← Ch.0649 | Ch.0651 → |
Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Một kiếp xa, bọn người Tần Vô Song có chút khó hiểu, nói tới một kiếp này, là chuyện như thế nào?
Tần Vân Nhiên biết mấy gã thanh niên này đối với cảnh giới Thần đạo biết không nhiều lắm, cười nói:
- Các ngươi vẫn luôn nghĩ thấy, Thần đạo là trường sinh bất tử, chẳng sợ thân thể rơi xuống và bị thiêu cháy, thần hồn cũng có thể trường tồn suốt đời. Có đúng không?
- Chẳng lẽ không phải là như vậy sao?
Tần Hạo nghi hoặc hỏi, bọn họ khát khao đối với cảnh giới Thần đạo như thế, đó chính là hướng về cái cảnh giới trường sinh bất lão kia.
- Nếu Thần đạo không thể trường sinh, mọi người tội gì liều mạng đi tu luyện Thần đạo như vậy?
- Ha ha, đây chỉ là một loại hiểu lầm của ngoại giới đối với Thần đạo mà thôi. Thần đạo thực sự, tuy rằng lý luận thật là thần hồn bất diệt, Thần đạo bất tử. Nhưng Thần đạo, cũng có tai kiếp, thậm chí tai kiếp mà Thần đạo phải đối mặt, còn mạnh hơn rất nhiều so với tu luyện giả bình thường có thể nghĩ tới. Các ngươi nghe nói qua thuyết pháp Thiên Nhân Cửu Kiếp chưa? Đại ý đó là như thế. Mỗi một tầng cảnh giới của Thần đạo, đều có các tai kiếp. Lấy Ngưng Thần Đạo làm ví dụ, bên trong có ba tiểu kiếp, ba trung kiếp, ba đại kiếp. Phía trước sáu kiếp, thật còn chưa đáng nói đến. Ba đại kiếp nạn này, lại là vô cùng khó khăn. Ngươi không đi tìm nó, nó sẽ tự tìm đến ngươi. Ta hiện tại, là Ngưng Thần Đạo tám kiếp, còn Tam Chưởng môn, còn lại là Ngưng Thần Đạo sáu kiếp.
Lời giải thích này, lại là vô cùng rõ ràng. Bọn người Tần Vô Song một mực hiểu rõ, có hiểu biết đại khái như vậy.
- Ngưng Thần Đạo, chỉ có điều là thần hồn sơ tụ, cũng không củng cố nhiều. Mỗi một kiếp, đều sẽ là một lần củng cố đối với thần hồn. Cho nên, thực lực chênh lệch mỗi một kiếp trong lúc đó, cũng là tồn tại giới hạn mà thôi. Còn ta nếu vượt qua kiếp thứ chín, cũng chính là một kiếp cuối cùng trong ba đại kiếp, sẽ tấn chức thành Hóa Thần Đạo! Cảnh giới thần hồn của Hóa Thần Đạo, liền vô cùng kiên cố, bắt đầu có thể bước đầu lấy thần hồn diễn hóa, mượn thần hồn giết người. Cho nên, cái gọi là ‘thần hồn giết người’, Thần đạo cường giả cấp bậc Ngưng Thần Đạo, là không cần nghĩ tới. Bao gồm cả Ngưng Thần Đạo tám kiếp của ta! Hóa Thần Đạo, cũng có chín kiếp giống như vậy, hơn nữa cũng chia làm ba cái giai đoạn, ba tiểu kiếp, ba trung kiếp, ba đại kiếp. Sau khi vượt qua chín kiếp Hóa Thần Đạo, đó là Chân Thần Đạo! Đương nhiên, cảnh giới của Chân Thần Đạo, là cảnh giới mà cả ta đều không thể tưởng tượng được. Chỉ sợ cũng là tồn tại tối cường trước mắt của Đại lục Thiên Huyền.
- Chân Thần Đạo, tối cường?
Mọi người nghe được hai chữ mẫn cảm ‘tối cường’ này, đều là tâm thần rùng mình, trong thế giới của tu luyện giả, đối với thuyết pháp ‘tối cường’, đều là thập phần chú ý.
