Vay nóng Tinvay

Truyện:Khí Trùng Tinh Hà - Chương 0509

Khí Trùng Tinh Hà
Trọn bộ 1046 chương
Chương 0509: Kèn lệnh phản công
0.00
(0 votes)


Chương (1-1046)

Siêu sale Shopee


Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Hắc Báo thì có vẻ trấn định hơn:

- Thiếu gia, trước khi tiêu diệt đám người ở Chi Tế Sơn, chúng ta phải giết chết tên yêu ngôn hoặc chúng dưới nhà đã. Cứ để hắn nói như vậy, e là càng ngày càng có nhiều người tin đó là sự thật. Cho dù chuyện chúng ta làm thần không hay quỷ không biết thì ít nhiều cũng ảnh hưởng đến thanh danh của La Thiên Đạo Trường.

Hai mắt La Đĩnh lộ ra sát cơ sâm hàn, nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy hồng hoa điểm điểm, là màu đỏ của hoa đỗ quyên. Màu đỏ huyết này khiến sát cơ trong mắt La Đĩnh càng thêm nồng đặc.

- Hắc Báo, đi điều tra xem ai là kẻ lan truyền tin này. Ta không muốn kẻ đó sống sót nhìn thấy mặt trời của ngày mai!

La Đĩnh lạnh lùng căn dặn. Hắc Báo vội vàng gật đầu nói:

- Thiếu gia, thủ hạ sẽ đi làm luôn! Bất luận kẻ đó là ai, thủ hạ nhất định khiến hắn biến mất sạch sẽ.

Hắc Báo trở thành cường giả tâm phúc của La Đĩnh, trừ tu vi bản thân cao ra, những phương diện khác cũng rất thuần thục. Bất luận là nơi nào, hắn muốn một tán tu biến mất thì đó là chuyện quá dễ dàng.

La Đĩnh nhìn Hắc Báo biến mất trong hư không, tâm trạng cảm thấy vô cùng phiền não. Cảm giác phiền não này, một thiên chi kiêu tử như hắn từ xưa đến nay chưa từng có.

La Đĩnh sinh ra đã được ngậm khóa vàng trong miệng. Từ khi bắt đầu tu luyện cho đến hết thời thiếu niên, hắn đều được người ta xem như là một chưởng thượng minh châu. Bởi vì ai cũng biết rằng, gã thanh niên này là trọng điểm bồi dưỡng của La Thiên Đạo Trường, được bồi dưỡng theo tiêu chí cấp bậc Đạo tôn.

Mang trên người thân phận này, từ nhỏ đến lớn La Đĩnh đương nhiên chưa bao giờ phải chịu ấm ức, chứ đừng nói gì lo lắng. Việc duy nhất hắn phải làm là đóng tốt vai trò thiên chi kiêu tử này.

Cảm giác thất bại duy nhất chính là đến từ Mộ Dung Nhạn. Đến bây giờ, cảm giác thất bại ấy khiến hắn vẫn chưa lấy lại được cân bằng tâm lý.

Hắn vốn dĩ nghĩ rằng, chuyện hắn từ La Thiên Đạo Trường đích thân xuất mã để đối phó với một tên xuất thân từ các quốc gia nhân loại như Tần Vô Song là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nhưng hơn nửa tháng nay, đừng nói bản thân Tần Vô Song, ngay cả một cái bóng hắn cũng không nhìn thấy. Còn kế sách mà hắn chế định, không thể nói không âm hiểm, nhưng hình như ông trời cố ý làm khó hắn. Các quốc gia nhân loại trước đây trong mắt hắn như đất bằng, bây giờ chẳng khác gì vực sâu địa ngục, bọn tán tu đi một tên chết một tên, tất cả cùng bỏ mạng ở Chi Tế Sơn.

Ngay cả những tán tu Động Hư Cảnh như Khổng Đại và Tiết Việt cũng phải nuốt hận ở Chi Tế Sơn. Không cần nghĩ cũng biết, thế lực đang cản trở ở Chi Tế Sơn tuyệt đối không phải lợi hại bình thường.

