Vay nóng Homecredit

Truyện:Thất Giới Truyền Thuyết - Chương 0776

Thất Giới Truyền Thuyết
Trọn bộ 1114 chương
Chương 0776: Trí mệnh quang bích (Vách sáng trí mệnh)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1114)

Siêu sale Lazada


- Được, không hổ là tuyệt học cùng cực trong truyền thuyết, đúng là đầy bá đạo. Nhưng các ngươi còn thiếu chút vận khí, vì thế bây giờ các ngươi hãy thưởng thức mùi vị cái chết. Tiếp chiêu đi.

Trong tiếng quát gay gắt, tay phải Lục Vân chống thẳng lên trời, Diệt Hồn đao trên đỉnh đầu theo sự khống chế bằng ý niệm của chàng bay vào tay, một luồng lửa khí tàn bạo điên cuồng phóng ra ngập tràn không gian, khiến cho khí lưu xung quanh cuồn cuộn, thời gian và không gian xuất hiện những vết nứt méo mó.

Tay phải chém xuống, chiêu thức đơn giản không chút biến hóa, nhưng thanh Diệt Hồn đao vốn to khoảng ba thốn lại bắn ra một làn đao đường kính ba xích, dài cỡ mười trượng đen ngòm có sức mạnh chém phá vạn vật, chém thẳng xuống phương hướng bốn người trước mặt. Một đao này bá tuyệt thiên hạ, trong lúc chém xuống cũng đồng thời ngưng đọng không gian bên ngoài thân thể bốn người, khiến cho bọn họ không có một chút cơ hội né tránh,

Đối mặt với nguy hiểm, bốn người mơ hồ có chút tuyệt vọng. Bất quá bốn người cũng có thực lực thật mạnh, tự nhiên cũng không thể ngồi yên chịu chết. Vì thế khi một đạo của Lục Vân chém xuống, bốn người đồng thanh quát lớn, sức mạnh tất cả dung hợp liên thông, bốn người lại kết lại làm một, hình thành mô hình lưng đối lưng. Như vậy, bốn người tám tay giơ cao, tám luồng chân nguyên giao lại một điểm, hình thành một tấm thuẫn ánh sáng đón lấy một đao này của Lục Vân.

Lần giao chiến thứ ba, bốn người hiểu rõ không thể địch nổi Diệt Hồn đao của Lục Vân, gần như chỉ duy trì được chốc lát, tấm thuẫn ánh sáng liền tan vỡ, may mà bốn người kịp thời né được, tránh khỏi đương đầu với đao đó. Lắc mình thoát đi, tốc độ bốn người rất nhanh, nhưng thuật hợp thể của bốn người còn nhanh hơn, gần như chỉ chớp mắt bốn người liền biến mất không còn tung tích, Huyền Nguyệt Vô Song lại xuất hiện lần nữa trước mặt Lục Vân.

Đứng xa xa nhìn lại, Huyền Nguyệt Vô Song vẻ mặt nặng nề nói:

- Lục Vân, ngươi đúng là mạnh hơn trong tưởng tượng, thanh đao trong tay ngươi cũng vượt ngoài suy nghĩ của ta.

Âm trầm bật cười, Lục Vân lạnh giọng nói:

- Ngươi cũng không đơn giản, thật sự chính là tứ linh dung hợp thành một thể, đây cũng vượt xa ngoài suy nghĩ của ta.

Huyền Nguyệt Vô Song hơi hơi lắc đầu, vẻ mặt cổ quái cười cười, mơ hồ có chút thương cảm, nhưng biến mất cũng rất nhanh, Lục Vân không hề nhìn thấy được.

- Trận chiến hôm nay lên xuống thất thường, ta ban đầu cho chỉ cần tứ linh phân li, thi triển thuật Thiên Thủ Diệt Thần là đủ để hủy diệt ngươi. Nhưng hiện tại xem ra ta đã sai rồi, sai bởi vì ta đánh giá thấp ngươi. Bất quá như thế cũng tốt, ta dù sao cũng biết được vũ khí bí mật ngươi luôn ẩn giấu, lại chính là thanh ma đao trong cơ thể ngươi. Bây giờ thời gian đã không còn sớm, nếu như ngươi đã thi triển thực lực mạnh nhất của mình, thế thì còn lại ta hẳn cũng phải đến lúc kết thúc cuộc chiến hôm nay rồi.

Lục Vân hơi nghi hoặc, hỏi lại:

- Nghe thấy giọng nói của ngươi vô cùng tự tin, lẽ nào lúc này ngươi còn nắm được chiến thắng chăng?

Huyền Nguyệt Vô Song cười lạnh lùng tàn khốc đáp:

- Cần gì phải hỏi nhiều, thử qua ngươi không phải sẽ biết liền sao? Bắt đầu đi, Lục Vân, một chiêu tấn công cuối cùng này, thành bại được thua cũng ở hành động lần này.

Dứt lời hai tay giơ cao, ngửng đầu nhìn lên, toàn thân hệt như đang chờ đợi điều gì, lại như đang cầu khẩn điều gì, toàn thân lộ vẻ rất cổ quái.

