← Ch.693 | Ch.695 → |
Đối mặt với địch nhân vô địch thiên hạ, Thiên Lân suy nghĩ đối sách ứng phó. Thế công tầm thường rõ ràng không đạt được hiệu quả chút nào, chỉ có thể thi triển ra thủ đoạn phi thường mới được. Nghĩ đến đây, Thiên Lân trên mặt hiện lên sự lạnh lùng tàn khốc, thân thể bay vút lên không trung, trong màn đêm phát ra ánh hào quang rực rỡ. Khi đến một cao độ nhất định, Thiên Lân ổn định lại thân thể, thi triển ra Huyền Thiên Vô Cực đại pháp, quanh người có ánh sáng năm màu đan nhau, pháp quyết năm phái Phật, Ma, Quỷ, Đạo, Nho dung hợp thành một thể, hình thành một luồng sức mạnh hoàn toàn mới.
Lúc này, quanh người Thiên Lân khí thế bành trướng, vô số ánh sáng từ trong cơ thể của hắn phát ra, ngưng tụ quanh người thành một vầng mây sáng năm màu, đang nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh. Đồng thời, Tàn Tình kiếm trong tay của Thiên Lân thoát tay bay ra, xoay tròn trên đỉnh đầu của Thiên Lân, mỗi một vòng xoay tròn lại phát xuất một sóng ánh sáng bảy màu, phân bố quanh Thiên Lân, hình thành một lưới sáng phòng ngự nghiêm mật mà hoàn chỉnh. Cảnh tượng này kéo dài một lúc, sau đó Tàn Tình kiếm dựng đứng xoay tròn, thân kiếm phát ra ngàn vạn làn kiếm theo sự gia tăng khí thế của Thiên Lân mà tăng cao, trong màn đêm hình thành một sắc thái xinh đẹp rực rỡ.
Từ xa xa nhìn lại, Tàn Tình kiếm trên đầu của Thiên Lân đang nhanh chóng bành trướng, làn kiếm tụ lại dung hợp hình thành một cột sáng trăm trượng, hơn nữa còn tiếp tục tăng lên, chỉ trong chớp mắt, làn kiếm trăm trượng đó đã biến thành cột sáng ngàn trượng, xông thẳng đến con chim ưng khổng lồ trên trời cao.
Phát hiện công kích của Thiên Lân, chim ưng khổng lồ gầm giận một tiếng, tiếng như sét đánh điếc tai vang vọng cả trời đất, một chùm cột sáng màu lục thẫm từ trên trời đập xuống, hình thành một sự va chạm với cột sáng bảy màu do Tàn Tình kiếm tạo thành giữa không trung. Lập tức, hai cột sáng khổng lồ kết thành một thể, trước tiên xuất hiện dấu hiệu ngừng lại, sau đó tiêu hủy lẫn nhau, từ trung tâm là điểm gặp nhau, một loạt những vụ nổ liên tục tràn ra khắp bốn phía.
Cảnh tượng này cứ kéo dài liên tục, Thiên Lân và con chim ưng khổng lồ đều liên tục không ngừng truyền ra động lực, ý đồ muốn áp đảo địch nhân. Nhưng sức mạnh hai bên gần như ngang tài, giằng co như vậy nhanh chóng chìm vào tình trạng kéo dài.
Đối với tình hình này, chim ưng khổng lồ và Thiên Lân đều đưa ra hành động ứng phó, nhưng phương thức lại khác hẳn nhau. Vuốt ưng múa lên, gió bén nổi dậy. Trong tình trạng giằng co không hơn được, chim ưng khổng lồ đột nhiên triển khai tập kích. Một vuốt này xem ra tùy tiện nhưng thực tế uy lực kinh người, một khi đánh trúng vào Thiên Lân rồi, chắc chắn sẽ tạo thành đả kích trí mạng. Những điều này, Thiên Lân hiểu rõ trong lòng, hắn quyết đoán thi triển Băng Thần quyết, dùng khí băng lạnh đóng băng khu vực chung quanh, hữu hiệu hóa giải được đòn đánh lén của chim ưng khổng lồ. Đồng thời, theo sự vận hành của Băng Thần quyết, hoa tuyết trên bầu trời và băng tuyết dưới mặt đất đều theo sự khống chế của Thiên Lân, đang nhanh chóng hội tụ lại quanh chim ưng khổng lồ, ý đồ muốn mạnh mẽ phong ấn thân thể khổng lồ của nó.
Một chiêu không kết quả, chim ưng khổng lồ lập tức phát hiện được ý đồ của Thiên Lân, miệng phát ra tiếng cười lạnh, thân thể khổng lồ lập tức thu nhỏ lại, hơn nữa còn xuất hiện sau lưng của Thiên Lân, đánh ra một chưởng nhắm thẳng vào lưng của hắn. Khi Thiên Lân phát hiện ra được rồi, né tránh đã không còn kịp nữa, hắn vội vàng bố trí phòng ngự mạnh mẽ, hơn nữa còn thi triển Thái Hư pháp quyết. Như vậy, một chưởng của Hắc Ma đánh trúng Thiên Lân nhưng lại hoàn toàn chưa đạt được hiệu quả như mong đợi, gần như chỉ đánh bay được Thiên Lân, thương thế hoàn toàn không nghiêm trọng lắm. Một chiêu thành công, Hắc Ma lập tức thừa thắng truy kích, thừa cơ Thiên Lân đang rối loạn trận cước, thi triển công kích liên hoàn nhanh chóng mềm mại. Ở trong nơi hiểm nguy, Thiên Lân vô cùng bình tĩnh lạnh lùng, nhờ vào sức mạnh Linh Phách để dễ dàng nắm vững từng hành động cử chỉ của Hắc Ma, huyền diệu vô cùng né tránh hết lần này đến lần khác công kích của đối phương.
