Vay nóng Homecredit

Truyện:Thất Giới Truyền Thuyết - Chương 0430

Thất Giới Truyền Thuyết
Trọn bộ 1114 chương
Chương 0430: Kí Ức Trùng Điệp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1114)

Siêu sale Lazada


Thời khắc này tâm trạng của Lục Vân vô cùng phức tạp, nỗi kinh hãi, mơ hồ, sự nghi hoặc, những luồng suy nghĩ hỗn loạn đan xen vào nhau. Phong cảnh trước mắt hiện ra rõ ràng, người người tụ tập chia làm hai bên đối chọi nhau, rồi một trận chiến nổ ra. Cuộc chiến này qui tụ rất nhiều người thuộc giới tu chân, bao gồm: Phật, Đạo, Nho, Tiên, Ma, Quỉ, Yêu.

Những cao thủ của các giới này Lục Vân không hề biết một ai, mặc dù họ đều có tu vi thâm hậu, nhiều người đã đạt tới cảnh giới Quy Tiên. Bọn họ đồng thời xuất hiện tại đây vào lúc này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Lục Vân hết sức ngạc nhiên, nhưng chỉ trong nháy mắt, một luồng thông tin xuất hiện trong đầu giúp chàng hiểu ra tất cả, chỉ có điều ngoài kinh ngạc ra, Lục Vân phần nhiều cảm thấy khó tin. Lục Vân muốn quay đầu lại để biết những kẻ đứng đằng sau ai, nhưng đáng tiếc chàng chỉ tồn tại dưới dạng ý thức, mà lúc này nó lại hết sức yếu ớt, đã không thể điều khiển được cơ thể làm điều đó.

Vậy thì những thông tin đó từ đâu đến? Thì ra khi ý thức của chàng vận động, từ trong tiềm thức của cơ thể kia đột nhiên xuất hiện sức mạnh ý chí vô cùng lớn, đem tin tức ở xung quanh chuyển vào đầu chàng.

Trong khoảnh khắc, Lục Vân đột nhiên cảm thấy ý thức của mình và của người đó hòa vào nhau, tất cả những gì hắn nhìn thấy, bản thân chàng cũng nhìn thấy rất rõ, rất nhiều kí ức của hắn chàng đều có thể dễ dàng biết được. Cảm giác này giống như hai linh hồn hòa làm một, lại giống như kí ức của hai người trùng nhau.

Chỉ có một điều khiến Lục Vân không thể lý giải, chàng biết tất cả những gì thuộc về con người này, nhưng tại sao bản thân chàng vẫn có khả năng suy nghĩ độc lập mà không hề bị ý thức mạnh mẽ của đối phương kiểm soát? Hơn thế nữa, theo như chàng tìm hiểu, người này không hề phát hiện sự xâm nhập của một luồng ý thức yếu ớt, cũng không hề biết trong kí ức của mình có sự xuất hiện của kẻ lạ mặt. Tất cả những điều này phải giải thích thế nào đây?

Trong dòng suy tư, ý thức của Lục Vân trở về thực tại, lúc này chàng biết được mình đã xâm nhập vào cơ thể của Yêu Hoàng Liệt Thiên, đám cao thủ sau lưng chàng là Hắc Sát hổ vương, Tam Nhãn Long Lang, Thủy Kì Lân Huyền Dạ. Lục Vân cũng thông qua ý thức của Yêu Hoàng Liệt Thiên biết được tình hình lúc này, tất cả những thông tin ấy đều có mối liên hệ với những điều chàng thu được khi đi trong hành lang kí ức của Yêu Hoàng Liệt Thiên.

Từ khi bạch y thiếu nữ rời đi, Yêu Hoàng Liệt Thiên hạ quyết tâm dẫn các cao thủ dưới trướng tung hoành khắp Nhân gian, gặp thần diệt thần, gặp ma giết ma, thiên hạ không đối thủ. Cuối cùng các cao thủ của lục giới quyết định liên thủ quyết đấu với Yêu Hoàng Liệt Thiên tại Ma Thiên lĩnh. Đó cũng chính là tình hình đang diễn ra.