- Đúng vậy, bởi vì trên Chân Thần Đạo, đó là Thiên Thần Đạo. Thiên Thần Đạo, có thể giải khai khỏi sự trói buộc của Đại lục Thiên Huyền, thực sự đứng trên tất cả các quy tắc của Đại lục Thiên Huyền, Khí Trùng Tinh Hà!
- Khí Trùng Tinh Hà?
Tần Vô Song nhịn không được ngẩng đầu hướng nhìn ra bầu trời bao la đêm ngoài cửa sổ, đầy những ngôi sao kia, là thâm thúy như thế, huyền ảo như thế.
- Nhưng mà, Thiên Thần Đạo, cũng chỉ là đứng trên quy tắc của Đại lục Thiên Huyền mà thôi, tinh không, mới là cực hạn của bọn hắn! Vô Song, Thái Trùng, các ngươi đều nghe rõ đây. Trong cái vũ trụ này, ngôi sao, tinh vực có vô số. Trong mỗi một ngôi sao, cũng chỉ là một cái vị diện bình thường mà thôi. Ví dụ như Đại lục Thiên Huyền chúng ta, kỳ thật cũng chỉ là một ngôi sao trong bầu trời, chỉ là một hạt bụi nhỏ nhoi góp phần làm đẹp vũ trụ mà thôi. Cho nên, cho dù là Chân Thần Đạo, ở Đại lục Thiên Huyền là tồn tại đỉnh cao, nhưng chân chính hướng tới vũ trụ lộng lẫy, Chân Thần Đạo đến tột cùng tính là chuyện thế nào? Thẳng thắn mà nói, ta cũng căn bản nói không rõ.
Tần Vân Nhiên nói đến đây, có chút khỏa lấp cười cười, nói:
- Đương nhiên, mọi người cũng đừng suy nghĩ nhiều, với trí tuệ của chúng ta, muốn tính toán sự rộng lớn bao la trong toàn cõi vũ trụ, khẳng định là vô cùng buồn cười. Giống như ếch ngồi đáy giếng, không biết thiên địa có bao nhiêu cái giếng rộng lớn. Ta đối với nhóm các ngươi kỳ vọng thật không phải mỗi kẻ đều phải Khí Trùng Tinh Hà. Ta chỉ hy vọng các ngươi, có thể trong lúc theo đuổi cảnh giới Thần đạo, thêm một chút cơ trí, bớt một chút tâm ma, Tần gia nhất định có thể đoạt lại vị trí Thiên Đế! Nếu không, tiền đồ của Tần gia, cuối cùng cũng thật ảm đạm!
Đây mới là thứ thực chất nhất, cái gì mà Khí Trùng Tinh Hà, cách bọn họ cũng rất xa xôi. Ngay cả cảnh giới Thần đạo cũng chưa từng tiến vào, càng đừng đi nghĩ muốn đạt tới Chân Thần Đạo, thậm chí Thiên Thần Đạo.
Chiếu theo sự suy tính này, phía trên Thiên Thần Đạo, tất nhiên còn có phân chia cấp bậc. Chỉ có điều phân chia cấp bậc kia, liền không có tồn tại bên trng khái niệm của Đại lục Thiên Huyền bọn hắn. Có suy nghĩ đến thì cũng chỉ là uổng phí tâm tư, căn bản không có đáp án gì.
Những lời này của Tần Vân Nhiên, thật giống như mở ra một cánh cửa lớn cho Tần Vô Song, lại giống như chỉ ra một mảnh thiên địa vô cùng sáng sủa, khiến cho nhãn giới của Tần Vô Song nhất thời mở rộng ra.
Tần Hạo lại hỏi:
- Nhị Chưởng môn, Thiên Đế bệ hạ của Thiên Đế Sơn, tu vi lại là như thế nào?
Đây cũng là một vấn đề mà tất cả mọi người quan tâm, bình thường mỗi ngày Thiên Đế bệ hạ cao cao tại thượng, mọi người trong lòng còn là có chút kính sợ phát ra từ nội tâm.
