Vay nóng Tima

Truyện:Khí Trùng Tinh Hà - Chương 0990

Khí Trùng Tinh Hà
Trọn bộ 1046 chương
Chương 0990: Trăm năm ngộ đạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1046)

Siêu sale Shopee


Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Trận chiến trên bầu trời Đại lục Thiên Huyền, diễn biến không quá tàn khốc, cũng không hề khó khăn như bọn người Lý Bố Y nghĩ, cả quá trình không thể gọi là cuộc chiến đẫm máu. Trận chiến này, hoàn toàn là trận chiến lập uy của Tần Vô Song.

Tuy nhiên, diễn biến tẻ nhạt không đồng nghĩa với kết quả không có ý nghĩa gì. Kết quả này, đối với Đại lục Thiên Huyền mà nói, có thể gọi là trận chiến cứu rỗi, trận chiến xoay trở tình thế.

Trận chiến này, mấy vạn năm qua đã đè trên đầu Đại lục Thiên Huyền, làm cho bọn họ vừa nghĩ tới trận chiến này đã có cảm giác vô cùng tuyệt vọng, làm cho tất cả cường giả của Đại lục Thiên Huyền đều mang một tâm trạng bi quan sống cho qua ngày.

Tuy vậy, bởi vì sự xuất hiện của tuyệt thế thiên tài Tần Vô Song, tất cả sự tuyệt vọng mà bọn họ đã tưởng tượng ra, đều không hề xảy ra. Sự tình không ngờ lại đi theo hướng không ai có thể ngờ được, làm cho kết quả, có sự thay đổi đầy kịch tính.

Cơ hồ có thể nói, vận mệnh của Đại lục Thiên Huyền, cũng vì thế mà có sự thay đổi.

Căn nguyên của thay đổi này, tất cả mọi người đều hiểu rất rõ, đều là Tần Vô Song. Mà Thiên Huyền Thất Tử phụ tá cho Tần Vô Song, công lao cũng không nhỏ.

Xét cho tới cùng, vận mệnh của Đại lục Thiên Huyền, là do Lý Huyền Phong vô tình xuất hiện tại Đại lục Thiên Huyền mà thay đổi, còn Tần Vô Song nhân loại xuyên qua thời đại này, cuối cùng đã cứu vãn cho vận mệnh tưởng chừng không thể cứu vãn của Đại lục Thiên Huyền.

Tới cảnh giới của Tần Vô Song, sớm đã không còn là ngựa non háu đã của thời trẻ nữa. Hắn cũng không có ý tiếp nhận tiếng hoan hô như đấng cứu thế cả Đại lục Thiên Huyền.

Tần Vô Song hôm nay, suy nghĩ càng nhiều, là tương lai của Đại lục Thiên Huyền, sẽ đi đâu về đâu.

Đánh bại Đại lục Phong Vân, tuy rằng đáng mừng, nhưng cũng chỉ có thể nói, tạm thời cứu vớt cho Đại lục Thiên Huyền không bị xâm chiếm, cứu vãn cho vận mện chúng sinh của Đại lục Thiên Huyền.

o0o

Cảnh báo của Đại lục Thiên Huyền đã giải trừ, tất cả các tông môn, đều khôi phục lại hoạt động bình thường. Tất cả các tu luyện giả, đều trở về lãnh địa của nhà mình.

Còn các quốc gia nhân loại, vốn bị coi là nơi yếu kém, đến nay đã trở thành trung tâm của Đại lục Thiên Huyền mà không cần tranh cãi.

Nơi có Thần Khí Chi Môn, lại là nơi ở cũ của Vô Song Chủ Thần, đến nay đã được Thiên Huyền Thất Tử đặt làm trung tâm của Đại lục Thiên Huyền.

Năm đại Cấm địa của Thần, sáu đại thế lực Đồ Đằng, không có gì tranh cãi, rơi xuống hàng ngũ thế lực thứ hai, đánh mất đi địa vị trung tâm tuyệt đối của họ tại Đại lục Thiên Huyền.

Những thay đổi này, những thế lực Đồ Đằng này, tất nhiên là không thể có ý kiến gì cả. Đối với họ mà nói, vẫn có thể tiếp tục là thế lực đỉnh cao của Đại lục Thiên Huyền, đã là vô cùng khai ân rồi. Dù sao, xét về cống hiến thực sự, thế lực Đồ Đằng có thể nói là vô cùng ít ỏi, cơ hồ có thể bỏ qua.

