← Ch.0779 | Ch.0781 → |
Hôm qua. Lưu Ngọc Đường của Vô Nhai Điện và Húc Dương của Ánh Thiên Điện đã chuẩn bị luận bàn một chút. Nhưng vừa lúc Điện chủ Lưu Tô lại nhận được mật báo. cho biết Điện chủ Thủy Vụ của Tinh Đấu Điện đã tới thành vực của Vô Nhai Điện cho nên nói lại cho Điện chủ Lạc Phong biết. Sau đó. Lạc Phong Hển thay đổi chủ ý. nói với Điện chủ Lưu Tô lẳng nên đợi Thủy Vụ tới rồi lại để hai Lưu Ngọc Đường và Húc Dương tiến hành luận bàn.
Nghe Lưu Tô nói thế. ánh mắt Thủy Vụ sáng ngời, tươi cười nói:
- Người trẻ tuổi của Vô Nhai Điện và của Ánh Thiên Điện đều có thực lực không tệ. tuy luyện không tới ngàn năm mà đã đạt tới cảnh giới Thiên Thần tam cấp. rât khó gặp! Xem ra lần Lang Tà Giới Tinh anh thiên tài lôi đài chiến này. hai người bọn hắn cũng có cơ hội tiến vào tiền mười tên gia nhập Lang Tà Điện.
Tuy nhiên, dù ngoài miệng nói lẳng hai gã trẻ tuổi này thực không tồi nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, so với Hạ Ngôn, hai người này còn kém hơn rất nhiều!
- Ha ha. Thủy Vụ. tình huống của Tinh Đấu Điện ngươi thế nào? Người trẻ tuổi bên cạnh ngươi chỉ là cảnh giới Thiên Thần nhị cấp sơ kỳ. Cảnh giới hơi kém một chút đó!
Lạc Phong nhìn sang, lắc đầu cười lớn. Hắn hiển nhiên là rất hài lòng với Húc Dương, người tham gia Tinh anh thiên tài lôi đài chiến lần này.
- Hạ Ngôn hắn mới tu luyện hơn một trăm năm. thời gian gia nhập Tinh Đấu Điện cũng chỉ mới một trăm hai mươi năm mà thôi! Có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần đã là rất khó gặp rồi!
Thủy Vụ lắc đầu rồi lại gật đầu. nhìn sang Hạ Ngôn ngồi bên cạnh, như vẻ không để ý tới hàm ý của Lạc Phong.
- Ồ? Hắn gọi là Hạ Ngôn? Mới tu luyện hơn một trăm năm sao?! Quả không đơn giản! Lưu Ngọc Đường của Vô Nhai Điện ta đã tu luyện hơn sáu trăm năm. Hơn nữa. trong Vô Nhai Điện được ta nhiều lần đích thân chỉ điểm cho nên hiện tại mới miễn cưỡng tiến vào cảnh giới Thiên Thần tam cấp sơ kỳ.
Ánh mắt Lưu Tô lại nhìn về phía Hạ Ngôn, trong ánh mắt lại có thêm vẻ rất tán thưởng.
Mà ánh mắt của tên Điện chủ Lạc Phong lại hơi nhíu lại. ánh mắt như hìn thành hai đạo ánh sáng thực chất. Hạ Ngôn có thể cảm giác được, khi hắn nghe thấy rằng mình mới tu luyện hơn một trăm năm thì hít sâu một hơi. sắc mặt cũngc ó biến hóa. Tuy nhiên hắn lại rất nhanh khôi phục lại vẻ bình thường.
Mà ánh mắt của Lưu Ngọc Đường và Húc Dương ở vị trí trung ương lại đều nhìn về phía Hạ Ngôn. Ba người bọn họ đều có thể nói là những tu luyện giả cực kỳ ưu tú. trong lòng đều có ngạo khí. Thiên tài gặp nhan, dù ngoài mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng đều không tự chủ được, lấy người khác so sánh với minh.