Lục Vân nhìn thấy tình huống của hắn, liền nhanh chóng điều chỉnh trạng thái thân thể, trước tiên thiết lập một tuyến phòng ngự mạnh mẽ bên ngoài thân thể, sau đó bắt đầu thúc động Diệt Hồn đao, khiến nó bộc phát ánh sáng đen ngòm, lay động toàn bộ khí tức hủy diệt bên trong không gian, ngưng kết thành một đốm lửa đen, rừng rực cháy trên mũi đao, hấp thu linh khí bốn bề, co mình chực phát ra.

Huyền Nguyệt Vô Song ngưng nhìn, ánh mắt than thở liếc nhìn Lục Vân, sau đó miệng kêu lên một tiếng lợi hại, khuôn mặt anh tuấn lộ ra vẻ hung tàn bá đạo, thân thể lắc lên biến mất, chớp mắt đã xuất hiện bên ngoài thân thể Lục Vân, lại chuyển biến thành bốn người tu luyện thuật "Liên Tâm Diệt Thần", vây khốn Lục Vân vào giữa.

Thấy vậy, Lục Vân hơi nghi hoặc, lạnh nhạt nói:

- Thủ đoạn đã từng thất bại lại thi triển lần nữa, ngươi không thấy là quá ngu xuẩn sao?

Bốn người không nói, chỉ có ánh mắt lạnh băng nhìn chàng, tay chân cả bốn lại liên kết, tự mình xoay tròn. Trong hư không, tiếng Huyền Nguyệt Vô Song truyền ra:

- Lục Vân, một lần thất bại không có nghĩa là mãi mãi thất bại. Lần này ngươi chuẩn bị biết được ngươi sẽ thắng chăng?

Lục Vân hừ lạnh một tiếng, trong khi ý nghĩ chuyển động, Diệt Hồn đao trên đỉnh đầu điên cuồng chém xuống, nhắm thẳng ra bên ngoài.

- Ngươi lại tính diễn lại bổn cũ, vừa mở miệng thu hút chú ý của ta, vừa khiến bọn họ phát động công kích.

Một đao hủy diệt phá không mang theo sức mạnh cực kì cứng rắn chém xuống đầu bốn người, lại bị một vòng sáng ngăn cản, cả hai giằng co một lúc liền bị văng ra.

- Lục Vân ngươi trở nên thông minh rồi, đáng tiếc lần này ngươi lại suy đoán lầm rồi. Ngửng đầu nhìn lên đi, ngươi sẽ phát hiện có chỗ không giống như vậy rồi. Truyện Tiên Hiệp -

Lục Vân vẻ mặt khinh thường, ngửng đầu liếc nhìn chung quanh, phát hiện không gian vốn có đường kính trăm trượng lúc này đang thu nhỏ lại. Đồng thời, trên bề mặt vách sáng của không gian, một số đồ án phức tạp tạo thành tám đồ án dải ngân hà, ngưng tụ thành tám luồng sức mạnh che mờ trời đất, bắt đầu bắn thẳng về phía mình.

- Vì sao lại như vậy?

Lục Vân giận dữ hỏi.

Cười âm trầm một tiếng, Huyền Nguyệt Vô Song ẩn mình trong hư không giải thích:

- Đạo lý rất đơn giản, đây đã là không gian được thiết lập dành riêng cho ngươi, nó đương nhiên đủ khả năng khống chế rồi. Trước giờ chưa từng phát động, bởi vì ta nghĩ có thể dùng thực lực bản thân hủy diệt ngươi. Nhưng hiện tại nếu như đã đến lúc cuối cùng, cũng không cần phải cố gắng che dấu nữa. Nhớ lúc đầu ta đã nói qua với ngươi, hôm nay ở đây, ngươi chắc chắn phải chết!

Dứt lời ánh sáng mờ mờ lóe lên, Huyền Nguyệt Vô Song lại xuất hiện trên đỉnh đầu của Lục Vân.

Cảnh giác lưu ý tình hình bốn bề, Lục Vân vừa thi triển "Thái Ất Bất Diệt" pháp quyết phòng ngự, vừa thúc động Diệt Hồn đao phản kích lần nữa, dự tính trước tiên đánh tan bốn người đang bao vây, sau đó mới nghĩ biện pháp. Nhưng lúc này tình hình xảy ra có phần bất ngờ, lần phản kích thứ hai của Lục Vân không ngờ lại như cũ, bị bốn người hất bắn trở lại. Điều này khiến chàng cảm thấy tình hình không ổn.

Lâm nguy không sợ, Lục Vân vừa điều chỉnh chân nguyên trong cơ thể, dùng pháp quyết "Thiên Địa Vô Cực" phục hồi những tổn thất trên người, vừa thay đổi sách lược, bắt đầu xuất thủ lần thứ ba.

Lần này chàng lại gia tăng sức mạnh lên thêm một nấc, Diệt Hồn đao dưới sự thúc động của chàng uy lực dĩ nhiên mạnh quá lần trước đó, chàng tin rằng lần hẳn không thể không đạt được gì. Nhưng đúng lúc chàng sắp sửa xuất thủ, một luồng điện rực rỡ trên đầu đột nhiên đánh tới, một chiêu đánh trúng Diệt Hồn đao trên đỉnh đầu chàng, lực cương mãnh thần thánh của nó không hề sơ sót, đánh tan sức mạnh chàng hội tụ.