Còn Thiên Huyền Thất Tử, trở thành nhân vật trung tâm phụ tá Tần Vô Song, thực sự khống chế các hoạt động thường ngày của Đại lục Thiên Huyền.

Âm Ma Thiên Tôn và ba ngàn thuộc hạ tất nhiên cũng biết rằng, Tần Vô Song không hoan nghênh bọn họ nhúng tay vào sự vụ của Đại lục Thiên Huyền, do vậy bọn họ cũng quyết không nhúng tay vào. Thái độ biết thân biết phận này của bọn họ làm Tần Vô Song rất vừa lòng.

Cũng làm cho Thiên Huyền Thất Tử có chút lo lắng dẫn rắn về nhà, cũng vứt bỏ mọi lo lắng và nghi ngại!

o0o

Đại lục Thiên Huyền từ đó đi vào giai đoạn phát triển ngay ngắn có trật tự.

Chỉ là, Tinh Hà Kết Giới bị sửa lại một lần nữa, cũng đồng nghĩa với việc tu luyện giả của Đại lục Thiên Huyền muốn thông qua con đường thông thường Khí Trùng Tinh Hà vẫn là chuyện không thể xảy ra.

Chỉ là, tu luyện giả của Đại lục Thiên Huyền, gốc rễ có hạn. Có tư chất Khí Trùng Tinh Hà gần như không có. Chỉ có những tu luyện giả liên tục tu luyện trong Thiên Huyền Thất Tử là thực lực tiến bộ nhanh chóng.

Cũng may Thiên Thuyền Thánh Hoàng dung lượng cực lớn, gần như vô hạn, tương đương với một hành tinh di động, dung lượng lớn đến kinh người.

Dù là có mấy trăm vạn tu luyện giả cùng tu luyện trong đó, cũng chỉ như một góc nhỏ của núi băng mà thôi.

Tần Vô Song càng khai phá Thiên Thuyền Thánh Hoàng, càng phát hiện tính toán của Thánh Hoàng, quả nhiên sâu sắc không đoán được. So với đó, phi thuyền Chủ Thần quả thực chỉ là trò trẻ con.

Tần Vô Song hiện nay, có thể gọi là vốn liếng hùng hậu. Tập hợp tất cả di vật kế thừa của Lý Huyền Phong và Xích Dương Thánh Hoàng, nói về mức độ giàu có, trong Vũ trụ Đại La, cũng không có mấy người hơn được hắn.

Chỉ là, những tài sản này, phải sử dụng thật tốt. Một khi bộc lộ ra ngoài, ngược lại có thể đem tới họa sát thân.

Phi thuyền Thánh Hoàng, Xích Dương Kim Thân Tháp và Vạn Thần Mê Tông Điện là ba bảo vật mà Xích Dương Thánh Hoàng lưu lại. Còn Lý Huyền Phong sư phụ về mặt Thần khí không bằng Xích Dương Thánh Hoàng, nhưng cũng để lại cho hắn một siêu cấp Thánh Hoàng Thần Khí, Thần kiếm Đạo Nhất. Tuy lúc này Tần Vô Song vẫn chưa kịp tế luyện thanh Thần kiếm Đạo Nhất này.

Nhưng không có nghi ngờ gì, sớm muộn cũng phải luyện hóa sử dụng. Thiên Chi Khuê Lang tuy là Thiên Tôn Thần Khí, nhưng theo sự tăng lên của tu vi cảnh giới, cuối cùng vẫn không thể đối kháng được với cường giả chân chính. Muốn đứng trên đỉnh Vũ trụ Đại La, bắt buộc phải luyện hóa Thần kiếm Đạo Nhất, bắt buộc phải đem uy lực của Xích Dương Kim Thân Tháp và Vạn Thần Mê Tông Điện phát huy tới cảnh giới cao nhất.

Chỉ có như thế, mới có thể thực sự kế thừa sự nghiệp của sư phụ, trở thành cường giả vĩnh hằng của Vũ trụ Đại La.

Đương nhiên, bất kể là Thần kiếm Đạo Nhất hay Xích Dương Kim Thân Tháp, những Thần khí này có thể làm cho thực lực của hắn phát huy đến trạng thái đỉnh cao.