Mà trong ba người này. Hạ Ngôn có cảnh giới thấp nhất!
Thấy ánh mắt hai người nhìn về phía mỉnh. Hạ Ngôn cũng đưa mắt nhìn lại. lộ ra vẻ tươi cười, còn khẽ gật đầu.
Tên Lưu Ngọc Đường kia cũng khẽ gật đầu lại. xem như là chào đón. Mà tên Húc Dương kia lại cười lanh, chóp mũi khẽ hừ lạnh một tiếng, dường như có chút khinh thường.
- Điện chủ Lạc Phong, không bằng hiện tại để hai người bọn chúng luân bàn đi! Đẻ cho Thủy Vụ xem thực lực của hai người trẻ tuổi này như thế nào?!
Điện chủ Lưu Tô quay mặt sang nhìn Điện chủ Lạc Phong nói. đồng thời cũng khẽ gật đầu đối với Lưu Ngọc Đường. Lưu Ngọc Đường lập tức khom người rồi thần sắc trở nên trịnh trọng, nhìn về phía đối thủ Húc Dương của mình.
- Uhm! Bắt đầu đi!
Điện chủ Lạc Phong cũng giơ tay lên. ánh mắt nhìn về phía Húc Dương.
- Điểm tới là thôi không gây ra thương thế!
- Ta hiểu rồi Điện chủ Đại nhân!
Húc Dương lập tức gật đầu. hớn hở nói. Khí thế hắn đột nhiên tăng Vọt. quay sang Lưu Ngọc Đường nói:
- Lưu Ngọc Đường, chúng ta bắt đầu đi. Nhớ kỹ. xuất ra toàn bộ thực lực của ngươi đi!
- Ta sẽ! Ngươi cũng cẩn thận!
Lưu Ngọc Đường trầm giọng nói ánh mắt rất lăng lệ.
Trong thời gian mấy trăm năm mà có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần, dù là ở trong thành vực của một điện, có lẽ mấy vạn năm mới có một thiên tài như thế! Mỗi người thực lực đều không đơn giản. Hơn nữa. bọn họ có lòng tự trọng cực cao. càng không dễ dàng thừa nhận mình không bằng người!
Hạ Ngôn thấy hai người sắp giao thủ thì ánh mắt cũng sáng lên. chuẩn bị cẩn thận quan sát. Lấy thừa bù thiến, hấp thu sở trường của người khác sẽ có trợ giúp không nhỏ đối với việc tu luyện của bản thân.
Tê—!
Một đạo quang hoàn gần như trong suốt theo ngón tay của Lưu Tô bắn ra. nhanh chóng hình thành một cái lồng bao bọc hai người trẻ tuổi lại. Đại sảnh này tuy rằng không nhỏ nhưng làm lôi đài cho cảnh giới Thiên Thần thì vẫn khá bé nhỏ. Tuy nhiên, hai người là điểm đến liền thôi cũng không phải là chém giết sinh tử cho nên dù địa phương nhỏ một chút cũng không quan trọng.
Phần đông Thái thượng Trưởng lão của Vô Nhai Điện lúc này cũng nhìn không chuyển mắt. Bọn họ đương nhiên hy vọng tu luyện giả của Vô Nhai Điện mình mạnh hơn. Nhưng Thái thượng Trưởng lão này cũng rất kỳ vọng vào Lưu Ngọc Đường, hy vọng hắn có thể thành công gia nhập Lang Tà Điện, gia tăng thế lực của Vô Nhai Điện ở Lang Tà Điện.
- Lưu Ngọc Đường nhất định có thể thắng!
- Ta cũng thấy thế! Kỹ xào chiến đấu của Lưa Ngọc Đường rất phong phú. tốc độ tiến bộ lại cực nhanh!
- Sắp bắt đầu rồi!
Đám Thái thượng Trưởng lão của Vô Nhai Điện đều đưa mắt nhìn vào trung ương, thấp giọng nói chuyện.