- Thiên Đế bệ hạ?
Tần Vân Nhiên cười cười:
- Tu vi của Thiên Đế bệ hạ, cũng không phải là cường giả Ngưng Thần Đạo bình thường có thể so sánh được. Thiên Đế bệ hạ, ít nhất là Hóa Thần Đạo bảy, tám kiếp.
- Như vậy chẳng phải là nói, Thiên Đế bệ hạ rất có thể tấn chức Chân Thần Đạo sao?
- Đúng là rất có thể, nhưng cũng chỉ là rất có thể mà thôi. Tới Hóa Thần Đạo, đột phá mỗi một kiếp cũng vô cùng khó khăn, nghĩ muốn tăng lên, tuyệt đối là thiên nan vạn khổ. Có đột phá được hay không, phải nhìn vận khí Tân Thiên Vấn của hắn như thế nào. Chẳng qua nếu thật sự là đột phá, tiến vào Chân Thần Đạo, vị trí Thiên Đế Môn của Tân gia, chỉ sợ cũng càng khó lay động.
Tần Vân Nhiên nói tới đây, cũng là có chút xúc động, nhưng mà hắn chung quy là trời sanh tính phóng khoáng, thổi thổi râu dài, cười nói:
- Mọi người cũng không phải tự coi nhẹ mình, Tần gia chúng ta cũng là tông môn truyền thừa từ thời Thái cổ, cũng có được đại vận thế. Tuy rằng tạm thời bị vây quanh dưới thung lũng, nhưng thiên đạo luân hồi, việc thịnh suy, bất cứ thế lực gì cũng có một lần rơi xuống thung lũng. Nhưng sau khi ra khỏi cái thung lũng đó khẳng định sẽ phát triển trở lại. Nếu Tần gia chúng ta nhận được thiên đạo chiếu cố, tất sẽ có đại nhân vật xuất hiện, tất sẽ có đại vận thế xuất hiện. Một khi xuất hiện, cho dù là Chân Thần Đạo thì sao chứ?
Đại nhân vật, đại vận thế!
Mấy chữ, nặng nề mà đánh vào tâm khảm mọi người. Tất cả mọi người là thiên kiêu chi tử của Tần gia, ở chỗ sâu trong nội tâm, cũng hy vọng bản thân mình chính là đại nhân vật kia, nhận được đại phúc duyên kia, đại vận thế kia, là chân mệnh thiên tử của Tần gia trong tương lai, là thiên tài tuyệt thế dẫn dắt Tần gia đi tới huy hoàng.
Tần Vô Song, cũng không ngoại lệ. Chẳng qua, Tần Vô Song cũng không có hiển lộ ra, chỉ giữ ý niệm của hắn ở trong đầu, ở trong lòng tuy rằng động tâm như vậy nhưng cũng là có bằng chứng xác thực.
- Ta nếu có thể đem Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận nắm giữ toàn bộ, trận pháp kia đã từng nói, kẻ nắm giữ Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, liền có cơ hội đứng trên đỉnh cao của Đại lục Thiên Huyền. Cũng có nghĩa là, độ cao của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, so với độ cao của Thiên Đế Sơn còn cao hơn rất nhiều, có thể cùng cấp bậc với Đồ Đằng Tộc, thậm chí có thể còn cao hơn nữa. Dù sao, Đồ Đằng Tộc tuy rằng cường đại, cũng không cường đại đến mức hoàn toàn bao trùm lên quy tắc của Đại lục Thiên Huyền, thế lực Đồ Đằng của năm đại Cấm địa của Thần, đôi bên còn có kiềm chế lẫn nhau!
Tần Vô Song suy nghĩ trong lòng như vậy, đột nhiên trong lúc đó, nội tâm sản sinh một luồng động lực giao tranh mãnh liệt, sản sinh ước muốn đánh sâu vào đối với cảnh giới Thần đạo kia.
