Vay nóng Homecredit

Truyện:Khí Trùng Tinh Hà - Chương 0818

Khí Trùng Tinh Hà
Trọn bộ 1046 chương
Chương 0818: Hàng phục Bách Lý Gia Tộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1046)

Siêu sale Shopee


Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Tần Vô Song ha ha cười lớn, thúc giục Thần Cổ Chi Thuật, bắn vào mi tâm mọi người, không có con cá nào lọt lưới, toàn bộ bị Thần Cổ Chi Thuật của hắn khống chế, ánh mắt tất cả ngây dại, giống như hóa đá vậy.

Rất lâu sau, thần thức của những người này mới dần dần thức tỉnh lại, nhưng ánh mắt nhìn Tần Vô Song, lại hoàn toàn bất đồng. Trong mắt lộ ra một loại hàm xúc cung kính và nghe theo.

- Chủ nhân!

- Bái kiến chủ nhân!

Thần Cổ Chi Thuật vốn vô cùng cường đại. Tần Vô Song hiện tại, cảnh giới thần thức, đã cường đại hơn trăm lần những người này, Thần Cổ Chi Thuật thúc giục, đương nhiên là bao trùm cả không gian, không dột một chỗ nào cả, toàn bộ trúng mục tiêu.

Phải biết rằng, Tần Vô Song hiện giờ đã vượt qua bốn kiếp, tu vi, cảnh giới thần thức của Hóa Thần Đạo bốn kiếp, so với Hóa Thần Đạo sáu kiếp bình thường cũng không thua kém. Huống hồ, còn có Thần Cổ Chi Thuật vô cùng kỳ diệu này, vô thanh vô tức. Đối phó với những tu luyện giả dưới Thần đạo này, quả thực dễ dàng giống như đối phó với một con kiến.

Tần Vô Song bộ mặt vẫn bình thường, mỉm cười nói:

- Chư vị, nhớ kỹ, ta sẽ không lấy tính mạng của các ngươi, nhưng ta cũng có thể bất cứ lúc nào nắm giữ sinh tử của các ngươi. Hai vị Tộc trưởng của Bách Lý Gia Tộc có phải đang trên đường quay về không?

- Đúng vậy, chủ nhân!

Bách Lý Phong cung kính nói.

- Rất tốt!

Tần Vô Song nhắm mắt suy nghĩ:

- Hai đại Thần đạo của Bách Lý Gia Tộc, một người là Hóa Thần Đạo, một người là Ngưng Thần Đạo. Nếu đối phương của ta là một trong số đó, thật sự không khó. Thần Cổ Chi Thuật, đồng thời công kích hai người, chỉ sợ có một chút phiền phức. Nhưng mà, chỉ cần có được chiến thuật vận dụng, tất cả sẽ không khó làm.

Ánh mắt dừng lại trên người của những Trưởng lão, Tần Vô Song nhất thời có chút chủ ý. Ánh mắt tập trung trước mặt Trưởng lão có thân hình cao không sai biệt lắm so với mình.

- Ngươi tên là gì, là địa vị gì trong Bách Lý Gia Tộc?

- Thuộc hạ tên là Bách Lý Kiếm, là Ngũ Trưởng lão của gia tộc.

- Tốt lắm, chính là ngươi.

Tần Vô Song lời nói vừa dứt, thân thủ túm lấy, một đạo kim quang từ trong tay hắn bắn ra, một thủ ấn cực lớn, trực tiếp nắm lấy Bách Lý Kiếm, cánh tay thu lại, Bách Lý Kiếm đã bị hắn giam cầm bên trong bọc hành lý trữ vật.

Tần Vô Song đem quần áo mặc trên người thu lại trong tay, trong lòng theo đó tưởng tượng ra mặt nạ Tùy Tâm Huyễn Tượng, chuyển ba vòng ngay tại chỗ.

Khi trấn định lại thân hình, trước mặt mọi người, đã là hình dáng của Ngũ Trưởng lão Bách Lý Kiếm.

Những Trưởng lão này tất cả đều giương mắt đờ đẫn đứng nhìn, hiển nhiên là bị thủ đoạn này của Tần Vô Song làm cho kinh sợ. Đây quả thực là vô cùng kỳ diệu!

- Chư vị, hiện tại chúng ta phải đi nghênh tiếp hai vị Tộc trưởng một lát quay về, ha ha.

Tần Vô Song thản nhiên mỉm cười, nói với Bách Lý Phong:

- Đại Trưởng lão, ngươi phụ trách đi đầu, không có ý kiến gì chứ?

