Vay nóng Homecredit

Truyện:Linh La Giới - Chương 0221

Linh La Giới
Trọn bộ 1060 chương
Chương 0221: võ kỹ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1060)

Siêu sale Shopee


Học Viện Tử Diệp, Kinh Các tầng ba!

- Ngày hôm qua sau khi Hạ Ngôn đột nhiên rời khỏi, đến hiện tại còn không trở về.

Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết lúc này còn ở trong Kinh Các, hai người đều cầm bản bí điển Thiên cấp xem ngày hôm nay bỏ về chỗ cũ. Thời gian bọn họ xem bí điển so với ngày trước dài hơn một chút.

Lúc này thời gian đã sớm qua giữa trưa, tuy nhiên hai người vẫn còn chưa rời khỏi Kinh Các.

Nghe Vương Thiên Hà nói, đôi mi Mễ Tuyết khẽ rung một chút, đôi môi đỏ mọng hé ra nhưng không phát ra âm thanh.

Hứa lão nhị cũng ở Kinh Các tầng ba nghe được lời nói của Vương Thiên Hà, liền từ trong góc chậm rái bước ra.

- Hai người các nguợi đã xem bí điển Thiên cấp mấy ngày rồi, đều có lĩnh ngộ gì không? Hứa lão cười nhìn về phía hai người hỏi.

Từ khi đám ba người bọn Hạ Ngôn tiến vào trong Kinh Các xem bí điển, hiện tại đã hem nửa tháng. Bí điển mà Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết xem vẫn chỉ là một quyển. Một quyển này, bọn họ vẫn chưa xem xong.

Chẳng qua tuy hai người còn chưa xem xong, nhưng là võ kỹ của mỗi người đều có tiến bộ không ít.

Nghe Hứa lão hỏi vậy, Vương Thiên Hà ha ha cười nói:

- Bí điển Thiên cấp bác đại tinh thâm, con xem bản "Liệt Nhật Kiếm" này, đến hôm nay cùng chưa thể hiểu một phần mười nội dung trong đó. Tuy nhiên, võ kỹ của con cùng có tiến bộ rõ rệt.

- Con xem bản "Thiên La Tiêng này cùng rất thâm ảo. Mễ Tuyết nhíu mày nói.

- Ha ha! Các ngươi đều là một trong những học viên ưu tú nhất Học Viện Tử Diệp. Nói về thiên phú, đừng nói là đám nguời tu luyện bình thường bên ngoài, cho dù là trong Học Viện Tử Diệp, thiên phú của hai ngươi ở trong tất cả các học viên cùng là đứng đầu. Cũng chỉ có các ngươi mới có thể trong thời gian ngắn như vậy lĩnh ngộ đến bản chất (thực chất chân tủy) một bộ phận bí điển Thiên cấp. Nếu là người bình thường, chỉ sợ cho dù là nửa năm, một năm đều không lĩnh ngộ ra nhũng thứ các ngươi tốn mất nửa tháng lĩnh ngộ đó.

Hứa lão khẽ gật đầu, cười nói.

Lão nói như vậy cùng xuất phát từ lời khen từ đáy lòng. Đối với học viên có thiên phú cao, Hứa lão cùng rất thích.

- Tuy nhiên, thiên phú chỉ là một phương diện. Có thiên phú, tu luyện dễ dàng, nhưng nếu không cố gắng như vậy thiên phú cao tới đâu thì cũng vô dụng. Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết Hai người các ngươi nhất định không thể có một chút lơi lỏng nào. Hạ Ngôn kia ngày hôm qua ngoài ý muốn rời đi, các ngươi bởi vậy nhưng lãng phí không ít tinh thần.

Hứa lão nhị đột nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt sáng quắc nhìn hai người.

Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết trong lòng đều cả kinh. Bọn họ đương nhiên nghe ra đây là Hứa lão đang cảnh báo bọn họ không thể phân tâm.

- Đa tạ Hứa lão dạy bào!

Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết liếc nhau, đồng thời khom người nói.

Nếp nhăn trên mặt Hứa lão nhị hơi giãn ra, lúc này mới vuốt chòm râu dài của mình một lúc, gật đầu cười hài lòng.

- Hứa lão! Thiên phú của Hạ Ngôn kia, chúng con cũng là theo mà không kịp. Hơn nữa, Hạ Ngôn tu luyện cùng cực kỳ cố gắng.

Mễ Tuyết đột nhiên mở miệng nói.

Những lời này, cơ hồ là bật thốt ra. Với tính cách của Mễ Tuyết nói như vậy kỳ thật là khó khăn vạn phần nhưng không biết vì sao, hôm nay ở trước mặt Hứa lão nàng lại không kìm nổi nói ra.

Khi nàng nói ra những lời này, ngay bản thân nàng cùng đều cảm thấy có chút giật mình.

Vương Thiên Hà ở bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn Mễ Tuyết. Thời gian Vương Thiên Hà biết Mễ Tuyết đã rất lâu rồi, hắn đối với Mễ Tuyết tự nhận là đã phi thường hiểu rõ. Hắn cũng không nghĩ tới Mễ Tuyết lại ở trước mặt Hứa lão nói những lời như vậy.

-Ồ?

Hứa lão kinh ngạc một tiếng, nhìn Mễ Tuyết:

-Ngươi làm thế nào biết Hạ Ngôn kia thiên phú cực cao? Hứa lão nhị cũng nổi lòng hiếu kỳ.

Lúc trước đại ca lão ở Kinh Các tầng một vừa nhìn thấy đã từng nói qua. Hạ Ngôn này phi thường kỳ lạ. Hơn nữa, thực lực đã đạt tới Linh Sư đỉnh, lúc ấy đại ca của lão tự mình ra tay thử.

- Hạ Ngôn mới mười lăm tuổi, nhưng lại có thể vào trong cơ quan trận cao cấp. Mễ Tuyết nói tiếp.

Có lè trong tiềm thức của nàng, chỉ muốn vì Hạ Ngôn nói gì đó, về phần nguyên nhân, có thể là hy vọng Hạ Ngôn có thể được đến càng nhiều nhân viên cao tầng học viện chú ý tới.

- Cái gì?

Cặp mắt Hứa lão bỗng trợn tròn.

Cơ quan trận cao cấp, nơi đó phải là Đại Linh Sư mới có thể đi vào. Hơn nữa, cho dù là Đại Linh Sư vào trong cũng sẽ cố hết sức. Nhất là nguời tu luyện mới bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, càng khó!

Hạ Ngôn với cảnh giới Linh Sư tiến vào cơ quan trận cao cấp?

Cơ quan trận này, là Học Viện Tử Diệp cố ý mời một vị cơ quan đại sư hết sức nổi tiếng trên Đại Lục Long Chi kiến tạo nên, mục đích chính là vì cung cấp đủ luyện tập thực chiến cho học viên. Cơ quan trận tổng cộng chia làm bốn loại: sơ cấp, trung cấp, cao cấp và đặc thù. Bốn loại cơ quan trận này, dùng đến nhiều nhất chính là cơ quan trận sơ cấp.

Đương nhiên, cho dù là cơ quan trận sơ cấp cũng phải là học viên có cảnh giới Linh Sư mới có thể vào trong tu luyện.

Mà cơ quan trận trung cấp cùng chỉ có một thiểu số bộ phận học viên đặc biệt ưu tú mới có thể tiến vào. Ví dụ như là Mễ Tuyết, Vương Thiên Hà.

Cơ quan trận cao cấp rất ít có học viên sử dụng. Cho dù là những giảng sư, chỉ sợ cùng chưa có ai có thể vào trong. Cơ quan trận cao cấp, yêu cầu là cảnh giới Đại Linh Sư mới có thể vào trong.