Lúc này, Yêu Hoàng Liệt Thiên ngạo mạn nhìn cao thủ lục giới, cất tiếng:

- Giờ ngọ ba khắc đã đến, chi bằng các ngươi hãy ngoan ngoãn qui phục ta. Một khi ta đã ra tay thì không còn ai có thể sống sót.

Những lời này phát ra từ miệng của Yêu Hoàng, nhưng Lục Vân đang ở trong người hắn lại cảm thấy có chút kì quái, dường như là chính mình đang nói vậy, cảm giác rất rõ ràng.

Suy nghĩ giây lát, Lục Vân kinh ngạc phát hiện mặc dù lúc này ý thức của mình và ý thức của Yêu Hoàng Liệt Thiên không hề trùng lặp, nhưng mọi cảm nhận của chàng lại giống như chính bản thân mình đang đứng ở nơi này, thật sự rất kì diệu, cũng tựa như cơ thể của Yêu Hoàng Liệt Thiên đã trở thành nguyên thần thứ hai của chàng, tất cả những gì Yêu Hoàng trải qua chàng đều biết tường tận.

- Liệt Thiên, tuy ngươi là kẻ thống lĩnh Yêu vực, nhưng đối với tam gian thất giới chẳng thể một tay che trời được. Từ cổ chí kim, tam gian thất giới đều có lãnh thổ riêng, không ai xâm phạm của ai. Vậy mà hôm nay ngươi dẫn quân tiến vào Nhân gian mưu đồ bá chủ thiên hạ, đảo lộn càn khôn, hành động này đi ngược với ý trời hẳn ngươi phải biết. Thiên uy không thể phạm, thiên nộ không thể chống, lúc này quay đầu lại vẫn còn con đường sống.

Những lời chính nghĩa này phát ra từ một vị trung niên nam tử quanh thân tỏa vầng hào quang, chính là Vân Hư thượng nhân của Cửu Thiên Hư Vô giới.

Cười ngạo nghễ, Yêu Hoàng Liệt Thiên nói:

- Cái gì gọi là nghịch ý trời? Cái gì gọi là đảo lộn càn khôn? Các ngươi tu luyện trường sinh, sống mãi ở Nhân gian chẳng khác gì làm trái với qui luật tự nhiên sao? Đạo lí trời đất vốn đã không công bằng, thiên uy tìm ở nơi nào, thiên địa vạn vật sinh tồn, kẻ mạnh xưng bá!

Một tiếng hừ lạnh từ bên trái Vân Hư thượng nhân phát ra, chỉ thấy một lão đạo sĩ lớn tiếng:

- Liệt Thiên, ngươi dương dương tự đắc, không coi ai ra gì. Tuy con đường ngươi đến đây đều gặp thuận lợi, nhưng không có nghĩa là ngươi hoàn toàn không có địch thủ. Thiên hạ rộng lớn nhân tài không ít. Hôm nay hai bên đã quyết chiến ở đây, ắt sẽ phân thắng bại, sau khi đã có kết quả, ngươi muốn ngang ngược cũng chưa muộn.

Trừng mắt lạnh lùng nhìn qua, Yêu Hoàng Liệt Thiên đáp:

- Đạo Phi tử, dựa vào thân phận hộ pháp quèn ở Vân Chi pháp giới của ngươi mà dám nói với ta thế ư, tốt hơn ngươi hãy cẩn thận. Ngươi hãy nhìn hai bên, Quy Linh tôn giả của Thiên Chi đô, Hắc ma thần của Ma vực, Ám Dạ quỉ vương của Quỉ vực, Vạn Phật tông Pháp Giới Vô Tướng của Nhân gian tam phái, Tu Tề lão đạo của Vô Vi đạo phái, Lăng Vân thiên kiếm của Tiên Kiếm môn, Nho Hiệp của Nho gia, và cả Cửu Đầu xà của Thiên Cầm tiên tông, bọn họ ai dám quát tháo trước mặt ta?

Sắc mặt tức giận bừng bừng, Đạo Phi tử lớn tiếng:

- Bọn họ chưa cho ngươi xem bản lĩnh đấy thôi, ngươi thật quá ngây thơ, ta e rằng ngươi sẽ đại bại dưới tay họ. Giờ ngọ ba khắc đã đến, chúng ta quyết so cao thấp.