Một chiêu này đánh ra đột nhiên, nhưng càng khiến chàng bất ngờ, chính là bốn đồ án sao trên bức tường ánh sáng bắt đầu bộc phát, thế công liên miên không ngừng, lại có khí uy nghiêm thần thánh, hoàn toàn tương phản tương khắc với khí tức Diệt Hồn đao của chàng. Điều này khiến chàng đồng thời đối mặt với tám bề công kích, toàn thân hoàn toàn ứng phó không được.

Giữa không trung, Huyền Nguyệt Vô Song nhìn thấy tình huống của chàng, biết chàng đã hãm thân vào tuyệt cảnh, không khỏi mở miệng nói:

- Lục Vân, ngươi còn nhớ ta trước đây đã từng nói qua chăng? Nơi này rất kỳ dị đặc biệt, bất kỳ vật nào nào đã rơi vào, đều bị một loại phép tắc trói buộc.

Lục Vân lúc này tâm tình nóng nảy, bản thân tuy có thực lực cực mạnh, nhưng đối mặt với hết làn sóng công kích đáng sợ vô cùng này đến làn sóng công kích khác, trong lòng hẳn không khỏi có chút thương tang. Nhưng cho dù tâm tình như thế nào, một khi chưa bị ngã xuống, Lục Vân sẽ không yếu ớt, vì thế chàng vừa toàn lực phòng ngự, vừa giận dữ nói:

- Rồi thì thế nào?

Huyền Nguyệt Vô Song cười âm lạnh đáp:

- Không thế nào cả, ta chỉ muốn cho biết, không gian này có năng lực tự động công kích đối với mọi khí tức tà ác. Lại thêm sự khống chế của ta, những đồ án bốn bề liên tục sẽ phát xuất sức mạnh đủ để giết chết ngươi. Nhớ lại lúc trước ở Huyền Nguyệt thần điện ngươi hỏi ta, những đồ án cỏ cây trên bốn vách tường ngụ ý điều gì, bây giờ ta cho ngươi biết, những đồ án ấy ngụ ý phát triển không ngừng. Mà nơi gọi là không gian trước mắt chúng ta, thật ra chính là bên trong Huyền Nguyệt thần điện, những đồ án trên những vách tường ánh sáng đều hình chiếu của đồ án trên bốn bức tường. Bọn chúng thông qua những bức tường ánh sáng để khuếch đại lên, có thể càng phát huy tốt được uy lực của bản thân.

Nghe qua một lượt, Lục Vân đang nóng nảy đột nhiên hiểu được điều gì, vội vàng thu hồi Diệt Hồn đao, hơn nữa còn biến chuyển pháp quyết trong thân thể, hóa thành "Thái Huyền Liệt Thiên đạo" của Đạo gia, tay phải vẫy gọi Như Ý Tâm Hồn kiếm, dùng pháp quyết ba phái Phật, Đạo, Nho để đối kháng. Như thế rồi, bức tường ánh sáng bên trên vốn có thế công uy mãnh lập tức chuyển thành yếu ớt, khiến cho áp lực lên Lục Vân giảm đi rất nhiều.

Hiểu được ảo diệu bên trong, Lục Vân không khỏi trào phúng:

- Huyền Nguyệt Vô Song, ngươi không thấy những lời thuyết minh về ảo diệu quá sớm chăng?

Không hề di động, Huyền Nguyệt Vô Song điềm nhiên nói:

- Nếu như ngươi cho là ta nhắc nhở ngươi, khiến ngươi tìm được biện pháp hóa giải thì ngươi đã sai rồi. Bây giờ công kích trên bức vách ánh sáng đã giảm yếu, nhưng thế công bên ngoài thân thể ngươi lại sắc bén hơn, điểm này ngươi lẽ nào không hề phát giác chăng?

Tâm thần rúng động, Lục Vân giọng gắt gao:

- Huyền Nguyệt Vô Song thật giảo hoạt, nhưng ngươi cho rằng như vậy thật sự có thể giết được ta chăng?

Huyền Nguyệt Vô Song cười lạnh lùng tàn khốc đáp:

- Khi không gian thu nhỏ đến một phạm vi nhất định, khí thần thánh trên bốn bức vách liền có thể cảm ứng được khí tà ác ẩn chứa trong cơ thể ngươi. Đến lúc đó cho dù ngươi không thi triển pháp quyết tà ác, ngươi cũng sẽ bị hủy diệt. Đồng thời, còn một điểm ngươi đã sơ ý bỏ qua, đó chính là thân phận thật sự của ta, vì sao ta lại gọi là Huyền Nguyệt Vô Song.

- Vì sao?

Vừa truy hỏi, Lục Vân vừa tăng cường phòng ngự, thần kiếm trong tay chuyển động rất nhanh, ánh kiếm dày đặc tầng tầng lớp lớp phân bố chống lại công kích của bốn người bên ngoài thân thể.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1114)