước vào Đại Linh Sư nhưng hắn cũng mới mười lăm tuổi, tiền đồ sau này không thể hạn lượng! Mễ Tuyết kia dù hơn hắn tới mười tuổi cùng không có vấn đề gì lớn!
Bị Lý Lôi nói như thế, Lỗ Hạng Chi lập tức trở nên âm trầm.
Ầm ầm!
Trên đài, cuộc chiến giữa Mễ Tuyết và Tương Khánh Hợp đã ngày càng kịch liệt!
Trường côn trong tay hai người liên tục va chạm, rốt cuộc Mề Tuyết bị đánh cho phải lùi lại mấy bước. Sau đó Tương Khánh Hợp đã nhanh chóng phi người tới, chém xuống một côn.
Một côn này tốc độ cực nhanh, so với công kích trước đó lại nhanh hơn ba phần. Thân thể Mễ Tuyết vừa mới đứng vững thì côn ánh đã đánh xuống đầu nàng.
Vòng eo Mễ Tuyết vặn vẹo một cái, đồng thời quát lớn, hơi nghiêng người sang mới khó khăn tránh thoát một côn này.
Tuy nhiên lúc này tầm mắt của Mễ Tuyết cũng không thể trực tiếp thấy được Tương Khánh Hợp, chỉ có thể dựa vào cảm giác. Trong trận đấu, nếu không thấy được địch nhân thì cũng đã rơi vào hiểm cảnh rồi!
Khóe miệng Tương Khánh Hợp lộ ra một nụ cười lạnh, chân trái nhanh chóng nâng lên. Phật một tiếng, trực tiếp đánh vào người Mễ Tuyết đang mắt thăng bằng.
-A!
Lúc này Mễ Tuyết đã không thể tránh được nữa.
- "Hạ Ngôn đã sớm nói khi tên Tương Khánh Hợp này lên đài sẽ cẩn thận hơn trận trước rất nhiều. Hơn nữa lúc này hắn cũng nhìn ta chăm chú đúng như Hạ Ngôn nói. Hắn đã để tâm như thế thì dù ta xuất kỳ bất ý cũng khó có thể thắng được hắn!"
Mễ Tuyết thầm nghĩ.
Vừa rồi Mễ Tuyết cũng đã từng nghĩ qua. Hai người giao đấu cũng gần như đúng với suy nghĩ của Mễ Tuyết.
Từ khi trận đấu bắt đầu cho tới lúc này, Mễ Tuyết cũng không sử dụng chiêu thức đặc biệt nào chuyên để đối phó với Tương Khánh Hợp cả.
Thực lực hai người lại có một sự chênh lệch nhất định. Nếu Tương Khánh Hợp cẩn thận để phòng thì dù Mễ Tuyết xuất ra chiêu đặc biệt nào cũng khó có hiệu quả. Do đó Mễ Tuyết không sử dụng.
Điều này trước khi lên đài Hạ Ngôn cũng đã nói qua với nàng. Nếu Tương Khánh Hợp đã để phòng thì Mễ Tuyết cứ theo như lời hắn, dựa vào thực lực của mình mà giao đấu.
- Học viện Càn Khôn, Tương Khánh Hợp thắng!
Mễ Tuyết bị một cước đánh ngã xuống đất, nhân viên công tác liền tuyên bố kết quả.
Tương Khánh Hợp nhìn nhìn Mễ Tuyết, cuối cùng đắc ý cười hai tiếng, xoay người về chỗ. Một trận trước hắn không biết vì sao mà bại bởi Vương Thiên Hà nên trận này đã cẩn thận hơn rất nhiều.
Mễ Tuyết từ dưới đất đứng đậy, xoay người nhìn về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cười cười, gật đầu lại.
- Trận tiếp theo ta sẽ xuất kỳ bất ý công kích! Tên Vương Anh này vừa chiến thắng Vương Thiên Hà, mà ta vừa thua Tương Khánh Hợp nên hắn sẽ không hoài nghi ta sử dụng nhưng chiêu đặc thù đi!
Mễ Tuyết nhìn Vương Anh đang đi tới.
Tuy nhiên tên Vương Anh này dường như ổn trọng hơn Tương Khánh Hợp kia không ít.
- "Mặc kệ thế nào, chỉ cần hắn xuất chiêu là ta sẽ dùng chiêu thức đã luyện tập đêm qua để đối phó! Vì đối phó hắn, Hạ Ngôn đã nghĩ ra tới ba chiêu liên tiếp!"
Mễ Tuyết cũng đã luyện tập những chiêu thức chuyên nhằm vào Vương Anh.
Vương Thiên Hà dùng nhiều thời gian để luyện tập những chiêu thức nhằm chống lại Tương Khánh Hợp, mà Mễ Tuyết lại nhằm vào Vương Anh.
Cho tới lúc này, cuộc đấu đã hoàn toàn như dự đoán của Hạ Ngôn!
Đêm qua Hạ Ngôn cũng từng nói qua, Vương Thiên Hà thắng Cam Đường Lục và Tương Khánh Hợp, thua Vương Anh. Mà Mễ Tuyết lại thắng Cam Đường Lục và Vương Anh, thua Tương Khánh Hợp.
