← Ch.506 | Ch.508 → |
Ngược lại Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân xuất hiện làm cho Ý Thiên kinh ngạc, bởi vì đây là một trong Vân Hoang thập đại mỹ nữ, lại do phượng hoàng chuyển thế, Ý Thiên cũng không muốn có quá nhiều gút mắc với nàng.
Nam Cung Uyển Nghi tại biết được Tả Thiên Hoành là Huyễn Đế, tâm hồn thiếu nữ trầm xuống, âm thầm truyền âm nói:
- Phi Vũ chạy mau, Tả Thiên Hoành chính là Huyễn Đế, mạnh hơn mười lần tên Lục Vũ, ngươi căn bản không đầu lại hắn đâu, chạy là thượng sách.
Ý Thiên hồi phục nói:
- Hảo ý của tỷ tỷ ta tâm lĩnh, nhưng mà bây giờ ta không đi được.
Giữa không trung, Ứng Thải Liên nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt đầy mâu thuẫn.
Vừa muốn bắt hắn, lại có chút bận tâm hắn, chuyện này khiến cho Ứng Thải Liên hết sức thống khổ.
Trần Hạc Nam cảm thấy được Tả Thiên Hoành cùng Phượng Hoàng Thần nữ đều không muốn ra tay, xung phong nhận việc nói:
- Trưởng lão, ta đi bắt tiểu tử kia, lúc này hắn đừng mơ trốn nữa.
Ý Thiên thân chịu trọng thương, đây là chuyện ai cũng biết.
Trần Hạc Nam lông tóc không tổn hao gì, lại có được tu vị Thánh Đế, muốn bắt một Huyền Đế bản thân trọng thương, hắn cảm thấy không có gì đáng lo lắng.
Lục Vũ hơi lo lắng, dặn dò:
- Cẩn thận một chút, tiểu tử này tới bây giờ vẫn không có ý đồ đào tẩu, nói rõ hắn còn có chỗ dựa, ngàn vạn không được chủ quan.
Trần Hạc Nam nói:
- Trưởng lão yên tâm, ta sẽ không khinh địch.
Lóe lên bay xuống, Trần Hạc Nam xuất hiện bên cạnh Ý Thiên, quanh thân hội tụ hào quang, nguyên lực phun ra nuốt vào, không gian gần đó xuất hiện vặn vẹo biến hình nghiêm trọng, tùy thời có khả năng bị nghiền nát.
Tả Thiên Hoành, Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân, Lục Vũ, Chu Quang Tể, Hỏa Tam Nương, Ứng Thải Liên đều lơ lửng giữa không trung, tập trung chú ý động tĩnh của Trần Hạc Nam cùng Ý Thiên, đang chờ kết quả của hai bên.
Cuộc chiến hôm nay tới bây giờ, đây là lần đầu Ý Thiên đứng ở hoàn cảnh bất lợi tuyệt đối, chuyện này khiến người xem cuộc chiến cảm thấy hắn phải chết.
Đặc biệt là Duệ Phong Lâu, các nàng là người quan tâm Ý Thiên nhất, lập tức thấy Ý Thiên thân chịu trọng thương, bị cao thủ ba thần điện bao vây, trong nội tâm làm sao không lo lắng?
Hờ hững bất động, Ý Thiên thần sắc lạnh lùng, trên người có khí tức lạnh như băng, thân thể biến thành âm trầm lãnh khốc.
Trần Hạc Nam trừng mắt Ý Thiên, quát:
- Tiểu tử, ngươi càn rỡ đến cùng, còn khộng ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, tiếp nhận bị phạt.
Ý Thiên cười lạnh như băng, ánh mắt làm cho người ta hoảng sợ, khiến Trần Hạc Nam tâm thần đại chấn, vô ý thức cúi đầu.
- Dựa vào đánh lén ám toán, các ngươi còn dương dương tự đắc, ngươi cho rằng không có Quy Tịch trong tay thì ta không thể giết các ngươi sao?
Trần Hạc Nam giận dữ, lạnh lùng nói:
- Tiểu tử gian ngoan mất linh, thật sự là chưa thấy quan tài chưa rơi nước mắt, ta sẽ thanh toàn ngươi.