Khí sắc thiên địa thay đổi liên tục, phong vân khởi dũng.

Yêu Hoàng Liệt Thiên ánh mắt lạnh lẽo, khí thế toàn thân toát ra mạnh mẽ, trong giây lát tiếng sấm vang động ầm ầm, cuồng phong kéo đến khắp Ma Thiên lĩnh.

- Chính tà vô giới, mạnh giả vi tôn. Thiên tâm hà lạc, thực lực vi bằng! (Chính tà không phân, kẻ mạnh được trọng. Đạo trời không tính, thực lực là đầu!) Các ngươi đã ngoan cố không chịu tỉnh ngộ, vậy hãy dũng cảm mà đấu với ta, kẻ thắng có thể bình yên rời đi, kẻ bại quyết không oán hận.

Đại chiến nổ ra, đại quân Yêu vực và liên minh lục giới đánh nhau quyết liệt, khắp Ma Thiên lĩnh tràn ngập cảnh tượng chém giết đẫm máu, thần khóc quỷ hờn. Đây là trận chiến huỷ diệt, một bên muốn làm bá chủ thiên hạ, một bên cố hết sức để cứu vãn cục diện, hai bên đối chọi, không thể tìm ra lí do ngừng tay.

Lửa chiến lan khắp ngọn núi, tiếng kêu than vang vọng trời đất. Giờ khắc này ranh giới giữa sự sống và cái chết vô cùng mỏng manh, tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, tất cả chỉ vì lợi ích, ranh giới chính tà đã không rõ ràng.

Đối mặt với sự vây công của cao thủ lục giới, Yêu Hoàng Liệt Thiên không chút run sợ, cây Liệt Nhật Long Thương trong tay uốn lượn như rồng, mỗi chiêu mỗi thức đều ẩn chứa sức mạnh của trời đất không ai có thể chống đỡ. Ngay cả Vân Hư thượng nhân của Cửu Thiên Hư Vô tu vi kinh người cũng bị sức mạnh từ cây thương đánh bay ra ngoài hộc máu, huống hồ là những người khác.

Nhưng bất kể Yêu Hoàng có mạnh đến đâu, cao thủ lục giới đều hiểu rằng, không tiêu diệt được hắn tất sẽ bị hắn tiêu diệt, cho nên thất đại tuyệt thế cao thủ: Vân Hư thượng nhân, Đạo Phi tử, Hắc ma thần, Ám Dạ quỷ vương, Tu Tề lão đạo, Nho Hiệp, Cửu Đầu xà đều xuất toàn lực, tập hợp chân nguyên toàn thân của cả bảy người tạo thành thế trận diệt thần khốn tiên, liên tiếp phát động công kích Yêu Hoàng Liệt Thiên.

Bên cạnh đó, Vạn Phật tông Pháp Giới Vô Tướng, Thiên Chi đô Quy Linh tôn giả và Lăng Vân thiên kiếm của Tiên Kiếm môn đấu với ba thủ hạ của Yêu Hoàng, hai bên có thể nói là kì phùng địch thủ, khó phân thắng bại. Những cao thủ còn lại của lục giới cùng với đại quân Yêu vực đánh nhau kịch liệt, hai bên đều tổn thất, ranh giới giữa sinh và tử chỉ là trong nháy mắt.

Mặt trời đã khuất, trên Ma Thiên lĩnh vẫn diễn ra cuộc hỗn chiến giữa chính và tà. Cuộc đấu này có thể xem là trận chiến đặc biệt nhất trong lịch sử thất giới, vì thân phận của hai bên giao chiến, kết cục của trận chiến và sức ảnh hưởng của nó đều ở mức độ nghiêm trọng nhất, cũng là trận chiến quan trọng nhất kể từ khi thất giới hình thành cho đến nay, bởi nó ảnh hưởng đến vận mệnh của tam gian thất giới.