Cái gì gọi là bao trùm phía trên quy tắc, thì phải là không nhìn tất cả quy tắc, nhất cử nhất động cũng có thể không nhìn đến sự tồn tại bất kỳ của kẻ nào khác, cho dù là Đồ Đằng Tộc cũng vậy. Nếu không, dùng cái gì mà xưng là bao trùm Đại lục Thiên Huyền? Bao trùm Đại lục Thiên Huyền, liền ý nghĩa, có thể Khí Trùng Tinh Hà, có thể thăm dò đến những vị diện cao cấp nhất!
Nghĩ tới đây, Tần Vô Song nội tâm kỳ thật cũng vô cùng hiếu kỳ, rốt cuộc chủ nhân của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận là ai? Chẳng lẽ địa vị của hắn, đã vượt qua sự tồn tại của Đồ Đằng Tộc.
Tần Vô Song trong đầu tràn ngập nghi vấn, lại thủy chung không được giải. Chẳng qua hắn cũng không cố chấp đi suy nghĩ, dù sao trận pháp cũng đã nằm ở trong tay hắn.
Hôm nay hắn đã là Động Hư Cảnh cường giả, đã đầy đủ tư cách tiến vào Đệ ngũ hoàn. Hắn quyết định, đợi lần này đi Mộng Huyễn Thiên Trì trở về, liền đi thăm dò Đệ ngũ hoàn của trận pháp!
Đệ ngũ hoàn, ở Vô Tận Đông Hải! Là một cái Cấm địa của Thần phức tạp nhất, thần bí nhất, rộng lớn nhất toàn bộ Đại lục Thiên Huyền! Là địa phương mà Tần Vô Song mong ngóng đã lâu.
Tần Vân Nhiên đột nhiên ha ha cười:
- Nói nhiều như vậy, chúng ta tựa hồ có có chút lạc đề rồi à. Ta tìm các ngươi đến đây, tựa hồ là phải nói với các ngươi về chuyện của Mộng Huyễn Thiên Trì à.
Vấn đề nối tiếp vấn đề, quả nhiên là làm biến đổi đi mục tiêu chính của vấn đề.
Tần Thái Trùng cười nói:
- Đúng vậy, Nhị Chưởng môn, chúng ta đi Mộng Huyễn Thiên Trì, Côn Lôn Tiên Tông này, lại là chuyện như thế nào, cùng so sánh với Hiên Viên Tộc thì ai mạnh hơn?
- Đồ Đằng Tộc ai mạnh ai yếu, đừng nói là ngươi, ngay cả ta cũng nói không rõ. Cho dù chính thế lực Đồ Đằng, cũng nói không rõ. Đúng là bởi vì nói không rõ, trong các thế lực Đồ Đằng, cũng có minh tranh ám đấu, tranh giành uy phong. Côn Lôn Tiên Tông của Mộng Huyễn Thiên Trì, từng xuất hiện cường giả chạy đến khiêu chiến Hiên Viên Tộc của Hiên Viên Khâu.
Nói tới đây, Tần Vân Nhiên liếc mắt nhìn Tần Vô Song, cười nói:
- Đương nhiên, ngoại giới thịnh truyền, khiêu chiến này là bởi vì chuyện khúc mắc tình yêu, không phải là chiến tranh về khí phách. Được rồi, đây không phải là đề tài chính, chúng ta không nói nữa. Ta gọi các ngươi đến, chủ yếu là dặn dò các ngươi. Đi Mộng Huyễn Thiên Trì lần này, các ngươi nhất định phải nhớ kỹ một vấn đề, một cái vấn đề quan trọng nhất.
- Vấn đề gì?
Tất cả mọi người đều rất tò mò.