Trong sân Húc Dương nhấc tay lên. mở rộng năm ngón tay ra. Hạ Ngôn cảm giác trên đầu mỗi ngón tay này đều có một đoàn linh lực đáng sợ quấn quanh. Linh lực từ năm ngón tay này liền hình thành năm đạo khí lãng, mạnh mẽ bắn ra không trung.
Yaaa!
Theo một tiếng quát khẽ của Húc Dương, cánh tay nằm dưới ống áo đột nhiên vẩy mạnh. Năm đạo khí lãng mà mắt người có thể nhìn thấy được liền nahnh chóng chuyền hướng. , đánh mạnh về phía Lưu Ngọc Đường.
Khoảng cách giữa hai người rất gằn nhan, cũng chỉ tẩm trăm mét mà thôi. Trong không gian nhỏ hẹp này. yêu cầu với khả năng phản ứng của tu luyện giả là rất cao. Phản ứng Chỉ cần hơi chậm một chút đã có thể rơi vào cục diện bị động, thậm chí trực tiếp bị thua.
Tốc độ phản ứng của Lưu Ngọc Đường hiển nhiên không chậm. Thời điểm khi năm đạo khí lãng đánh tới. thân mình hắn toát lên. với một gức độ khó tin đã chuyên đôi vị trí Năm đạo khí làng kia quét qua sát vạt áo của hắn đánh về phía cái lồng năng lượng trong suốt kia. cuối cùng hình thành một mảnh gợn sóng rồi tiêu tan.
- Hừm. chỉ dựa vào né tránh sao?
Húc Dương cười lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm nói.
Vù!
Thân ảnh hắn nhanh chóng di động, hai chưởng đồng thời múa lên. Từ mười đầu ngón tay. mười đạo khí lãng sắc bén đồng thời đánh về phía Lưu Ngọc Đường.
- Để xem ngươi còn có thể tránh né được không?!
Công kích cũng không đơn giản như thế! Mười đạo khí làng đầu tiên bắn ra. Húc Dương lại tiếp tục bắn ra mười đạo nữa. Liên tiếp phóng thích chỉ trong khoảng thời gian rất ngắn, khoảng chừng mấy trăm đạo khí lăng đã được bắn ra. Mỗi một đạo khí lăng đều tạo ra âm thanh bén nhọn, vô cùng dày đặc bao trùm hết đường lùi của Lưu Ngọc Đường.
Hô!
Đối mặt với nhiều đạo khí lãnh lăng lệ như thế. Lưu Ngọc Đường cũng không kinh hoảng, thần sắc càng trầm tĩnh. Lúc này. hắn quả thật không thể tiếp tục trốn tránh mà trực tiếp nâng song chưởng lên. nhanh chóng đấy về phía trước. Một đoàn linh lực gào thét phá ra phảng phất như hai con cự long xuất Thủy.
Trong Phiến không gian này liền xuất hiện hai thủ ấn thật lớn. chặn lại toàn bộ tất cả các đạo khí lãng. Năng lượng hai người tạo ra đều vô cùng kinh người. Mặc dù đang ở bên ngoài Hạ Ngôn không thể cảm giác được lực lượng này mạnh như thế nào nhưng hắn cũng có thể nhìn rạ, công kích do hai người phóng thích đều vượt qua hai trăm triệu độ.
Hai luồng năng lượng mà mắt thường cũng có thể thấy rõ mãnh liệt va chạm với nhau.
Bang bang bang-
Tiếng vang dày đặc liên tiếp truyền ra. Mấy trăm đạo khí lãng va chạm vào hai thủ ấn kia. chính là phất ra thanh âm như trống đánh.
Ca ca ca-—
Trong thời gian mười lần hô hấp. chường ấn của Lưu Ngọc Đường rốt cục bị đánh tan. Tuy nhiên. Lưu Ngọc Đường đã sớm tính toán chuản xác. Khi chường ấn tán loạn thì thân mình hắn đột nhiên lay động, trực tiếp lao về phía Húc Dương.