Bách Lý Phong vội nói:

- Thuộc hạ tuân chỉ!

o0o

Bên ngoài sơn môn Bách Lý Gia Tộc mấy trăm dặm, Bách Lý Phong dẫn theo bảy Đại Trưởng lão, đã chờ ở đó một canh giờ.

Trên trời cao xa xa, hai đạo sáng mờ, bay vút mà tới, tốc độ cực nhanh, hiển nhiên chính là hai vị Tộc trưởng cách biệt đã mười năm.

Những Trưởng lão này mặc dù trúng Thần Cổ Chi Thuật, nhưng giờ phút này nhìn thấy uy áp của hai vị Tộc trưởng, vẫn là trong lòng chấn động, mơ hồ có chút bất an.

- A! Đại Tộc trưởng, ngươi nhìn bên đó, không phải là các Trưởng lão của Trưởng Lão Đoàn sao?

Nhị Tộc trưởng Bách Lý Đồ giật mình kêu lên.

- Sao?

Đại Tộc trưởng hiển nhiên cũng nhìn thấy màn này:

- Sao lại như vậy? Xem dáng vẻ của bọn họ, mặc dù có chút sợ hãi nhưng hiển nhiên không có chịu thương tổn gì.

- Có thể có lừa gạt không?

- Tùy thời hành sự. Bọn họ đều là cánh tay đắc lực trong tộc, mặc dù có người lòng sinh dị tâm, cũng sẽ không làm phản toàn bộ. Chúng ta không cần suy nghĩ nhiều.

Hai đại Thần đạo cường giả song song hạ xuống.

Bách Lý Phong vội bước lên trước khom người nói:

- Nhị vị Tộc trưởng, các ngươi rút cuộc đã trở lại!

Đại Tộc trưởng Bách Lý Nghiễm lông mày nhướng lên:

- Đại Trưởng lão, như vậy là sao? Không phải nói đại địch trước mặt sao? Địch nhân ở đâu?

Bách Lý Phong úp úp mở mở nói:

- Đại Tộc trưởng, đại sự không ổn rồi.

- Sao?

Bách Lý Phong trán đổ mồ hôi, ha ha nói:

- Đại Tộc trưởng, người đó đến sơn môn ta, làm càn một phen, đem cấm chế sơn môn ta phá hủy toàn bộ, lưu lại lời nói, nói nếu Bách Lý Gia Tộc ta u mê không tỉnh ngộ, lần sau hắn đến, nhất định là ngày diệt cả nhà ta.

- Có để lại tên tuổi không?

- Là đệ tử Tần gia, Tần Vô Song!

- Tần Vô Song?

Cái tên này vừa nói ra, hai vị Tộc trưởng Bách Lý Nghiễm và Bách Lý Đồ đồng thời biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều là vô cùng giật mình kinh ngạc.

- Tần Vô Song, hắn không phải ở Thiên Hỏa Nam Cương sao? Làm sao lại đến Hiên Viên Khâu chứ?

Bách Lý Đồ thất kinh ngạc nhiên.

- Đại Tộc trưởng...

Sau người Bách Lý Phong, Ngũ Trưởng lão Bách Lý Kiếm nói:

- Tiểu tử đó lưng đeo một đôi cánh lớn, cầm trong tay một bộ cung tiễn vô cùng uy thế, tuổi còn rất trẻ.

Những lời miêu tả này, càng khiến hai vị Tộc trưởng sắc mặt đại biến. Hình tượng này, không phải Tần Vô Song, thì còn là ai? Những cái khác có thể giả mạo, đôi cánh đó, ngoài Thiên Đế bệ hạ ra, còn có ai có thể giả mạo được?

- Hắn còn nói cái gì?

Bách Lý Nghiễm lạnh giọng hỏi, mơ hồ bên trong, Bách Lý Nghiễm ý thức được, chuyện lần này, chỉ sợ không đơn giản như vậy.

Bách Lý Kiếm nói:

- Khi hắn rời đi, để lại một món đồ, Đại Tộc trưởng mời xem qua.

- Sao? Thứ gì? Nhanh lấy ra.

Bách Lý Nghiễm lộ vẻ xúc động nói.

Bách Lý Kiếm tiến lên một bước, trong tay bày ra, một đạo phù triện hình thù kỳ lạ xuất hiện trong tay hắn:

- Đại Tộc trưởng, mời xem qua!

