← Ch.345 | Ch.347 → |
Sau khi có được ngọc bội, Trương Tuyết bắt đầu nghiên cứu, phát hiện ra bên trong ghi lại rất nhiều đạo thuật, pháp quyết rất kỳ lạ. Ngoại từ Thất Tuyệt đại tiên trận ra thì những pháp quyết khác đều rất bình thường.
Trương Tuyết có chút nghi hoặc, trong ngọc bội ghi lại tuyệt kỹ vô thượng Thất Tuyệt đại tiên trận, như vậy ngọc bội này rất trân quý. Nhưng tại sao lại có những pháp quyết bình thường như thế.
Điểm này, Trương Tuyết cũng không đoán ra nổi. Kỳ thực năm đó một vị trưởng lão của tiên pháp thất trọng trước khi chết vội vàng ghi chép lại trận pháp này vào trong ngọc bội mà thôi.
Ngọc bội kia vốn cũng rất bình thường, chỉ là vật tùy thân của vị trưởng lão này. Bởi vì một nguyên do nào đó không ai biết được mà vị trưởng lão này mới ghi lại Thất Tuyệt đại tiên trận vào trong ngọc bội.
Hơn một trăm năm trước, ngọc bội rơi vào trong tay của Phi Vân Tử, khiến cho hắn vô cùng coi trọng.
Trải qua sự tìm hiểu về nhiều mặt, Phi Vân Tử biết được, di chỉ tiên pháp thất trọng nằm gần Nam Dương. Nghe nói là ở chỗ nào đó trong cảnh nội Liệt Hỏa đế quốc.
Phi Vân Tử vì thế mà đi vào Phi Vân Thành, trải qua trăm năm tìm kiếm và nghiên cứu, biết được tiên phái thất trọng này chính là một tiên phái có từ thời thượng cổ hồng hoàng, từng chấn nhiếp cửu châu.
Đáng tiếc, về sau không biết vì duyên cớ nào, trong vòng một đêm tan thành mây khói, từ nay về sau bị duyệt tuyệt.
Từ sau khi Trương Tuyết có được ngọc bội, một lòng nghiên cứu phát hiện ra Thất Tuyệt đại tiên trận quá mức thâm ảo phải phối hợp với Phá Lôi Thần Châm mới có thể thi triển. Nếu không, cho dù nàng có được đại tiên trận này cũng chỉ uổng công mà thôi.
Giờ phút này, Trương Tuyết nghênh chiến Liễu Thần Phong liền thi triển ra Cửu Vực trận trong Thất Tuyệt đại tiên trận. Đây cũng là trận pháp dễ lĩnh ngộ nhất.
Liễu Thần Phong không biết được rõ thực lực của Trương Tuyết, chỉ cho rằng trận pháp mà Trương Tuyết bày ra rất bình thường, cho nên mới lựa chọn phương thức di động xoay tròn, chuẩn bị cưỡng ép đột phát.
Nhưng Cửu Vực trận nhìn như bình thường, kỳ thực lại huyền diệu vô phương, biến ảo vô cùng.
Liễu Thần Phong ở trong Cửu Vực trận nhìn như uy phong lẫm lẫm, đơn giản đánh nát hư ảo quang ảnh. Nhưng trên thực tế, nàng đang từng bước tiến vào tuyệt cảnh.
Trương Tuyết mới chỉ lĩnh ngộ được một phần của Cửu Vực Trận, nàng phân chia không gian trên thi đấu tràng thành tám mươi mốt khu vực khác nhau, khiến cho người ta có một loại cảm giác vô cùng vô tận.
Liễu Thần Phong xoay tròn một cách điên cuồng, di chuyển rất nhanh trên thi đấu tràng. Trong khoảnh khắc thân thể của nàng đột nhiên bị một cỗ lực lượng trói buộc, nhanh chóng nâng lên.
Mới đầu, Liễu Thần Phong không hề phát giác, thế nhưng số khu vực nàng phá hư càng nhiều, trận pháp trên thi đấu tràng bắt đầu phát sinh biến hóa kinh người. Một sợi tuyến quang đột nhiên xuất hiện quấn quanh Liễu Thần Phong.
Từ xa nhìn lại, Cửu Vực trận do Trương Tuyết thi triển tỏa sáng lòe loát, mỗi một đạo hư ảnh đều bắn ra một sợi tuyến quang.
Lấy thân hình Liễu Thần Phong làm trung tâm, tốc độ xoay tròn ngày càng nhanh, sợi tuyến quang quấn quanh ngày càng nhiều, thật giống như cá trong lưới, càng quấn càng chặt. Hoàn toàn là mua dây buộc mình.
Liễu Thần Phong cả đời là tai họa của không ít nam nhân, am hiểu thuật thái dương bổ âm, Nguyên Lực trong cơ thể đại bộ phận đều dựa vào thái âm bổ dương đoạt được, cũng không hề vững chắc.
Giờ phút này, bản thân bị vây khốn ở trong hiểm cảnh, khó lòng có thể thoát khỏi trói buộc. Liễu Thần Phong bắt đầu thúc dục toàn bộ Nguyên Lực trong cơ thể, thi triển Di Hoa Tiếp Mộc.
