Vay nóng Tima

Truyện:Khí Trùng Tinh Hà - Chương 0084

Khí Trùng Tinh Hà
Trọn bộ 1046 chương
Chương 0084: Khen thưởng điên cuồng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1046)

Siêu sale Shopee


Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Yến hội của Tây Môn Đại phiệt khiến những Võ đồng có thể nói là mở rộng tầm mắt, cảm nhận thật sự được cái gọi là khí phái Đại phiệt, cái gọi là quý tộc thượng phẩm.

Mặc dù trong những Võ đồng này có không ít người là con cháu Thế gia tới từ các quận, nhưng so sánh với Thế gia và Đại phiệt như vậy, khoảng cách liền lộ ra rõ ràng.

Điều này khiến các Võ đồng ước ao không hết, càng âm thầm quyết chí trong lòng. Nhất định phải phát huy xuất sắc trong Thí luyện Võ đồng lần này, ra sức phấn đấu để gia tộc mình cũng có một ngày có thể đạt đến địa vị như Tây Môn Đại phiệt!

Trên đường về, Đạt Hề Dương luôn im lặng không nói gì, tâm sự nặng nề. Tây Môn Đại phiệt mời tiệc lần này khiến hắn cũng cảm nhận được chênh lệch trí mạng giữa gia tộc Thế gia và gia tộc Đại phiệt.

Bỏ qua Tây Môn Phiệt chủ không nhắc đến, những Trưởng lão Hộ pháp của Tây Môn Đại phiệt, Chân Võ Cảnh Bát đẳng có bốn người, Chân Võ Cảnh Thất đẳng có gần mười người. Phải biết rằng, Đạt Hề Thế gia nhà hắn cũng chỉ có một vị Chân Võ Cảnh Thất đẳng.

Còn đám con cháu trẻ tuổi, bỏ qua con cháu chính thống của Tây Môn Phiệt chủ, cũng có không ít nhân tài kiệt xuất. Bất cứ người nào trong số bọn họ đặt ở quận La Giang sợ rằng đều trở thành nhân vật nổi bật trong đám người. Loại chênh lệch này, xác thực dễ dàng khiến người ta sản sinh một loại cảm giác vô lực.

- Nhất định phải phát huy hoàn mỹ trong Thí luyện Võ đồng!

Đạt Hề Dương âm thầm hạ quyết tâm, tiếp tục suy nghĩ:

- Nếu có thể tiếp nhận được Linh duyên, tiền đồ của Đạt Hề Thế gia ta nhất thời sẽ lên như thuyền gặp nước! Tiền đồ của ta chắc chắn vô lượng!

Vân Khinh Yên ngược lại ngây ngô, ngốc nghếch. Theo nàng thấy, Tây Môn Đại phiệt là Đệ nhất Gia tộc ở Nam Vân Châu, phồn hoa xa xỉ, nhân tài vô số, những điều này đều là những chuyện bình thường mà một gia tộc Đại phiệt phải có.

Nàng cũng không cảm thấy Vân gia thuộc giới Hào môn, và Tây Môn Đại phiệt có cái gì để so sánh. Vì vậy tâm tình của nàng thoải mái nhất, vô tâm vô tự, đi trên đường bàn luận viễn vông.

- Tần Vô Song, ta thấy Tây Môn Tinh có chút ý tứ ra sức thiết lập quan hệ tốt đẹp với ngươi đó!

Vân Khinh Yên mặc dù thần kinh ngốc nghếch, nhưng nữ nhân trời sinh đã có sự mẫn cảm, trực giác có thể nói là vô cùng biến thái.

- Có chuyện như vậy sao?

Tần Vô Song đương nhiên cảm giác được ý tứ kết giao của Tây Môn Tinh, đương nhiên cũng hiểu rõ chuyện này khẳng định là do Tây Môn Vũ đã giao phó trước đó.

Tần Vô Song cũng không phải là loại người một mực thanh cao, ngược lại, hắn rất biết nhận định thời thế. Kết giao bằng hữu với Tây Môn Đại phiệt chí ít cũng tốt hơn rất nhiều so với trở thành kẻ địch của bọn họ.

Vì vậy hắn đã tỏ ý tứ hòa bình với Tây Môn Tinh, không thiết tha, cũng không khước từ, giao thiệp theo thế rất tự nhiên, đem lại cho người ta một loại cảm giác mơ hồ không dấu vết.

Đương nhiên chuyện này trong lòng hai bên đều biết rất rõ ràng. Người ngoài như Vân Khinh Yên tự nhiên có hỏi, hắn đương nhiên cũng sẽ không đi giải thích gì cả.

Vân Khinh Yên rất hăng hái, quả quyết:

- Tuyệt đối không sai, ta đã quan sát nhiều lần rồi.