Thông qua phản ứng của Yêu Hoàng, Lục Vân hiểu rõ tất cả tình hình đang diễn ra trước mắt. Đối với thực lực của thất đại cao thủ, đổi lại là Lục Vân, mỗi vị hoàn toàn có thể quyết đấu với mình, tu vi mỗi người đều cao hơn chàng. Như vậy, khi phải đối mặt với bọn họ, áp lực đương nhiên không thể tránh khỏi.

Nhưng điều kì lạ chính là Lục Vân thông qua cảm giác của Yêu Hoàng Liệt Thiên phát hiện trong lòng Yêu Hoàng không hề lo sợ, hoàn toàn bình tĩnh, chẳng chút quan tâm tới những đòn tấn công từ bốn phía. Là do tu vi của bản thân chàng không cao hay do Yêu Hoàng quá mức cường mạnh? Lục Vân suy nghĩ mãi về vấn đề này.

Bấy giờ Vân Hư thượng nhân nhìn lướt xung quanh một lượt, phát hiện tình hình trước mắt vô cùng bất lợi, thực lực của đại quân Yêu Hoàng vượt ngoài sức tưởng tượng, kế sách chiến đấu độc đáo và có tính toán, chia tách các cao thủ lục giới mà vây công, lấy thực lực tổng thể đánh lại cá nhân, đẩy bọn họ vào nguy khốn.

Còn thất đại cao thủ liên thủ tấn công mà không đạt hiệu quả như mong muốn, Quy Linh tôn giả và ba cao thủ của Thiên Chi đô quyết đấu với ba tên mãnh tướng của Yêu Hoàng không phân thắng bại, tình hình trận chiến rất nguy cấp.

Vân Hư thượng nhân liền hét lớn:

- Mọi người chú ý, tình hình lúc này đối với chúng ta vô cùng bất lợi, chúng ta nhất định phải đồng tâm hiệp lực, dù trả giá thế nào cũng phải quyết đấu một phen. Chỉ có tiêu diệt được Yêu Hoàng Liệt Thiên thì tam gian thất giới mới có hòa bình, nếu không chúng ta nhất định sẽ bị hắn thống trị.

Nghe những lời như vậy, Đạo Phi tử đồng tình:

- Nói rất đúng, đã đến bước này không sống thì chết, mọi người hãy dùng hết sức lực, ta không tin Liệt Thiên không chết.

Vừa dứt lời, chân nguyên toàn thân được đẩy lên cực điểm, khí thế tấn công lan ra khắp nơi.

Cảm nhận được sự quyết tâm của lão, Tu Tề lão đạo của Vô Vi đạo phái, Nho Hiệp, Cửu Đầu xà mỗi người đều đẩy chân nguyên lên đến cực điểm, chuẩn bị đòn tấn công cuối cùng quyết phân thắng bại. Hắc ma thần và Ám Dạ quỷ vương vẫn còn chút do dự, dù sao giữa chính và tà vẫn có sự khác biệt, may mà cuối cùng hai kẻ này cũng làm theo bọn họ.

Như vậy thất đại tuyệt thế cao thủ dốc sức tấn công, một trận bão lốc với sức mạnh huỷ diệt từ giữa không trung xuất hiện.

Lúc này, trên Ma Thiên lĩnh thời gian như được kéo dài ra, xung quanh Yêu Hoàng Liệt Thiên là bảy luồng phong trụ với màu sắc và tính chất khác nhau bắt đầu xuất hiện. Khí thế của bảy cột gió ấy dần dần tăng lên, thần sắc thoải mái ban đầu của Yêu Hoàng Liệt Thiên đã bắt đầu có phần nghiêm túc, khí lưu toàn thân huy động, từng lớp thất sắc quang hoa được hình thành và phân bố khắp bên ngoài cơ thể, tạo thành bảy vòng sáng bảo hộ chắc chắn.

Trên trán hắn âm dương bát quái tự động mở ra, hai luồng thanh sắc, hồng sắc giao nhau, âm dương chi khí trải rộng khắp thiên địa, cuồng phong gào rít, trời đất rung chuyển, vòng ánh sáng màu tím phía sau đầu cũng tỏa rạng, một cỗ khí tức bá vương bao phủ tứ phía.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1114)