← Ch.0642 | Ch.0644 → |
Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Nhìn thấy Tần Vô Song cùng Tần Thái Trùng cặp kỳ với nhau mà đi đến, ánh mắt của Tần Thiếu Hồng, lại hiện lên một tia căm hận không chút che giấu.
Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà Thái Trùng sư huynh lần đầu tiên thấy hắn, liền cất nhắc tên tiểu tử này như vậy? Tần Thiếu Hồng nghĩ thấy rất khó chịu, trong lòng cảm thấy vô cùng bất bình!
- Tần Vô Song này mua danh trục lợi, ngay cả Thái Trùng sư huynh cũng bị hắn giấu diếm lừa gạt. Hôm nay, ta là phải cẩn thận bóc trần bộ mặt thật của hắn, đánh hắn hiện nguyên hình...
Tần Thiếu Hồng trong lòng có chút oán niệm suy nghĩ.
Mà Tần Lam cùng với mấy gã đệ tử chi mạch bên ngoài, nhìn thấy Thái Trùng sư huynh kẻ mà bọn chúng vô cùng sùng bái, cư nhiên đối với Tần Vô Song lại nâng đỡ như thế, đều giật mình không thôi.
Ngay cả Tần Chi Trữ trước giờ luôn điềm đạm bình tĩnh, cũng cảm thấy hành động này của Đại sư huynh, có phải là có chút thái quá?
Lúc mọi người đang cẩn thận suy nghĩ, Tần Vân Nhiên cùng Tần Trọng Dương dắt tay nhau tới, lập tức tạo nên hiệu quả dẹp yên cuộc chiến, trong lúc nhất thời tất cả tiếng nghị luận cũng đều tiêu tan.
Tần Vân Nhiên mặt mày hớn hở như trước, còn Tần Trọng Dương, thì lại luôn luôn giữ ý tứ hàm xúc nho nhã, khiến cho người ta có một loại cảm giác không thể làm bừa.
Tần Vân Nhiên ở trên vị trí của Chưởng môn nhân đường đường chính chính ngồi xuống, ha ha cười nói:
- Lão Tam, quy củ cũ, ngươi tới nói đi...
Tần Trọng Dương đã quen với phong cách của Tần Vân Nhiên, cũng không từ chối, cao giọng nói:
- Chư vị, lần này triệu tập đến, có mấy việc phải nói một chút. Việc thứ nhất, đó là Đồ Đằng Tộc Côn Lôn Tiên Tông của Mộng Huyễn Thiên Trì sẽ tổ chức Vạn Pháp Triều Tông Hội, mời các môn phái quan trọng thuộc các Cấm địa của Thần các nơi tới tham gia. Tám môn Thiên Đế Sơn, mỗi một môn đều có sáu danh ngạch. Đôi bên cũng ước định rồi, một lớn mang năm nhỏ. Tất cả trong các ngươi, có năm kẻ sẽ được tuyển ra, do Nhị Chưởng môn dẫn bọn ngươi tới Mộng Huyễn Thiên Trì. Đây là một cái cơ duyên vạn năm mới có một lần. Côn Lôn Tiên Tông chính là Đồ Đằng Tộc của Mộng Huyễn Thiên Trì, không phải là thế lực bình thường. Các tông các môn cũng vô cùng tôn trọng chuyện này...
Đồ Đằng Tộc nghĩa là gì, trong đám Đệ tử Trung tâm này đều rất rõ ràng. Bởi vậy vừa nghe nói việc này cùng Côn Lôn Tiên Tông có quan hệ, tâm tình cũng phức tạp lên.
Không hề nghi vấn, mọi người đối với Đồ Đằng Tộc đều là giống nhau. Nhưng năm danh ngạch này, phải từ hai ba trăm tên Đệ tử Trung tâm mà chọn lựa, phương diện xác suất, cũng không chút lạc quan gì.
Nhất là đám đệ tử không có thực lực tiên phong trong số Đệ tử Trung tâm, tâm tình lại vô cùng phức tạp. Biết rõ cơ hội được lựa chọn là cực kỳ bé nhỏ, nhưng cơ duyên ở trước mặt, lại không thể ức chế sự kích động của nội tâm. Kẻ nào cũng muốn đi liều mạng một phen.