Bách Lý Nghiễm lơ đãng, bước lên trước một bước, tiếp nhận lấy.

Ngay trong nháy mắt khi bàn tay của Bách Lý Nghiễm tiếp xúc, khóe miệng Bách Lý Kiếm tràn ra một nụ cười, bàn tay một phen, đạo phù triện đó nhất thời hóa thành vạn đạo kim quang, như lông bò, giống như kim châm, như mưa phùn, tốc độ cực nhanh, bắn về phía Bách Lý Nghiễm!

- Miên Lý Tàng Châm Ấn!

Tần Vô Song khẽ quát một tiếng, thủ ấn cuốn theo mà ra, kim quang liên tục khẽ động, kim quang vô số, dưới cự ly gần như vậy, căn bản không cho phép Bách Lý Nghiễm phản ứng lại. Trực tiếp bắn về phía chỗ hiểm của Bách Lý Nghiễm, Bách Lý Nghiễm giật mình hoảng hốt:

- Ngươi...

Những kim quang này vừa huyễn hóa, Tần Vô Song bước tiếp theo là Thần Cổ Chi Thuật, đã bao trùm trong kim quang, bắn về phía mi tâm của Bách Lý Nghiễm.

Bách Lý Nghiễm có thể trốn lần thứ nhất, nhưng làm thế nào trốn được lần thứ hai?

Thần Cổ Chi Thuật này, bá đạo cực kỳ, sau khi vừa bắn vào mi tâm, trực tiếp hóa thành một đạo băng tuyến, trực tiếp rơi xuống trong đan điền nội phủ của Bách Lý Nghiễm, trực tiếp giam cầm Thần hồn của hắn.

Bách Lý Nghiễm kinh hãi không ít, bảo vệ chỗ hiểm chân thân, lại phát hiện lực ăn mòn của băng tuyến này, căn bản không phải là thứ mà hắn có thể chống cự được. Thần Cổ Chi Thuật, trực tiếp bao lấy Thần hồn của hắn. Toàn thân không kìm được run rẩy kịch liệt.

Bách Lý Đồ thấy thế, nhất thời không kịp phản ứng, quát:

- Bách Lý Kiếm, ngươi thật to gan!

Bách Lý Kiếm ha ha cười lớn:

- Ngươi cũng có phần đấy!

Bách Lý Đồ giật mình hiểu ra, ý thức được tình thế không ổn, xoay người hóa thành một đạo quang mang, liền hướng về hư không bỏ chạy. Tần Vô Song ha ha cười lớn:

- Bách Lý Đồ, ngươi đi không được đâu!

Trước mặt một đạo thân ảnh từ hư không toát ra, một đạo nanh vuốt trực tiếp túm vào hư không, chộp tới ngay mặt của Bách Lý Đồ. Cú bắt này cũng không tốn sức, nhưng sức mạnh của đủ khiến hư không thoát phá.

Bách Lý Đồ ai da một tiếng, vội vàng tránh né, sau người một đạo kim quang ngưng tụ thành núi lớn, vô cùng uy áp che phủ xuống.

Thân hình của Tần Vô Song, trực tiếp bắn tới trước mặt Bách Lý Đồ, Thần Cổ Chi Thuật theo đó mà đến, bắn vào mi tâm của Bách Lý Đồ.

Giải quyết Bách Lý Nghiễm, tu vi của Nhị Tộc trưởng Bách Lý Đồ, hiển nhiên là có chênh lệch không nhỏ so với Bách Lý Nghiễm, căn bản không cách nào chống cự được công kích cường thế của Tần Vô Song.

Dưới sự ngăn chặn của Ái Ti Mạt, Bách Lý Đồ căn bản ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, trực tiếp bị Thần Cổ Chi Thuật đánh trúng.

Tần Vô Song ha ha cười to, nói với Ái Ti Mạt:

- Mạt nhi, làm đẹp lắm, đại công cáo thành!

Mặc dù là Thần đạo cường giả, trước mặt Thần đạo Cổ độc, vẫn là một chút lực phản kháng vẫn không có. Mặc dù thời gian ngoan cố chống lại dài hơn một chút, nhưng chung quy vẫn không thể nào chống đỡ được sức mạnh của Thần Cổ này.

Sau một canh giờ, Bách Lý Nghiễm và Bách Lý Đồ giống như con cừu phục tùng, đi tới trước mặt Tần Vô Song:

- Chủ nhân!

- Rất tốt, phía bên trận doanh Thiên Đế, Bách Lý Gia Tộc định xử trí như thế nào?

