← Ch.1011 | Ch.1013 → |
Lúc này, khoảng cách bọn chúng chừng chục trượng, con nào cũng khôi phục lại hình dáng nguyên thủy của mình.
Toàn thân Tứ Linh thần thú ánh sáng nhàn nhạt lóng lánh, đôi mắt đỏ hồng thần quang ảm đạm, thân thể không khỏi lắc lư. Tình hình của Cự Linh thiên thú cũng không tốt hơn, ánh sáng quanh thân rối loạn, miệng kêu gào nho nhỏ, rõ ràng hai bên đều bị thương nghiêm trọng.
Thấy vậy, ánh mắt Lục Vân sáng lên, dặn dò:
- Cơ hội tốt, Hải Nữ theo ta tiến lên, các muội tạm thời lưu lại.
Hải Nữ vâng một tiếng, phi thân theo Lục Vân bay lên, chớp mắt đã đến bên cạnh Tứ Linh thần thú.
- Hải Nữ toàn lực xuất kích, phải vây khốn được nó.
- Sư phụ yên tâm, Hải Nữ biết rồi.
Còn đang nói, hai tay Hải Nữ múa lên, chân nguyên to lớn hóa thành cột sáng cuốn thẳng đến Cự Linh thiên thú.
Nhìn thấy Hải Nữ bay đến, Cự Linh thiên thú rống nhỏ một tiếng, ánh mắt suy yếu toát ra vẻ cừu hận, hai tay nhanh chóng bắt chéo múa lên phát ra làn sáng phòng ngự. Cứ như thế, sức mạnh trói buộc do Hải Nữ phát ra va chạm vào làn sáng phòng ngự của Cự Linh thiên thú, cả hai cuốn lấy nhau giằng co không dứt.
- Sao rồi? Ngươi bị thương rất nặng đó.
Lục Vân nhìn Tứ Linh thần thú nhỏ nhẹ lên tiếng.
Đậu trên vai Lục Vân, Tứ Linh thần thú yếu ớt đáp:
- Sức mạnh của ta đã hao hết rồi, còn lại chỉ trông vào các ngươi thôi.
Lục Vân đáp:
- Yên tâm đi, còn lại cứ để cho chúng ta. Bây giờ để ta trị thương cho ngươi.
Nói rồi trên người ánh xanh lam lóe lên, sức mạnh trọng sinh hoàn nguyên mang theo sức sống bừng bừng nhanh chóng bồi dưỡng thân thể trọng thương của Tứ Linh thần thú.
Trừng mắt Cự Linh thiên thú, Hải Nữ khẽ quát lên:
- Con quỷ xấu xí, ngươi dám làm bảo bối thông minh của ta bị thương, sao ta không thu thập ngươi được.
Nói rồi hai tay múa lên cả trước và sau, cột sáng nhấp nhô tạo nên sức hút hướng tâm tác dụng lên kết giới phòng ngự của Cự Linh thiên thú.
Gầm lên giận dữ, Cự Linh thiên thú rống to:
- Nhân loại thật đáng ghét, ngày đó Hải Hoàng lừa ta vào bẫy, hôm nay ta muốn tính sổ tất cả lên người ngươi, chịu chết đi.
Trong tiếng quát to, Cự Linh thiên thú đột nhiên bộc phát khí thế đáng sợ, lập tức đánh tan hai cột sáng do Hải Nữ phát ra, hơn nữa còn ngưng đọng thân thể nó, khiến nó không thể nhúc nhích được.
Lục Vân thấy vậy gầm nhẹ một tiếng, buông Tứ Linh thần thú đang trọng thương xuống, lóe lên liền đến bên cạnh Hải Nữ, hai tay chàng phát xuất một tấm sáng chói mắt chống cự lại sức mạnh đáng sợ của Cự Linh thiên thú.
Một âm thanh to lớn nổ ra, sức mạnh hai bên chớp mắt đã kích phát bùng nổ, tạo nên dòng khí hủy diệt mạnh mẽ ép tách hai người ra. Trong lúc lùi lại, Lục Vân phát ra một luồng sức mạnh êm ái đỡ lấy thân thể của Hải Nữ, hơn nữa còn phát xuất công kích bằng ý niệm, lập tức đột phá được phòng tuyến tinh thần của Cự Linh thiên thú, khiến cho nó bị trọng thương nặng nề.