Đồ Đằng Tộc đối với mọi người mà nói, tuyệt đối là tồn tại giống như một hòn núi cao vậy. Với thế lực Đồ Đằng Tộc tại Hiên Viên Khâu mà nói, tất cả mọi người chỉ biết là có Hiên Viên Tộc, nhưng căn bản không có kẻ nào quen biết qua Đồ Đằng Tộc.
Có cơ hội như vậy, sao có thể không động lòng?
Tần Trọng Dương lại nói:
- Theo vẻ mặt của các ngươi cũng có thể nhìn ra, năm danh ngạch, vốn là vô cùng thưa thớt. Cho nên, chọn lựa sẽ vô cùng khó khăn. Ta cùng Nhị Chưởng môn thương nghị một phen, đã có một cái phương thức chọn lựa. Đầu tiên, Tần Thái Trùng thực lực siêu quần, miễn chọn lựa, trực tiếp vào vòng trong, nói vậy mọi người không có ý kiến gì chứ...
Tần Thái Trùng cười cười, hiển nhiên đối với việc này sớm có dự liệu, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Cấp cho Tần Thái Trùng đặc quyền, mấy Đệ tử Trung tâm của Thăng Long Pha là không có khả năng có ai đưa ra ý kiến phản đối. Dù sao Tần Thái Trùng thực lực siêu nhiên, đã không cùng cấp bậc với mọi người.
Phải biết rằng, Đại sư huynh Tần Thái Trùng kia thế nhưng đã đột phá Hư Võ Cảnh, thành công tiến vào cường giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh. Thực lực này, đã đủ có thể để hắn sóng vai cùng với mười hai đại Tôn giả.
Cùng so với mấy Đệ tử Trung tâm bọn chúng, tự nhiên đã là vượt qua quá xa, một nhân vật tuyệt thế.
Kỳ Diệu Huyền Cảnh cùng Hư Võ Cảnh không giống nhau, Hư Võ Cảnh chính là dung nhập hư không, còn Kỳ Diệu Huyền Cảnh, kỳ thật đã là thoát phá hư không, đã là bước trên con đường Thần đạo.
Nói chuẩn xác, Kỳ Diệu Huyền Cảnh không tính một cái cảnh giới độc lập, mà là thời kỳ quá độ Thần đạo. Bởi vậy, Kỳ Diệu Huyền Cảnh cũng chỉ có hai cái cảnh giới, đầu tiên là Động Huyền Cảnh, kế tiếp là Thông Huyền Cảnh.
Đương nhiên, vô số tu luyện giả, có thể phá tan Hư Võ Cảnh, tiến vào Kỳ Diệu Huyền Cảnh, nhưng đại đa số, cũng chết tại Kỳ Diệu Huyền Cảnh mà không thể chính thức tiến vào Thần đạo.
Nhưng mặc dù như thế, Tần Thái Trùng đạt đến cấp bậc Động Huyền Cảnh, đã đủ có thể khinh thường tất cả các Đệ tử Trung tâm khác rồi.
Bởi vậy, Tần Thái Trùng đạt được đặc quyền, cho dù là Tần Thiếu Hồng cao khí kiêu ngạo như vậy, cũng rất khó nói gì. Chẳng lẻ hắn có thể không phục? Đó là tự tìm phiền phức cho mình.
Mọi người hiện tại càng quan tâm chính là, chương trình lựa chọn tiếp theo thế nào.
Tần Trọng Dương mỉm cười nói:
- Quy tắc của Đại lục Thiên Huyền, đều là cường giả vi tôn, đây là pháp tắc tự nhiên trong thế giới võ giả. Cho nên, lần này chọn lựa, chiếu cố kẻ xuất sắc, vẫn là các Đệ tử Trung tâm có thực lực cường đại.
Lời này vừa ra, bọn người Tần Thiếu Hồng là mừng thầm, ngoài Tần Thái Trùng cao cao tại thượng ra, thực lực cường đại đương nhiên chính là đám mấy Hư Võ Đại viên mãn bọn hắn.
- Tần Chi Trữ, Tần Thiếu Hồng, Tần Hạo, Tần Hồng Nhạn, Tần Khê, năm Đệ tử Trung tâm này, thực lực vượt trội, chính là cấp bậc Hư Võ Đại viên mãn, bởi vậy là tuyển thủ hạt giống. Các đệ tử khác, kẻ có chút năng lực liền có thể tiến lên khiêu chiến. Có thể đến Trưởng lão Quan Kỳ báo danh. Có thể khiêu chiến với một tuyển thủ hạt giống. Kẻ khiêu chiến nếu là đả bại tuyển thủ hạt giống, sẽ tự động thay thế địa vị này, trở thành tuyển thủ hạt giống mới. Cứ thế mà làm, tới sau khi không còn người khiêu chiến nữa, cuối cùng còn lại năm tên tuyển thủ hạt giống, sẽ tham dự tranh đoạt bốn danh ngạch. Đến lúc đó, lại công bố quy tắc chọn lựa khác...