Một đạo quang hoa bao quanh ngoài thân hắn liên tiếp lóe lên. hiển nhiên hắn đang vận chuyển linh lực trong cơ thể cực nhanh.
- Hai người trẻ tuổi này thực lực đều không tệ! Hơn nữa đều hiểu cách lợi dụng không gian nhỏ hẹp này!
Thủy Vụ đang ngồi xem cuộc chiến thì không khỏi tán thưởng, gật đầu nói.
Khóe miệng Điện chủ Lạc Phong hơi nhấc lên. ánh mắt nhìn vào trong tràng giống như chắc chắn Húc Dương sẽ có thể chiến thắng vậy.
- Điện chủ. người xem ai sẽ có thể giành được chiến thắng?
Hạ Ngôn nhìn vào trận chiến, mở miệng hỏi.
- Hiện tại còn khó nói rỗ. Linh lực. lực lượng của hai người dường như hơn kém nhau không nhiêu. Mà hiện tại. bọn họ còn chưa dùng thần khí và thần thông cho nên khó nói rốt cuộc ai mạnh hơn ai!
Thủy Vụ trầm ngâm một chút, tuy nhiên cuối cùng vẫn lắc đầu nói với Hạ Ngôn.
Dù với thi lực của hắn cũng nhiều nhất có thể nhận ra linh lực và lực lượng của hai người bọn họ. Đối với thần thần thông và thần khí trước khi bọn họ sử dụng thì Điện chủ Thủy Vụ cũng không thể nhìn ra được.
- Ah!
Hạ Ngôn thốt lên.
- Thủy Vụ. Hạ Ngôn của Tinh Đấu Điện ngươi so với hai người bọn họ thì thế nào?!
Nghe được Hạ Ngôn và Điện chủ Thủy Vụ nói chuyện. Điện chủ Lạc Phong cũng đưa mắt sang, cười tủm tỉm hỏi.
- Cái này.
Thủy Vụ trầm ngâm, khẽ cười nói:
- Khó nói! Cảnh giới của Hạ Ngôn dù thấp hơn một chút nhưng ta cảm thấy bọn họ khó có thể thắng được Hạ Ngôn
Điện chủ Thủy Vụ nói không sai. chỉ luận về lực lượng thì Hạ Ngôn căn bản không thua kém cảnh giới Thiên Thần tam cấp. Mà nếu so sánh thần thông và thần khí với Đại Phân Thân Thuật và Pháp Tắc Thần Khí. chỉ sợ dù là cao cấp Thiên Thần cũng không chiếm được ưu thế gì trước Hạ Ngôn. Cho nên. Thủy Vụ mới nói hai người bọn họ khó thắng được Hạ Ngôn. Đây cũng là đã nói khiêm tốn rồi!
- Ha ha ha.
Xem ra. Thủy Vụ ngươi rất tin tưởng vào Hạ Ngôn! Ta vốn còn tường ngươi mang theo một gã tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần nhị cấp tham gia Tinh anh thiên tài lôi đài chiến lần này là có ý không thèm để ý tới lôi đài chiến, hoặc là nói Tinh Đấu Điện gần đây không có người này giòi! Không ngờ ngươi lại nắm chắc!
Điện chủ Lạc Phong cười ha hà. chỉ là trong giọng nói vẫn có chút khinh thường!
- Đều là thiên tài khó gặp! Ta thấy thần khí và thần thông của bọn hắn đều không chênh lệch nhiều. Sự chênh lệch về cảnh giới Chỉ sợ sẽ là mấu chốt của thắng bại!
Lưu Tô ở một bên cũng hơi nhíu mày. khẽ lắc đầu nhìn Thủy Vụ và chậm rãi nói.
← Ch. 0779 | Ch. 0781 → |