Hai tay đẩy về phía trước, ngoài thân của Trần Hạc Nam có đường cong nguyên lực phân tán ra, giống như thiên nữ tán hoa bay qua phía Ý Thiên, ý đồ bao phủ hắn vào trong.
Cười tàn khốc, Ý Thiên nói:
- Muốn giết ta, ngươi còn kém xa. Cho dù ta có thương thế, cũng không phải ngươi có thể ra oai.
Ý Thiên bước lên một bước, tốc độ cũng không nhanh, nhưng mà lúc Ý Thiên bước chạm đất thì cả mặt đất chấn động, núi sông trong phạm vi mấy trăm dặm gào thét, lấy Ý Thiên làm trung tâm khuếch tán ra ngoài, đất đá chung quanh biến thành bụi phấn.
Một ấn ký hình tròn hiện rõ ở trên mặt đất, nhìn nhìn qua mặt đất ít nhất lõm vào vài thước, một màn kia cực kỳ kinh người.
Cùng lúc đó thiên địa xuất hiện chấn động, hư không bắt đầu run rẩy, vạn vật sinh cảm ứng, vô số thiên địa nguyên khí từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, dung hợp vào trong người của Ý Thiên, khiến cho hào quang bảy màu quanh thân hắn sáng ngời, các loại năng lượng điên cuồng rót vào trong người của hắn, làm cho thương thế của hắn lập tức khỏi hẳn, khí thế tu vị tăng lên gấp mấy lần, trong nháy mắt bao phủ cả mọi người.
Đột ngột từ mặt đất bay lên, hào quang quanh người Ý Thiên lập loè, hội tụ thiên địa vạn vật chi lực vào người, hắn như biến thành thiên thần, cao ngạo cường thế.
Trong hư không một đạo áp lực khiến người ta khó thở, làm cho không ai cảm thấy mình có lực lượng chống cự, sinh lòng sợ hãi, cố gắng muốn thoát khỏi nhưng không thể làm gì.
Trần Hạc Nam đứng mũi chịu sào, bị khí thế bạo phát trên người của Ý Thiên lập tức đánh bay, trong miệng kinh hoảng kêu to, thân thể xuất hiện vết rạn, nguyên lực trong người hỗn loạn không chịu nổi, thân bị trọng thương.
Đám người Tả Thiên Hoành, Phượng Hoàng Thần nữ, Lục Vũ, Ứng Thải Liên tức giận, ai cũng không nghĩ ra Ý Thiên đáng sợ như vậy, trong tình huống bị trọng thương còn có thể bộc phát ra khí thế kinh người như vậy, cũng lập tức trị hết thương thế, thể hiện ra khí phách khinh thường thiên hạ.
Lục Vũ tức giận muốn chết, giận dữ hét:
- Đáng giận! Điều này sao có thể, ngươi đang bị trọng thương, há có thể lập tức khỏi hẳn, đây quả thật là không có đạo lý.
Đứng ngạo nghễ giữa không trung, Ý Thiên ánh mắt lãnh khốc, lạnh lùng nói:
- Ngươi hối hận? Ta nói cho ngươi nghe rồi, không có Quy Tịch ta đồng dạng có thể đánh các ngươi kêu cha gọi mẹ, heo chó không bằng.
Tả Thiên Hoành khẽ nói:
- Làm càn! Ngươi cho rằng chỉ bằng ngươi có thể làm được gì sao?
Ý Thiên lãnh khốc nói:
- Lúc trước ngươi đánh lén ta, bây giờ ta trả lại cho ngươi.
Ánh mắt hội tụ, ý niệm đột kích.
Ý Thiên thi triển ý niệm công kích, ý thức chấn động tần suất cao đạt tới một ức trở lên, giống như thân kiếm không thể phá vỡ, trực tiếp cắm vào đại não Tả Thiên Hoành.