Lời này của Tần Trọng Dương, nhất thời giống như một chậu nước lạnh dội thẳng lên đầu phần lớn Đệ tử Trung tâm. Khiêu chiến năm vị Đệ tử Trung tâm thủ lĩnh kia, không thể không nói, đó là tự tìm khổ.
Đối với đại đa số Đệ tử Trung tâm mà nói, khiêu chiến năm kẻ kia, căn bản là không thể nào có phần thắng. Đương nhiên, bọn họ cũng không có lý do không phục. Ai bảo bản thân mình không bằng người ta?
Đương nhiên, cũng có một số ít Đệ tử Trung tâm, nghĩ thấy tu vi bản thân cũng được, có tư cách khiêu chiến một chút, cũng không chần chờ, liền đến chỗ Trưởng lão Quan Kỳ báo danh.
Không lâu sau, liền có gần mười tên Đệ tử Trung tâm báo danh tham dự. Tần Thái Trùng quay đầu hỏi:
- Vô Song, ngươi không đi báo danh à...
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Không vội.
Trưởng lão Quan Kỳ giương giọng nói:
- Phải báo danh, nắm lấy thời gian, đợi thời gian vừa tới, sẽ không có tư cách báo danh...
Những gã Đệ tử Trung tâm thật sự muốn báo danh, cũng đã lên báo. Còn những kẻ do dự không quyết, nhìn thấy khí thế năm kẻ kia, vẻn vẹn có một tia may mắn trong lòng, cũng lập tức biến thành tro tàn.
Năm kẻ kia tuy rằng biểu tình bình tĩnh, nhưng khí thế này cũng giống như là muốn nuốt chửng kẻ khác à. Lúc này ai đi lên khiêu chiến, thì chính là ý định không nể tình.
Tần Vô Song đợi thời gian không còn nhiều, lúc này mới đứng lên, chậm rãi đi tới trước mặt Trưởng lão Quan Kỳ, Trưởng lão Quan Kỳ cười nói:
- Vô Song, tên của ngươi, ta đã tự động thêm lên cho ngươi rồi...
Tần Vô Song cười khổ:
- Trưởng lão Quan Kỳ, ngươi thật là...
- Ha ha, hiện tại tất cả mọi người thực rất chờ mong trận mở màn của ngươi cùng Thiếu Hồng à.
Tần Vô Song gãi gãi mũi, hóa ra Chưởng môn nhân sớm đã có an bài, trước đó đã cấp báo tên mình lên trên, hơn nữa trực tiếp an bài tại vị trí đầu tiên khiêu chiến Tần Thiếu Hồng, căn bản cũng không cần hắn quan tâm.
Rất nhanh, danh sách báo danh đã được chỉnh hợp đi ra. Bao gồm Tần Vô Song ở bên trong, vừa lúc là mười người khiêu chiến.
Tần Trọng Dương nhìn nhìn danh sách, mỉm cười nói:
- Tốt lắm, ta còn lo lắng khiêu chiến không công bằng, hiện tại danh ngạch vừa lúc mười người, để cam đoan công bình, mỗi người phải phân phối hai kẻ khiêu chiến. Nếu các ngươi có yêu cầu đặc thù, có thể tự mình nói ra. Nếu không có liền rút thăm tùy cơ an bài, thế nào...
Bình thường mà nói, trừ phi có ân oán trọng đại, nếu không, loại thời điểm này không có ai lại chủ động đưa ra khiêu chiến ai.
Nhưng suy nghĩ đến danh ngạch lần này thập phần trân quý, cho nên mấy kẻ khiêu chiến, cũng không tiếc đắc tội với kẻ khác.
- Ta muốn khiêu chiến Tần Khê sư huynh...
- Ta muốn khiêu chiến Tần Hạo sư huynh...
Lập tức, còn có ba bốn người, đều đưa ra đối tượng muốn khiêu chiến...