Cự Linh thiên thú kêu lên thảm thiết, chỉ thấy nó trong lúc lùi lại toàn thân hào quang luân chuyển, thân thể thu nhỏ lại một chút, không ngừng xoay tròn.
Bên này, Hải Nữ được Lục Vân hỗ trợ, lập tức thoát khỏi sự trói buộc của dòng khí không gian, phi thân phóng thẳng đến Cự Linh thiên thú, lợi dụng lúc nó đang kêu thảm để phát động công kích mãnh liệt. Vì thế, toàn bộ công kích của Hải Nữ tập trung lên Cự Linh thiên thú, khiến nó kêu gào giận dữ liên tục, nhưng vẫn không thấy chết đi.
Thấy vậy, Hải Nữ rất giận, vừa gia tăng sức mạnh công kích, vừa quát lên:
- Con quỷ xấu xí, ta không tin ngươi không chết được.
Vụ oanh tạc dày đặc cứ mãi duy trì, Cự Linh thiên thú trong tình trạng bị trọng thương không cách gì phản kích, nhưng lại rất bền bỉ, mặc cho Hải Nữ công kích thế nào cũng không cách gì gây nên thương tích trí mạng.
Lục Vân thấy vậy, hai mắt hơi khép hờ, thân thể lắc lên xông đến ngăn cản Hải Nữ tiếp tục tiến công, đổi lại để chàng ra tay, phát động Hóa Hồn đại pháp của Quỷ vực phối hợp với Hóa Hồn phù trong cơ thể.
Một chiêu cực mạnh cực tuyệt lại cực âm cực tà nhanh chóng tạo nên phản ứng. Chỉ thấy Cự Linh thiên thú đó kêu gào điên cuồng, thân thể không khỏi run rẩy, vô số làn sáng các màu mờ hiện ra ngoài đối phó với pháp quyết tà ác của Lục Vân.
Thấy vậy, Lục Vân gia tăng thế công, thôn tính lấy thân thể và nguyên thần của Cự Linh thiên thú, ép nó đi dần đến cái chết.
Rất nhanh, thân thể Cự Linh thiên thú thu nhỏ thêm một ít, nhưng đúng lúc này, Lục Vân phát hiện sự tổn thương do công kích của mình tạo nên cho nó dần giảm yếu, dường như đúng lúc nó trọng thương cũng tạo nên khả năng miễn dịch tương ứng.
Lúc này, ba người Bách Linh từ xa đến gần, họp lại với Hải Nữ chăm chú quan sát tình hình giao chiến.
Thương Nguyệt nhanh chóng phát hiện được vẻ khác thường trên mặt Lục Vân, vội vàng mở miệng hỏi han:
- Lục Vân, sao vậy?
Quay lưng lại bốn người, Lục Vân trầm giọng đáp:
- Con thú này thật quỷ dị, cơ hồ có cơ thể bất diệt, có được sức sống rất mãnh liệt.
Trương Ngạo Tuyết nghe vậy nhẹ giọng nói:
- Để muội thử dùng thần kiếm thử, xem có thể hữu dụng chút nào không.
Nói rồi rút thần kiếm ra khỏi vỏ liền xuất hiện một luồng sáng tím rực rỡ, chớp mắt đã xuyên qua thân thể của Cự Linh thiên thú.
Thời khắc đó, Cự Linh thiên thú phát ra tiếng kêu thê thảm, khí tức trên người rõ ràng giảm yếu khá nhiều, nhưng vẫn không hề chết như cũ.
Thương Nguyệt thấy vậy, cũng thử dùng thần kiếm mới thu được, liền phát hiện uy lực kinh người, có thể gây trọng thương cho Cự Linh thiên thú nhưng lại không thể tiêu diệt được nó. Vì thế, Thương Nguyệt thu lại thần kiếm, phát xuất Cửu Thiên Chân Hỏa ý đồ muốn luyện hóa nó.
Đến lúc này, Cự Linh thiên thú phản ứng kịch liệt, cố gắng giãy dụa muốn thoát khỏi, đáng tiếc không còn sức phản kháng.
Thời gian, chầm chậm trôi qua, âm thanh kêu thảm của Cự Linh thiên thú dần dần nhỏ đi, cuối cùng hóa thành một quả cầu ánh sáng lơ lửng trong Cửu Thiên Chân Hỏa, vận chuyển chầm chậm.