- Bách Lý Gia Tộc, từ nay về sau rút khỏi trận doanh Thiên Đế. Cắt đứt tuyệt giao với Tân gia!

Bách Lý Nghiễm phục tùng ngoan ngoãn nói.

Tần Vô Song nhàn nhạt cười:

- Chuyện này vẫn chưa đủ, Diệu Hóa Môn và Thiên Vũ Tông còn đang chần chừ, các ngươi phải phụ trách thuyết phục hai tông này, hiện thân thuyết phục, khuyên bọn họ rút lui. Còn về khuyên như thế nào, các ngươi có lẽ đã biết rồi chứ?

- Chủ nhân uy thế như vậy, hù dọa Thiên Vũ Tông và Diệu Hóa Môn quả thực dễ như trở bàn tay. Chúng ta chỉ cần đem uy năng thần thông của chủ nhân phân tích một chút, bọn họ tự nhiên biết chọn lựa như thế nào.

- Không sai, nói cho bọn chúng, nếu là có nửa điểm gút mắt với Tần gia, tiếp theo, chính là lúc hai tông bọn chúng diệt môn. Sẽ không có bất cứ may mắn và chuyện gì ngoài ý muốn! Cho dù là Tân gia, cũng không cứu được bọn chúng!

- Chủ nhân, định tuyên chiến với Tân gia sao?

Bách Lý Nghiễm và Bách Lý Đồ đều là rùng mình.

- Ngày diệt sạch Tân gia, chính là khi các ngươi khôi phục tự do. Diệt sạch Tân gia, thời cơ đã thành thục, các ngươi chỉ cần làm tốt chức vụ của mình. Nếu thức thời, tám môn Thiên Đế Sơn, tương lai cũng sẽ có một ghế cho các ngươi. Nếu không thức thời, ngày tiêu diệt Tân gia, cũng không sai biệt gì là thế lực của nhất tông nhị tông các ngươi bị tiêu diệt.

- Đương nhiên thề sống chết đi theo Tần gia, tuyệt không đổi ý!

Tần Vô Song hừ lạnh một tiếng, lúc này lấy Thần Cổ Chi Thuật khống chế bọn chúng, bọn chúng đương nhiên sẽ không để ý. Nếu khôi phục tự do cho bọn chúng. Loại thí nghiệm và cam đoan này, căn bản không đủ để tin.

Đương nhiên, Tần Vô Song cũng biết, lấy Thần Cổ Chi Thuật đối phó với Bách Lý Gia Tộc, cũng là kế tạm thời thích nghi. Thế cục của Thiên Đế Sơn muốn củng cố, lấy Thần Cổ Chi Thuật khống chế các tông môn khác, là rất khó lâu dài. Hiên Viên Đồ Đằng Tộc, sẽ không đáp ứng.

Chính vào lúc này, phía bên Bao Bao và Tần Thái Trùng, cũng truyền đến tin chiến thắng.

- Vô Song sư đệ, phía bên chúng ta đã làm được việc rồi. Toàn bộ Thiên Vũ Tông, dưới sự công kích của Hỏa Lân, căn bản không còn bất cứ lực phản kháng nào, toàn bộ Thiên Vũ Tông, long trời lở đất, một vùng hỗn độn. Chúng ta bắt được mấy Đệ tử Trung tâm và Trưởng lão, lợi dụng điểm yếu để uy hiếp.

- Lão Đại, thật xấu hổ quá, một chút không cẩn thận, giết chết mấy người. Hắc hắc, nhưng Diệu Hóa Môn đã toàn bộ thu phục. Ta tin rằng, tương lai mấy trăm năm nữa bọn chúng nghe đến tên của Lão Đại, cũng sẽ sợ đến mức ác mộng.

Thủ đoạn của Bao Bao và Tử Điện Phần Diễm Thú, một khi động thủ, không thể không có tai nạn chết người. Tần Vô Song thật ra có chút chuẩn bị trong lòng.

- Được rồi, không cần có động tác tiếp theo, giữ nguyên kế hoạch, đến địa điểm ước định tập hợp!

Tần Vô Song phân phó nói.

Đợt công kích đầu tiên, viên mãn chấm dứt, thậm chí vượt qua hiệu quả mong muốn! Tần Vô Song tin tưởng chắc chắn, trận doanh Thiên Đế chắc chắn sắp nghênh đón một trận gió lốc rung chuyển, trận doanh Thiên Đế, đã đến lúc tan rã rồi.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1046)