Thân thể run lên, Tả Thiên Hoành gào thét điên cuồng, thân thể hư thật bất định, đầu lâu nổ tung, nguyên thần cũng bị phá hủy, nhưng chủ nguyên thần vẫn còn, sau đó đầu lâu nhanh chóng khép lại, người xem cuộc chiến vô cùng kinh ngạc.
Ý Thiên cũng ngoài ý muốn, nhưng lập tức ý thức được, Tả Thiên Hoành tu luyện đa trọng nguyên thần, ít nhất có hai nguyên thần trở lên, vừa rồi bị tập kích bất ngờ chỉ hủy diệt một nguyên thần của hắn mà thôi.
Phượng Hoàng Thần nữ thấy thế kinh hô, chất vấn:
- Ngươi rốt cuộc là ai, tại sao có được thành tựu lĩnh vực tinh thần kinh người như vậy?
Lục Vũ sắc mặt âm trầm, trong lòng sinh ra cảm giác điềm xấu.
Tuy Ý Thiên tu vị không được, nhưng mà thành tựu lĩnh vực ý thức tinh thần nghe mà gợn cả người, ngay cả nguyên thần Huyễn Đế cũng dễ dàng bị diệt sát, đổi Nguyên Đế, Thánh Đế, đây chẳng phải dễ dàng hơn sao?
- Ta là ai, trọng yếu sao? Hôm nay các ngươi có bao nhiêu người sống sót trong tay của ta, đó mới là trọng yếu.
Hai tay giãn ra, toàn thân Ý Thiên buông lỏng, hô hấp dẫn đạo thiên hạ vạn vật, một đạo lực lượng huyền diệu tác động lên người Ý Thiên, làm cho cao thủ ba thần điện hoảng sợ.
Tả Thiên Hoành vừa sợ vừa giận, tạm thời khôi phục nguyên dạng, ánh mắt cừu hận nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, giọng căm hận nói:
- Xú tiểu tử, hôm nay nếu ta không giết ngươi, ta cũng không phải là Tả Thiên Hoành.
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Ngay từ đầu ta đã từng nói qua, hôm nay người muốn giết ta rất nhiều, tuyệt đối không chỉ có mình ngươi.
Hỏa Tam Nương nói:
- Tiểu tử này quỷ dị, chúng ta nên hội tụ lực lượng, cần phải bắt hắn lại, nếu không hậu họa khôn cùng.
Lục Vũ nhìn qua Phượng Hoàng Thần nữ cùng Tả Thiên Hoành, hỏi:
- Nhị vị cảm thấy như thế nào?
Phượng Hoàng Thần nữ trầm giọng nói:
- Nếu hắn là người Bát Cực Thần Điện truy nã thì chúng ta sẽ toàn lực phối hợp.
Tả Thiên Hoành nói:
- Tiểu tử này tội ác tày trời, tự nhiên lưu hắn không được.
Chu Quang Tể nói:
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức động thủ, để tránh đêm dài lắm mộng.
Thân ảnh di động, cao thủ ba đại thần điện tụ thành một vòng, vây Ý Thiên vào giữa.
Trong bảy đại cao thủ, Phượng Hoàng Thần nữ thực lực không biết, Tả Thiên Hoành chính là Huyễn Đế, đoán chừng là người có thực lực mạnh nhất ở đây.
Liệt Dương Thần Điện có năm người, nhân số nhiều nhất, chỉ có Ý Thiên lẻ loi một mình, tình huống khiến người ta lo lắng.
Mà giờ khắc này, khí thế Ý Thiên thông thiên, thần uy khó lường, hô hấp dung nhập vào vạn vật, dung làm một thể với thiên địa, điều khiển vạn vật.
Đây là Ý Thiên tu luyện Vạn Vật Vô Cực, hắn che dấu thật lâu mới thi triển ra.
Giữa không trung, Ý Thiên giống như thiên thần đứng bất động trên không trung.
Cao thủ ba đại thần điện vây quanh, đang tìm kiếm sơ hở của Ý Thiên và tiến công.
Người xem bốn phía ngừng thở, toàn trường yên lặng.
Tất cả mọi người nhìn ra trận chiến này không phải chuyện đùa, nhưng rốt cuộc như thế nào thì không ai đoán ra được.