Nhìn thấy cảnh này, Bách Linh lên tiếng:
- Con thú này sợ lửa, biện pháp Thương Nguyệt có tác dụng.
Trương Ngạo Tuyết trầm ngâm cất lời:
- Biện pháp này có tác dụng nhưng còn chưa diệt được nó.
Lục Vân cũng đồng ý:
- Lời Ngạo Tuyết không sai, con thú này đến từ vùng biển sâu, có sức mạnh quỷ dị khó lường, đã to lớn đến mức đạt cảnh giới Bất Tử Bất Diệt. Muốn tiêu diệt nó xem ra không thể dễ dàng như vậy được.
Hải Nữ nghe vậy, hỏi lại:
- Sư phụ, chúng ta phải làm thế nào đây?
Lục Vân trầm ngâm, chìm vào trầm tư, một lúc sau mới mở miệng lên tiếng đáp lời:
- Con đi mời những cao thủ Hải vực đến đây, hỏi xem bọn họ có biện pháp thế nào không?
Hải Nữ vâng lời lập tức rời đi.
Bách Linh hỏi:
- Lục Vân, huynh không có biện pháp nào khác chăng?
Lục Vân lắc đầu nhè nhẹ, nhỏ giọng nói:
- Có, nhưng tuyệt đối không tốt lắm. Huynh muốn nghe qua ý kiến của bọn họ.
Bách Linh không hiểu, muốn hỏi nhưng không hề mở miệng bởi vì nàng đột nhiên phát hiện, Lục Vân lúc này đã trở thành có chút kỳ quái.
Giây lát, mấy người Lục Doanh đến bên Lục Vân, sau khi quan sát một lúc, Đông hải Long vương hỏi:
- Như vậy có tính là thắng rồi hay chưa?
Lục Vân đáp:
- Chỉ mới thắng một nửa, hiện nay cần phải xử lý Cự Linh thiên thú thế nào. Vì thế cần phải thỉnh cầu ý kiến của mọi người.
Bắc hải Long vương lên tiếng:
- Nghe Hải Nữ nói, con thú này khó có thể tiêu diệt, chuyện này có thật vậy chăng?
Lục Vân trả lời:
- Đúng là có như vậy thật. Hiện nay, chúng ta tạm thời khống chế được nó, phải xử lý thế nào cần phải nghe ý kiến của mọi người.
Nghe vậy, cao thủ ba hải đưa mắt cho nhau, sau khi trầm ngâm giây lát, Nam hải Hàn Ngọc Dương nói:
- Vì sự an nguy của Hải vực, có thể tiêu diệt nó là tốt nhất. Nếu như không tiêu diệt được, tốt nhất là có thể phong ấn nó để tránh nguy hại cho thiên hạ.
Lục Vân nói:
- Chuyện phong ấn ta cũng đã suy xét qua, nhưng làm thế nào mới có thể toàn vẹn được đây?
Quy trưởng lão đáp:
- Ngày đó Hải Hoảng dùng Tỏa Long đỉnh trấn áp được nó, bây giờ có lẽ nên dùng Tỏa Long đỉnh để phong ấn nó.
Bách Linh lên tiếng:
- Biện pháp này không biết có thể thành công hay không, đành phải để Hải Nữ thử qua một lần xem kết quả như thế nào.
Mọi người không có ý gì thêm, ai cũng gật đầu tán đồng.
Hải Nữ thấy vậy, không nói một lời, liền bay đến trên quả cầu ánh sáng do Cự Linh thiên thú tạo thành. Nó thúc động chân nguyên phát xuất ra Tỏa Long đỉnh, lập tức hút lấy quả cầu sáng vào trong. Lúc đó, quả cầu sáng chấn động kịch liệt, phát ra hàng loạt những tiếng gầm giận dữ, rung cho Tỏa Long đỉnh chuyển động không yên, quả cầu rung chuyển muốn thoát ra.
Hải Nữ thấy vậy quát nhỏ một tiếng, chân nguyên toàn thân được nó gia tăng đến mức cực hạn, toàn thân phát ra bảy luồng hào quang. Bảy luồng này đón gió hóa thành bảy con thần long phóng thẳng về phía Tỏa Long đỉnh, cùng với chín con rồng bay trong Tỏa Long đỉnh đan xen với nhau, hình thành một tấm lưới ánh sáng vững vàng trói buộc lấy quả cầu ánh sáng đó.