- Ha ha, Vân đại tiểu thư quan sát Tây Môn Tinh cẩn thận như vậy, có phải là có dã tâm muốn vào làm con dâu gia tộc Đại phiệt không?

- Hứ, đừng suy nghĩ mắc ói như vậy!

Vân Khinh Yên khẽ cười một tiếng, sau đó lập tức bổ sung thêm một câu rất nghiêm túc:

- Con cháu Đại phiệt thì thế nào chứ? Ta không thích lấy chồng như vậy.

Giữa lúc nói chuyện đã quay về khách điếm.

o0o

Đêm nay, mọi người đều nghỉ ngơi rất sớm. Vì hôm sau đã khởi hành, tiến về Xích Mộc Vương Thành. Đó là một võ đài lớn hơn, đại bộ phận Võ đồng đều chưa từng đến Xích Mộc Vương Thành, trong lòng đương nhiên đều tràn đầy mong đợi.

Tần Vô Song mặc dù cũng chưa từng đến, nhưng tâm tình ngược lại rất thoải mái.

Là người đã sống hai kiếp, tâm tình của hắn đương nhiên không giống với những người thiếu niên đó. Đối với hắn, Xích Mộc Vương Thành cũng chỉ là một con đường phong cảnh chưa xuất hiện mà thôi. Giống như đời trước từ thị trấn đến thị xã, lại từ thị xã đến tỉnh thành, tỉnh thành đi lên còn có kinh đô nữa... Đạo lý đều giống nhau.

o0o

Sáng sớm, Tần Vô Song còn chưa mở mắt, đã nghe thấy tiếng gọi của Vân Khinh Yên ở hành lang:

- Hai người các ngươi còn làm biếng chưa dậy sao? Chuẩn bị xuất phát rồi!

Thức dậy, vệ sinh cá nhân hoàn tất. Tới trung tâm quảng trường tập hợp, điểm danh đầu người, tổng cộng có tám mươi sáu tên Võ đồng dự thi, hoàn tất tập hợp, cả đoàn xuất phát.

Đội ngũ trùng trùng điệp điệp rời khỏi châu thành Nam Vân Châu. Trên đường đi, Tây Môn Tinh tình nguyện làm người dẫn đầu đoàn người, nhưng hắn đồng thời ngoài việc đảm đương giữ chức thủ lĩnh, lại thỉnh thoảng hữu hảo trưng cầu ý kiến của Tần Vô Song.

Võ đồng của châu thành Nam Vân Châu, đương nhiên là những kẻ Tây Môn Tinh sai đâu đánh đó. Còn những Võ đồng quận ngoài, sau khi được Tây Môn Đại phiệt mở tiệc chiêu đãi, cảm nhận được mị lực nhân cách của Tây Môn Phiệt chủ, đối với vai trò đảm nhiệm dẫn đầu của Tây Môn Tinh cũng không có phản cảm gì.

Những Võ đồng châu thành trước đó đã được Tây Môn Tinh nghiêm khắc cảnh cáo, trong hành trình không cho phép ai gây rối, không cho phép gây mất đoàn kết. Những việc đó đại diện cho hình tượng của Nam Vân Châu, kẻ nào phá đám thì kẻ đó chính là người bôi nhọ Nam Vân Châu.

Cảnh cáo nghiêm khắc như vậy, ai cũng không dám làm càn. Mặt khác hai gã Võ đồng đến tuổi trong tộc của Tây Môn Đại phiệt cũng được Phiệt chủ nghiêm trọng nhắc nhở, phải hiệp trợ Tây Môn Tinh khống chế cục diện. Ở trong đội ngũ tiến lên, cũng cố gắng điều tiết bầu không khí, ngăn ngừa Võ đồng của châu thành và ngoài quận phát sinh tranh cãi, tạo ra tác dụng hữu hảo rất tốt.

Đã có con cháu của Tây Môn Đại phiệt lấy mình làm gương, những Võ đồng của châu thành cũng bắt chước theo, trên đường đi bầu không khí dĩ nhiên tương đương tốt, không những không bùng nổ ra mâu thuẫn xung đột gì, thậm chí sự xa cách của hai đám Võ đồng cũng dần dần được tiêu trừ, hai bên còn có thể nói chuyện cười đùa.

Dù sao đều là tính cách của những người trẻ tuổi, ở lâu cũng càng thêm quen thuộc. Quen thuộc rồi đương nhiên cũng ít đi rất nhiều hiểu lầm và mâu thuẫn.

o0o

Chưa đến một ngày đã thuận lợi đến được bên ngoài Xích Mộc Vương Thành.