Cho dù là bản thân La Đĩnh hắn trước khi tìm thấy đối sách ứng phó cũng không dám tiến lên. Đối thủ có thể giết được những cường giả Động Hư Cảnh như Khổng Đại và Tiết Việt thì cũng đủ khả năng giết chết La Đĩnh hắn.

Mặc dù, những tán tu Động Hư Cảnh so với thiên chi kiêu tử của La Thiên Đạo Trường vẫn còn kém xa, nhưng trang bị hay những phương diện khác thì cũng chẳng thua kém gì.

Nhưng mà, lúc này bảo La Đĩnh đích thân đi Chi Tế Sơn thì hắn vẫn chưa có dũng khí ấy.

Chính vì vậy, nộ hỏa tích tụ trong lòng La Đĩnh không đoán cũng biết. Trong lúc hắn đang canh cánh trong lòng thì Hắc Báo đột nhiên bước ra từ hư không.

- Thiếu gia!

Khẩu khí Hắc Báo có chút gấp gáp.

- Sao? Không phải một tán tu cũng không giết nổi chứ?

Khẩu khí La Đĩnh rõ ràng có chút không vui.

Hắc Báo ngập ngừng nói:

- Không phải... lúc nãy thuộc hạ xuống dưới nhà, liếc qua, hình như nhìn thấy một người.

- Ai?

La Đĩnh lạnh lùng hỏi:

- Không phải là Tần Vô Song chứ?

- Nếu như thuộc hạ không nhận nhầm thì người đó là Mộ Dung tiểu thư!

Lời này chẳng khác gì sấm giữa ban ngày, nhất thời khiến La Đĩnh ngây ra như phỗng. Sau đó, khuôn mặt hắn bỗng xuất hiện một nụ cười quỷ dị, nhưng bên trong nụ cười vẫn tràn đầy nộ hỏa không thể áp chế.

Nghiến răng nghiến lợi nói:

- Con tiện nhân này cuối cùng cũng chịu lộ diện à?

Hắc Báo nói:

- Lúc đó chỉ là vội vàng liếc qua, thủ hạ không dám đến quá gần, không biết bên cạnh cô ấy có cường giả bảo hộ hay không nên không dám tùy tiện đi theo.

- Cường giả? Cô ta bỏ nhà đi lâu như vậy sao có thể có cường giả bảo hộ?

La Đĩnh rất bất mãn với sự cẩn thận quá mức của Hắc Báo:

- Nếu như để con tiện nhân đó rời khỏi tầm nhìn thì ngươi có nhìn thấy cũng coi như không!

- Mộ Dung tiểu thư nếu như đã ở Thiết Mộc Châu Thành thì một chốc một lát chưa thể đi xa quá đâu. Thiếu gia, không lẽ ngài muốn đi gặp cô ấy?

Khẩu khí của Hắc Báo vẫn rất cẩn thận:

- Thuộc hạ nghĩ trong thời điểm mấu chốt này thiếu gia đừng nên đi gặp cô ấy, nếu không sẽ khiến Mộ Dung tiểu thư cảm thấy việc nàu đúng là âm mưu của thiếu gia nhằm đối phó với Tần Vô Song.

Hắc Báo không dám lại gần cũng là vì nguyên nhân này. Bại lộ thân phận trước mặt người quen, rồi lại liên tưởng đến những suy đoán về La Thiên Đạo Trường, sẽ khiến người ta không khỏi nghĩ đến La Đĩnh. Như vậy, La Đĩnh thực sự có nguy cơ bị bại lộ.

La Đĩnh giận dữ nói:

- Nếu như đúng là con tiện nhân đó thì ta nhất định phải đi gặp ả!

Hắc Báo vội vàng nói:

- Vạn lần không được. Thiếu gia, chuyện này tuyệt đối không thể tùy hứng được!

- Hắc Báo, con tiện nhân đó tránh ta, không lẽ ta cũng phải tránh ả?