Từ Nhược Hoa nhìn qua Ý Thiên, biểu lộ thập phần lo lắng, lẩm bẩm:
- Giờ khắc này hắn mới thể hiện ra chính mình.
Lời này cũng không lớn, nhưng cao thủ Duệ Phong Lâu nghe được, trong nội tâm rất nhiều cảm xúc.
Có lẽ đúng như Từ Nhược Hoa đã nói, giờ khắc này Ý Thiên mới chính thức không hề giữ lại, thể hiện ra một mặt mà người ta không biết, bắt đầu đi trên con đường không lảng tránh người khác.
Thời điểm này Ý Thiên là ai đã không trọng yếu.
Mặc kệ hắn có phải là Nam Cung Phi Vũ hay không, người quan tâm hắn sẽ quan tâm hắn, người thù hận hắn cũng không bỏ qua cho hắn.
Thân phận đối với mọi người mà nói chỉ là cân nhắc quyết định tâm tình mà thôi.
Nam Cung Thần Nguyệt cùng Tà Thần công tử nhìn qua giữa không trung, sắc mặt vừa sợ vừa giận, Ý Thiên biểu hiện ra thực lực ngoài dự đoán khiến bọn họ khiếp sợ.
Đặc biệt là Nam Cung Thần Nguyệt, hắn giờ phút này đã hối hận.
Nếu sớm biết Ý Thiên lợi hại như vậy, cho dù liều mạng đắc tội Liệt Dương Thần Điện, hắn cũng sẽ toàn lực bảo òoàn Ý Thiên, để ngày sau quyết hơn thua với Liệt Dương Thần Điện.
Nhưng hiện tại Nam Cung Thần Nguyệt đã đắc tội Ý Thiên, chuyện này đối với Nam Cung thế gia đã mất đi một tuyệt thế thiên tài, muốn cứu vãn đã quá trẽ.
Ngắm nhìn bốn phía, Ý Thiên biểu lộ lạnh lùng, ánh mắt lợi hại như đao, không mang theo tình cảm nào cả.
- Ba đại thần điện, bảy đại cao thủ, nhân số cũng không nhiều, ta sẽ giúp các ngươi gom đủ chín người.
Giọng nói lãnh khốc giết chóc hấp dẫn cao thủ thần điện thật sâu.
Nhưng mà thời điểm đối mặt với chuyện này, Nam Cung Thần Nguyệt cùng Tà Thần công tử đang xem cuộc chiến chửi bới, song song bị một lực đạo mạnh mẽ hút lên chiến trường.
Nam Cung Thần Nguyệt tức giận đến toàn thân run rẩy, nổi giận mắng:
- Tiểu tử ngươi điên rồi, những người này ngươi đã không ứng phó nổi, còn trêu chọc chúng ta.
Tà Thần công tử tức giận nói:
- Tiểu tử này uống nhầm thuốc, thật không muốn sống.
Ý Thiên lãnh khốc nói:
- Trước đây không phải các ngươi một lòng muốn đưa ta vào chỗ chết sao? Hiện tại ta sẽ thanh toàn các ngươi.
Tả Thiên Hoành tức giận nói:
- Cuồng, thật là cuồng. Ta nhìn ngươi có thể cuồng bao lâu, có thể mạnh miệng bao lâu.
Ý Thiên khinh thường nói:
- Ngươi không phục? Chúng ta đánh cuộc đi. Ngươi hôm nay nếu có thể đào mạng trong tay của ta, ta từ nay về sau gặp gỡ người Hư Không Thần Điện sẽ nhượng bộ lui binh.
Tả Thiên Hoành nộ cười nói:
- Tốt, đánh cuộc thì đánh cược, lão phu chẳng lẽ còn sợ ngươi.
Ý Thiên tàn khốc nói:
- Như thế, ngươi nên mở to mắt ra mà xem đi. Đến đây đi, ta tiễn các ngươi lên đường.
