Vay nóng Tinvay

Truyện:Ma Long Phiên Thiên - Chương 0794

Ma Long Phiên Thiên
Trọn bộ 1065 chương
Chương 0794: Đệ tử Thiên Diễm Môn (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1065)

Siêu sale Lazada


Kim Sở Ngạn quát lạnh một tiếng, Nhật Quang Thần Kiếm trong tay hội tụ đủ Diễm Dương Chi Lực từ bầu trời, trong nháy mắt liên phóng to đến trăm trượng. Sau đó, từng đạo sát khí hóa thành kim mang xông thẳng lên trời, sau đó như mưa rơi lả tả xuống người đám cao thủ trẻ tuổi trong không gian.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...

Phốc phốc phốc phốc...

A...

A...

Hàng loạt những tiếng kêu la thảm thiết liên miên không dứt không ngừng vang lên. Mấy trăm tên thiên tài cao thủ tiến vào trong không gian, phần lớn đều trúng kiếm mà chết, có một số ít thì trốn được đến bên tường kết giới, muốn truyền tống ra ngoài, giữ lấy cái mạng nhỏ.

- Tam Thiên Trọng Thủy... !

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...

Từng đạo thủy tiễn màu bạc từ trên người Thủy Vô Khuyết liên tục bắn ra tán loạn. Bên trong không gian, phàm người nào tiếp xúc với thủy tiễn, không chết cũng trọng thương. Trong chớp mắt, cả không gian to lớn như vậy chỉ còn lại hơn mười cao thủ Thần Thông Cảnh, ánh mắt của cả đám đầy cảnh giác nhìn Thủy Vô Khuyết.

- Các vị, chúng ta cùng tiến lên, trước tiên giải quyết Thủy Vô Khuyết, sau đó chúng ta hãy quyết một trận thư hùng!

- Đúng! Trước tiên hãy giải quyết Thủy Vô Khuyết!

- Giết!

- Thiên Chấn!

- Viêm Long Phần Thiên... !

Rầm rầm rầm oanh. Một đám cường giả Thần Thông Cảnh không chút khách khí, đem toàn bộ đại thân thông của mình đánh về phía Thủy Vô Khuyết. Dưới thế công mãnh liệt, một đạo sóng triều được tạo ra từ thần thông của Thủy Vô Khuyết trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân hắn một cách vô hình.

- Hừ! Kẻ tự gây nghiệt không thể sống! Vô... Địch... Kim... Chung... Trạo!

Trên mặt Thủy Vô Khuyết không có chút sợ hãi nào. Hắn hừ lạnh một tiếng, toàn thân đột nhiên thả ra một cái chuông vàng thật lớn, bảo vệ xung quanh hắn một cách nghiêm mật.

Rầm rầm rầm...

Một đống đại thần thông nặng nề đánh lên Kim Chung Trạo nhưng chỉ khiến cho Kim Chung Trạo khe khẽ lay động một chút. Nhưng kế tiếp, mọi người lại khiếp sợ phát hiện, chính đại thần thông do mình phát ra bị Kim Chung Trạo lấy uy lực gấp trăm lần bắn ngược trở lại.

Uy lực gấp trăm lần! Đây là cái khái niệm gì?

Nói cách khác, khi cao thủ Thần Thông Cảnh sơ kỳ thi triển ra đại thần thông, sau đó bị bắn ngược trở lại, uy lực đã tương đương với đại thần thông do cường giả Hóa Đan Cảnh trung kỳ thi triển. Uy thế kinh khủng khiến trời long đất lở. Một chiêu này ai có thể đỡ đươc?

Rầm rầm rầm oanh...

Theo một loạt tiếng nổ kinh thiên vang lên, bốn bề kết giới không ngừng lay động. Chỉ chốc lát sau, mọi việc đều kết thúc. Trong không gian chỉ còn lại một mình Thủy Vô Khuyết cùng một đám xương cốt trên mặt đất.

...

Đám người Tề Vân Hạc, Lý Kính, Vương Chinh, Tống Ngọc, Long Nghịch trong các không gian khác cũng không kém, sử dụng sức mạnh cường thế giải quyết một chút cá tạp. Sau khi thể hiện ra sức mạnh cường hãn cũng nhàn nhã hơn rất nhiều, bắt đầu rảnh tay xem những người khác chiến đấu.

Mà những người khác lại không được thanh nhàn như vậy. Mặc dù có đến ba trăm cái không gian, thoạt nhìn có vẻ không ít, nhưng lượng thiếu niên nhân tài trên khắp đại lục tập trung về đây có đến hơn trăm vạn, ba trăm cái vẫn là hơi ít.

Nhiều người như vậy nếu trải đều trải ra các không gian, mỗi một không gian cũng phải có hơn ba ngàn người trở lên. Trong không gian mười dặm, cơ hồ tấp nập người, kiếm khí tung hoành, tiếng chém giết rung trời.

Mặc dù đám người Mộc Thiên Tình, Long Khuynh Vân, Lý Phong, Hồng Phi Dương, Lôi Vạn Quân, Lăng Cô Thành cũng có chiến lực cường hãn, vượt xa những kẻ cùng giai, nhưng có câu mãnh hổ không địch nổi quần hồ, lượng cao thủ cùng giai mà bọn họ phải đối mặt quá lớn, cả đám dần dần trở nên mệt mỏi.