- Muốn gặp cô ấy, lúc này tuyệt đối không phải thời cơ. Theo thủ hạ thấy, lựa chọn tốt nhất lúc này là theo dõi cô ta. Vừa đi theo, vừa phái người thông báo cho Mộ Dung Thiên Cực. Nếu như Mộ Dung lão nhi mặc kệ không quản, chúng ta sẽ mượn cớ đó chỉ trích Mộ Dung lão nhi dung túng cho con gái. Nếu như Mộ Dung Thiên Cực quản, Mộ Dung tiểu thư sao có thể không theo ông ta về Phiêu Tuyết Lâu? Chỉ cần cô ta về Phiêu Tuyết Lâu, hôn ước sẽ lai được thực hiện như trước! Lúc đó, chỉ cần Mộ Dung tiểu thư gả cho ngài, thiếu gia muốn báo thù, sỉ nhục cô ta thế nào là chuyện của thiếu gia. Người ngoài không thể can thiệp được. Bây giờ ngài tùy tiện xuất hiện, có thể làm được gì? Sỉ nhục cô ta vài câu? Khiến cô ta nổi giận bỏ đi, e là cả đời này thiếu gia sẽ không còn gặp lại cô ta nữa đâu...

Trong lòng La Đĩnh mặc dù đang sôi lên sùng sục nhưng vẫn có nhịn, gật gật đầu:

- Vậy tạm thời hôm nay không đánh rắn động cỏ nữa. Hắc Báo, ngươi lập tức thông báo cho môn lộ của ngươi liên hệ với Mộ Dung Thiên Cực, Mộ Dung lão nhi này có lẽ vẫn chưa về đến Phiêu Tuyết Lâu đâu.

Hắc Báo gật đầu:

- Thủ hạ đi làm ngay.

- Xem Mộ Dung lão nhi xử lý thế nào. Nếu như hắn mặc kệ không quản, lập tức thông báo Đạo tôn, kể lại toàn bộ sự tình. La Thiên Đạo Trường chúng ta không thể để Phiêu Tuyết Lâu tự ý lừa gạt!

La Đĩnh có vẻ rất căm phẫn.

La Đĩnh đương nhiên chỉ biết khúm núm lắng nghe, chuyện này không cần La Đĩnh giao phó tự hắn cũng có chừng mực. Nên làm thế nào, nên xử lý ra sao cho hay nhất, hắn rõ hơn ai hết.

- Thiếu gia, tên tán tu đó tạm thời không động đến hắn chứ?

Hắc Báo lại hỏi.

- Sao lại không động? Không lẽ ngươi chê tin đồn hắn lan truyền ra vẫn chưa đủ sao? Phải đợi để hắn đến trước mặt cắn ta, chỉ trích ta là người lập mưu đối phó với Tần Vô Song à?

La Đĩnh khó chịu.

Hắc Báo than thở với vẻ bất đắc dĩ:

- Bây giờ Mộ Dung Nhạn đang ở Thiết Mộc Châu Thành, thủ hạ lo là bên cạnh cô ta có cường giả, nếu như biết chúng ta bí mật đối phó với tán tu thì... mọi chuyện sẽ lộ hết. Lúc đó, đừng nói thiếu gia, cả La Thiên Đạo Trường sẽ rơi vào tình thế khó xử. Đắc tội với các quốc gia nhân loại là chuyện nhỏ, đắc tội với tán tu cũng không là gì, nhưng đắc tội với Tần gia Thiên Đế Sơn, thậm chí chọc giận Thiên Đế đương nhiệm, để những Cấm địa của Thần khác bắt thóp mới là chuyện khó xử lý.

La Đĩnh phiền muộn, khoát tay:

- Hắc Báo, ngươi tự xử lý đi. Chuyện đó chờ con tiện nhân đi khỏi Thiết Mộc Châu Thành rồi tính.

- Không cần chờ cô ta rời khỏi Thiết Mộc Châu Thành. Thuộc hạ sẽ đích thân đi thăm dò trước. Nếu như có cường giả ngầm bảo hộ, thủ hạ chỉ cần thử là biết ngay. Nếu như không có, mọi chuyện sẽ dễ xử lý hơn.