Tâm niệm khẽ động, hào quang quanh người Ý Thiên lập loè, các loại lực lượng như mây tứ tán, hào quang rực rỡ khôi phục như an đầu, một đạo lực lượng không ngừng trôi nổi trên không trung, vô thanh vô tức nhưng lại làm kẻ khác hoảng sợ..
Tả Thiên Hoành chính là Huyễn Đế, tu vị thâm hậu, kiến thức uyên bác.
Tại cảm thấy được hoàn cảnh chung quanh có biến thì lập tức lên tiếng nhắc nhở.
- Mọi người coi chừng, hắn sắp tiến công, chúng ta tuyệt đối không thể cho hắn ra tay.
Lục Vũ nói:
- Chúng ta nên đông cứng thời không trước, làm cho hắn không thể động đậy, như vậy hắn không cách nào tiến công.
Ứng Thải Liên nói:
- Việc này không nên chậm trễ, lập tức ra tay.
Thân ảnh di động, chín đại cao thủ triển khai tiến công của riêng mình.
Tả Thiên Hoành cùng Lục Vũ thi triển ra pháp quyết phong tỏa không gian, có tình nhắm vào khu vực Ý Thiên mà đông cứng lại, ý định hạn chế hành động của hắn.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân quanh thân có hỏa diễm vờn quanh, bởi vì là phượng hoàng chuyển cho nên thế chân thân nàng chính là hỏa chi thần nữ, khống chế hỏa diễm thuận buồm xuôi gió.
Trần Hạc Nam, Chu Quang Tể, Hỏa Tam Nương ba người có có thương thế trên người, cùng Ứng Thải Liên liên thủ tiến công, thúc dục pháp quyết Liệt Dương Thần Điện, dung hợp thực lực bốn Vũ Đế cho nên uy lực mười phần.
Nam Cung Thần Nguyệt cùng Tà Thần công tử thập phần tức giận, vốn không muốn giao phong với Ý Thiên, nhưng mà trên người có lực lượng trói buộc làm cho bọn họ không thể không ra tay.
Nam Cung Thần Nguyệt thi triển Phần Thiên Quyết, trong ánh mắt tràn ngập giết chóc.
Tu vị Tà Thần công tử yếu kém, chỉ có thể toàn lực thúc dục Tử Vong Chi Thành, ý định mượn nhờ Tử Vong thành chủ chống đỡ Ý Thiên tiến công.
Ý Thiên hai tay chắp sau lưng, đứng ngạo nghễ giữa không trung, vận chuyển Thiên Tâm ý thức, thúc dục Vạn Vật Vô Cực, dẫn đạo thiên địa vạn vật chi lực hình thành một khu vực đặc biệt, bao phủ chín cao thủ vào bên trong.
Thời điểm này Lục Vũ cùng Tả Thiên Hoành phát động phong tỏa không gian đã có tác dụng, làm cho thời không bên ngoài thân của Ý Thiên vặn vẹo rất nhanh, biến hình, vỡ vụn, gây dựng lại, cuối cùng là cứng lại.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân, Nam Cung Thần Nguyệt, Liệt Dương Thần Điện bốn đại cao thủ, Tà Thần công tử bao gồm rất cao thủ khác thừa cơ tiến công, lực lượng thuộc tính khác nhau, công kích uy lực khác nhau toàn bộ tập trung vào người Ý Thiên, cũng đồng thời phát động.
Nhìn qua phản ứng chín địch nhân chung quanh, khóe miệng của Ý Thiên khẽ nhúc nhích, hắn cười lạnh tàn khốc, vậy mà không có chút e ngại và quan tâm tới.
Trong nháy mắt chín đại cao thủ công kích hội tụ một chỗ, bao phủ trên người Ý Thiên, hình thành tụ hợp, một đạo quang cầu sáng ngời xuất hiện, cũng nhanh chóng biến hóa, dị biến, tản mát khí thế hủy diệt, Ý Thiên không tránh bất động, ánh mắt lập loè bất định, Thiên Tâm thần du phối hợp Vạn Vật Vô Cực, dẫn đạo lực lượng thiên địa, lập tức cứng lại sau đó nổ tung lên.
← Ch. 506 | Ch. 508 → |