Bên ngoài của Xích Mộc Vương Thành xây dựng rất nhiều thôn trại, sự phân bố của từng thôn trại đều rất có quy tắc. Nhìn từ đại cục, hiển nhiên là tạo ra tác dụng hòa hoãn xung đột giữa các khu. Những thôn trại này hiển nhiên đều có phân bố phòng thủ vô cùng nghiêm mật, che đỡ lẫn nhau, bảo vệ xung quanh bên ngoài Xích Mộc Vương Thành.

Các Võ đồng phải thông qua kiểm tra đối chiếu rồi mới được thông qua. Trên đường lớn đi thông tới Xích Mộc Vương Thành, nhìn từ xa xa, mặc dù cách đường mười mấy dặm, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng nơi mà Xích Mộc Vương Thành nguy nga tọa lạc.

Khí thế hào hùng, đại khí nghiêm nghị.

Tần Vô Song lần đầu tiên nhìn thấy Xích Mộc Vương Thành, trong lòng lập tức nổi lên tám chữ bình luận này.

Nam Vân Châu ở vị trí phía nam của Xích Mộc Vương Thành, vì vậy đám Võ đồng của Nam Vân Châu đều chuẩn bị từ cửa nam tiến vào. Dần dần đi tới gần, không bao lâu đã tới được cửa nam.

Thủ vệ của cửa thành thiết lập rất nhiều trạm kiểm soát, kiểm tra đối chiếu công văn của Nam Vân Châu phát đến, lại kiểm tra đối chiếu thân phận, sau khi kết thúc tất cả, Đội trưởng thủ vệ mới nói:

- Vào cửa thành, phải quản lý chỗ ngồi của các ngươi, không được tùy ý chạy loạn, nếu không bị Thủ vệ quân bắt được, bất kể các ngươi là ai, đều phải chịu hình phạt!

Tây Môn Tinh cười nói:

- Hiểu rồi hiểu rồi, những điều này đều là lễ nghi cơ bản của quý tộc mà.

- Được rồi, vào đi. Bên trong khắp nơi đều có bảng thông báo. Các ngươi hãy lưu ý thêm một chút. Tất cả tin tức Thí luyện Võ đồng đều sẽ xuất hiện trên bảng thông báo.

Sau khi vào thành, các Võ đồng rõ ràng bớt phóng túng đi rất nhiều, ngay cả những Võ đồng thích nói cười, tính cách hướng ngoại, cũng rõ ràng nói ít đi.

Đây chính là Xích Mộc Vương Thành, toàn bộ Bách Việt Quốc, ngoài Đế Đô ra, còn có bốn Đại Vương Thành phụ thuộc. Loại thành phố lớn cấp bậc này khiến những Võ đồng còn chưa quen lắm với việc đời ít nhiều có chút nhút nhát, mất tự nhiên.

Tây Môn Tinh đã tới Xích Mộc Vương Thành vài lần, đương nhiên cảm thấy quen thuộc hơn những Võ đồng khác không ít, khẽ mỉm cười nói:

- Mọi người không cần quá nhút nhát, chỉ cần hành động theo quy củ, nói nói cười cười không có vấn đề gì. Mọi người lưu ý một chút tới những bảng thông báo ở khắp nơi. Tin tức của Thí luyện Võ đồng...

Còn chưa nói xong, đã nhìn thấy xa xa trên mặt đường, một nhóm người chen chúc đông nghìn nghịt, tụ tập ở trước một bảng thông báo, vô cùng náo nhiệt.

- Khẳng định là tin tức Thí luyện Võ đồng rồi, qua xem đi!

Tây Môn Tinh đưa mắt ra hiệu cho hai đệ tử đồng tộc, ba người hiểu ngầm trong lòng, chen lách vào trong đám người.

Bọn họ chen vào đám người này, khiến những người ở phía trước đều tỏ ý không vui, đều trợn mắt quay đầu lại nhìn, nhưng nhìn thấy ba Võ đồng ăn mặc sang trọng như con cháu Đại phiệt chen vào, lời quát mắng vừa đến bên mép đã bị nuốt ngược trở lại, nuốt giận im lặng tránh sang một bên, không còn cách nào, không thể chọc vào con cháu Đại phiệt.

Tần Vô Song cũng không muốn chen vào, đợi Tây Môn Tinh xem xong, đi ra khẳng định sẽ cùng biết tin tức. Nói ra có con cháu Đại phiệt mở đường, đi tới đâu tựa hồ đều tương đối thoải mái.

Một lát sau, trong tiếng oán giận của đám người, Tây Môn Tinh vẻ mặt hưng phấn lại chen ra, từ biểu hiện của hắn có thể nhìn ra hắn đã chấn động sau khi xem xong bảng thông báo.

- Biến thái quá, lần này, mọi người sẽ có thêm động lực rồi.

Khẩu khí của Tây Môn Tinh có chút kích động.

- Sao vậy?

- Tinh thiếu gia, ngươi đừng thừa nước đục thả câu nữa.