Tại tu chân giới, vô luận là thái âm bổ dương hay thái dương bổ âm đều thuộc phạm trù của Di Hoa Tiếp Mộc, chính là chuyển dời lực lượng đến nơi khác.
Liễu Thần Phong lâm vào tình cảnh bất lợi, vì để thoát khốn mà thi triển ra sở trường của bản thân. Ý đồ thôn phệ lực lượng ấn chứa trong Cửu Vực trận khiến cho trận pháp tự động sụp đổ.
Bằng vào sự huyền diệu của Cửu Vực trận, Liễu Thần Phong dùng Di Hoa Tiếp Mộc căn bản là không có tác dụng. Trương Tuyết hoàn toàn có thể thúc dục trận pháp trực tiếp vây khốn Liễu Thần Phong ở bên trong.
Nhưng với tư cách là một thấy thuốc, Trương Tuyết cũng biết Liễu Thần Phong am hiểu thuật thái bổ, tuy không muốn giết nàng nhưng cũng không hi vọng nàng tiếp tục làm điều ác.
Cân nhắc đến nhân tố này, Trương Tuyết thúc dục Thiên Linh thảo trong cơ thể, dung nhập vào bên trong trận pháp.
Đến lúc đó, Thiên Linh thảo quấn quanh người Liễu Thần Phong, thất tấp tiên thảo có đủ năng lực hấp thụ thiên địa linh khí. Bởi vì Liễu Thần Phong thi triển ra Di Hoa Tiếp Mộc mà phản ứng, hấp thụ Nguyên Lực tỏng cơ thể nàng.
Một khắc này, Liễu Thần Phong phát giác sự việc ngoài ý muốn, nhanh chóng tăng lực đạo, ý đồ chống lại Thiên Linh thảo.
Ở Vân Hoang đại lục, tiên khí, tiên thú, tiên thảo ở một mức độ nào mà nói là đồng cấp với nhau.
Thiên Linh thảo trong tay Trương Tuyết là do Ý Thiên đưa cho. Đến bây giờ đã là tiên thảo thất cấp, tại phương diện háp thu linh khí ngoại giới, chiếm cứ ưu thế, tự nhiên Di Hoa Tiếp Mộc của Liễu Thần Phong không thể so sánh.
Trương Tuyết thúc dục Thiên Linh thảo phát huy ra năng lực hấp địa thôn thiên, rất nhanh đã đột phá phòng tuyến của Liễu Thần Phong, xâm nhập vào trong cơ thể nàng, hút sạch một thân Nguyên Lực của nàng.
Đồng thời, Thiên Linh thảo phong bế huyệt Bách Hội của Liễu Thần Phong khiến cho nguyên thần của nàng không cách nào chạy trốn, khiến cho Liễu Thần Phong hóa nguyên quy tinh, hi sinh quá trình tân tân khổ khổ tu luyện đến nguyên thần.
Hóa nguyên quy tinh, danh như ý nghĩa là đem nguyên thần vất vả tu luyện được đánh tan trở về Nguyên Lực thuần chính nhất rót vào trong kinh mạch toàn thân. Điều này đồng nghĩa với việc tự hủy nguyên thần, nhưng vẫn có thể giữ laijnys thức, ngày sau vẫn có thể tu luyện lại.
Trương Tuyết làm như thế vì không muốn nguyên thần của Liễu Thần Phong trốn ra ngoài, chuẩn bị hút sạch một thân tu vi của nàng, biến nàng trở thành phàm nhân, từ nay về sau không đ hại người nữa.
Điều này đối với người tu chân là một điều cực kỳ tàn khốc. Tuy không chết nhưng cũng chẳng khác chết là bao.
Liễu Thần Phong vừa tức vừa giận, miệng cuồng nộ gầm rú, đáng tiếc nàng không thể làm gì được.
Một lát sau, Trương Tuyết thu hồi trận pháp và Thiên Linh thảo, Liễu Thần Phong vô lực ngã xuống, Nguyên Lực trong cơ thể rỗng tuếch, biến thành phế nhân.
- Ngươi cả đời tội ác tày trời, hôm nay ta chỉ trừng phạt ngươi có nhiêu đây, lưu cho ngươi một mạng để ngươi sau này có thể làm lại từ đầu.
Sắc mặt Liễu Thần Phong dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Trương Tuyết! Đời này ta sẽ nguyền rủa ngươi, dù ta chết cũng sẽ nguyền rủa ngươi không thôi.
Trương Tuyết cười thanh nhã, không thèm đẻ ý, quay người rời đi, cũng không quan tâm quyết định của trọng tài.
Ánh mắt của Trương Duy vô cùng âm trầm, sai người dẫn Liễu Thần Phong đi xuống, trong mắt hiện lên sát cơ.
Tiêu Diêu Hầu Hà Hiển đối với thắng lợi của Trương Tuyết vô cùng thỏa mãn, cân nhắc một lát liền phái Âm Thiên Chính lên trận.
← Ch. 345 | Ch. 347 → |