- Nhớ kỹ, bất kể các ngươi gặp được nữ tử khiến các ngươi động tâm cỡ nào, chuyện ngày xưa còn đó, cũng không phải đã quên, không được cùng bất cứ nữ tu luyện giả Mộng Huyễn Thiên Trì nào nảy sinh tình cảm. Đệ tử Đồ Đằng Tộc Côn Lôn Tiên Tông, tất nhiên là không thể đụng tới được. Mặt khác, sáu đệ tử tông môn khác, cũng không được đụng tới. Sáu đại Đạo Trường lớn kia, tương đương với tám môn Thiên Đế Sơn của Hiên Viên Khâu chúng ta. Cơ hồ đều thuần là nữ tu luyện giả giống nhau. Các ngươi ai nếu cùng nữ đệ tử của Mộng Huyễn Thiên Trì nảy sinh tình cảm rối rắm, vậy có nghĩa là gặp phải đại phiền toái!
Mấy kẻ đệ tử trẻ tuổi này, đều là ha hả cười lên đến, Tần Vô Song lại vô cùng thản nhiên. Hắn đã có Mộ Dung Nhạn, tự nhiên không có khả năng có tình cảm gì nữa.
Những người khác, tạm thời đều không có trải qua cảm tình gì, cuộc sống cùng khổ hạnh giống nhau, cũng căn bản không biết chuyện nam nữ.
Cũng chính là bởi vì thế, Tần Vân Nhiến mới có thể cố ý dặn dò. Bởi vì càng là kẻ không có trải qua tình cảm, càng dễ dàng lâm vào bên trong lốc xoáy tình cảm. Hơn nữa một khi lâm vào, sẽ càng điên cuồng, không thể dứt ra.
Tần Hạo cười nói:
- Nhị Chưởng môn, cái này ta cũng không hiểu. Một khi bọn họ đều là các tông môn lấy nữ tu luyện giả làm chủ đạo, như vậy chính là rất thích hợp cùng ngoại giới kết hôn ước, đôi bên liên hôn à. Tại sao lại ngược lại có đại phiền toái?
- Rất đơn giản, tu luyện giả của Mộng Huyễn Thiên Trì, đều là trì giới. Các nàng căn bản sẽ không giống như thế tục nam nữ giống nhau tham dự hôn phối. Ai nếu làm hỏng đi sự trong sạch của nữ đệ tử trong Mộng Huyễn Thiên Trì, vậy chờ họa sát thân đi.
Tần Vân Nhiên tuyệt đối không phải là đang hù dọa.
Tần Hạo lóe lóe đầu lưỡi:
- Nghiêm trọng như vậy sao?
- Tuyệt đối là nghiêm trọng như vậy, đám nữ nhân kia, vô cùng điên cuồng. Hơn nữa điểm chết người chính là, các nàng chán ghét hôn phối, chán ghét nam nhân, nhưng lại sẽ chủ động trêu chọc nam nhân, làm cho người ta cầm lòng không được.
- Hử... Cái này không phải không giống tự nhiên sao chứ?
Tần Hạo ngạc nhiên nói.
- Bọn họ chính là không giống như tự nhiên như vậy. Bởi vì đám nữ đệ tử các nàng, đều phải vượt qua cửa ải chữ tình, cửa ải chữ tình liền tương đương với vật cản của các nàng trong tu luyện. Các nàng sẽ tìm nam nhân mà vượt qua cửa ải này, lấy việc này để mà khảo nghiệm tâm tính của mình. Nhưng đừng quên, các nàng này chỉ có xuất phát từ mục đích lợi dụng để tu luyện mà thôi, tuyệt đối không có chân tình!
Tần Vân Nhiên nói lên việc này, khẩu khí không hề tếu táo vui vẻ, mà là trịnh trọng lạ thường, ân cần nhắc nhở, một chút ý tứ vui đùa đều không có.
Tần Vô Song nghe Nhị Chưởng môn miêu tả hình tượng, đột nhiên trong lúc đó, trong đầu lại toát ra vài đạo cái bóng. Ở Oản Tử Cốc lần đó trải qua một hồi không chút vui vẻ, lại một lần nữa hiện lên trong lòng hắn.
Trong đầu bỗng nhiên hiện lên một cái ý niệm:
- Chẳng lẻ... Chẳng lẻ thiếu phụ cung trang kia chính là một nhân vật của Mộng Huyễn Thiên Trì sao?
← Ch. 0649 | Ch. 0651 → |