- Hắc hắc, Vô Song huynh, sao huynh không tiến vào trong mà xem?

Tây Môn Tinh mỉm cười hỏi.

- Ta đợi Tinh thiếu gia ngươi sau khi xem xong cùng hưởng chung tin tức. Người nhiều như vậy, nếu ta chen vào trong, những người đó không mắng ta chết mới là lạ.

Tần Vô Song cười khổ nói.

Tây Môn Tinh cười hắc hắc, không để bụng, thấy mọi người đều đang nhìn hắn chờ mong, đợi hắn lên tiếng, rất có cảm giác thành tựu, cũng không thừa nước đục thả câu nói:

- Hoàng đế Bệ hạ ngự chỉ, bốn khu lớn của Bách Việt Quốc, nếu nơi nào đoạt được vị trí Quán quân Tập thể trong Thí luyện Võ đồng, tất cả gia tộc Võ đồng tham dự của khu này, đều được ban thưởng một ngàn mẫu ruộng. Mười người xếp đầu tiên của khu, được thưởng ruộng ba ngàn mẫu! Ba người xếp đầu tiên, mỗi người được thưởng ruộng năm ngàn mẫu, ngoài ra còn cộng thêm hoàng kim vạn lượng! Hắc hắc...

Tiếng ‘hắc hắc’ này có ý nghĩa là hắn còn chưa nói xong.

- Vậy nếu là Quán quân đứng đầu thì sao?

Một tên Võ đồng thông minh lập tức hỏi.

- Đúng vậy, người đứng đầu thì sao, không thể không có khen ngợi đặc biệt được?

Tiếng phụ họa nổi lên bốn phía.

Tây Môn Tinh thần bí mỉm cười:

- Người quán quân đứng đầu, thưởng ruộng vạn mẫu, hoàng kim ba vạn lượng, phẩm cấp gia tộc thăng lên một cấp vô điều kiện, thưởng phong cấp bậc Hầu tước!

Những lời này vừa thốt ra, nhất thời tạo ra từng trận ngạc nhiên thú vị. Tất cả các Võ đồng đều ngây người. Khen thưởng này, quả nhiên là hậu hĩnh.

Điền sản và hoàng kim cũng được rồi. Phẩm cấp gia tộc còn được thăng lên một cấp vô điều kiện, điều này khiến cho những con cháu Thế gia càng thêm kích động, bao gồm Đạt Hề Dương trong lòng cũng có tính toán:

- Phẩm cấp thăng lên một bậc, nếu ta có thể đạt được danh hiệu Quán quân đứng đầu của Lĩnh, há không phải có thể để gia tộc thăng lên chức Đại phiệt sao?

Hơn nữa, thiếu niên được phong Hầu tước, đó là cơ hội trăm năm khó gặp trong Bách Việt Quốc.

Tây Môn Tinh tựa hồ rất hưởng thụ loại phản ứng kịch liệt này của mọi người, khoan thai nói:

- Chú ý, đây chỉ là biểu dương thành tích đoàn thể, được xây dựng trên nền tảng cạnh tranh giữa Tứ Đại Lĩnh. Thí luyện Võ đồng lần này, đối với phát huy cá nhân cũng có phần thưởng!

- Cá nhân cũng có sao?

Các Võ đồng lại dâng trào tình cảm phấn chấn.

- Biểu dương cá nhân, thậm chí còn hậu hĩnh hơn cả biểu dương đoàn thể!

Cảm xúc của Tây Môn Tinh cũng có chút sôi trào:

- Không xét xuất thân, không xét phẩm cấp, bất luận là ai, nếu có thể đoạt được vinh quang Quán quân Cá nhân trong toàn bộ Thí luyện Võ đồng lần này, gia tộc sẽ được thăng cấp lên làm Vương tộc vô điều kiện, còn người đó sẽ được hưởng thụ đãi ngộ trở thành Ngoại tính Vương gia! Tất cả ban thưởng đều gấp đôi so với kết quả của Quán quân Tập thể!

Phong Vương?

Máu huyết của Võ đồng trong nháy mắt vô cùng sôi trào!

Mặc dù chỉ là Ngoại tính Vương gia, đất phong chỉ có thể bằng một phần ba so với Tứ Đại Vương Tộc. Nhưng Vương gia dù sao vẫn là Vương gia!

Trong lịch sử của Bách Việt Quốc, mấy trăm năm cũng khó xuất hiện được một lần Ngoại tính Vương gia!

Mà Thí luyện Võ đồng lần này lại xuất hiện khen thưởng phong Vương!

Sự ban thưởng này, đủ khiến tất cả Võ đồng tham dự trở nên điên cuồng. Ngay cả Tần Vô Song cũng không thể không kinh hãi với sự ra tay thực sự rất hào phóng của Hoàng thất lần này!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1046)