Đương nhiên đây chỉ là một kết quả mà trên suy tính mà thôi, ai cũng không biết được kết quả thực tế sẽ như thế nào.
Nhưng cho tới lúc này, mọi chuyện đã diễn ra đúng như tính toán của Hạ Ngôn. Hơn nữa phản ứng của mấy tên học viên Học viện Càn Khôn cũng giống như lời Hạ Ngôn nói.
- "Nhất định phải đánh bại tên Vương Anh này!"
Mễ Tuyết cắn chặt hàm răng, nắm chặt trường còn thầm nhủ.
Một lúc sau.
Phần đông khán giả đều bộc phát ra những âm thanh kinh ngạc.
Bởi vì chỉ qua ba chiêu, Vương Anh không ngờ đã bị Mễ Tuyết đánh cho một côn văng người ra. hơn nữa tư thế còn rất khó coi. Mễ Tuyết là từ một côn của Vương Anh mà đối phó lại, thuận thế đánh hắn bay ra ngoài.
Ba côn liên hoàn này khiến Vương Anh không kịp đề phòng. Hắn vốn định dùng một côn để thử qua, muốn Mễ Tuyết thối lui hoặc tránh né. Nhưng không ngờ Mễ Tuyết như lại biết trước một côn của hắn, thoải mái ngăn cản công kích của hắn. Tiếp đó, nàng liên tục đánh ra ba chiêu khiến hắn không thể nào ngăn cản nổi.
Chiêu thứ nhất hắn thành công ngăn cản. Chiêu thứ hai hắn miễn cưỡng đỡ được nhưng chiêu cuối cùng thì Vương Anh không chống được nữa, hơn nữa còn thua với một tư thế cực kỳ khó coi.
Bị đánh văng ra đất mà Vương Anh mãi vẫn chưa đứng lên được, kinh ngạc đến mất hồn.
- "Nguy hiểm thật, may mà Hạ Ngôn liên tục nghĩ ra ba chiêu để phòng vạn nhất, nếu không đúng là khó thắng! Tên Vương Anh này quá ổn trọng, khi công kích không ngờ còn chuẩn bị hậu thủ!"
Sau khi giành chiến thắng, Mễ Tuyết thở phào một hơi trong lòng thầm nghĩ.
Hiện tại, kết quả cuộc đấu đang là Học Viện Tử Diệp thắng bốn trận, Học viện Càn Khôn thắng hai trận.
Lúc này xem ra Học viện Càn Khôn đã không có chút cơ hội nào để giành chiến thắng nữa rồi!
Những khán giả xung quanh có không ít người ủng hộ Học viện Càn Khôn. Lúc này bọn họ bộc phát ra nhưng tiếng hét rất phẫn nộ, quơ tay nắm chân trách cứ đám người Vương Anh là đang đánh thật hay cố ý thả thua.
Tuy nhiên, mặc kệ khán giả la hét như thế nào thì cuộc đấu vẫn chưa kết thúc, phải tiếp tục tiến hành.
Phía dưới, Học Viện Tử Diệp Hạ Ngôn xuất tràng! Chỉ cần Hạ Ngôn thắng một trận nữa là Học Viện Tử Diệp đã giành được thắng lợi cuối cùng, bước chân vào nhóm bốn Học viện đứng đầu.
Một trận thắng này đối với Hạ Ngôn mà nói cũng không có gì bất ngờ mà đã là định số, không thể thay đổi được.
Trên đài cao, Viện trưởng Bàng Ngôn của Học viện Càn Khôn thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng thở dài.
- Ài, vì sao lại thế? Sao giống như đã có sự chuẩn bị xếp đặt trước rồi?! Trong nhất thời Bàng Lập cùng không rõ vì sao lại xảy ra như thế!
Nếu nói là bố trí trước thì làm sao có thể, chẳng lẽ học viên của mình lại hợp tác với học viên Học Viện Tử Diệp sao?!
Điều này tuyệt đối không có khả năng được!
Thấy một màn như thế, Liễu Vân cũng chỉ cười khổ một chút, trong lòng thầm nói lời xin lỗi với lão bằng hữu của mình mà thôi!
- Hạ Ngôn!
- Hạ Ngôn!
- Tất thắng!
- Tất thắng!
Khi Hạ Ngôn xuất tràng, bốn phía lập tức vang lên những âm thanh hoan hô, hơn nữa đa phần lại là từ các cô gái. Nếu có người chú ý quan sát thì sẽ thấy hôm nay dường như có rất nhiều cô gái đến xem Hội giao lưu Học viện hơn bình thường.
Có thực lực, bề ngoài lại anh tuấn quả thật có thể khiến người ta điên cuồng.
Hạ Ngôn nhìn nhìn bốn phía, thoáng giơ tay lên, chậm rãi vẫy vẫy với khán giả xung quanh.
Theo một cái hành động này của hắn, tiếng hò hét bốn phía lại càng thêm sôi nổi. Nếu không có hộ vệ Thánh điện ngăn cản chặt chẽ thì chỉ sợ những nữ nhân điên cuồng này đã trực tiếp lao xuống.
← Ch. 0242 | Ch. 0244 → |