Khi Hứa lão nghe Mễ Tuyết nói Hạ Ngôn có thể tiến vào cơ quan trận cao cấp, giật mình cùng là rất bình thường.

- Mễ Tuyết nói không sai. Hạ Ngôn quả thật có thể vào tu luyện trong cơ quan trận cao cấp. Hơn nữa, hắn ở trong cơ quan trận cao cấp cũng có thể kiên trì thời gian rất lâu.

Vương Thiên Hà tiếp lời:

- Thực lực Hạ Ngôn, rất mạnh. Nếu là Hạ Ngôn có thể tham gia Hội Giao Lưu học viện lúc này, Học Viện Tử Diệp chúng ta...

Nói đến đây, Vương Thiên Hà không nói tiếp, tuy nhiên ngụ ý cùng đã rất rõ ràng. Nếu là Hạ Ngôn tham gia Hội Giao Lưu học viện, vậy Học Viện Tử Diệp rất có khả năng sẽ đạt được thành tích cao ở Hội Giao Lưu.

- Ta hiểu rồi. Quả nhiên đúng như lời đại ca nói, Hạ Ngôn này là một quái tài. Cặp mắt Hứa lão tỏa sáng nói:

- Ánh mắt Viện trưởng, quả nhiên là độc đáo!

Nói xong, Hứa lão thở ra một hơi thật dài.

Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết lại liếc nhìn nhau, cau mày.

- Hạ Ngôn này, nhất định phải tìm được. Cho dù là thật sự bị điên, cùng phải chữa khỏi. Hứa lão đột nhiên hết sức ngưng trọng nói. Nói xong, chân di động đi về hướng thang lầu.

Vương Thiên Hà thấy Hứa lão muốn rời đi, nói với Mễ Tuyết:

- Chúng ta cùng nên đi ra thôi.

-Ừ!

Mễ Tuyết gật gật đầu.

Đúng lúc này, nơi thang lầu chợt lóe một bóng người, một bóng người màu trắng từ phía dưới nhoáng lên trên.

Ba nguời tập trung nhìn, không ngờ là Hạ Ngôn ngày hôm qua ngoài ý muốn rời đi.

Hạ Ngôn đồng thời cùng thấy được ba người trên lầu, hắn trước tiên cung kính chào hỏi Hứa lão nhị, khom người:

- Xin chào Hứa lão.

Lúc Hạ Ngôn tiến vào Kinh Các cũng chỉ là vừa được một lát, đã chào hỏi Hứa lão ở tầng một. Đương nhiên, hai nguời cũng nói vài câu. Hứa lão hỏi hắn ngày hôm qua xảy ra chuyện gì. Hạ Ngôn chỉ nói là lúc ấy có một ít lĩnh ngộ, cho nên mới vội vã rời đi thí nghiệm một chút.

Hứa lão cười cười, cũng không hỏi đến cùng.

Khi Hạ Ngôn lẽn đến tầng ba, vừa lúc đụng phải ba người bên trên muối xuống lầu.

- Hạ Ngôn, đệ không việc gì chứ?

Mễ Tuyết nhìn thấy Hạ Ngôn xuất hiện, lập tức không kìm nổi mừng rỡ nói. Hạ Ngôn cười nói:

- Đúng vậy, không có việc gì. Hai người còn ở đây sao?

- Đúng vậy! Hôm nay bởi vì ta cùng Mễ Tuyết đều có một chút hiểu ra, cho nên liền ở thêm một chút. Vừa rồi, chúng ta còn nói đến đệ đó. Hạ Ngôn, ngày hôm qua đệ đột nhiên rời đi, chúng ta còn tưởng là đệ điên rồi. Ha ha! Hiện tại nhìn thấy đệ, cùng an tâm hơn.

Vương Thiên Hà vừa cười vừa nói.

Hạ Ngôn xin lỗi:

- Làm các vị lo lắng rồi. Đệ không sao, ngày hôm qua chỉ là có chút ngoài ý muốn, mới vội vã rời đi.