Nhưng thực sự quý giá nhất, không phải là những vũ khí này.

Thực sự quý giá nhất, là một đám Hỗn Độn Chi Khí mà sư phụ Lý Huyền Phong từ Hỗn Độn Đại La Nguyên Thủy Cảnh trộm về. Hỗn Độn Chi Khí này mới là trung tâm, là thứ sư phụ Lý Huyền Phong không tiếc tính mạng trộm về.

Tần Vô Song biết rất rõ, tự mình nếu không đạt tới cảnh giới Thánh Hoàng, Hỗn Độn Chi Khí kia, hắn ngay cả đem theo e rằng cũng không thể.

Chỉ có đạt tới cảnh giới Thánh Hoàng, mới có cơ hội đi dung hợp Hỗn Độn Chi Khí kia, tranh thủ dung hợp Hỗn Độn Chi Khí, liên kết với Đại La Nguyên Thủy Cảnh, nghịch chuyển thời không, trở về trước thời hồng mang sáng thế, thành tựu Đại La Chí Tôn.

Nói trắng ra, cái gọi là Đại La Nguyên Thủy Cảnh, hoàn toàn không tồn tại ở thế giới hiện thực, mà ở phía bên kia của thời không.

Chỉ có nghịch chuyển thời không, tiến vào đường hầm thời không, trở lại trước thời hồng mang khai phá, mới có hy vọng giành được vô thượng đại đạo, xuyên qua quá khứ tương lai, tùy ý xuyên qua, thành tựu tồn tại vô thượng!

Nếu nói Vũ trụ Đại La là một mạng lưới cực lớn, vậy Đại La Chí Tôn, chính là điều khiển cái mạng lưới này, có thể cưỡi trên mọi tồn tại ngoài mạng lưới này.

Còn những luyện giả còn lại, bao gồm Thánh Hoàng cường giả, chỉ là một quân cờ trong mạng lưới này. Chỉ là, những quân cờ này, có mạnh có yếu.

Chỉ là trước mặt Đại La Chí Tôn, tất cả các quân cờ, thực ra đều giống nhau. Chủ nhân thực sự thao túng Vũ trụ Đại La, là Đại La Chí Tôn!

Sinh tử, luân hồi, thời không, tất cả quy tắc vô thượng, đều nằm trong tay Đại La Chí Tôn.

Chủ Thần, Thiên Tôn cho tới Thánh Hoàng, bọn họ cũng nắm giữ quy tắc, tỷ như có thể thao túng ngày đêm, bốn mùa, nhưng những quy tắc này, nói trắng ra, chỉ là tiểu quy tắc.

Quy tắc vô thượng thực sự, là thời không đại quy tắc. Là sinh tử luân hồi đại quy tắc!

Đặt trước đại quy tắc, tiểu quy tắc căn bản chỉ là trò trẻ con. Mà đại quy tắc, lại nằm trong tay Đại La Chí Tôn.

o0o

Sau khi tiêu diệt Đại lục Phong Vân, Tần Vô Song ở trong Thiên Huyền Thất Tử bế quan trăm năm, tham ngộ vấn đề quy tắc này, bỗng tới một ngày, cũng có chút ngộ ra, vui mừng xuất quan.

Trong một trăm năm hắn bế quan này, diện mạo của Đại lục Thiên Huyền, đã thay đổi hoàn toàn. Dưới sự quản lý của Thiên Huyền Thất Tử, Đại lục Thiên Huyền sức sống bừng bừng, so với cảnh tượng già nua nặng nề ngày trước, là thay đổi một trời một vực. Tần Vô Song biết, xét cho tới cùng, đó là do sĩ khí tăng lên.

Tuy nói Đại lục Thiên Huyền hiện nay vẫn là hành tinh vô chủ, nhưng chung quy đã có Chủ Thần cường giả bảo vệ, mà thực lực của Chủ Thần cường giả này, có thể san bằng một Vị diện bá chủ như Đại lục Phong Vân, đủ để thấy năng lực thế nào?

Bởi vậy, trong mắt tu luyện giả của Đại lục Thiên Huyền, Đại lục Thiên Huyền từ nay có thể ung dung khoanh chân, không lo vấn đề sinh tồn nữa!