Hắc Ma có phần kinh hãi trong lòng, bản thân sắc bén nhanh nhẹn đến như vậy, không ngờ lại không gây chút thương tích nào được cho Thiên Lân, điều này khiến lão ý thức được nguy cơ của mình. Đảo tròn mắt, Hắc Ma đột nhiên tăng tốc công kích, hơn nữa còn ngầm thi triển Hắc Sát U La giới, bao trùm toàn bộ khu vực đang giao chiến vào trong đó. Lúc này, Thiên Lân nhờ vào sức mạnh của Linh Phách đã cảm ứng được Hắc Sát U La giới, trong lòng lập tức nâng cao cảnh giác. Lần trước, Thiên Lân đã từng nuốt phải trái đắng trong tay của Hắc Ma, lần này quay lại tình trạng như lần trước, Thiên Lân tự nhiên không dám sơ suất, nhanh chóng suy nghĩ phép ứng phó.
Hoàn thành được Hắc Sát U La giới, Hắc Ma lập tức thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa còn dần dần thu hồi thế công, ánh mắt âm lạnh nhìn Thiên Lân, cười lạnh nói:
- Ngươi rất thông minh, đáng tiếc thời vận không hợp, đã định sẵn phải chết ở trong tay của ta.
Thiên Lân vẻ mặt bình thản, nhìn Hắc Ma cách đó vài trượng, hỏi ngược lại:
- Cũng nhờ vào tầng kết giới ảo ảnh này phải không?
Hắc Ma cười lạnh lùng tàn khốc đáp:
- Đây chính là Hắc Sát U La giới, bất kỳ nguyên thần cá thể nào nữa cũng đều không cách nào thoát ra được.
Thiên Lân hừ giọng đáp:
- Ngươi dường như quên mất một chuyện, kiếm trong tay của ta vừa hay chính là khắc tinh Hắc Sát U La giới của ngươi.
Lời còn vang bên tai, Thiên Lân rút kiếm múa lên, làn kiếm bảy màu rực rỡ tới lui giữa không trung, ngưng tụ thành một lưỡi đao sáng cong cong chém thẳng đến Hắc Ma.
- Đây là địa bàn của ta, ngươi quả thật không tự lượng sức mình.
Trong tiếng cười lạnh, Hắc Ma múa lên hai tay, đầu mười ngón tay phát xuất những tơ tuyến màu đen ngòm, đón lấy một chiêu Tàn Tình kiếm. Ánh sáng lóe lên, hoa lửa tung tóe. Công kích của hai phe làm tan rã lẫn nhau, tạo thành thế ngang tài.
Thiên Lân chấn động tâm thần, nhanh chóng chuyển biến phương thức, thần kiếm trong tay bay vút lên cao, lơ lửng trước mặt Thiên Lân, thân kiếm một hóa thành ngàn vạn, hình thành một màn kiếm hình tròn. Đây chính là Ngự Kiếm quyết kỳ dị đặc biệt trong kiếm thuật, có thể hoàn thành một số chiêu thức mà con người không cách nào hoàn thành được.
Hắc Ma thấy vậy rất khinh thường, châm chọc nói:
- Chỉ bằng thuật ngự kiếm, ngươi cho là có thể hóa giải được nguy cơ chăng?
Thiên Lân cười lạnh đáp:
- Không cần phải cao hứng sớm, Ngự Kiếm quyết của ta khác với người thường, ngươi hãy từ từ thưởng thức nó đi.
Dứt lời, ánh kiếm lóe lên, làn kiếm xuất kích. Vô số làn kiếm từ màn kiếm hình tròn bay ra bắn thẳng đến Hắc Ma.
Tình hình như vậy hoàn toàn không có gì ly kỳ, nhưng biến hóa tiếp sau đó lại khiến cho Hắc Ma thất kinh hồn vía. Té ra, Ngự Kiếm quyết của Thiên Lân dung nhập rất nhiều loại pháp quyết, kiếm quyết trong đó, bao hàm cả Đạo gia Thái Huyền Liệt Thiên đạo và Liệt Thiên kiếm quyết, Phật gia Tâm Thiện Bất Diệt quyết và Tâm Kiếm Vô Ngân, Nho gia Hạo Nhiên Thiên Cương và kiếm quyết Nho gia, kiếm quyết Dịch viên và Phượng Hoàng thư viện, cùng với một số pháp quyết khác nữa. Ngự kiếm quyết như vậy phức tạp vô cùng, rất khó mà tạo thành, ngoại trừ Thiên Lân ra, phỏng chừng cũng không tìm được người thứ hai nào làm ra được. Cũng theo lý, Ngự Kiếm quyết rất khó điều khiển này cũng khiến cho rất khó phòng ngự, bởi vì trong bộ kiếm quyết này bao gồm rất nhiều loại sức mạnh không cùng thuộc tính, tất cả tương sinh tương khắc, Hắc Ma cho dù thực lực cực mạnh nhưng về phương diện học rộng cũng khó mà so được với Thiên Lân.
← Ch. 693 | Ch. 695 → |