Cảm nhận được áp lực gia tăng, quả cầu ánh sáng đó không ngừng nhúc nhích, trong lúc nhấp nhô xem ra dao động không lớn, nhưng phản lực đối với Hải Nữ lại vô cùng hung hãn.
Quan sát thấy tình hình này, mọi người vẻ mặt nặng nề, sau khi quan sát rất lâu, Thương Nguyệt lên tiếng:
- Chỉ bằng một mình Hải Nữ cùng với Tỏa Long đỉnh dường như không thể trấn áp được nó.
Phần Thiên lên tiếng:
- Đúng thế, Hải Nữ đã có chút mệt mỏi, tiếp tục như vậy sợ là ...
Lục Vân cắt lời:
- Thật ra Cự Linh thiên thú kịch liệt giãy dụa cho thấy một bí mật, đó là nó thật sự sợ Tỏa Long đỉnh, vì thế liều mạng giãy dụa.
Bắc hải Long vương nói:
- Cho dù là như thế nào, chúng ta có thể giúp Hải Nữ làm chuyện này thế nào đây?
Đông hải Long vương phụ họa:
- Đúng thế, Tỏa Long đỉnh chỉ có Hải Nữ có khả năng khống chế, hơn nữa lại có sức khắc chế rất lớn với Long tộc chúng ta, khiến chúng ta không dám đến gần, có thể làm thế nào đây?
Lục Vân trầm ngâm đáp:
- Ta đang suy nghĩ, nếu như dùng thần khí của bốn hải phong ấn Cự Linh thần thú có lẽ sẽ có tác dụng.
Hàn Ngọc Dương nói:
- Suy tưởng của ngươi rất đúng, nhưng bốn thần khí của bốn hải căn bản không thể nào dung hợp, làm sao có thể ...
Lục Vân cắt lời:
- Muốn tiêu trừ ảnh hưởng của Tỏa Long đỉnh với các vị thật ra không khó. Chỉ cầu chúng ta bên này phái ra ba người, để chân nguyên tạm thời dung hợp với các vị, các vị liền có thể không bị ảnh hưởng.
Đông hải Long vương nghe vậy, vội vàng nói:
- Nếu như vậy thì đừng chậm trễ mất thời gian nữa.
Lục Vân liếc Bắc hải Long vương và Hàn Ngọc Dương, thấy hai người không có ý gì thêm, liền phân phó:
- Mọi người nghe hiệu lệnh của ta, bây giờ để Bách Linh hỗ trợ sức mạnh cho Lục Doanh, Phần Thiên phối hợp với Nam hải cung chủ, ta phối hợp với Bắc hải Long vương, cùng Hải Nữ đồng thời phát động bốn đại thần khí xem thử có thể phong ấn được Cự Linh thần thú không.
Năm người nghe vậy liền di động, nhanh chóng tiến gần đến nhau, chân nguyên kết nối với nhau, sau đó phóng thẳng đến Tỏa Long đỉnh.
Bên cạnh, Trương Ngạo Tuyết bay đến bên Hải Nữ, đợi ba tổ ai nấy đã vào vị trí liền hạ lệnh:
- Bắt đầu phát động.
Nói rồi tay phải đặt lên lưng Hải Nữ, truyền chân nguyên liên miên không ngừng cho nó.
Lúc đó, bên ngoài Tỏa Long đỉnh hào quang lấp lánh. Bắc hải Long vương được Phần Thiên hỗ trợ, thúc động Định Hải thần châu bay vào trong đỉnh, chớp mắt ngưng đọng không gian bên trong, khiến cho quả cầu ánh sáng do Cự Linh thiên thú tạo nên không cách gì nhúc nhích.
Ngay sau đó, Nam hải Hàn Ngọc Dương phóng Thất Thải Lưu Li kiếm, phát ra bảy luồng hào quang khác nhau trói lấy quả cầu ánh sáng.
Tiếp liền, Định Thiên thần châm của Lục Doanh từ trên hạ xuống, mạnh mẽ châm thẳng vào quả cầu ánh sáng đó, khiến nó vừa kêu thảm vừa thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một quả cầu ánh sáng to chừng ba tấc, liền không còn biến hóa gì thêm.
← Ch. 1011 | Ch. 1013 → |