Điều này, từ cảm giác sùng bài hiện ra trong mắt các tu luyện giả của Đại lục Thiên Huyền, là có thể nhìn được một hai. Tần Vô Song cũng không tiện hắt cốc nước lạnh vào nhiệt tình của họ.

Đại lục Thiên Huyền hiện nay, tất cả cường giả tuy không thể nói vạn người đồng lòng, nhưng ít nhất cũng có một lực hướng tâm là Tần Vô Song. Còn thực sự nắm quyền quản lý, là Lý Bố Y.

Dựa vào thực lực không ngừng tăng lên của Lý Bố Y, tư chất Thiên thần Cao cấp, lãnh đạo Đại lục Thiên Huyền, sức lực có thừa.

Trong Thiên Huyền Thất Tử, Lý Bố Y là người đầu tiên tiến thăng vào Thiên Thần Đạo sáu kiếp, đến nay không có gì bàn cãi, cũng là cường giả có nhiều hy vọng tiến thăng Chủ Thần nhất.

Còn Tiêu Dật Hiên và Lý Dật Phong cũng theo sát phía sau, cả hai đều tiến nhập Thiên Thần Đạo năm kiếp.

Lão Tứ Dịch Thiên Thủy, Lão Ngũ Hoa Tập Nguyệt, Lão Lục Xích Hằng Vũ đều là Thiên Thần Đạo bốn kiếp. Miêu Húc là Thiên Thần Đạo ba kiếp.

So sánh với đó, các cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc kia chỉ là Thiên Thần Đạo hai kiếp, hiển nhiên là không có gì đáng nói. Sự sùng bái và bội phục đối với Thiên Huyền Thất Tử tất nhiên cũng không thể tránh khỏi.

Ngược lại Bao Bao lại có khí thế của kẻ đi sau về trước, sau khi Khí Trùng Tinh Hà, được Tần Vô Song cố ý bồi đắp, tu vi đề thăng không ngừng, đã có vẻ sắp đuổi kịp bước chân của bọn người Hoa Tập Nguyệt.

Còn Thần thú như bọn Cô Đơn, Hỏa Lân cũng không chịu kém cạnh, cũng đều Khí Trùng Tinh Hà, đến nay cũng đều là Thần thú Thiên Thần Đạo một, hai kiếp rồi.

Bên cạnh Tần Vô Song, đột nhiên có thể nói cao thủ đầy rẫy, một quang cảnh mạnh mẽ vươn lên.

Đương nhiên, Tần Vô Song không hề tự mãn, hắn biết, cảnh tượng phồn vinh này, đối với Đại lục Thiên Huyền mà nói, quả thực vô cùng khả quan.

Nhưng nếu đặt trong hoàn cảnh lớn, những thành tích này, hoàn toàn không đáng nhắc tới. Đừng nói Tinh vực Đại Càn cao thủ đầy rẫy, cho dù là Đại lục Phong Vân năm xưa, số lượng và chất lượng cao thủ, ít nhất cũng nhiều gấp trăm lần Đại lục Thiên Huyền. Do vậy, con đường phía trước của Đại lục Thiên Huyền vẫn còn rất dài.

Tần Vô Song đương nhiên biết rõ điểm này, tuy nhiên hắn không vội vàng, không phải ăn một phát là có thể béo được. Đại lục Thiên Huyền muốn tiến vào hàng ngũ Vị diện hùng mạnh, còn cần thời gian. Qua mười vạn năm nữa, với xu thế phát triển của Đại lục Thiên Huyền, một khi vượt qua tình thế nguy hiểm, nhanh chóng phát triển không phải là kẻ ngốc nói mê.

Chỉ là, trước mắt, tu luyện giả của Đại lục Thiên Huyền vẫn còn điều chưa hiểu. Tuy có Thiên Thuyền Thánh Hoàng cung cấp nơi tu luyện, tuy nhiên, đại đa số luyện giả vẫn trong mong muốn Đại lục Thiên Huyền thực sự kết nối với tinh hà mênh mông, bởi vậy, bọn họ đối với việc tu sửa lại Tinh Hà Kết Giới rất không hiểu nổi.

Cũng nhân cơ hội này, Tần Vô Song cảm thấy cần thiết phải cảnh tỉnh một chút, đề phòng đám người này lạc quan mù quáng.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1046)