- Hạ Ngôn. Ngươi đã vào cơ quan trận cao cấp? Hứa lão lúc này mở miệng dò hỏi.

Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết một cái, khẳng định là hai người nói ra tin tức này. Nếu không, hiện tại Hứa lão khẳng định không thể biết được.

Tuy nhiên đây cũng không coi là bí mật gì, Hạ Ngôn lập tức cười nói:

- Thưa Hứa lão, con đã vào cơ quan trận cao cấp. Tu luyện trong đó, thực lực của con tăng lên rất nhanh!

- Giỏi!

Hứa lão vuốt chòm râu, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn:

- Hạ Ngôn, ngươi hôm nay vì sao lại lên tầng ba?

Từ đầu tới giờ, Hạ Ngôn đều là ở hai tầng dưới xem bí điển. Hạ Ngôn sửng sốt, tuy nhiên lập tức trả lời:

- Bí điển tầng một và tầng hai, con đều xem xong toàn bộ rồi. Cho nên, hiện tại muốn bắt đầu xem bí điển Thiên cấp ở tầng ba.

Hạ Ngôn nói xong, ánh mắt đảo qua bốn phía Kinh Các tầng ba này.

Tầng ba này so với tầng hai thì trống hơn nhiều, giá sách bốn phía tổng cộng cũng chỉ có ít ỏi mấy cái hộp đắt tiền tinh xảo. Hạ Ngôn biết, đặt trong những cái hòm này chính là bí điển Thiên cấp trân quý dị thường.

Đếm sơ một lượt, trong tầng ba này tổng cộng có đặt tám bản bí điển.

- Xem xong rồi?

Cặp mắt Hứa lão trừng lớn, nói:

- Hạ Ngôn. Bất kể là bí điển bất nhập lưu hay là bí điển Nhân cấp, không một bản nào là không có điểm độc đáo. Ngươi đã xem rồi, nên xem kỹ lưỡng.

Hứa lão nói lời này rất thấm thía, hiện tại lão đối với Hạ Ngôn đã thay đổi một ánh mắt khác, một loại ánh mắt vượt qua đối với Vương Thiên Hà và Mẻ Tuyết. Nếu là học viên bình thưòng, lão sẽ không nói nhiều như vậy.

Hạ Ngôn cùng nghe ra ý tứ của Hứa lão, biết Hứa lão đáy là muốn tốt cho mình. Tuy nhiên, hắn quả thật đã xem rất kỹ lưỡng, hơn nữa còn tiêu hóa hấp thu toàn bộ bí điển này, tự nhiên không cần phải tốn thêm thời gian xem nữa.

Hắn liền nói:

- Hứa lão! Bí điển tầng một cùng tầng hai con đã xem rất kỹ, cùng biết trong mỗi một bản bí điển này đều có chỗ hay.

Thấy Hạ Ngôn nói vậy, khí tức Hứa lão đột nhiên trầm xuống, nghiêm túc nói:

- Hừ! Ngươi nói ngươi đã xem kỹ, ta đây thật muốn kiểm tra ngươi một chút.

Khóe miệng Hứa lão nổi lên cười lạnh, lão cố ý muốn đả kích Hạ Ngôn.

Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết ở bên cạnh, ánh mắt đều hướng về phía Hạ Ngôn. Bọn họ nghe Hạ Ngôn nói vậy, trong lòng tự nhiên cũng nghi ngờ chồng chất. Hạ Ngôn nói đã xem xong bí điển tầng một và tầng hai, điều này sao có thể? Bất kể là Vương Thiên Hà hay là Mễ Tuyết, đều hoàn toàn không thể tin tưởng lời nói của Hạ Ngôn.

Nhưng Hạ Ngôn, lại nói láo sao? Nếu là trước kia, Vương Thiên Hà nhất định khinh thường cười lạnh trong lòng, nhưng hiện tại hắn đã không dám dễ dàng cho kết luận.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1060)