Trên lý luận, năm kẻ kia đều là Hư Võ Đại viên mãn, nhìn qua khiêu chiến ai cũng chỉ là một chuyện cỏn con. Nhưng cùng là Hư Võ Đại viên mãn, bình thường ai có tiếng một chút, hoặc địa vị thấp một chút, tựa hồ những người này trong lòng đều có tính toán.
- Ta khiêu chiến, Tần Thiếu Hồng!
Một cái loại thanh âm khác, nhàn nhạt ở trong đám người vọng ra.
Khiêu chiến Tần Thiếu Hồng? Tất cả mọi người nghĩ thấy chính mình có phải là nghe lầm? Theo tiếng nhìn lại, Tần Vô Song giơ tay, nhưng trên mặt không có gì gọi là hàm xúc đang nói giỡn...
Khiêu chiến Tần Hạo, Tần Khê những người này, đó là bởi vì mấy kẻ công nhận, nhân khí của bọn họ không cao bằng Tần Thiếu Hồng và Tần Chi Trữ.
Phải biết rằng, ngoài Đại sư huynh Tần Thái Trùng, Tần Thiếu Hồng cùng Tần Chi Trữ, trước giờ đều được mọi người công nhận là xếp thứ hai, thứ ba. Chỉ có điều ai trước ai sau vẫn luôn không sắp xếp được mà thôi.
Với sự luôn luôn bá đạo cùng cường thế của Tần Thiếu Hồng, cái vốn không có ai có ý chủ động đi chọn lựa hắn. Bởi vậy mọi người nhìn thấy Tần Vô Song chủ động đứng ra, lúc này mới giật mình tỉnh ngộ, lúc trước sự đồn đại xem ra không giả à.
Tần Trọng Dương nhàn nhạt cười:
- Vô Song, ngươi cùng Thiếu Hồng ước chiến lẫn nhau, ta đã biết rồi. Nếu đã như vậy, ngươi cùng Thiếu Hồng liền làm trận chiến mở màn, thế nào...
- Ý chỉ của Chưởng môn, Vô Song tự nhiên nghe theo...
Tần Vô Song nhàn nhạt đáp, lại căn bản không nhìn tới Tần Thiếu Hồng, trực tiếp biến hắn trở thành hư không.
Tần Thiếu Hồng cũng không dám thua sút:
- Thiếu Hồng cũng không có ý kiến...
Nói xong, trừng mắt nhìn Tần Vô Song, tới lúc này rồi, hắn cũng không có hàm xúc gì nữa. Huống chi, hàm xúc chưa bao giờ là phong cách của Tần Thiếu Hồng hắn.
Hắn cần chính là giáng một đòn phủ đầu, cường thế bá đạo, không chiến mà thắng.
Tần Vô Song đối với một phen làm ra vẻ của Tần Thiếu Hồng, lại nhắm mắt làm ngơ. Rất tự nhiên hướng đi về chỗ ngồi, thản nhiên nói với Tần Thái Trùng:
- Thái Trùng sư huynh, khi nào trở về chúng ta cùng nhau uống rượu...
Tần Thái Trùng cười nói:
- Được!
Tần Thiếu Hồng thấy Tần Vô Song rõ ràng không nhìn hắn, phổi như muốn nổ tung lên. Nhưng hiện tại cũng không phải thời điểm phát tác, chỉ có thể thầm hận ở trong lòng:
- Tiểu tử, hiện tại cho ngươi ngông cuồng một chút, tới lúc luận võ trên đài, ta cho ngươi khóc cũng khóc không ra...
Ngoài mấy yêu cầu đặc biệt bên ngoài, còn lại những người khiêu chiến, chung quy không thể mất thể diện, tuyệt đối rút thăm tuyển người, rất nhanh, đối thủ mỗi kẻ cũng an bài xong.
Hiệu suất làm việc của Tần gia thập phần cao, chương trình định ra. Kế tiếp phải làm, đó là bắt đầu khiêu chiến!
Những Đệ tử Trung tâm này nhất thời thích thú, nếu như cuối cùng vẫn còn có chút mất mát, nghĩ đến trận mở màn vô cùng gay cấn và có kịch tính, sự buồn bực của mọi người đều cho qua như không.
Có thể tận mắt chứng kiến Tần Thiếu Hồng sư huynh ra tay, cùng với đánh giá thực lực của kẻ nổi danh nhất thời Tần Vô Song, cũng không uổng phí một phen đến Chính Khí Đường hôm nay!
← Ch. 0642 | Ch. 0644 → |