La Đĩnh gật gật đầu:

- Được, Hắc Báo, lần này ngươi phải làm tốt vào, ta không muốn tên ta lại xuất hiện trong những câu chuyện nghị luận của đám tán tu đâu!

Hắc Báo trong lòng cảm thấy có chút khó chịu, từ đầu đến cuối, chuyện gì hắn làm cũng tốt, chưa từng xuất hiện sơ hở, sao đám tán tu đó lại moi ra được? Tin tức quan trọng này rốt cuộc là do suy đoán hay là có chứng cứ gì? Bản thân Hắc Báo cũng không hiểu.

Chí ít hắn có thể khẳng định, chuyện này tuyệt đối không phải xuất phát từ hắn.

Nhưng Hắc Báo càng rõ hơn ai hết, bản thân chỉ là một con chó được La Thiên Đạo Trường huấn luyện, chỉ có vất vả, bán mạng cho La Đĩnh thì mới có tiền đồ.

Nên hắn quay sang La Đĩnh hành lễ rồi lặng lẽ rời đi.

o0o

Lại nói Tần Vô Song, trải qua mười ngày chiến đấu, những tán tu tiến vào Chi Tế Sơn đều bị tiêu diệt sạch sẽ. Liên tiếp ba ngày, không có tán tu nào xuất hiện trong Chi Tế Sơn.

Mộ Dung Nhạn định từ các quốc gia nhân loại vào Hiên Viên Khâu, Khiếu Nhật Thiên Phượng vừa phát hiện bóng Mộ Dung Nhạn liền thông báo ngay cho Tần Vô Song. Tần Vô Song đương nhiên sẽ không thiết trí bất cứ cản trở nào, cũng không định làm phiền, để Mộ Dung Nhạn thoải mái đi qua.

Đây cũng chính là lý do sao Hắc Báo có thể nhìn thấy Mộ Dung Nhạn ở Thiết Mộc Châu Thành.

Trong ba ngày, Tần Vô Song lần lượt triệu hồi năm đại linh thú vào Phong ấn Đồ quyển, bắt đầu mầy mò công dụng của Chân Linh Duyên, truyền linh lực cho Phong ấn Đồ quyển.

Đúng như Tần Vô Song dự đoán, tinh thạch trên người hắn quả nhiên thập phần sung túc. Dù mười hai linh thú có cùng đi ra thì hắn cũng có thể đảm bảo bổ sung được ba lần linh lực.

Đợi năm đại linh thú bổ sung hoàn tất, Tần Vô Song quyết định tiếp tục tiến lên phía trước, vào biên cảnh giữa Chi Tế Sơn và Hiên Viên Khâu.

Từng bước từng bước đẩy cao phòng tuyến, càng cách xa các quốc gia nhân loại thì các quốc gia nhân loại càng bớt nguy hiểm.

Lúc này, Ứng Long đã được Tần Vô Song cử đi điều tra tin tức. Tin tức mà La Đĩnh và Hắc Báo nghe được ở Thiết Mộc Châu Thành chính là kiệt tác của Ứng Long.

Nếu như mười ngày trước, Tần Vô Song chỉ phòng ngự bị động thì chuyện phái Ứng Long đi tuyên truyền tin tức chính là bước thứ nhất để Tần Vô Song thổi hồi kèn phản kích.

La Thiên Đạo Trường!

Tần Vô Song cứ nghĩ đến bốn chữ ấy lửa giận lại bùng lên. Lần đầu tiên hắn vào Hiên Viên Khâu, vì cái lệnh truy sát của La Thiên Đạo Trường mà mỗi bước đi của hắn đều trở khó khắn. Bây giờ La Thiên Đạo Trường lại dùng độc kế này để đối phó với hắn. Bây giờ suy nghĩ của Tần Vô Song chỉ có một, đó là phản kích.

Mà phát đầu tiên sẽ nhằm vào La Đĩnh!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1046)