Về phần đám người Tề Xương Vũ, Liêu Văn Huy, Triệu Thung, mặc dù cũng được xếp vào hàng cao thủ nhất lưu, nhưng hỏa hầu lại hơi thiếu một chút, đã bị đánh bay ra khỏi không gian từ rất sớm, ngay cả nửa canh giờ cũng không chịu được.

Nhưng người khiến Phong Liệt kinh ngạc nhất lại chính là tiểu ma nữ.

Lúc này, trong không gian của tiểu ma nữ đang tập trung khoảng một ngàn người, nhưng điều kỳ quái chính là hơn một ngàn người chen chúc trong không gian nhỏ hẹp này đều đứng thẳng, yên lặng như tờ.

Phong Liệt ngưng mắt cẩn thận nhìn lại liền giật mình phát hiện, hai mắt của những người này hơi khép lại, có người đang ngủ say, có người khóe miệng chảy nước miếng, có người đang mê sảng...

Rất hiển nhiên, những người này đều đang ở trạng thái hôn mê.

Còn chính bản thân tiểu ma nữ thì đang vờn quanh mọi người, nàng ngồi trên một cái ghế thái sư, trước ngực có một đầu Tuyết Long Ngư, đang chậm rãi thưởng thức mùi vị của nó, đôi mắt đẹp thỉnh thoảng lại chuyển mục tiêu, tìm kiếm đồ chơi tốt, phảng phất giống như một vị nữ vương đang kiểm tra một ngàn trai tơ vậy, thực khiến người ta cảm thấy buồn cười.

Mỗi khi có một người mới tiến vào, trên trán của tiểu ma nữ sẽ lập tức hiện ra một đóa hoa kiều diễm, kim mang chợt lóe, người đó sẽ rất nhanh liền rơi vào trạng thái hôn mê, mơ mơ tỉnh tỉnh nhắm lại hai mắt, gia nhập vào đại quân ngủ đứng.

Đối với thần thông này của tiểu ma nữ, trong lòng Phong Liệt không khỏi âm thầm hâm mộ. Ở trong Long Hoàng thần phủ, Phong Liệt hắn từng ăn phải đau khổ của Mộng Huyễn U Lan, đối với uy lực của nó rất là am hiểu. Hôm nay tiểu ma nữ có được thần thông nghịch thiên thế này, ngày sau tiền đồ ắt là vô lượng.

Đại chiến chọn lựa hừng hực khí thế trình diễn. Cao thủ trẻ tuổi tham chiến lên đến hơn trăm vạn, đồng thời thu hút sự chú ý của hàng tỷ Vũ Giả trên khắp Long Huyết đại lục. Mỗi một giây đều có vô số phong điểu, bồ câu đưa thư bay đi khắp cái nơi trên đại lục, rầm rộ truyền đi tin tức chọn lựa.

Không nghi ngờ chút nào, trong lần đại chiến chọn lựa này, nếu có thể bộc lộ ra mình là một cường giả thiên tài, vậy thì ngày sau trên đại lục nhất định có thể xưng Vương lập phái, uy danh vạn trượng, điều này khiến cho tất cả cá gia tộc và môn phái đều coi trọng.

Một ngày trôi qua, tranh đấu trong đại đa số các không gian đều đã đến hồi gay cấn, gió tanh mưa máu tràn ngập, phần còn lại của chân tay bị cụt ở khắp nơi, có thể nói là vô cùng thảm thiết, mà không gian của Phong Liệt lại không có kẻ nào tiến vào, khiến cho hắn có chút cảm giác ngứa tay.

Mà trong không gian của tiểu ma nữ cạnh đó, cả một đám đại quân ngủ đứng sau khi bị tiểu ma nữ lục xoát sạch sẽ cũng bị đá bay ra ngoài không gian.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi có một ngày, đại danh của tiểu ma nữ truyền khắp cả Hoàng Thành, danh tiếng cơ hồ còn hơn cả Phong Liệt, hơn nữa còn nhận được một cái danh hiệu là "Mộng yểm ma nữ".

Đến lúc này, có thể nói tiểu ma nữ đã hết sức thanh nhàn, cực kỳ ít người dám tiếp tục đến gặp nàng nhận đau khổ.

Mà tiểu ma nữ thì tỏ vẻ mệt mỏi nằm ở trên giường, cẩn thận kiểm tra thu hoạch trong từng cái trữ vật giới chỉ, ánh mắt mừng rỡ cùng cái miệng cười như vầng trăng, tựa như nàng đang tính xem có thể ăn uống ở Phi Long Trai thêm bao nhiêu bữa nữa vậy.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, khi mặt trời mọc vào ngày thứ hai, trong ba trăm cái không gian đã có hơn hai mươi cái trở nên yên tĩnh. Chủ nhân bên trong mỗi không gian đều đã chứng thực năng lực cường hãn của mình, không còn người nào dám tiến đến vuốt râu hùm nữa.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1065)